- Sao phải về sớm vậy anh?_Lily cũng không kém Jun
- Chuẩn bị đi._Kelvin không quan tâm mấy dấu hỏi chấm to đùng của Jun và Lily. Kelvin cảm thấy chuyến đi này có vấn đề, nếu ở
lại không biết sẽ có chuyện gì sảy ra nữa, thôi thì về Việt
Nam sớm có lẽ sẽ tốt hơn
- À anh Kelvin này, em không thể về cùng mọi người được._Mary
- Sao? Em đi đâu mà không thể về cùng mọi người?_Ken
- Công ty của gia đình em bên Anh gặp một số vấn đề cần em sang
giải quyết, giờ em lên thu xếp rùi lát nữa đi luôn._Mary
Sau đó Mary về phòng chuẩn bị đồ.ken nan nỉ mãi nhưng Mary vẫn
không cho đi theo. Một khi Mary đã làm việc thì không muốn ai làm phiền và đặc biệt là không muốn bị tình cảm chi phối làm
ảnh hưởng đến công việc. Ken đành mặt bí xị tiễn Mary ra sân
bay. Trước khi lên máy bay Mary hôn "chụt" một cái vào má Ken để khắc phục khuôn mặt bí xị đó. Và kết quả là Ken cười tươi
như hoa vẫy tay tạm biệt Mary. Nhưng trong lòng Ken vẫn còn buồn
lắm, xa vợ gần một tuần chứ có phải ít đâu(gớm quá ông nội
ơi, có gần một tuần mà kêu nhiều. Haizzz, đúng là dân F.A chẳng thể hiểu tâm lý những có gấu.hềhề).
Đây là một
chuyến đi để lại trong Jenny bao cảm xúc. Cảm thấy bồi hồi xúc động khi quay trở lại nơi chôn dấu bao kỉ niệm vui của gia
đình. Cảm thấy hạnh phúc khi được hâm nóng tình cảm với Kelvin ở nơi lãng mạn này. Cảm thấy lo sợ khi bị Thiên Bằng bắt
cóc, lo sợ khi câu nói " Để có được em trò gì anh cũng có thể làm" cứ văng vẳng bên tai. Những cảm xúc xen lẫn tạo thành
một dòng cảm xúc hỗn độn, khó tả trong Jenny. Lần này được
chị Sandy cứu và nhóm Kelvin ở bên nhưng còn những lần sau thì
sao? Với tính của Thiên Bằng có một thì sẽ có hai. Jenny sợ
không biết Thiên Bằng sẽ dở trò gì với mình. Và Jenny càng sợ hơn khi Thiên Bằng bất chấp mọi thủ đoạn để hãm hại nhóm
Kelvin. Rồi Jenny sẽ đi đâu và về đâu với con đường mù mịt về
trước đây? Dẫu vậy nhưng quyết tâm của Jenny cao lắm, Jenny tự
tạo động lực để bản thân sống tiếp vì mẹ, vì Kelvin, vì
những người bạn, vì những người muốn Jenny sống và cống hiến
cho đời. Còn Emily cũng không khá hơn Jenny là bao. Emily vẫn còn bị ám ảnh vụ bắt cóc kinh khủng đó. Bởi lẽ từ nhỏ tới lớn Emily được sống trong sự bao bọc và che chở của ba mẹ, chưa
một lần nào bị xâm phạm đến thân thể một cách thô bạo và dã
man như vậy. Ừ thì bọn chúng chưa động chạm gì đến Emily nhiều nhưng với một tiểu thư như Emily như vậy là quá khủng khiếp
rồi. Emily cũng như Jenny, sợ bọn chúng có một thì sẽ có hai,
và sợ những lần sau sẽ đáng sợ hơn lần này. Những chuyện vừa qua đối với Emily như một cơn ác mộng kinh hoàng. Hàng đêm Emily lại mơ thấy cái cảnh bị bắt cóc, rồi lại giật mình thức
dậy mồ hôi nhễ nhại và không thể nào ngủ tiếp được. Cứ vậy
đêm nào Emily cũng mất ngủ, cứ đến nửa đêm lại thức làm bạn
với bóng tối và ngồi khóc một mình. Emily không biết Jenny làm sao có thể vượt qua mọi khó khăn như vậy, Emily chỉ biết là
quá khó để Emily có thể vượt qua nỗi ám ảnh này. Emily luôn
tự hỏi người mà bọn chúng gọi là cô chủ và cũng chính là
người đựng sau vụ việc này là ai nhưng thật sự Emily chẳng
biết thông tin gì về người đó cả. Emily chi biết mình bị bắt
cóc là kết quả của một vụ đánh ghen. Lúc biết điều này Emily cảm thấy mệt mỏi lắm, Emily chỉ muốn buông tay Henry luôn thôi.
Nhưng không, tình yêu của Emily dành cho Henry quá lớn nên nó đã
lấn áp đi sự mệt mỏi và tuyệt vọng đó. Cả Emily và Jenny đều mong trở về Việt Nam với hy vọng bắt đầu cuộc sống mới thật
bình yên và vui vẻ chứ không phải như những ngày vừa qua.
Sau những tiếng đồng hồ mệt mỏi ngồi máy bay nhóm Kelvin trở lại Việt Nam. Xuống máy bay, nhóm Kelvin tạm biệt nhau rồi bắt taxi ai về nhà nấy. Jun qua nhà Lily, nói là qua chơi nhưng thực ra
Jun qua để cùng Lily bàn kế hại Jenny và Emily tiếp. Kế hoạch
vừa rồi không thành công nên Jun tức lắm chỉ là không làm được
gì thôi. Hai lần rồi, Jun giao Jenny cho Thiên Bằng, cả hai lần
Thiên Bằng điều để Jenny thoát một cách an toàn không bị gì dù chỉ là một sợi tóc. Chắc lần này Jun và Lily sẽ nghĩ ra
những kế hoạch thâm độc hơn lần khác đây.
Kelvin về
nhà tắm rửa thay quần áo xong sang nhà Jenny luôn(Jenny về ở
với mẹ rùi nhá, ai không nhớ thì đọc lại nha). Kelvin gặp bà
Trang Hạ ở ngoài cổng.
- Cháu đến chơi hả?_Bà Trang Hạ
- Vâng. Jenny có ở trong nhà không vậy bác?_Kelvin lễ phép đáp lại
- Jenny ở trong nhà đó. Nhưng nếu cháu muốn gặp nó thì để bác vào báo trước._Bà Trang Hạ