Đuổi Theo Trái Tim

Chương 10



"Vu Hữu An!" Bách Thành rống to.

Hữu An sợ tới mức từ trên giường nhảy dựng lên, bởi vì bọn họ còn nằm ở trên giường Love Love, thế nào mới trong nháy mắt hắn liền đối cô hung dữ như vậy hả ?

Sặc! Tốc độ hắn ăn sạch sẽ xong chùi mép cũng không phải quá nhanh chứ! Hữu An thập phần khó chịu, ngó hắn chằm chằm gọi một tiếng, "Làm chi?" Khẩu khí của cô cũng rất tệ.

Hai người hoàn toàn xem nhẹ hình ảnh bọn họ cứ như vậy quấn drap cãi nhau có phải quá buồn cười hay không, tóm lại Bách Thành hiện tại nổi giận đùng đùng chất vấn Hữu An, "Cậu cho tớ một lời giải thích hợp lý cái bó hoa to đùng kia là chuyện gì hả?"

Thứ này rốt cuộc là tên gian phu nào tặng cho cô? !

Mắt hắn híp lại.

Hữu An mới nhớ lại việc cô đã quên đem bó hoa kia đi tiêu huỷ mất xác, không có biện pháp, người ta ngày hôm qua vừa thấy hắn trở lại, liền rất cao hứng mà.

"Cậu nói xem có phải đêm qua cậu về trễ như thế, là do đã đi ra ngoài với tên đàn ông đó?" khẩu khí của Bách Thành nói chuyện bây giờ giống hệt bộ dạng người chồng bắt được gian phu.

"Uhm." Hữu An rất sợ ác nhân, hắn vừa hung lên một cái là cô liền ngoan ngoãn cái gì cũng đều thừa nhận, nhưng "Trước thanh minh a, đó không phải là hẹn hò, tớ chỉ là theo anh ấy đi ra ngoài ăn cơm, cho nên cậu đừng chụp mũ bậy bạ cho tớ." Hữu An vội vàng giải thích, sợ bình dấm chua Bách Thành này tức giận cả đời liền không để ý tới cô.

Đúng, đúng, cô thừa nhận hành vi của tối ngày hôm qua cô lén lút trộm trèo tường đích xác là không thể chấp nhận được, nhưng cảm tình khi đó cô đối với hắn lại chưa xác định, còn nữa người ta là Tưởng trưởng phòng kìa, đó là người cô thầm mến đã rất lâu nha, anh ta hẹn cô, cô đương nhiên sẽ nhất thời xúc động, vui vẻ phấn khởi mà chấp nhận lời hẹn, nhưng cô chỉ có đi lạc lối chút chút thôi, lúc cô thật sự đi chơi với chàng bạch mã hoàng tử ấy, cô rất nhanh liền biết được hình tượng của người đàn ông đó chỉ là sự ảo tưởng của cô mà ra, cô lập tức biết ngay trưởng phòng kỳ thực không thích hợp với cô đâu, Bách Thành cần chi tức giận chứ?

"Tha thứ cho tớ đi mà, tớ lần sau không dám nữa." Hữu An vội vàng cầu xin tha thứ, nhưng Bách Thành lại như trước không buông tha cô.

"Tên đàn ông đó là ai?"

"Cậu không biết." Hữu An mới không dám nói cho hắn biết người kia là Tưởng trưởng phòng, nếu để cho Bách Thành biết tối hôm qua cô là đi ra ngoài cùng người đàn ông cô thầm mến đã lâu, hắn còn không tức điên lên mới lạ.

"Không phải tên đàn ông trước kia cậu yêu thầm chứ?" Bách Thành mang theo thái độ phải tìm ra căn nguyên mới chịu buông mà chất vấn Hữu An.

Bộ dáng kia của hắn thật đáng sợ nha. Hữu An luôn luôn lắc đầu nói không phải, thật sự không phải, cho nên xin hắn không cần hỏi nữa.

"Vậy đổi cách khác mà nói, cậu hiện tại ngoài tớ ra, còn có một tên đàn ông cậu thầm mến, hơn nữa còn một tên tặng hoa cho cậu nữa!" Một cộng một, không nhiều không ít chính là ba tên đàn ông!

"Vu Hữu An!" Hắn rống to, là bị "ba" con số này khổng lồ này chọc giận đến không còn sức lực gì hết.

Hữu An rụt cổ vào trong drap giường, giống con chim đà điểu đáp lại hắn một câu, "Chuyện gì ?"

"Cậu lập tức xin nghỉ việc cho tớ !"

"Vì sao?"

"Đỡ phải ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, khắp nơi gây vạ."

"Tớ đâu biết làm mấy chuyện đó."

"Không biết mà tìm cho ta hai tên tình địch, cậu nói xem nếu cậu mà biết nữa thì còn tới mức nào hả !" Bách Thành càng nghĩ sắc mặt càng xanh mét.

Tiểu yêu nghiệt này hắn không giám sát chặt chẽ chút sao được? Hắn còn phải đi lính mất một năm hơn chin tháng nha, hắn sợ cô thay lòng đổi dạ, hắn thậm chí không tưởng tượng được đoạn thời gian này hắn tham gia quân ngũ nếu Hữu An không cần hắn nữa, vậy hắn phải làm sao bây giờ?

"Sẽ không đâu." Trên cơ bản Hữu An là cảm thấy Bách Thành suy nghĩ quá nhiều rồi, cô làm gì có giá dữ vậy, khiến cho nhiều người muốn tranh giành!

Người đàn ông tinh mắt như hắn chỉ có một người mà thôi ."Cậu không cần nghĩ nhiều quá đâu." Cô vỗ vỗ bờ vai của hắn muốn hắn an tâm.

Bách Thành gạt tay cô ra, cúng đầu không chịu nghe lời."Mặc kệ là tớ có nghĩ quá nhiều hay không, tóm lại cậu cứ xin nghri việc chỗ đó đi."

"Trần Bách Thành!"

"Làm chi?"

"Cậu rất bá đạo đi."

"Cậu hiện tại mới biết được hả, quá muộn rồi." Cô trong trong ngoài ngoài đều đã là người của hắn, Bách Thành mới không sợ cô."Cậu ngoan ngoãn ở trong nhà cho tớ, không cần đi ra bên ngoài xuất đầu lộ diện." Hắn chủ nghĩa gia trưởng, thầm muốn đem Hữu An bảo hộ dưới đôi cánh vững chắc của mình.

Hữu An mới không để ý tới chiêu này của hắn."Heo đất!" Hừ, hắn dám hạn chế hành động của cô, cô mới không để ý tới hắn đâu, cô a, chỉ biết gọi hắn đi chết đi, tên quỷ đáng ghét!

10b***

Người ta nói"Đầu giường ầm ĩ, cuối giường hoà" , Hữu An cùng Bách Thành chính là điển hình cho loại người này, một năm tám tháng trôi qua, Hữu An cùng Bách Thành trong thời gian đó luôn không ngừng những trận cãi vã nhỏ, hai người mỗi khi thấy mặt là luôn vì chuyện công việc của Hữu An mà ầm ỹ lên một trận, Bách Thành lúc đó mới có thể trở về quân doanh.

Trên cơ bản Hữu An là cảm thấy Bách Thành có chủ nghĩa gia trưởng quá mức, cô cũng không phải kiểu Quốc Sắc Thiên Hương, trên đời này nào có nhiều đàn ông như vậy xếp hàng chờ muốn cô! Chậc, hắn tưởn vợ của hắn là Vương Chiêu Quân có nhan sắc chim sa cá lặn hay sao hả! Hữu An thật sự chịu không nổi sự bá đạo của Bách Thành, nhưng nói thật, bộ dáng Bách Thành ghen tuông khiến cho cô có chút thoả mãn lòng hư vinh, cho nên cô cũng luôn luôn thật hưởng thụ cảm giác hai người ngẫu nhiên vì cái duyên với người khác giới của cô mà nảy sinh ầm ĩ, loại ưu thế đó được hưởng thẳng đến khi Bách Thành xuất ngũ, khi lại lần nữa trở lại vũ đài cho giới model, Hữu An mới biết được nguyên lai tư vị ghen thật sự không dễ chịu gì.

Cô có thể chịu được nhóm fans hướng Bách Thành hô to"Em yêu anh", bởi vì Bách Thành dù sao cũng là kiếm cơm trong nghành này, cho nên cô có thể lý giải hắn đối với Fa này đá long nheo, phóng điện, nhưng cô nàng người đại diện tà mị yêu khí của hắn thì không thể nằm trong phạm vi Hữu An có thể bỏ qua được, nhất là cái cô gọi là Amy kia, uống qua nước của bọn tây dương, cho nên hành vi cư xử liền tương đối phóng khoáng.

Nói chuyện uốn éo ỏn ẻn không nói làm gì, dáng người nóng bỏng kia, Hữu An hoài nghi cô ta toàn thân cao thấp có đến tám chín phần đều qua chỉnh sửa, bộ ngực của cô ta vừa thấy đã biết là giả.

"Tớ nói cho cậu a, cái cô Amy kia không thể dùng, cậu phải Fire cô ta đi." Có một ngày Hữu An cuối cùng nhịn không được, Bách Thành vừa mới quay xong quảng cáo trở về cô liền chạy bịch bịch tới, đối với đức ông chồng háo sắc của cô hạ thông điệp.

"Vì sao?"

"Bởi vì ánh mắt cô ta bất chính, giống hồ ly."

"Cậu lại nữa rồi! Thế nào những cô gái bên người tớ trong mắt cậu đều có đôi mắt của hồ ly?" Cô thật sự là đủ rồi nha.

"Ai kêu các cô ấy một đám đều muốn liếc mắt đưa tình với cậu, nhìn thấy mà phát ghét."

"Sẽ không a, tớ ngược lại là rất hưởng thụ." Bách Thành cởi giày, đi chân đất vào bếp rót nước uống.

Thái độ của hắn cực kì nhàn nhã thong dong mà Hữu An Khả thì tức điên lên, cái gì hắn rất hưởng thụ !"Loại lời nói ghê tởm hạ lưu này, cậu cũng nói ra được!" Hắn thật đáng giận, hắn không biết cô là vợ của hắn sao? Còn đứng trước mặt cô nói ra câu đó, hắn thật vô sỉ!

"Cái gì hạ lưu, vô sỉ! Hắc, thế nào cậu liền cho phép mình ở bên ngoài liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác, lại không cho phụ nữ khác liếc mắt đưa tình với tớ, tiểu thư à cậu cũng thật phúc hậu nha " Bách Thành cuối cùng cũng tìm được cơ hội đem hết những uỷ khuất của một hai năm gần đây tố khổ hết ra.

Nhớ ngày đó hắn cũng ghen tuông với đồng nghiệp cùng công ty cô, hắn cũng không phải là có kêu cô nghỉ việc ở nhà giúp chồng dạy con, nhưng cô cho hắn cái đáp án gì?

Nói hắn là gia trưởng, nói hắn là đầu heo, cô thậm chí còn kêu hắn đi chết đi, thậm chí đến mấy ngày không nói chuyện cùng hắn, ghê tởm hơn là không cho hắn cùng cô làm chuyện tò tí te đó, cô là như vậy trừng phạt hắn, hơn nữa cuối cùng hắn phải nhận sai, nói hắn không đúng, xin cô tha thứ, thời điểm đó cô đối xử với hắn như thế nào hả?

Cô muốn hắn gọi cô một tiếng"Nữ vương" cô mới bằng lòng tha thứ cho hắn, hiện tại thì được rồi, mười năm phong thủy luân chuyển, lúc này đổi lại cô ghen với hắn, cô dựa vào cái gì kêu hắn tùy tiện đuổi việc người đại diện của hắn? Cho nên việc này đến cùng là ai đáng xấu hổ, ai hạ lưu?

"Trần Bách Thành!" Hữu An tức cực kỳ, vỗ bàn, trừng mắt.

"Làm chi?" Hắn trả lời cũng rất lớn tiếng. Như thế nào? So giọng ai lớn hơn sao? Được thôi, cứ đến so đi, ai sợ ai? Bách Thành và cả cô đều phẫn nộ.

Hữu An dậm chân, nói thẳng: "Mặc kệ, mặc kệ, cậu cũng không nghe tớ nữa, cậu nói đi, cậu làkhông thương ta rồi hả ? Cậu có phải thích hồ ly tinh kia hơn không hả?"

Bách Thành chịu không nổi kêu cô một tiếng, "Đàn bà!" Hữu An tại sao cứ chuyện gì đều có thể lô kéo vào chuyện hắn có yêu cô hay không?"Chúng ta là đang thảo luận vấn đề người đại diện."

"Mặc kệ, cậu vì cô ta gây ầm ĩ với tớ, đây là biểu hiện không thương tớ nữa! Nếu cậu thật sự để ý tớ, sao có thể khiến tớ bất an?"

"Vậy còn cậu? Theo như lời cậu nói, cậu cũng không yêu tớ?"

"Làm sao có thể! Tớ yêu nhất yêu nhất cậu nha!" Vì đạt được mục đích, những lời muốn mắc ói Hữu An đều nói ra được, cô còn nhào vào trong lòng Bách Thành làm nũng với hắn, để cho hắn tin tưởng cô thật sự yêu hắn nhất, mà mỗi một lần Hữu An sử dụng loại thủ đoạn này, hắn cũng chỉ nước giơ tay đầu hàng.

"Gian tặc, tớ có thể đáp ứng cậu đuổi người đại diện hiện nay."

"Nha, vạn tuế, vạn tuế!" Lập tức hôn Bách Thành hai cái."Chính là biết cậu đối với tớ tốt nhất rồi." Vỗ đầu hắn, giống như là đang dỗ dành cún con, sau đó Hữu An mới rời khỏi vòng tay Bách Thành định xem TV.

"Đợi chút, tớ nói còn chưa nói xong đâu, tớ có điều kiện, " hắn kéo cô trở về, để cô gái nhỏ tiếp tục ngồi trên đùi hắn.

"Điều kiện gì?"

"Cậu tới làm người đại diện của tớ."

"Cái gì? Cái này cũng được a? Tớ lại không hiểu làng giải trí!" Hơn nữa cô sợ nhất là giới đó, vừa phải muốn ứng phó công ty vừa phải muốn ứng phó đám nữ sinh mới lớn điên cuồng, làm ơn đi, cô không àm được ! Hữu An khoát tay.

"Cậu không được cũng phải được."

"Vì sao?"

"Bởi vì mặc kệ tớ tìm ai, cậu cũng không vừa lòng." Ở trong mắt Hữu An mỗi người đàn bà đều là hồ ly tinh, có một đôi mắt hồ ly, nếu chiếu theo tiêu chuẩn của cô như vậy để tìm, hắn tin tưởng hắn không thể kiếm được một người đại diện ưu tú, cho nên nếu cô thật sự muốn soi mói việc hắn mời người đại diện, như vậy không bằng chính cô đến đảm nhiệm chức vụ đó đi, hai vợ chồng bọn họ mới có cơ hội giảm bớt xung đột."Huống chi việc cậu phải làm cũng chỉ là giúp tớ phân phối giờ làm việc, sắp đặt hành trình, chăm sóc tớ, quan tâm đến ba bữa ăn của tớ là ok."

"Công viêc này giống hệt như người hầu ấy, một chút cũng không giống lý tưởng của tớ." Hữu An kén chọn đủ thứ, ngại đông ngại tây, khiến Bách Thành cũng nổi cơn giận rồi.

"Cậu đến cùng là muốn hay không muốn làm?"

"Cậu để tớ suy xét cân nhắc đã." Hữu An cảm thấy thật phiền nha, bởi vì cô muốn làm người phụ nữ mạnh mẽ, mới không muốn làm tiểu người hầu của hắn mỗi ngày đều theo đuôi lượn lờ xung quanh hắn, vậy rất không có chí khí nha!

"Thế nào, luyến tiếc đồng nghiệp của cậu sao?"

"Cậu rảnh quá ha, tớ luyến tiếc là công ty, cậu đừng hở một tý là đem trưởng phòng chúng tớ ra để trên miệng được không hả? Tớ thầm mến anh ta cũng là chuyện xưa rất lâu rồi."

"Tớ không thầm mến người khác, cậu cũng không phải thường áp đặt một ít tội danh có lẽ có ném cho tớ à." Thế nào chỉ cho phép cô châu quan đốt lửa, không cho hắn dân chúng đốt đèn a!

"Ai kêu cậu trước kia có lí lịch không tốt, trước khi kết hôn cậu có bạn gái nhét đầy xe bò, tớ ngay cả nửa tên đàn ông cũng chưa từng quen; trước khi kết hôn cậu là thân kinh bách chiến, tớ nhưng là khoác lên chiếc xử nữ giá y gả cho cậu. . . . . ."

"Oh, hay hay hay, tớ phục cậu rồi, cậu cũng đừng lại lấy nợ cũ thanh toán với tớ đi, coi như tớ sợ cậu rồi đã được chưa hả?"

Nói về phong lưu tình sử trước kia, Bách Thành lập tức đầu hàng, hắn không thể không thừa nhận, cưới một cô vợ thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên từ nhỏ với mình, đối với lịch sử của mình quá mức rõ ràng thật sự là việc làm không sáng suốt gì, hắn vĩnh viễn cũng phải sống dưới uy quyền của cô, nhưng lại không thể phản kháng.

"Vậy Amy thì sao?"

"Cô ta như thế nào?"

"Cậu đuổi hay không ?"

"Xem cậu khi nào thì đến thay vị trí của cô ấy, thì lúc đó tớ sẽ đuổi." Bách Thành đem vấn đề ném trả lại cho Vu Hữu An, dù sao vấn đề là do chính cô gây ra, bản thân cô phải tự đi giải quyết.

10c***

Cuối cùng Hữu An vẫn quyết định làm người đại diện cho Bách Thành, không vì cái gì khác, đơn giản là cứ cách ba ngày Amy liền cùng đức ông chồng nhà cô nổi scandal tình cảm, còn có một đống lớn phóng viên chạy đến nhà bọn họ đến chắn cô, tranh nhau muốn tới phỏng vấn cô, phảng phất như cô là người phụ nữ sắp bị bỏ khiến cho toàn bộ dân chúng Đài Loan chế giễu.

Một phóng viên còn độc hơn, còn hỏi cô có biết Amy đã mang thai con của Bách Thành hay không! Như là đang hỏi cô cùng hắn kết hôn đã hơn hai năm, thế nào ngay cả cái trứng đều không có.

Có lầm hay không a? Hôn nhân của bọn họ được hơn hai năm rồi nhưng có một năm tám tháng thời gian hắn đều tham gia quân ngũ, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, cô thế nào thụ thai?

Tức chết cô rồi, thế là ngày đó Hữu An nổi điên lên, đứng trước mặt phóng viên đó gọi điện thoại trực tiếp cho Bách Thành, muốn hắn lập tức đuổi Amy, cô nói cô sẽ làm người đại diện của hắn, cô ngay tại hiện trường khiến cho đám phóng viên luôn sợ thiên hạ không đại loạn kia nhìn thấy cô có địa vị ra sao trong ngôi nhà này, Bách Thành yêu cô, yêu vô cùng, làm sao có thể ở bên ngoài nuôi dưỡng bồ nhí, còn khiến cho Amy có thai, vào buổi tối cùng ngày các tin tức đều đăng hình ảnh uy phong của cô lúc sáng. Hữu An xem tin tức, cảm thấy bản thân rất oai.

Tối hôm đóthời điểm Bách Thành trở về còn mua cái nhẫn kim cương cho cô, nói là tiền kí hợp đồng.

"Tiền kí hợp đồng? Nhiều như vậy?" Hữu An hồ nghi nhìn ông xã nhà mình, "Cậu kí hợp đồng với Amy cũng không hậu đãi như vậy chứ?"

"Không có, đây là cậu mới có quyền lợi, tớ đối với cậu mới có thể tốt như vậy, xa hoa như vậy, người phụ nữ khác muốn một xu của tớ, muốn nghĩ cũng đừng nghĩ." Bách Thành dỗ Hữu An ha ha cười, mà Hữu An cũng không biết là tin tình cảm của hắn cùng Amy căn bản là do chính hắn tiết lộ ra.

Ha ha, hắn thật sự là rất có quyền mưu, rất có trí tuệ, kế tiếp chính là phải dụ dỗ Hữu An người phụ nữ không muốn sinh con kia sinh cho hắn vài đứa nhóc trắng trẻo mập mạp.

"Hữu An, đến đây đi." Hắn kéo bà xã nhắm thẳng lao vào trong phòng.

"Làm chi ?"

"Tớ tặng cậu một cái nhẫn, cậu dù sao cũng phải đáp tặng lại vài thứ cho tớ đi."

"Cái gì vậy?"

"Tớ muốn." Bách Thành đem Hữu An ôm đến trên giường, trực tiếp ăn miệng cô.

Hữu An cười né tránh, còn lấy gối đánh hắn, "Cậu là đồ sắc phôi."

Sặc, không sắc cô sao có thể sinh tiểu hài tử. Hắn bắt đầu giở trò với Hữu An, đùa Hữu An thở hổn hển, hắn tính toán thừa dịp lúc Hữu An đang ý loạn tình mê liền xâm nhập, sau đó mưu kế thành công, mười tháng sau hắn sẽ chờ làm ba thôi.

"Đợi chút, đợi chút !" Trong sự kích tình, Hữu An còn có thể nhặt về lý trí."Bao cao su cậu đeo chưa?"

"Bao cao su, cái đórất phiền toái, cứ một lần sẽ không trúng đâu." Hắn lại tăng mạnh thế công hôn môi của hắn, một đường hôn lên vùng mẫn cảm của Hữu An.

"Không được." Cô mới không muố tuổi còn trẻ đã được mẹ."Không đeo thì không được làm." Đây là nguyên tắc của cô. Hữu An đạp ông xã xuống giường, khiến Bách Thành không cam lòng đi lấy bao cao su;

Hắn đeo lên, ngay tại lúc hắn đang định ồ ạt xâm nhập, mắt sắc Hữu An phát hiện sự tình không thích hợp, bao cao su của hắn là lạ ,

"Cậu chờ một chút." Cô lấy cái vỏ đến xem, có thế này mới phát hiện ra hắn thế nhưng mua loại XL, "Trần Bách Thành, cậu mua size không đúng." Hắn như vậy sẽ rất dễ dàng rớt ra nha. Cô mắng hắn, mà Bách Thành một mặt tự trách, không dám nói cho Vu Hữu An biết kỳ thực hắn là cố ý mua loại bao cao su lớn hơn một số, hắn chính là muốn nó bị rớt ra.

"Làm sao bây giờ?" Hắn hỏi hắn bà xã vĩ đại.

"Cậu đi ra ngoài mua đi!"

"Hiện tại trễ quá rồi." Bách Thành giả vờ ủy khuất, nhưng Hữu An mới không để mình bị dụ,

"Tóm lại bao cao su không an toàn tớ sẽ không làm." Cô nói chắc như đinh đóng cột; Bách Thành không có cách, cuối cùng suy nghĩ biện pháp điều hoà.

"Nếu không cậu đem size của tớ biến thành lớn đi." Kỳ thực chủ ý này của hắn cũng đã muốn thật lâu rồi.

"Cái gì? Cái này làm sao được chứ!"

"Vì sao không được? Cậu còn không phải dùng ma pháp đem ngực cậu trở thành lớn như vậy, cậu đương nhiên có thể đem tiểu đệ đệ của tớ biến thành đại ca ca."

"Ai oh, không được ."

"Được rồi, đây là vì hạnh phúc của cậu suy nghĩ nha, bà xã ——" Bách Thành không ngớt thuyết phục Hữu An.

Cuối cùng Bách Thành có thành công hay không?

Hắc hắc, nhìn xem biểu cảm hôm sau của Hữu An thì biết, cô cười đến thật ái muội nha, xem ra tối hôm qua ông xã của cô biểu hiện thật khiến cô vừa lòng .

Size của Bách Thành có lớn hơn 1 cỡ hay không đương nhiên không nói cũng hiểu mà, không phải sao?

Hết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.