Đừng Ép Tôi Phải Kết Hôn!

Chương 23: đuổi cùng giết tận





"Xin lỗi, tiểu thư, tấm thẻ này cũng bị khoá rồi, mời cô dùng phương thức khác thanh toán!" Nhân viên cửa hàng đưa thẻ ngân hàng lại cho cô, ánh mắt loé lên có chút cười nhạo.

Diệp Tiểu Yêu lúng túng nhận lại thẻ, cũng không quay đầu, bước ra ngoài, nghe thấy tiếng cười trộm của nhân viên cửa hàng, sự tức giận của cô cũng từ đó mà tăng vọt, Quan gia cũng thật là quá đáng? Trong thẻ là tiền lương của cô, bọn họ dựa vào đâu mà đóng băng thẻ của cô chứ?


Đứng ở đầu đường, cô suy nghĩ một chút, gọi điện cho Mai Nhiêu, hỏi rõ Quan Quý Sâm giờ có ở công ty hay không, cô liền đón một chiếc taxi đến Hồng Tường. Nhưng đến Hồng Tường lại bị bảo vệ ngăn lại, nói không có thẻ nhân viên của công ty không thể vào.

Diệp Tiểu Yêu sửng sốt một chút, mới phát hiện bảo vệ ở cổng đều đã đổi mới rồi, không có cách nào, cô không thể làm gì hơn là gọi điện thoại cho Quan Quý Sâm.

Điện thoại vang lên hai tiếng, bị người khác nhận, một giọng nữ vui vẻ truyền đến: "Alo, Quan tổng hiện tại không cách nào nghe điện thoại, tôi là tổng thư ký của Quan tổng, Phạm Tư Dư, tôi có thể giúp ngài truyền đạt lại!"

Phạm Tư Dư? Diệp Tiểu Yêu ngẩn ra, lạnh lùng nói: "Tôi là Diệp Tiểu Yêu, báo cho hắn trả lời điện thoại của tôi!"

Nói xong cô đang muốn cúp máy thì nghe được Phạm Tư Dư ở bên kia cười nói: "Ô, là Diệp tiểu thư, chúng tôi cũng đang tính tìm cô đây! Tôi và Quý Sâm cử hành lễ đính hôn ở khách sạn King ngày 26, Diệp tiểu thư tuy bận rộn nhưng nhất định phải bớt chút thời gian đến tham dự nha! Đến lúc đó có rất nhiều bạn học mà hai người quen biết tham gia, Diệp tiểu thư không đến, bọn họ sẽ thất vọng lắm!"


Đây là đang thị uy sao? Diệp Tiểu Yêu cười lạnh một tiếng: "Cảm ơn đã mời, nếu như tôi trong lúc bận rộn có thể dành chút thời gian, tôi nhất định sẽ đến. Cho dù tôi không đến, tôi cũng sẽ gửi cho các người một... vòng hoa thật lớn để chúc mừng...!

Cô cắn răng cúp điện thoại, đứng dưới ánh mặt trời mà thân thể vẫn rét run, Quan Quý Sâm còn có mặt mũi mời bạn học của bọn họ, hắn có phải cảm thấy cưới con gái của thị trưởng rất vinh quang hay không, hay là vẫn sợ rằng việc phản bội cô quá ít người biết, không kịp chờ mà muốn báo cho mọi người?

Cũng không biết đứng bao lâu, điện thoại vang lên, cô còn tưởng rằng Quan Quý Sâm gọi tới, không thèm nhìn liền bắt mắt quát: "Quan Quý Sâm, anh muốn đuổi cùng giết tận vậy sao, con mẹ nó, anh có phải là đàn ông không?"

"Diệp... Diệp Tiểu Yêu tiểu thư sao?" Trong điện thoại truyền đến một giọng nói nghi hoặc.

Diệp Tiểu Yêu nghe thấy giọng nói xa lạ, lấy điện thoại xuống nhìn, là số điện thoại của viện điều dưỡng của mẹ, cô lật đật thay đổi giọng nói, cười nói: "Xin lỗi, tôi tưởng là người khác... Đúng vậy, tôi là Diệp Tiểu Yêu, có phải là mẹ tôi bị làm sao không?"


"Diệp phu nhân không có việc gì, tôi làm bên phòng tài vụ. Diệp tiểu thư, tiền phí của mẹ cô đã hai tháng không nộp rồi, trước kia chúng tôi đã báo cho cô, cũng không biết cô có nhận được không. Xin hỏi chừng nào cô qua đây thanh toán, nếu như cuối tháng này còn chưa thanh toán, chúng tôi chỉ có thể để mẹ cô xuất viện!" Giọng nói kia có chút lạnh lùng.

Diệp Tiểu Yêu ngẩn người ra rồi mới phản ứng, cuốn quít nói: "Trước đó tôi có rời nhà vài ngày, không biết việc này, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ thanh toán sớm!"

Cúp điện thoại, trái tim Diệp Tiểu Yêu như đóng băng nhìn toà nhà Hồng Tường Quan Quý Sâm, anh quá đáng rồi đó! Anh đối với tôi làm sao, tôi đều không để bụng, nhưng mà anh đối với mẹ tôi như vậy, anh không thấy có lỗi với tôi sao?





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.