Đừng Khóc! Đừng Ngốc Nữa Nhé!
8 năm sau
Một cô gái chạy nhảy tung tăng trên đường. Phía sau cô có một chàng trai đang nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng
Cô quay người, chạy ào vô lòng chàng trai, bĩu môi
- Từ bao giờ ngực cậu săn chắc thế?Hồi bé mềm mềm không cứng như bây giờ.
Con mắt chàng trai giật giật,không biết lên nói câu gì cho cô hiểu. Cô dí sát mặt vào ngực trái của cậu. Vẻ mặt tò mò:
- Thình thịch...thình thịch.Âm thanh này cậu có lúc nào mà tôi không biết nhỉ?
Chàng trai không có ý đẩy cô ra, để yên cho cô ở trong lòng mk liên tục làm loạn
- cậu 16 tuổi rồi mà còn không hiểu sao?
- Tui phải hiểu hử?
- ở đấy mà chả vờ, cậu biết thừa rồi đúng ko?
Cậu cười cô nhe răng:
- làm con trai thật sướng!
Cô nhảy khỏi lòng cậu, ánh mắt ghen tị:
- cậu bằng phẳng ghê.Chẳng bù cho tôi phồng lên rất khó chịu
Cậu dở khóc dở cười
- cậu có nghĩ nên tế nhị chút ko!
Cô lắc đầu nhoẻn miệng cười:
- Gì chứ! Hồi bé còn tắm chung với nhau.Thân quá rồi cần tế nhị chi cho mệt!
Cô kéo tay cậu thản nhiên vui vẻ đi tiếp. Cậu thở dài"nhiều lúc nên ngại ngùng một chút sẽ tốt hơn”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.