Dược Thần

Chương 597: Tinh thần thuật



Không ít người khiếp sợ, trong ánh mắt mang theo lửa nóng cùng hâm mộ, đây là bí mật bất truyền tinh thuật của Mai Kiệt Tư gia tộc, chỉ có người kế thừa gia tộc, luyện đến đại thành, có thể dò xét tất cả bên trong tinh thạch, đối với người đổ tinh có hấp dẫn khó hiểu.

Nhưng khi Lôi Áo Lợi Âu sử dụng Điểm Thạch Thành Tinh Thủ, thì tinh quáng trong tầng thứ chín này, cũng không có đổi màu như tầng bảy, vẫn yên tĩnh như nước.

Tinh quáng thạch ở đây, đều tới từ thái cổ tinh quáng, có linh tính mạnh mẽ, tinh thuật bình thường không có biện pháp phân biệt, cho dù điểm tinh thủ nghịch thiên đi nữa, cũng mất đi công hiệu.

Tất cả mọi người giật mình, đặc biệt là những người thấy Lôi Áo Lợi Âu phân biệt tinh ở tầng bảy, tình huống của hai tầng khác nhau, làm cho người kinh ngạc không hiểu.

Kỳ thạch khó khăn nhất phân biệt, cho dù là cường nhân có điểm tinh thuật mạnh mẽ cũng nhíu mày, không có tuyệt đối.

Lôi Áo Lợi Âu thần sắc ngưng trọng, nhiều loại thủ đoạn không ngừng thi triển ra, cảm ứng thần thức, thấu tinh linh nhãn từng cái thi triển ra, là cho vô số người kinh hô lên, nhưng vẫn âm u bất định.

Tinh quáng thạch trong thái cổ tinh quáng, tất cả có thể đem tất cả tinh chi thuật mạnh mẽ trên thế gian này mất đi hiệu quả, giống như có một tầng sương mù bao phủ, làm cho người ta không thể phân biệt được.

So ra mà nói, Kiệt Sâm có chút bình thản, thủ đoạn cũng bình thường không có gì lạ, không có thi triển tinh chi thuật nghịch thiên, chỉ tinh tế gõ, dùng mắt thường phân biệt tinh quáng, làm cho người ta thất vọng.

Thủ đoạn tầm thường này có thể hiệu quả với những tinh quáng các tầng phía dưới, nhưng ở tầng thứ chín này, tinh quáng thahcj đến từ thái cổ tinh quáng, hoàn toàn vô dụng, trong tinh quáng thạch, tất cả không thể dùng theo lẽ thường, quỷ thần khó lường, thần bí khó biết.

Không ít cường giả xem Kiệt Sâm tuyển thạch ở tầng bảy, thậm chí cũng hoài nghi Kiệt Sâm thời điểm ở tầng bảy, có thể tìm ra Linh Lung Tử Nguyên Tinh, phải chăng đúng như bọn người Khoa Luân kêu gào lên, hoàn toàn là dựa vào vận khí.

Thủ đoạn của hắn quá bình thường, thuộc về vài loại phân biệt cơ bản nhất trên tinh giới, chỉ cần là người đổ tinh cơ bản đều có thể nắm giữ, bình thường tới mức người ta chẳng thèm sử dụng.

Cuối cùng nhất, Lôi Áo Lợi Âu đứng trước một tảng đá có giá yết là một ức linh tệ, tay phải cầm tảng đá này, thật lâu không chịu rời đi.

Rất nhiều người nhìn thấy một màn này thì thấp giọng hô lên, rất hiển nhiên Lôi Áo Lợi Âu Mai Kiệt Tư gia tộc nhìn trúng tảng đá này, thần sắc của hắn đặc biệt ngưng trọng.

Đây là một khối Hang Hổ Thạch, cả tảng đá cực giống như mảnh hổ nằm ngang, tứ chi phủ phục, trông rất sống động, vẻn vẹn nhìn thấy, cảm nhận được khí thế khó hiểu truyền ra, cho người ta cảm giác áp bách khó hiểu.

Thần sắc của Lôi Áo Lợi Âu ngưng trọng, đạo đạo sương mù trong mắt của hắn, hai tay của hắn cầm khối Hang Hổ Thạch, đặt lên đầu hổ, một tia bí thuật đặc biệt không ngừng từ trong tay của hắn tiến vào bên trong, tầng ngoài của tinh quáng thạch, xuất hiện từng vầng sáng.

Cùng một thời gian, đỉnh đầu của Lôi Áo Lợi Âu xuất hiện một tầng bạch khí, mồ hôi to như hạt đậu rơi xuống, trên mặt hắn đỏ lên, nhìn thấy mà giật mình.

- Hang Hổ Thạch biến thành trong suốt!"

- Thực sự là trong suốt, còn không ngừng xâm nhập vào trong.

Cho dù là cường giả vây xem, hay là bọn người Dong Thánh, đều lộ ra thần sắc kinh hãi.

Theo thời gian chuyển dời, chỉ thấy khối Hang Hổ Thạch màu tro, đã trong suốt tới cực điểm, không ngừng tiến vào bên trong, làm cho người ta giật mình.

- Đây là Đoạt Tinh Thần Thuật, có thể xuyên thấu qua tát cả kỳ thạch, nhìn thấy đồ vật ẩn chứa trong đó.

- Tên Lôi Áo Lợi Âu này, ngay cả Đoạt Tinh Thần Thuật cũng nắm giữ, thuật này đại thành, có thể nói là vô địch tinh giới a.

- Trời ạ, tên Lôi Áo Lợi Âu còn rất trẻ a, tạo nghệ phân biệt tinh sâu như vậy, thế gian hiếm thấy!

- Theo ta hiểu, cho dù là tộc trưởng Mai Kiệt Tư gia tộc, cũng không có học được Đoạt Tinh Thần Thuật!

- Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi!

Các cường giả hiểu rõ Lôi Áo Lợi Âu tinh thần thuật của các đại gia tộc, trên mặt đều biến đổi, trong nội tâm khiếp sợ, những người khác biết được, cũng động dung, trong nội tâm giống như có sóng thần cuồn cuộn..

Ngay cả tinh sư Thánh Vương đổ tinh phường cũng ngưng trọng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lôi Áo Lợi Âu, kỳ thuật bực này, cho dù là cao thủ Thánh Vương đổ tinh phường như hắn, cũng không có ai nắm giữ.

Một bên, bọn người Dong Thánh trong lòng kinh hoàng, sắc mặt biến đổi, Kiệt Sâm lúc trước thể hiện thủ đoạn ở tầng thứ bảy, làm cho bọn họ tràn ngập tin tưởng vào Kiệt Sâm, nhưng nghe được người chung quanh nghị luận, biết được đây là kỳ thuật nghịch thiên, trong nội tâm của bọn họ sinh ra cảm giác không ổn, lo lắng nhìn qua Kiệt Sâm bên cạnh.

Hanh Hổ Thạch không ngừng phát sáng lên, đường vân trong suốt không ngừng truyền ra ngoài, chung quanh, tất cả mọi người đều mở to mắt, giống như muốn nhìn rõ bên trong Hang Hổ Thạch là cái gì.

- Trời ạ, đồ vật trong đó quá sáng!

- Đó là cái gì?

Theo Lôi Áo Lợi Âu thi triển kỳ thuật, hào quang không ngừng kéo dài ra, mọi người đều nhìn thấy, trong Hang Hổ Thạch kia, dường như có một thứ gì đó, tản ra hào quang màu vàng.

Nhưng sau khi Hang Hổ Thạch không ngừng trong suốt, đã đình trệ lại, rốt cuộc không cách tiến thêm mảy may, làm cho người ta khó phân biệt được.

- Nhanh ah, chỉ còn kém một ít, lập tức có thể nhìn ra đồ vật bên trong là cái gì.

- Chỉ cần lại tiến vào một phần!

Cường giả chung quanh sôi trào lên, trong miệng nhao nhao lên tiếng, ngữ khí kích động.

Trước Hang Hổ Thạch, toàn thân Lôi Áo Lợi Âu run rẩy kịch liệt, đại lượng mồ hôi từ trán của hắn chảy ra, mặt hắn đỏ lên, thân thể run lên bần bật.

- Phốc phốc...

Một ngụm máu tươi từ trong miệng của hắn phun ra ngoài, toàn thân nhanh chóng thối lui, khóe miệng mang theo máu tươi, mặt tái nhợt tới đáng sợ, cơ hồ đứng không vững.

- Đại ca!

Bọn người Khoa Luân đi lên, đở lấy hắn.

- Đáng tiếc, còn thiếu một chút!

- Ai, không thể nhìn thấy bên trong là cái gì a.

Không ít người tiếc nuối lên tiếng, lúc trước chỉ có thể nhìn ra bên trong Hang Hổ Thạch có đồ vật, nhưng không nhìn ra đó là cái gì, không cách nào phân biệt rõ giá trị.

Nhưng chỉ cần biết rằng có là đủ rồi, trong tầng thứ chín này, đa số kỳ thạch, mọi người lo lắng trong đó không có gì, không có tiếc nuối, nếu như có vật, tất cả sẽ có vô số người tranh đoạt.

Ánh mắt của mọi người biến thành lửa nóng, có chút cường giả đã từng xem qua khối Hang Hổ Thạch này rất hối hận, lúc trước bọn họ đều do dự, nhưng chính vì bỏ qua, không dám mua mới là đánh bạc.

Tất cả ánh mắt của mọi người nhìn lên người của Lôi Áo Lợi Âu, xem hắn lựa chọn như thế nào, một khi hắn lựa chọn buông tha, tuyệt đại đa số cường giả sẽ lao lên chọn nó.

Lôi Áo Lợi Âu vào lúc này, gương mặt tái nhợt có một tia huyết khí, hắn giãy giụa khởi tay của bọn Khoa Luân, chậm rãi đi tới trước Hang Hổ Thạch, vỗ nhè nhẹ lên đầu hổ, nói:

- Ta chọn khối này!

Âm thanh tiếc hận, tiếng thở dài, lập tức vang lên trong thạch viên.

Lôi Áo Lợi Âu đã chọn quáng thạch, chỉ đợi giải thạch, ánh mắt của mọi người nhìn qua Kiệt Sâm đang tìm đá.

Cho dù Kiệt Sâm còn chưa chọn đá, nhưng giờ phút này, cơ hồ tất cả mọi người nhìn Kiệt Sâm không được tốt, Lôi Áo Lợi Âu thi triển Đoạt Tinh Thần Thuật làm cho mọi người thán phục, không có người nào hoài nghi chiến thắng của hắn.

Đổ tinh là một chuyện cực kỳ mạo hiểm, đổ tinh, đổ tinh, mười đánh bạc chín thua, ở đây nhiều đá như thế, có thể giải ra linh tinh rất ít, nếu như muốn giải ra kỳ trân, càng khó thêm khó.

Bên cạnh Kiệt Sâm, Dong Thánh và đám người khác cảm thấy không ổn, Lôi Áo Lợi Âu biểu hiện lúc trước, làm cho nội tâm của bọn họ rất lo lắng.

Trong thạch viên, Kiệt Sâm mặt không biểu tình, trong lòng vô cùng bình tĩnh, tiếp tục tinh tế phân biệt rõ một ít tảng đá.

Hắn đi tới đi lui, không ngừng suy tư ngừng chân trước kỳ thạch, cuối cùng cũng rời đi.

- Như thế nào đây? Tuyển ra chưa? Tuyển không ra được, trực tiếp nhận thua đi, còn hơn phí tiền mua tảng đá.

Bọn người Khoa Luân không thấy Kiệt Sâm hạ quyết tâm, trong miệng cười ra tiếng.

- Tùy tiện chọn một khối, với vận khí của ngươi, nói không chừng có thần vật xuất thế.

- Hắc hắc, Lôi Áo Lợi Âu đại ca là tinh thuật đại sư, chỉ bằng ngươi là đồ nhà quê ở Tây Bắc, cũng dám đi đổ tinh của Lôi Áo Lợi Âu, quả thực không biết tự lượng sức mình.

Một công tử ca đều châm chọc khiêu khích, mỉa mai lên tiếng, muốn đánh gãy tư duy của Kiệt Sâm.

- Câm miệng!

Dong Thánh hừ lạnh lên tiếng với Khoa Luân:

- Tướng bên thua cũng kêu gào, có dám đánh cược với ta.

- Hừ, bây giờ là đại ca ta và sư phụ của ngươi đánh bạc, có bản lĩnh thì thắng trận này trước đi.

Song phương nhìn nhau chằm chằm, Khoa Luân một phương đắc ý không thôi, mà Dong Thánh thì không cam lòng yếu thế.

- Cứ cho hắn chậm rãi chọn đá đi, ta muốn cho hắn thua tâm phục khẩu phục!

Một bên, Lôi Áo Lợi Âu đạm mạc lên tiếng, ánh mắt của hắn lăng lệ ác liệt, lau tơ máu trên khóe miệng.

Kiệt Sâm quay lại mấy lần, đi tới khối tuyết linh thạch trước mặt.

Hắn cảm giác tảng đá này là kỳ lạ nhất, lúc trước hắn đã dùng thủ đoạn xem xét qua, phát hiện khối tuyết linh thạch này có kết cấu quy mô nhất, dường như không quá vài vạn năm, có lẽ chỉ mới vạn năm thôi.

Nhìn trình độ tán dật của linh thạch phát ra, nhưng tán dật vô cùng sạch sẽ, cho dù tốc độ tán dật linh thạch nhanh hơn nữa, cũng cần thời gian vài vạn năm, càng không cần phải nói tới linh khí bên trong của nó.

Sau khi Kiệt Sâm xem xét suốt nửa ngày, trong lúc này, Kiệt Sâm đã phát hiện cái gì đó, đem tảng đá này giơ lên cao cao, quan sát xuyên thấu qua ánh mặt trời.

Vầng sáng màu vàng của nó che kín đôi mắt của hắn, đôi mắt của Kiệt Sâm sáng lên.

- Ta tuyển tảng đá này!

Sau khi buông tuyết linh thạch ra, trong miệng Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.

- Ha ha, tiểu tử này cho rằng nhìn qua ánh mặt trời là có thể nhin xuyên thấu được tuyết linh thạch hay sao, chẳng lẽ là tinh thuật trong truyền thuyết?

- Cao minh, đúng là cao minh!

- Thủ pháp thạch thuật cỡ này, mọi người nên học theo thật tốt, vị này chính là cao thủ giải ra Tử Nguyên Tinh lúc trước sao?

- Ai, bội phục ah, bội phục, thật sự là quá lợi hại!

Bọn người Khoa Luân thái độ trào phúng, chỉ muốn giễu cợt người khác.

- Sư phụ, ngươi thực quyết định?

Một bên, Dong Thánh lo lắng lên tiếng, hắn lúc trước từ trong miệng của mấy lão giả biết được, khối tuyết linh thạch này có lịch sử mấy vạn năm, trong đó căn bản không có khả năng lưu lại cái gì.

- Xem ra hắn thực sự cái gì cũng không hiểu, lúc trước từ trong phế thạch giải ra Tử Nguyên Tinh, căn bản chỉ là vận khí.

Không ít cường giả chung quanh thở dài, bởi vì khối tuyết linh thạch này được không ít cao thủ xem qua, cuối cùng cũng buông tha nó, có một tinh thuật nổi tiếng cũng lên tiếng khằng định bên trong nó không có thứ gì.

Nếu như Kiệt Sâm lựa chọn kỳ thạch, có lẽ hắn vẫn còn một í cơ hội, nhưng nhìn thấy Kiệt Sâm lựa chọn khối tuyết linh thạch này, trên mặt mang theo thất lạc tới cực điểm.

- Xùy!

Một mực chú ý tới Kiệt Sâm, Lôi Áo Lợi Âu phát hiện Kiệt Sâm lựa chọn khối tuyết linh thạch này, cũng lập tức nhịn không được cười xùy ra tiếng.

Mỗi lần Kiệt Sâm lựa chọn đều nằm ngoài dự đoán của mọi người, hắn còn cho rằng, vận khí của mình tề thiên, chọn cáo gì cũng ra linh tinh sao?

- Nếu như ngươi muốn đổi, ta có thể cho ngươi một lần cơ hội!

Lôi Áo Lợi Âu đạm mạc lên tiếng.

- Chính là khối này!

Kiệt Sâm mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt, lên tiếng nói.

- Đã như vầy, giải thạch thôi!

Lôi Áo Lợi Âu không hề lên tiếng, đi tới nơi giải thạch.

- Giải thạch, giải thạch!

Cường giả chung quanh đều lên tiếng, đều hy vọng lập tức biết được sẽ giải ra cái gì, đặc biệt là khối Hang Hổ Thạch trong tay của Lôi Áo Lợi Âu, tất cả mọi người đều chờ mong.

Sắc mặt người của Thánh Vương đổ tinh phường vô cùng khó coi, vốn biết được hai tiểu bối này đi tới nơi đây giải thạch tiêu hao số tiền lớn, còn vô cùng mừng rỡ, nhưng khi bọn họ nhìn thấy phân biệt tinh chi thuật của Lôi Áo Lợi Âu, sắc mặt xanh lên.

Mỗi một tảng đá ở đây, Thánh Vương đổ tinh phường đều mời đại sư xem qua, xác định tỷ lệ ra tinh linh không cao lắm, mới lấy ra đổ tinh, nhưng không nghĩ tới khối Hang Hổ Thạch này còn có linh tinh, bọn họ là đại sư đổ tinh của thạch phường, nếu như giải ra thứ thần kỳ, thật sự làm cho bọn họ đau lòng.

Tất cả mọi người đi tới một nơi hẻo lánh của thạch viên, hai kỳ thạch giá trên trời này cùng đặt với nhau.

Lần tuyển thạch này, hai người quy định một ức linh tệ, trùng hợp là, hai người chọn đá đều có giá là môt ức linh tệ, không nhiều không ít.

- Giải thạch, giải thạch!

Đám cường giả ở bên cạnh chờ mong, lên tiếng thúc dục.

- Lôi Áo Lợi Âu giải trước.

- Đúng, giải Hang Hổ Thạch trước.

- Chúng ta muốn xem Hang Hổ Thạch!

Không ít cường giả đều lên tiếng, ánh mắt cực nóng, không thể chờ đợi được, tràn ngập chờ mong với khối Hang Hổ Thạch này.

Giờ này khắc này, tất cả mọi người rất khẩn trương, tâm thần không chút phân tán, tập trung chú ý, cùng đợi khai quật Hang Hổ Thạch trước mặt.

Sau tiếng động rầm rĩ lớn, thạch viên rất nhanh bình tĩnh trở lại, yên tĩnh im ắng.

- Lúc này đây, ta tự mình giải thạch!

Lôi Áo Lợi Âu lên tiếng nói với thạch sư của Thánh Vương đổ tinh phường, sau đó lấy một cái hộp, nhẹ nhàng mở ra, bên trong bầy đặt có hơn mười thanh đao chất liệu khác nhau dùng cho việc giải thạch, hình dáng của đao không giống nhau.

Lôi Áo Lợi Âu lấy một thanh đao màu đỏ thẫm giải thạch, bắt đầu động thủ.

- Răng rắc!

Cho dù trước đó không nhìn ra thứ bên trong Hang Hổ Thạch là gì, nhưng động tác của Lôi Áo Lợi Âu không chút vội vàng xao động, đao đầu tiên rơi vào tai hổ, chém xuống một khối nhỏ, đao giải thạch rung rung, bột đá rơi xuống dưới, bên trong cái gì cũng không có.

- Trực tiếp giải thân thể!

- Đạo ánh sáng lúc trước nằm ở phần bụng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.