Đừng Ép Tôi Phải Kết Hôn!

Chương 41: không biết phân biệt tốt xấu





Diệp Tiểu Yêu ngẩn ra, tay nắm chặt lại, kéo căng cà vạt của hắn, lui về sau hai bước, nói không chút biểu cảm nào: "Lục thiếu thích nhiều chuyện như vậy thì hôm nào sẽ thảo luận cùng với anh! Đừng có mà lèo nhèo nữa, đi nhanh lên!"

Cô lượm lại mắt kính của mình rồi đi ra cửa, Lục Ly nhún nhún vai, quay lại lấy áo khoác rồi theo ra ngoài.

Nhìn thấy chiếc Hummer của Lục Ly, Diệp Tiểu Yêu lắc đầu nói: "Anh nên đổi xe đi, chiếc này quá huênh hoang rồi, không thích hợp với công việc!"


Lục Ly nhìn thân hình nhỏ nhắn của cô, vừa nghĩ nên đổi chiếc xe con nhỏ một chút, biết đâu về sau có tài xế miễn phí, vừa giễu cợt nói: "Diệp đại thẩm không phải nói toàn bộ tài sản của tôi đều do cô quản lý sao? Đổi xe không phải chỉ cần cô đồng ý là được sao?"

Diệp Tiểu Yêu leo lên xe, thật sự tập trung suy nghĩ đến vấn đề này, lập tức mở điện thoại di động lên tìm tòi, hỏi: "Anh thích dòng xe gì?"

Lục Ly không nói, ông nội không phải kiếm một trợ lý đến giúp mình mà là tìm một bà quản gia thì có, vừa nghĩ đến cuộc sống sau này của mình toàn bị cô gái này chỉ trỏ, hắn cũng không rõ là có thích hay là vẫn thấy phản cảm nữa.

Xe chưa tới hai mươi phút đã đến bãi đỗ xe của Lục thị, lúc xuống xe, Lục Ly còn đang nghĩ mình nên đổi một chiếc xe đạp, thì thấy Diệp Tiểu Yêu bước xuống xe với sắc mặt khó coi, không chờ hắn mở miệng đã nói: "Anh lái xe quá nhanh! Lục thiếu, cho dù anh không thương tiếc tính mạng của mình nhưng cũng nên tôn trọng tính mạng của hành khách chứ, có chết tôi cũng không muốn chết cùng với anh!"

Nụ cười của Lục Ly liền cứng lại trên mặt, hung hăng trợn mắt nhìn người phụ nữ không biết phải trái này, dùng sức đóng mạnh cửa xe.

"Chúng ta đi thôi, chỉ còn có 5 phút!" Diệp Tiểu Yêu cũng không nhìn tới sắc mặt của hắn, chậm chạp bước qua ấn thang máy, trong thang máy có hai người, cô nhìn lướt qua, cảm giác người đàn ông bên trong có chút quen mặt, còn chưa nghĩ tới đối phương là ai thì người này đã thấy Lục Ly.


"Ly, em đến rồi à?" Anh ta khôn khéo mỉm cười bắt chuyện.

Lục Ly trầm mặt, vừa kéo Diệp Tiểu Yêu ra, nhấn đóng cửa: "Thang máy ở đây mùi quá, chúng ta đi chuyến sau!"

Cửa thang máy chậm rãi khép lại, người đàn ông bên trong vẫn duy trì nụ cười khéo léo, dường như Lục Ly vô lễ không tạo thành chút ảnh hưởng gì đối với anh ta.

Diệp Tiểu Yêu sững người một cái, đột nhiên phản ứng kịp, người đàn ông kia không phải là Lục đại thiếu gia trong truyền thuyết - Lục Quân Viễn sao? Trong lời kể lại, cha Lục sinh con trai với vợ bé bên ngoài, lớn hơn Lục Ly một tuổi, về sau mang về nhà thành vợ chính thức.

Coi như, hắn là anh của Lục Ly!

Diệp Tiểu Yêu không quen biết với Lục Quân Viễn, người đàn ông này một năm trước sau khi đi du học về liền tiến vào Lục thị, đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc thị trường, vừa mới nhậm chức đã lấy tốc độ sấm chớp làm ra vài sản phẩm, đẩy nhanh ra thị trường, hơn nữa còn thu được thành tích rất tốt.


Đoạn thời gian đó báo chị đều đưa tin về anh ta, Diệp Tiểu Yêu còn nói với Quan Quý Sâm, danh tiếng người này quá nổi, nóng lòng nổi danh cũng không phải là chuyện tốt, quả nhiên không bao lâu sản phẩm mới của hắn liền xảy ra vấn đề.

Sáu tháng cuối năm, Lục Quân Viễn khiêm tốn hẳn, Diệp Tiểu Yêu đối với đối thủ vẫn luôn quan tâm, để ý từng chút, cảm thấy người này co được giãn được, cũng là một nhân tài.

Nhưng bây giờ cô lại muốn nâng đỡ Lục Ly, đối thủ là hắn... Diệp Tiểu Yêu có chút nhức đầu!

Giữa việc Tổng giám đốc Hồng Tường Diệp Tiểu Yêu xuất hiện ở hội nghị cấp cao Lục thị và việc Lục Ly luôn chơi bời lêu lổng dự họp có sức bùng nổ thì những cổ đông này buông sự hiếu kỳ với Diệp Tiểu Yêu xuống, đều dùng ánh mắt thăm dò trên người Lục Ly.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.