- Bệnh đã qua cơn nguy kịch. Nhưng do bệnh nhân cùng một lúc
trúng 4 viên đạn nên giờ có tỉnh lại hay không phải phụ thuộc
vào ý thức của bệnh nhân. Tôi sẽ kêu y tá chuyển bệnh nhân qua
phòng đặc biệt và mọi người có thể vào thăm._Bác sĩ
- Cảm ơn ông._Emily
- Không có gì, đó là nhiệm vụ của tôi mà. Tôi xin phép đi trước._Bác sĩ
Sau đó Ken được chuyển sang phòng bệnh đặc biệt. Mọi người cũng
vào theo Ken luôn. Vào chưa được bao lâu thì mẹ Ken cũng đến.
Nhìn con trai ra nông nỗi này bà chỉ biết đến bên cạnh ngồi
khóc lóc thảm thiết. Mới tối qua thôi Ken còn nói đã có cách
xin Mary tha thức, rồi vui vẻ chào mẹ và đi ra ngoài. Ấy vậy
mà sáng nay Ken lại ở trong phòng với tư cách là bệnh nhân.
Nhìn con như vậy mẹ nào chẳng sót xa.
Henry rút
điện thoại ra gọi cho Mary. Nhưng đáng lại sự chờ đợi mỏi mònh cũng chỉ là Mary không trả lời. Heny dám chắc sau khi nghe tin
Ken bị thế này dù tình hình giờ căng thẳng thế nào chăng nữa
Mary cũng tới đây một cách nhanh nhất có thể. Tin rằng suy nghĩ của mình đúng, thay vì gọi điện và chờ đợi tín hiệu trả
lời Henry lại nhắn tin cho Mary. Có lẽ đây là cách tối ưu nhất
bây giờ. Quả nhiên không sai, 10 phút sau Mary đã có mặt trước
của phòng bệnh của Ken. Nhưng Mary không vào luôn mà vẫn đứng
ngoài cửa nhìn Ken một cách lặng lẽ. Những gì mới sảy ra
trong ít ngày qua thực sự làm Mary rất đau, nhưng nhìn Ken như
vậy Mary còn đau hơn.
- Mary, bạn vào đây đi._Jenny vô tình quay mặt ra cửa thấy Mary đứng đó liền gọi.
Mary không trả lời mà lẳng lặng bước vào. Đặt túi hoa quả lên bàn rồi Mary định đi về luôn. Nhưng chưa kịp ra tới cửa Mary bị
Kelvin níu tay lại.
- Anh có chuyện muốn nói._Kevin
Mary vẫn im lặng cùng Kelvin ra ngoài nói chuyện. Henry cũng ra theo luôn.
- Bên Thiên Bằng lại khiêu chiến với chúng ta._Kelvin
- Hừm. Cậu ta đánh lén Ken rồi giờ lại khiêu chiến. Hèn quá mức mà._Henry
- Cậu ta đánh lén Ken để bên chúng ta mất đi hai người. Nếu giờ
khiêu chiến chỉ còn mình và Henry. Như thế bên Thiên Bằng chắc
chắn sẽ thắng chúng ta._Kelvin không ngờ Thiên Bằng lại có một
kế hoạch hoàn hảo đến vậy.
- Hai người???_Henry thắc mắc hỏi lại
-..._Kelvin không trả lời mà quay sang nhìn thẳng vào mắt Mary
- Mary, quán bar Sam có còn là của chúng ta hay không tất cả phụ thuộc vào em đấy._Henry dần hiểu ra rồi quay sang vỗ vai Mary
nói.