Dược Môn Tiên Y

Chương 106: Nha đầu quét rác



*

"Vâng, đây là đồ ăn sáng của của gia chủ, nô tỳ đang đưa qua cho gia chủ."

"Nghe thơm quá, là cái gì vậy?" Nàng ta nhẹ nhàng mở nắp ra, móng tay giấu thuốc bột nhẹ nhàng vẫy tới chén cháo.

"Là rau cải cháo thịt nạc." Tỳ nữ nói.

"Ừm, đi đi! Để nguội sẽ ăn không được." Nàng ta ra hiệu, để tỳ nữ qua.

Tỳ nữ cúi chào, tiếp tục đi chủ viện.

Trong chủ viện, Đường Khiếu đánh một bộ quyền xong, ngồi vào bàn đá nghỉ ngơi, vừa nhìn tới tiểu nha đầu đang quét đất: "Dọn góc kia xong rồi lui đi!"

"Vâng." Tiểu nha đầu đáp lời, mặt rủ xuống che đi nửa gương mặt của nàng, bởi vậy, nếu không nhìn kỹ, sẽ không thấy rõ dung nhan của nàng.

Tỳ nữ mang đồ sáng tới, bày ra bàn sau đó lui ra, Đường Khiếu nhìn một chút, thấy là rau cải cháo thịt nạc, cộng thêm hai đĩa thức nhắm với hai cái bánh bao.

Đánh quyền, mồ hôi chảy ra nhiều, bây giờ khẩu vị vừa vặn, hắn cầm đũa gắp thức nhắm ăn.

Tiểu nha đầu quét rác trong góc chuẩn bị đi ra ngoài, thì thấy Đường Khiếu bưng chén đồ ăn tràn ngập hắc khí, mắt nàng co rút lại, lập tức đi lên.

Đường Khiếu chuẩn bị ăn cháo thì thấy tiểu nha đầu đi tới, đứng trước mặt hắn, bèn ngẩng đầu hỏi: "Sao không lui xuống?"

"Gia chủ, trong chén ngài có con ruồi rơi xuống." Mắt nàng đăm đăm nhìn chén cháo trên tay hắn, liền đưa tay đoạt chén cháo.

Đường Khiếu sửng sốt, nhìn tiểu nha đầu đoạt cháo trong tay mình, ôm vào ngực không buông, không nén nổi cười lên: "Ngươi đói bụng phải không? Nếu đói thì đi ăn chút gì đi!"

Tiểu nha đầu này do hắn mang từ ngoài về, lúc ấy tiểu nha đầu ôm đầu gối ngồi xổm ngoài cửa, trên người y phục cũ rách, còn đi chân đất, bộ dáng kia, hắn không khỏi nhớ tới Ninh nhi, nghĩ tới nó không biết bây giờ như thế nào rồi? Ăn đủ no không? Mặc đủ ấm không?

Xuất phát từ lòng thương hại, hắn bèn mang nàng về phủ, để nàng làm việc trong phủ, nha đầu này vào phủ không quá mấy ngày, mỗi ngày đều tới viện tử này quét dọn, bình thường cũng không nói nhiều, yên lặng làm việc, vì vậy, lúc nàng đến cướp cháo của hắn, hắn có chút bất ngờ.

"Gia chủ, ta đi đổi chén khác cho ngài." Nói xong, không cho hắn nhiều lời, cầm chén cháo đi liền.

Đường Khiếu lắc đầu bật cười, cũng không nói gì. Chỉ lấy bánh bao phối thêm thức nhắm ăn.

Mà ra chủ viện, tiểu nha đầu đổ chén cháo đi, lúc tới phòng bếp, thì bị Đường Sương ngăn lại.

"Ngươi từ chủ viện ra?" Đường Sương nhìn chén cháo trong tay nàng, lòng khẽ nhúc nhích, hỏi: "Đại bá ta ăn cháo xong rồi?"

Tiểu nha đầu nhìn nàng, rủ thấp đầu xuống gật một cái: "Ăn xong rồi, sáng nay gia chủ khẩu vị tốt, còn muốn ăn thêm một chén, nên kêu nô tỳ tới phòng bếp lấy thêm một chén nữa."

Nghe vậy, gương mặt Đường Sương lộ ra nụ cười: "Ừm, đi đi!"

Tiểu nha đầu đáp một tiếng, mới tiếp tục đi vào phòng bếp, nghe bước chân rời đi sau lưng, nàng dừng bước thoáng quay đầu lại rồi dời ánh mắt, tiếp tục tới trước.

Đường Ninh ở một bên khác, mắt thấy trời sắp tối, bèn đi vào quán trọ trong trấn nhỏ nghỉ một đêm, nhưng không ngờ, tới khuya, có người nhẹ nhàng đục thủng giấy ở cửa sổ, đưa vào một làn khói nhẹ...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.