Dungeon Hunter

Chương 20: Nữ hoàng sấm sét (phần 4)



“Đây là Hầm ngục ạ”

Yoo Eun-hye vừa nói vừa ngó sang lối vào trông giống cái miệng khổng lồ của một con sư tử.

“Cô chưa thấy hầm ngục bao giờ à?”

Dĩ nhiên đây là một cái Hầm ngục. Trông Yoo Eun-hye có vẻ kinh hoàng.

“Chỉ 2 người chúng ta thôi ạ”

“Tôi là đội trưởng, cái gì tôi cũng giải quyết được hết”

“Anh thì mạnh rồi, nhưng em thì không! Em đã thấy Hầm ngục được mấy lần đâu?”

Tôi trả lời như thể đây không phải là vấn đề lớn.

“Chỉ vậy thôi à? Thế thì đừng lo. Từ giờ cô sẽ được đâm ra thụt vào hầm ngục như cơm bữa”.

Yoo Eun-hye cảm thấy muốn khóc. Ý cô không phải vậy.

“Nhưng nếu em không muốn vào thì sao? Thôi bỏ qua mấy lời em nói đi...”

“Không, tôi thù dai lắm, nên cô nói gì tôi sẽ nhớ rất lâu...”

Như kiểu được tỏ tình vậy.

“Rồi sao nữa ạ”

“Cô nghĩ mình sẽ phải chôn xác tại đây cùng với đám quái gớm ghiếc đó à? Tôi sẽ không để điều đó xảy ra đâu”

“Anh đừng nói với em là chúng ta đến đây tập luyện? Tập trong Hầm ngục luôn á?”

"Ừ"

"Bỏ mẹ rồi."

Không thể tin được!

Yoo Eun-hye cảm thấy xuống tinh thần.

Một nhà lãnh đạo có tầm ảnh hưởng. Tuy nhiên, anh là người duy nhất có khả năng thịt luộc đám quái. Có khi cô lại thành gánh nặng không biết chừng

“Không được sử dụng phép thuật. Lấy kiếm mà đánh quái đi”

"Hả? Anh muốn em dùng kiếm á? Anh bị sốt à?

Yoo Eun-hye hiện đang mang theo một thanh kiếm dài. Cô nghĩ mình chỉ đang cầm hộ vũ khí cho tôi. Và chỉ vậy thôi cũng đủ để cô ấy gọi 3 đời nhà tôi lên chửi bới rồi.

“Ừ, dùng kiếm thôi nhé”

Mệnh lệnh như đưa cô vào cõi chết. Cơ thể của Yoo Eun-hye run rẩy.

Trong khi Yoo Eun-hye khóc thầm, tôi nhìn vào kế hoạch của mình cho tương lai.

Trong khi lũ quỷ đang sử dụng phòng huấn luyện để mạnh hơn, ‘Dị năng giả’ cũng đang có sự tăng trưởng rõ rệt.

Giết lũ quái hoặc hoàn thành nhiệm vụ sẽ khiến họ phát triển. Dù không thể nhìn thấy, nhưng kinh nghiệm là thứ luôn luôn xuất hiện sau mỗi trận chiến.

Tôi có thể thấy sự tăng trưởng đó bằng Tâm nhãn. Tiềm năng được mở ra. Và kỹ năng tăng lên phụ thuộc vào hành động. Dùng kiếm đánh lũ quái sẽ giúp tăng khả năng thể chất.

"Tốt nhất là nâng cao mọi thứ một cách đồng đều."

Hãy tưởng tượng rằng một pháp sư có 100 điểm trí tuệ, 100 điểm pháp lực và 30 điểm cho các chỉ số khác. Và khi bị lũ quái đánh trúng, họ chỉ có nước tan xác. Sử dụng phép thuật cũng có những hạn chế.

Phép thuật không dễ sử dụng. Nó là một con dao hai lưỡi. Một sức mạnh có thể gây ra phép màu nhưng cũng gây ảnh hưởng đến người sử dụng.

“Ều, cuối cùng thì mình cũng đặt chân vào Hầm ngục”

Yoo Eun-hye lẩm bẩm khi bị vấp ngã lúc chui vào Hầm ngục. Rõ ràng cô ấy đang rất lo lắng. Nỗi sợ hãi từ những phút đầu tiên đã khiến cô không thể mở mồm.

“Đừng lo. Cô không chết được đâu”

1 câu nói hết sức chân thành.

Tài năng của Yoo Eun-hye thuộc top đầu trên thế giới. Ở kiếp trước, cô ấy là 1 trong 10 người mạnh nhất

Trừ khi đụng phải một tên Công tước, nếu không cô ấy sẽ đồ sát tất cả.

“Em tin anh, đội trưởng ạ”

Khát khao sinh tồn xuất hiện trong mắt Yoo Eun-hye.

Tôi chỉ cười.

Câu chuyện về cách tôi đối phó với lũ Orc trên tầng 2 của Hầm ngục đã nổi tiếng toàn bang hội. Chủ Hầm ngục mà không làm gì được lũ Goblin và kobold thì đúng là một pha tấu hài cực mạnh. Yoo Eun-hye im lặng theo sau.

“Giết 2 con Kobold đang tới đi”

“Heok”

“Sẵn sàng đi. Tôi nhắc lại, cấm được dùng phép thuật”.

“E-em sẽ cố ạ”

Giọng nói cô thay đổi. Nó tràn đầy căng thẳng.

Yoo Eun-hye đã đến Hầm ngục nhiều lần. Dù không chém giết được nhiều lắm, nhưng chỉ số trí tuệ cao giúp cô có thể hồi phục sau hoảng loạn. Cô sẽ không từ bỏ dễ dàng.

“Mình làm được, sẽ làm được, chắc chắn làm được”

Yoo Eun-hye tự cổ vũ mình. Cô thật sự muốn sống theo mong đợi của tôi. Cô cũng muốn chứng minh bản thân không hề vô dụng.

Đó là một điều tốt. Nếu cô ấy tiếp tục bị lũ quái làm cho sợ hãi thì tôi sẽ thất vọng lắm. Điều quan trọng là phải có ý chí chiến đấu.

"Chúng đến rồi”

Tôi thấp giọng

“Tôi sẽ đối phỏ 1 con. Con còn lại là của cô đấy, Yoo Eun-hye”

“A, có em, à vâng!”

Kieeek!

Hai con kobold có thể ngửi thấy mùi của con mồi và vội vã chạy tới (nộp mạng).

Tôi xòe tay ra và một thanh kiếm xuất hiện.

Đó là một thanh kiếm ma thuật cấp độ hiếm, tôi đã chi tới 20.000 điểm để mua được nó. Vũ khí là cần thiết để xử lý đám quái cấp cao được triệu tập trong thời gian bảo hộ tân thủ.

Ngoại hình khác với một thanh kiếm dài thông thường. Tuy nhiên, nó phát ra một ánh sáng rất sắc nét trong bóng tối.

Tôi nắm nhẹ thanh kiếm và nói trong khi nhìn những con kobold đang đến gần.

“Đám kobold khỏe ngang ngửa cô thôi. Đừng tấn công đơn giản quá. Cẩn thận với móng tay và răng của đám này, như Goblin ấy”

Tôi làm mẫu cho Yoo Eun-hye. Tôi di chuyển chậm nhất có thể và chỉ cho cô ấy một số động tác bình thường.

Kiik!

Những con kobold hầu như không chạm được đến ngực tôi. Chúng đứng hơi thấp để tôi có thể xử lý bằng một thanh kiếm nhưng có những thủ thuật nhỏ có thể giết chết họ.

Duk.

Tôi dậm chân xuống đất. Bụi mù.

Hai con kobold ngập ngừng một lúc. Và ngay lập tức, tôi tặng chúng 1 cú đâm vào giữa trán.

Một đám cận thị, mắt mũi toét nhèm. Vì vậy, chúng sẽ bị hoảng loạn trong chốc lát khi có khói. Lúc đó thì chỉ việc tận dụng cơ hội tấn công vào đầu chúng, tốt nhất là cứ cắt cổ luôn cho nhanh gọn nhẹ.

Cùng lúc, tôi rút kiếm ra khỏi trán con Kobold và cắt cổ nó. Gọn gàng, hoàn hảo.

“Đến lượt cô rồi đấy”

Kieeeek!

Con Kobold còn lại trở nên điên loạn. Hai mắt nó đỏ lên và nó cứ khịt mũi. Vẻ ngoài của nó thực hung tợn

Nuốt nước bọt.

Tinh thần của Yoo Eun-hye chạm đáy. Cô không thể giữ bình tĩnh.

Tôi lùi lại. Lúc trước tôi còn chưa động vào nó, nên tất nhiên không bị kéo nộ. Và thế là con Kobold tấn công vào mục tiêu còn lại, gần nó nhất.

"Cô sẽ không chết. Nhưng tôi sẽ không làm thần bảo hộ của cô đâu. "

Tôi sẽ ngoảnh mặt làm ngơ cho đến khi tính mạng của Yoo Eun-hye đến hồi nguy cấp. Tự tay xử lý 1 con quái sẽ làm tăng đáng kể chỉ số của cô ấy. Đẩy bản thân đến giới hạn sẽ nâng cao tất cả khả năng của mình.

Cô cần phải vượt qua bức tường, một mình. Yoo Eun-hye hiện đang đối mặt với bức tường đầu tiên của cô.

“Huup!”

Yoo Eun-hye hít một hơi thật sâu và di chuyển đôi chân như tôi đã làm. Bụi bay ra khắp nơi

Con kobold ngập ngừng. Chỉ có 0,5 giây nhưng Yoo Eun-hye đã không bỏ lỡ.

Bam!

Nhưng cú đâm quá nông. Thanh kiếm hầu như chẳng xuyên qua da của kobold. Yoo Eun-hye vội vã rút thanh kiếm của mình ra và chém nó vào cổ con quái.

Ngay lúc đó, con kobold giơ tay lên. Nó bắt buộc phải làm thế để chặn đòn tấn công và giữ cho cái cổ của mình được nguyên vẹn

Và, thay vì cổ, cánh tay của nó bay lên.

"Ah!"

Yoo Eun-hye kêu lên với giọng buồn bã khi cú đánh của cô bị chặn lại. Cô chỉ chém rụng được tay nó chứ không phải đầu. Cô phải làm gì tiếp theo đây? Yoo Eun-hye quay lại nhìn tôi.

Nhưng cô không hề bỏ rơi thanh kiếm.

"Không."

Với chỉ số trí tuệ cao ngút, cô có thể giải quyết được tình huống này. Ngoài ra, người bên cạnh rất mạnh, cô chắc chắn sẽ không sao cả.

Yoo Eun-hye nhìn con kobold.

Nó đang đau đớn vì bị chém cụt tay. Biểu hiện của nó đã cho thấy điều đó. Yoo Eun-hye cảm thấy có thêm kha khá hi vọng trước tình trạng thê thảm của con quái.

‘Lại nào!"

Cô giơ thanh kiếm lên cao. Chỉ sổ sức mạnh không đủ để cô có thể chém 1 phát xuyên qua lớp da dày của con Kobold. Vậy nên, cô quyết định dồn hết sức vào đòn tấn công liên hoàn này.

Bam! Bam!

Âm thanh của thanh kiếm chém qua da thịt vang lên sau mỗi cú chém. Chẳng mấy chốc, tiếng gào thét của con kobold im hẳn.

“Haack... Haack”

Teong!

Yoo Eun-hye ném thanh kiếm xuống đất. Cô ngồi bệt xuống và thở dốc. Chiến đấu chỉ diễn ra có 2 phút, nhưng mồ hôi của cô đổ ra không ngớt

Con Kobold bị chém đến biến dạng cơ thể

"Làm tốt lắm"

Tôi mỉm cười hài lòng. Tôi biết cô ấy đã nghĩ đến việc bỏ cuộc khi con kobold chặn đòn tấn công thứ hai vào cổ. Bởi vì tôi không nói cho cô ấy biết phải làm gì nếu đòn đó bị chặn.

Nhưng Yoo Eun-hye đã tự mình vượt qua khủng hoảng. Bức tường đã xuyên qua. Đó là lý do tại sao tôi hài lòng.

Tôi rút ra một chiếc khăn tay được chuẩn bị trước đưa cho Yoo Eun-hye lau máu. Một lọ thuốc cũng được sử dụng để chữa lành mọi vết thương.

Nội tại dòng điện tấn công cơ thể nhưng tôi không quan tâm lắm.

Yoo Eun-hye nhìn vết thương của mình được chữa lành bằng ánh mắt trống rỗng trước khi hỏi tôi.

“Em làm đúng chứ, Đội trưởng”

"Đúng. Đáng ngưỡng mộ đấy”

"Ah…..!"

Lúc đầu, cô đã nghĩ mình không thể. Nhưng cuối cùng, cô đã tự tay giết được con quái. Cơ thể của Yoo Eun-hye run rẩy.

Một màn trình diễn tuyệt vời trước mặt đội trưởng. Thông thường, kỹ năng bị động của cô khiến những đội trưởng khác từ chối cho cô gia nhập tổ đội. ‘Lõi’ cũng cần phải được chia sau khi cuộc săn kết thúc. Giờ thì việc đó không còn quan trọng nữa. Cô ấy có thể tự xử lý một con Kobold.

Yoo Eun-hye không muốn mất đi cảm giác đáng tự hào này. Đối với một người đã sống gần hết cuộc đời trong vũng lầy thất bại, cảm giác này quý giá hơn bất cứ điều gì khác.

“Nếu cô muốn, chúng ta có thể dừng lại”

Tôi cho rằng thế này là đủ cho ngày đầu tiên rồi. Cô ấy đã bắt chước tôi khá ổn và tôi hài lòng với màn trình diễn của cô ấy.

Nhưng Yoo Eun-hye lắc đầu.     

“Ah, không có gì. Em nghĩ mình có thể tiếp tục được”

“Có ổn không đấy?”

"Có ạ."

“Đừng đánh mất ý chí đó”

Ý chí rất quan trọng. Một cam kết cho sự không lùi bước của cô ấy.

"Không tệ!"

Yoo Eun-hye đã từng sợ hãi ở kiếp trước. Cô muốn ngăn chặn mọi nguy hiểm xảy ra đến cơ thể mình. Những hành vi cầu toàn đã ngấm vào cơ thể cô.

Nhưng bây giờ Yoo Eun-hye đã khác. Dòng máu chiến binh trong cô đã thức tỉnh. Cô ấy sẽ phát triển một cách tuyệt vời theo hướng đi tôi đặt ra

"Chẳng bao lâu nữa, cô ấy sẽ kiểm soát được sét trong cơ thể mình."

Tôi nhìn Yoo Eun-hye với đôi mắt sáng ngời.

Việc này sẽ phải tốn một chút thời gian

Bây giờ tôi phải thử thách ý chí của cô ấy.

Ban đầu, cô ấy đến đây với tâm thế bị ép buộc nhưng giờ thì khác rồi.

Nữ hoàng sấm sét!

Tên của một pháp sư điều khiển được sấm sét trong kiếp trước. Nhưng kiếp này, cô ấy sẽ chính là một tia sét

Team dịch: Đéo cần tên

Trans + Edit: Ma cô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.