Dược Môn Tiên Y

Chương 40: Giúp một tay



---Edit By Tiên Vô Sắc---

"Rống!"

Con hung thú gầm rú lên, thấy nhân loại muốn phản công, nó thấp đầu xuống dùng sừng sắc nhọn đánh tới nàng, lúc Đường Ninh lướt lên đụng vào con hung thú, quay người tránh đi, nhờ lực đạo dao găm trong tay hung dữ đâm vào giữa cổ hung thú, lại phát hiện, dao găm bình thường không thể đâm vào cơ thể hung thú,...

"Rống!"

Con hung thú hất đầu, mở miệng táp tới nhân loại bên cạnh, thấy nhân loại nắm lấy sừng nó, còn đột nhiên cưỡi lên lưng nó đi.

Sâu kiến mà cũng dám giương oai trên đầu nó! Chuyện này đối với nó, đây chính là mạo phạm!

Nó gào thét hất lên, muốn đem nhân loại cưỡi trên lưng nó hất xuống giẫm chết, vung thế nào cũng không xuống, nó chạy như điên dùng sức vọt tới cây to, ý muốn cho nhân loại đụng vào, nhưng ai biết, nhân loại cưỡi trên lưng dùng dao găm đâm nó, tuy đâm không làm nó bị thương, nhưng cũng làm nó hoàn toàn phát bực rồi.

Về phần Đường Ninh, đâu phải cầm dao đâm loạn trên đầu nó? Nàng rõ muốn đâm mắt nó, dùng tay ngắn không thể đâm tới mắt nó, nàng chỉ có thể lấy hai chân kẹp chặt giữ vững thân thể miễn bị hất ra, một bên dời lên trước.

"Tê!"

Bị vọt tới cây to trước mặt, nhánh cây xẹt qua vết thương do hung thú làm, đau đến nỗi nàng hít khí lạnh, vết thương lúc đầu còn thấm máu sau này lại sưng lên, khiến sắc mặt nàng dần dần trở nên tái nhợt.

"Ta không tin không thể đánh chết ngươi!"

Nàng nghiến răng, hai chân kẹp chặt thân thú, cả người ngồi thẳng lên, dao găm trong tay cũng trở nên độc ác đâm tới mắt hung thú.

"Ngao!"

Dao găm sắc bén đâm vào mắt thú, trong nháy mắt máu tươi bắn ra, đầu hung thú kêu đau đớn thê thảm, lúc đầu còn muốn hất nhân loại trên lưng xuống, nhưng bây giờ vì quá đau đớn mà chạy loạn lên cả.

Đương Ninh đâm trúng mắt thú xong, còn tiếp tục đâm con mắt còn lại, máu tươi phun tràn lan, hai mắt tới thời tàn, con hung thú nổi điên lên vừa gào, vừa chạy vào chỗ rừng sâu.

"Phanh phanh phanh phanh..."

"Ngao ..."

Một đám lính đánh thuê nghe tiếng thú gào thê lương cùng tiếng chạy loạn va chạm nhau phát ra, từng mặt hiện ra kinh ngạc, có người hơi ngạc nhiên nói: "Sao lại có tiếng thú thảm thiết thê lương như thế chứ?"

"Không đúng! Có vẻ như tới chúng ta vậy?" Một tên khác mở miệng, trong nháy mắt cảnh giác lên.

"Đến rồi đến rồi! Thật sự tới chỗ chúng ta!"

"Âm thanh thú có mang theo uy áp bí mất, hung thú này phẩm cấp không thấp, mọi người cảnh giác, chuẩn bị chiến đấu!" Đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê lúc này mới hét lên, tay đã cầm kiếm bên hông, một đám người như lâm vào đại địch, mặt nhất trí nhìn ra ngoài chuẩn bị.

Nhưng mà, làm bọn hắn kinh ngạc là, theo âm thanh hung thú phanh phanh chạy loạn ở gần, một con hung thú to lớn cũng xuất hiện trong tầm mắt bọn hắn, thế nhưng, con hung thú khiến bọn hắn như lâm vào đại địch chẳng thèm liếc mắt bọn hắn, cứ chạy một đường như điên trước mặt bọn hắn ở đó không xa, làm cả đám đều choáng mắt luôn.

"Các vị thí chủ, giúp một tay!"

Đường Ninh hô lên, nhưng mà đám người đều nhìn choáng cả rồi, nhìn nàng bị hung thú mang vào chỗ rừng sâu...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.