Đường Đột Mỹ Nhân

Chương 26: Phiên ngoại 2 – Dòng chảy thời đại (hạ)



Lý Thuần Phong kêu lên vô cùng đau đớn: “Hoàn Vũ, chẳng lẽ ngươi còn định mở sân trượt băng??”

Tiêu Hoàn Vũ chạy tới trước  mặt Lý Long, tức giận nói: “Ngốc chết người, ta lo ngươi không chơi ván trượt một bánh, mới bảo thợ mộc làm bốn cánh, kết quả ngươi vẫn không trụ được!”

Lý Long ủy khuất nói: “Ai rỗi hơi mà lại học đừng trên cái xe có bốn bánh tí xíu mà chạy trên đường a?”

Lý Thuần Phong thở dài một hơi: “Lý Long, ngươi cũng theo y phát điên?”

Lý Long nhìn bánh xe ở dưới chân, vẻ mặt nghi hoặc: “Thế nhưng sau khi Hoàn Vũ đi cái này vào, đi trên đường như bay giống nhau, vì cái gì ta đi vào liền ngã?”

Lý Thuần Phong giật giật mí mắt, một trận kinh hoàng, hắn ôm trụ Lý Long, trầm giọng nói: “Không được nói cho Hoàn Vũ biết hầm băng trong cung có cất trữ băng khối!! Bằng không y sẽ thực sự bắt ngươi làm một cái sân trượt băng mất!! Đến lúc đó y không cho ngươi đi xe bốn bánh, mà trực tiếp bắt ngươi đi trên lưỡi dao luôn!”

Lý Long mặc dù nghe khôn ghiểu lắm, nhưng xem Lý Thuần Phong vẻ mặt đằng đằng sát khí, vội vàng gật gật đầu. Lý Thuần Phong ngã ngồi trên mặt đất, hai bên huyệt Thái Dương co rút, đau âm ỉ.

“Ngươi nói ai sẽ chết sớm?”

Thanh âm của Viên Thiên Cương vang lên từ phía sau lưng, Lý Thuần Phong kinh ngạc quay đầu lại: “Ngươi sao lại tới đây?”

“Ta vừa rồi cảm thấy cảm xúc của ngươi không ổn lắm, sợ ngươi có chuyện gì, mới chạy tới đây… “Viên Thiên Cương nói xong nhíu nhíu mi: “Chỗ này bị làm sao vậy, vì sao hạ nhân trong phủ đều niệm một ít chú văn ta không sao hiểu được?”

“Đó là chú văn đoạt mệnh ta…” Lý Thuần Phong ôm lấy Viên Thiên Cương khóc nấc lên: “Thiên Cương, nếu lịch sử nhân loại phát sinh đột biến, ta không phải sẽ trở thành tội nhân thiên cổ sao? Cả đời nhận lấy dày vò của tòa án lương tâm, áy náy một đời, hậm hực mà chết?”

Viên Thiên Cương khó hiểu nhìn Lý Thuần Phong, Lý Thuần Phong bày ra vẻ mặt thương cảm vô  cùng nhìn lại hắn, Viên Thiên Cương thoáng cau mày liếc Tiêu Hoàn Vũ: “Là tại y?”

Lý Thuần Phong kêu lên ai oán, thay cho câu trả lời.

“Chờ ta nửa canh giờ!”

Nói xong, Viên  Thiên Cương phất áo mà đi. Không tới nửa canh giờ sau, bỗng nhiên một đại đội binh lính xông vào, không nói lời nào đem Tiêu Hoàn Vũ trói lại, hạ nhân khác ở trong phủ một cái cũng không bỏ sót, ngay cả Lý Long cũng bị binh sĩ áp giải ra ngoài.. Chỉ trong vòng nửa khắc, cả Lý Phủ thành vườn không nhà trống, một trận gió lạnh thổi qua…

“Ta hiểu rõ, biện pháp tốt nhất ngăn ngừa bệnh dịch lây lan chính là đem mầm gây bệnh tiêu diệt bằng sạch… Nhưng ngươi cũng không cần làm triệt để tới mức này đi?” Lý Thuần Phong mặt đầy hắc tuyến, nói.

“Tiêu Hoàn Vũ giao cho ta, những người khác giao cho ngươi” Viên Thiên Cương không nhanh không chậm nói.

“Gì?” Lý Thuần Phong mù mờ không hiểu.

Sau đó nửa tháng, hạ nhân trong Lý Phủ cùng với lý Long đều tiếp nhận phương thức tẩy não – giáo dục truyển thống của đại Đường, Lý Thuần Phong cố hết sức mình đem dư độc của thế kỉ hai mươi mốt tống khứ hết ra khỏi đầu óc của tiền nhân, khiến cho bọn họ nghĩ rằng, mấy thứ Tiêu Hoàn Vũ dạy bọn hắn chẳng qua chỉ là hậu quả của việc bị quỷ triền thân.

Mà Tiêu Hoàn Vũ “bị quỷ triền thân” bị nhốt ở Ngọc Hư Cung nửa tháng, mỗi ngày cùng Viên Thiên Cương bồi bạn, cũng không biết Viên Thiên Cương đối hắn làm cái gì, chờ đến khi Lý Thuần Phong tái kiến Tiêu Hoàn Vũ, y đã mặc một bộ quần áo trong nhà phổ biến của triều Đương, trên đầu búi tóc kiểu thông dụng của nhà Đường, bên ngươi đốt lư hương, trước mặt trải giấy Tuyên Thành, đang tập trung tinh thần mài mực, chuẩn bị viết tự.

Thực khiến cho Lý Thuần Phong cảm động tới mức rơi lệ tại chỗ: “Ngươi làm thế nào vậy??” Viên Thiên Cương bí hiểm cười cười: “Tóm lại, từ nay về sau, hắn sẽ không làm ra chuyện gì khiến ngươi lo lắng.”

Lý Thuần Phong cảm khái vô cùng, dòng chảy của lịch sử quả nhiên không phải một ngoại lực bé xíu là có thể thay đổi được, ngay khi một nhân tố đột biến nguy hiểm sinh ra, thường thường trước khi nó kịp lớn lên sẽ bị bóp chết trong trứng, cho nên mới nói, ngay khi những chuyện trái với lịch sử bắt đầu phát triển, sẽ có đủ loại nhân tố bên ngoài xuất hiện đem nó tiêu diệt!! Xu thế thời đại a~~~

Lý Thuần Phong vui sướng, hài lòng vô cùng tiêu sái bước lại gần, nhìn một cái, chỉ thấy Tiêu Hoàn Vũ vẻ mặt nghiêm túc đang vung bút như phượng múa rồng bay: I’LL BE BACK!!!

“…”

Chính là, nếu như dòng chảy của lịch sử gặp gỡ phải cỏ dại đột biến sống siêu dai, kết quả cũng thực khó nói….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.