Tôi lấy câu nghi vấn giọng điệu lên cao giọng của câu "Hả?" bày tỏ nghi vấn cực kỳ khó chịu ở trong lòng, trước tiên dùng ánh mắt sắc bén soàn soạt soàn soạt bắn về phía Lý Hoa Đào, Lý Hoa Đào giả vờ ngu với tôi, tôi hung hăng trừng mắt nhìn anh ta; tiếp đó dùng ánh mắt sắc bén soàn soạt soàn soạt bắn về phía Đỗ Thăng, Đỗ Thăng trưng ra khuôn mặt đẹp trai yêu nghiệt không ngừng nhìn tôi với nét mặt tội nghiệp đáng thương, khiến tôi càng nhìn càng thấy trái tim mình như mềm đi một cách vô lý. Sau đó tôi mở miệng dùng cái giọng nói nhão nhẹt như cháo mà đến tôi cũng không thể tưởng tưởng nổi nói với Đỗ Thăng: "Chồng yêu, nói cho người ta biết đi mà, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tôi nói xong cũng giật mình một cái mắc ói, Lý Hoa Đào lại càng thêm vắt chân lên cổ lao vào nhà vệ sinh ra sức nôn ọe, Đỗ Thăng cố nén để trên mặt mình không toát ra bất kỳ biểu cảm nào ngoại trừ vẻ mặt nồng nàn chăm chú nhìn, nhưng, tôi biết rõ, anh ấy nhịn rất cực khổ. Chỉ có Tô, tôi hoài nghi cô ấy là loài hoa tuyệt thế chứ không phải là loài người, Tô sôi nổi chạy tới bên cạnh tôi, cực kỳ vui vẻ dùng hai bàn tay lôi kéo cánh tay tôi, nũng na nũng nịu nói: "Ann, cậu giỏi quá, quá giỏi đi! Cậu cũng biết nói tiếng Đài Loan yeah! Tớ có ảnh hưởng đến cậu ha!"
Lý Hoa Đào mới vừa từ nhà vệ sinh bước ra ngoài, nghe thấy lời Tô vừa nói, không nói hai lời trực tiếp quẹo vào nôn tiếp.
Dưới trạng thái mọi người như đang muốn nổ tung ra, Đỗ Thăng, anh ấy thể hiện được khí chất cao ngạo vĩ đại khác thường của một người có danh tiếng trong xã hội. Đôi tay của Đỗ Thăng nâng khuôn mặt tôi lên, cặp mắt chăm chú nhìn vào tôi, sau đó nghiêm túc đến nỗi không thể nghiêm túc hơn, nói với tôi: "Vợ ơi, anh nhất định phải dẫn em đi, nếu em tiếp tục ở lại đây, anh sợ các cục cưng nhà chúng ta sẽ trưởng thành bất thường!"
Tôi sửng sốt. Chúa ơi, người đang đùa giỡn với con sao? là Đỗ Thăng? Không...... Không thể nào! Quá...... Quá khiếp đi!
Tô hưng phấn kêu to: "Cục cưng? Ann! Các ngươi giỏi ghê! Mới mấy ngày mà đã có cục cưng! A baby nhỏ baby nhỏ!"
Tôi vội vàng cải chính nói: "Đừng nghe anh ta nói linh tinh, tớ không có!"
Tô hưng phấn kêu to hơn: "Tớ thấy trong tiểu thuyết hay nói, con gái nói không là có, nói có là không! Ann cậu có cậu có cậu nhất định có!"
Tôi phục con nhỏ yêu quái điên khùng đến từ Đài Loan kia rồi! Tôi phát hiện một sự thật nghiêm trọng, nếu như không tiêu diệt sạch sẽ chướng ngại trước mắt, căn bản là không thể bàn chuyện chánh sự!
Tôi đẩy Tô đến cửa toilet đạp cô ấy một cước vào bên trong, Lý Hoa Đào còn đang nôn ọe. Tôi nói với Tô: "Tớ không có cục cưng. Nhưng xem ra bạn trai của cậu có rồi đó."
Tô hét lên một tiếng: "Không thể nào? Anh ta không thể có cục cưng của cậu đâu!"
Tôi nổi khùng, đóng sầm cửa, hét lên với hai tên yêu quái chuyên môn đi đánh sét người khác kia: "Hai người các ngươi, yêu tinh chuyên hành hạ người, ở trong đó phát triển gian tình cũng được, chế tạo ra người cũng được, nghiên cứu kết cấu tứ chi cũng được, miễn là không được phép ra ngoài trong vòng nửa giờ! Ở yên trong đó cho tớ!" Nói xong tôi còn thô bạo hung ác đá một phát vào cửa tỏ vẻ uy hiếp đe doạ.
Sau đó tôi lôi Đỗ Thăng chui vào phòng của tôi. Mới vừa vào phòng, không đợi tôi bày ra điệu bộ nữ vương tra hỏi thẩm vấn, Đỗ Thăng đã kéo tôi vào lòng hôn loạn lên. Tôi quơ tay múa chân lung tung đẩy anh ấy ra, thiếu chút nữa cào lên mặt anh ấy, Đỗ Thăng ngẩng đầu lên làm bộ tức giận nói: "Nhậm Phẩm, có phải em ganh ghét chồng em có bộ mặt đẹp hơn em hay không! Muốn hủy dung mạo của chồng em có phải hay không!"
Hai tay tôi túm chặt lấy cổ áo của Đỗ Thăng: " Sao Lý Thích Phong có thể gặp Hứa Linh? Đỗ Thăng, anh mau nói cho em biết sự thật! Rất quan trọng!"
Đỗ Thăng thấy bộ dạng tôi không còn đùa cợt nữa cũng dần dần nghiêm túc nói với tôi: "Lúc anh đi công tác xa, Hứa Linh ra khỏi nhà một mình, vốn là có vệ sĩ đi theo, nhưng cô ấy điên điên khùng khùng, vệ sĩ theo sát cô ấy không bao lâu thì để mất cô ấy, sau đó khi anh quay lại, phái người đi ra ngoài tìm, tìm cách nào cũng không thấy cô ấy, lúc muốn báo cảnh sát, thì Lý Thích Phong đưa cô ấy trở về."
Tôi nói: "Có mấy vấn đề. Đầu tiên, ‘Hứa Linh ra khỏi nhà một mình’ ‘ nhà ’, là nhà của ai? Nhà cô ấy hay nhà anh? Hay là nhà của hai người?"
Đỗ Thăng sắc mặt có chút xấu hổ nói với tôi: "Ách...... Nhà anh, chính là ngôi nhà mà chúng ta đã từng lăn lộn trên giường ấy, nhưng anh để cho cô ấy ở phòng khách, căn phòng mà chúng ta từng lăn lộn với nhau anh không để cô ấy bước vào, vợ yêu em phải tin anh!"
Tôi cố đè xuống sự không thoải mái ở trong lòng hỏi tiếp: "Vấn đề thứ hai. Vệ sĩ không phải rất mạnh mẽ sao, tại sao có mỗi một người bệnh cũng không theo dõi được lại để thất lạc? Còn nữa, tại sao Lý Thích Phong lúc mới nhìn thấy anh cứ liên tục ngắt lời không chịu thừa nhận là đã gặp anh!"
Đỗ Thăng ngồi ở trên giường ôm tôi đến ngồi trên đùi của mình, sau đó nói với tôi: "Cô nhóc này, không phải đã nói với em sao, Hứa Linh một khi phát bệnh, liền ***** ép người ta cùng cô ấy làm...... Cái đó sao; vệ sĩ cũng không dám tới gần cô ấy. Lúc Lý Thích Phong đưa Hứa Linh trở lại, quần áo Hứa Linh xốc xếch, suốt đường muốn cùng anh ta làm cái đó, lúc ấy bộ dạng Lý Thích Phong cũng nhếch nhác vô cùng. Có thể là anh ta cảm thấy lúng túng thôi."
Tôi"Oh" một tiếng nói: "Hứa Linh, cũng đáng thương thật. Nhưng Lý Thích Phong biết Hứa Linh ở nơi đó à?"
Đỗ Thăng nhéo lỗ mũi của tôi nói: "Cô nhóc, sao hôm nay em trở nên cơ trí vậy, hỏi những vấn đề rất đáng hỏi! Anh để card có ghi địa chỉ số điện thoại nơi ở ở trong túi quần áo Hứa Linh, do sợ cô ấy có lúc bị lạc."
Tôi gật đầu một cái, yên lặng suy xét trong chốc lát, mở miệng hỏi Đỗ Thăng lần nữa:"Đỗ Thăng, em còn có một nghi vấn nữa, Hứa Linh không mạnh mẽ lôi kéo anh cùng cô ấy "này nọ í é í é" sao?"
Mặt mũi Đỗ Thăng lúng túng cực độ nói: "Lôi kéo, sao lại không lôi chứ, còn rất vui vẻ mà lôi kìa!"
Tôi khẩn trương hỏi: "Vậy còn anh? Phạm sai lầm rồi sao? Sờ cô ấy chưa? Hôn cô ấy chưa? Đã yêu, mơn trớn toàn thân cô ấy rồi chỉ thiếu mỗi bước cuối cùng thì trong đầu bỗng vang lên tiếng sét đánh ngang tai làm anh thức tỉnh, nghĩ đến em sau đó mới dừng tay đúng không?"
Đỗ Thăng dở khóc dở cười nhìn tôi nói: "Nhóc con, đầu óc em hôm nay chuyển động rất nhanh nha! Chỉ là bên trong toàn chứa thứ linh tinh lung tung không chút ích lợi gì! Nếu anh đã sờ soạng, đã hôn, đã vuốt ve rồi, sao không đem bước cuối cùng dứt khoát hoàn thành cho xong luôn đi? Thời khắc mấu chốt nếu bị dừng lại, Đỗ Nhị sẽ không khỏe mạnh. Em cũng đã biết Đỗ Nhị mạnh mẽ phi phàm thế nào rồi mà, đến đây mà cảm nhận chút đi, nhìn đi Đỗ Nhị ca lại muốn kiểm tra sức khoẻ rồi đó! Cho nên nói, từ độ cứng cáp, thể lực bền bỉ, tần suất hoạt động của Đỗ Nhị ca của em mà nói, Đỗ ca ca của em tuyệt đối là không dính nữ sắc, thủ thân như ngọc!"
Tôi vừa nâng cái mông lên né tránh anh chàng Đỗ Nhị ca háo sắc kia: "Đừng làm rộn! Đứng đắn một chút! Nói chuyện chút đi!"
Đỗ Thăng kéo tôi lại ngồi trên đùi anh ấy, cắn vành tai tôi nói: "Phẩm Phẩm, hai ta cởi hết sạch ra nói đi, anh nóng quá!"
Tôi lấy bàn tay đẩy khuôn mặt anh ấy ra xa sau đó từ trên đùi anh ấy nhảy xuống đất, hung hãn nhìn anh ấy nói: "Bây giờ anh dám lột em sạch sẽ, em liền cởi sạch bỏ chạy đến toilet! Xem ai ác hơn! Tốt nhất anh hãy nghe em nói chuyện, có được không hả!"
Đỗ Thăng giơ hai tay lên cao làm bộ dạng đầu hàng nói: "Nữ vương, ngài lợi hại, ngài lợi hại, ngài là lớn nhất, ngài nói đi ta xin nghe!"
Tôi nói: "Đỗ Thăng, Hứa Linh ở trong nước, lôi kéo người khác làm "này nọ í é í é" với cô ấy, đã từng được như ý chưa? Bệnh của cô ấy, còn có cách trị liệu không?"
Đỗ Thăng nói: "Được như ý một lần, chính là lần Lý Thích Phong đưa cô ấy trở lại, Lý Thích Phong nói, nhìn thấy Hứa Linh ở một công trường đang thi công, khi đó Hứa Linh quần áo xộc xệch, chắc là mới làm qua cái đó. Sau đó anh dẫn Hứa Linh đi bệnh viện kiểm tra xem cô ấy có mang thai hay không. Kết quả, cô ấy không sao, nhưng anh lại phát hiện ra chuyện, cục cưng của chúng ta đã tới nhưng lại đi rồi."
Lúc Đỗ Thăng nói xong những câu cuối, trong đôi mắt lộ ra sự hối hận cùng bi thương sâu sắc, mũi của tôi cũng cay cay. Đỗ Thăng kéo tôi đứng ở bên cạnh, ngồi ở trên giường vùi đầu vào trong lòng tôi, đôi tay ôm lấy eo tôi. Tôi nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu của Đỗ Thăng, hai chúng tôi lẳng lặng an ủi lẫn nhau.
Một lát sau, Đỗ Thăng đặt tay lên bụng tôi, ngẩng đầu lên nói: "Phẩm Phẩm em nói đi, nơi này, cục cưng đã trở lại chưa?"
Tôi lắc đầu tỏ ý không biết.
Đỗ Thăng nói: "Sớm muộn gì cục cưng cũng sẽ trở lại, hơn nữa còn có thể dẫn theo hai đứa quay lại, lúc đó ba mẹ con các người có thể đánh mạt chược!"
Trên người tôi bắt đầu nổi da gà, tôi nói: "Đỗ Thăng, anh nói cái gì thế, các cục cưng của chúng ta cứ như âm hồn dã quỷ đầu thai vậy! Thật dọa người a!"
Sau đó tôi nhớ tới còn một chuyện chưa nói với Đỗ Thăng nên vội vàng nói tiếp: "Đỗ Thăng, lúc em xuất ngoại, ở trên máy bay, người ngồi bên cạnh chính là Lý Thích Phong, sau đó, không lâu sau thì phát hiện, anh ta trở thành bạn trai của Tô, quá trùng hợp đúng không. Em có hỏi Tô Lý Thích Phong làm nghề gì, anh biết phương thức nói chuyện của Tô rồi đấy, em phải hỏi thiệt nhiều lần, trải qua rất nhiều lần thất bại sau đó rốt cuộc em đã biết được, anh ta là nhiếp ảnh gia nổi danh trên thế giới búa lua xua."
Đỗ Thăng "Hả?" một tiếng, nhìn tôi nói: "Cô nhóc, sao anh lại có cảm giác là lạ, nhưng cũng không biết lạ chỗ nào?"
Tôi nhìn anh ấy: "Em cũng vậy! Cho nên, vừa rồi em mới hỏi anh chuyện của Lý Thích Phong!"
Hai chúng tôi đưa mắt nhìn nhau, sau đó tôi quát to một tiếng: "Chồng ơi! Anh ta không phải là sát thủ chứ?"
Khuôn mặt Đỗ Thăng chán nản vô lực nói: "Phẩm Phẩm, chúng ta chấm dứt vấn đề của Lý Thích Phong tại đây nhé, nếu nghiên cứu về cậu ta nữa có khi em được bổ nhiệm thành thủ hạ của Lạp Đơn mất thôi. Ngoan, đừng suy nghĩ quá nhiều. Trời có sập cũng có Đỗ ca ca chống đỡ, mà em, còn có Đỗ Nhị ca ca chống đỡ!"
Tôi choáng! Đây đâu phải là Đỗ Thăng, đây là Đỗ Nguyệt Sanh a! Tên thủ lĩnh lưu manh hạng nhất!
Lúc chúng tôi đang đóng cửa liếc mắt đưa tình với nhau, chợt phát ra hai tiếng nổ cực mạnh.
Một tiếng xa một tiếng gần.
Một tiếng xa, là cửa phòng vệ sinh bị bạo lực phá ra.
Một tiếng gần, là cửa phòng của tôi bị bạo lực phá ra.
Sau đó, Đại Lực Lôi Thần Tô vọt vào, chống nạnh, lửa giận dồi dào hướng về phía Đỗ Thăng bắt đầu cuồng phun trào: "Anh! Anh đừng cậy mình là kẻ lãnh đạo, tôi! tôi không dám đề xuất ý kiến nhé! Anh! Anh! Nghe nói anh còn có vị hôn thê chưa giải quyết rõ ràng, nếu như anh khiến Ann phải làm tiểu tam, tôi! tôi liền! Tôi liền khiến John làm Nhị gia cho Ann!"
Lý Thích Phong thật vất vả mới leo ra khỏi nhà vệ sinh, nghe thấy những lời của Tô vừa nói, bị kích thích đến nỗi dứt khoát quay người trở lại.
Tôi bị cảm động đến rối tinh rối mù!
Mà Đỗ Thăng, hoàn toàn bị đồng bào Đài Loan làm cho kinh hoàng đến nỗi đứng ngây dại ra đó.