Dương Gian Phán Quan

Chương 170: Vấn tâm quỷ át chủ bài



Nhàn Vân Lão Nhân như thể một vị trọng tài quyền anh chuyên nghiệp. Sau khi xác nhận hai tuyển thủ đều đã sẵn sàng đâu đó, thì mới cho phép trận đấu được bắt đầu.

Điểm khác biệt là lão nhân gia phất tay dựng lên võ đài xong, liền ngồi vắt chéo chân tại ghế sopha trong phòng khách, nhàn nhã mở đọc tờ báo vừa mua về lúc sáng sớm.

Nói chung ví von so sánh với trọng tài quyền anh cho vui miệng vậy thôi. Chứ lão nhân gia không việc gì phải chạy lon ton trong sàn đấu để mà rình rập bắt lỗi này nọ đâu.

Trong khi đó tại gian phòng trên lầu hai. 

Hai tuyển thủ của trận đấu là Cao Cường và Vấn Tâm Quỷ vừa mới kèn cựa với nhau xong, liền thấy cảnh vật của gian phòng vặn vẹo biến đổi.

Tình huống bất ngờ này cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi. Và rồi dãy tủ sách biến mất tiêu, bộ bàn ghế với cỗ thi thể tất nhiên cũng mất tích.

Thay vào đó là bốn phương tám hướng thuần một màu trắng xoá.

Để miêu tả chính xác hơn thì hắn và Vấn Tâm Quỷ như thể bị nhét vào một chiếc hộp kín. Mọi mặt so ra đều lớn hơn gian phòng ban nãy một chút.

Chiếc hộp này có dạng hình chữ nhật, với chiều dài 15 mét, chiều rộng 4 mét, và chiều cao là 10 mét. Khá phù hợp để chiến một trận tưng bừng.

Quét mắt nhìn xung quanh, Vấn Tâm Quỷ bỗng dưng muốn khóc.

Thực ra với trình độ con sâu cái kiến, Vấn Tâm Quỷ cũng chẳng hiểu biết gì mấy. Thế nhưng biến hoá nơi đây rõ ràng là thuộc phạm trù không gian pháp tắc đó a.

Tóm lại chỉ có thể là siêu cấp đại năng trong tầng thứ đại năng, đã không chơi đùa thì thôi, chứ còn ngứa tay một cái là nắm lấy không gian mà nắn bóp cho méo xệch.

Quá doạ người, không đúng, là quá doạ quỷ.

Và có lẽ muốn khóc thôi là chưa đủ, Vấn Tâm Quỷ bỗng muốn thêm cả quỳ.

Trong khi Vấn Tâm Quỷ đứng lau nước mắt, thì Cao Cường cũng chẳng khá hơn là bao.

Ban nãy mang hắn xuyên toa không gian, giờ đến lượt đem một khoảng không gian phong bế.

Vẫn biết rằng sư phụ nắm giữ nhiều chiêu trò thủ đoạn khủng bố đến phát rồ. Cơ mà cứ khoe khoang bừa phứa thế này thì thân là đệ tử như hắn biết phải sống sao?

Sư phụ, ước ao quá nhiều là rất dễ làm liều, đồng nghĩa có khả năng dẫn tới chết người đấy a.

Đem bi thương chuyển hoá thành sức mạnh, hắn hướng tới Vấn Tâm Quỷ mà hét lên:

“Vấn Tâm Quỷ, đưa cái bản mặt đáng ghét của ngươi ra để ta đánh một quyền”

Không quan tâm bản thân vừa tuôn ra một câu vô cùng ngớ ngẩn.

Vừa dứt lời một cái là hắn liền điều động chân khí chảy xuôi, kèm với đó là hai chân đạp bước Miêu Bộ, dứt khoát thi triển với tốc độ được đẩy lên tới cực hạn.

Thân ảnh hắn ngay tức thì hoá thành một vệt tàn ảnh tím đen kéo dài.

Đúng một hơi thở, hắn hiện thân ngay trước mặt Vấn Tâm Quỷ, và hung hăng đánh tới một quyền.

Hắn điều động chân khí bộc phát ra cuồng bạo lôi điện chi lực, thứ lực lượng khắc tinh, vẫn luôn được ví như chất kịch độc đáng sợ nhất đối với tất cả các loài sinh vật tà ác ô uế.

Lập tức Vấn Tâm Quỷ bị doạ cho kinh hãi gần chết.

Chiến ý vốn đã sụt giảm trầm trọng, lúc này liền như pin điện thoại báo còn 5%.

Kéo theo đó là bản tính hung tàn của Vấn Tâm Quỷ thiếu ổn định như khi kết nối với wifi chỉ có 1 vạch. Lung lay chập chờn lúc có lúc không, rất dễ treo một cách đầy đột ngột.

Thế nhưng Vấn Tâm Quỷ có bị ngu đâu mà ngoan ngoãn chìa mặt cho đối phương nện đánh một quyền? Sẽ chết quỷ đấy, khỏi cần nghĩ ngợi chi cho mệt, phải lập tức né tránh.

Muốn tránh là tránh được sao? Cơm dâng tới tận miệng rồi thì mau ăn đi đồ quỷ.

Phát giác Vấn Tâm Quỷ ý đồ, Cao Cường trong lòng cười gằn một tiếng.

Khoảng không trên đỉnh đầu hắn hiển hiện ra hư ảnh giống hắn gần như đúc. Tiếp theo đó là khí thế cuồng bạo như dòng thác dữ đổ ập bao chùm lên toàn thân Vấn Tâm Quỷ.

Dưới cái nhìn của Vấn Tâm Quỷ, cảnh vật trắng xoá xung quanh bỗng dưng tối đen như mực.

Thứ còn lại trong mắt nó duy nhất chỉ có cái gã tập sự đáng ghét này mà thôi. không đúng, chính xác hơn là một quyền bao phủ lôi quang tím ngắt mà gã đang hung hăng đánh tới.

Khí thế cuồng bạo khoá chặt khiến Vấn Tâm Quỷ toàn thân cứng ngắc. Linh cảm liên tục báo nguy hiểm, tức thì lông tóc trên cơ thể ngưng tụ từ âm khí liền dựng ngược hết cả lên.

Kể ra thì dài dòng văn tự, nhưng diễn biến chỉ trong vòng có hai hơi thở mà thôi.

Nhìn chung đối phương di chuyển công kích mọi mặt đều cực kỳ nhanh. Nhưng vẫn còn trong hạn mức Vấn Tâm Quỷ theo kịp, chỉ có điều giờ mà né sẽ bị tụt xuống thế hạ phong.

Tức nước vỡ bờ, chó cùng đứt dậu.

Bị dồn ép tới đường cùng, đối mặt với viễn cảnh phải chết thêm một lần nữa.

Tình huống này giống như mồi lửa nhen nhóm, thiêu đốt cho bản tính hung tàn bên trong Vấn Tâm Quỷ bùng cháy hừng hực. Chiến ý nháy mắt tăng mạnh, mười phần no đủ tràn đầy.

“Grừ..”

Cổ họng phát ra tiếng gầm gừ như dã thú.

Khuôn mặt tuấn mỹ gọi đòn của Vấn Tâm Quỷ biến đổi vô cùng dữ tợn.

Trước tiên là tròng mắt đỏ ngầu với con ngươi co rút lại mảnh như sợi chỉ. Tiếp theo da mặt gồ lên những tia mạch máu đen ngòm vặn vẹo giống như đàn giun đang bò lổm ngổm. Sau cùng là hàm răng vốn rất thông thường lúc này đây mọc dài hai chiếc răng nanh trắng nhởn sắc nhọn.

Và tất nhiên không thể thiếu hai hàng móng vuốt sắc bén vươn ra từ mười đầu ngón tay.

Có điều đáng chú ý nhất phải kể tới hiện giờ từ Vấn Tâm Quỷ toả ra thứ khí tức tà ác đến đỉnh điểm.

Thế nhưng cứ khoe ra bản mặt dữ tợn với khí tức tà ác là doạ cho Cao Cường sợ hãi xoắn quẩy sao?

Sẽ không, tuyệt đối không.

Kinh tởm như lúc Vấn Tâm Quỷ ăn sống trái tim nạn nhân, hắn còn kiên nhẫn đứng xem được nữa là.

Nói chung với khuôn mặt na ná đám ma cà rồng trong phim kinh dị, cùng với điểm khí tức tà ác mỏng manh gân gà này, doạ được ai khác chứ làm sao hù được Cao Cường hắn.

Bởi vậy quyền đầu đánh tới không có nửa điểm đình chệ, thần thái hung hăng bạo ngược còn ý nguyên. Và đương nhiên mục tiêu nhắm tới vẫn cứ là khuôn mặt của Vấn Tâm Quỷ.

Đúng lúc này Vấn Tâm Quỷ động.

Trước tiên từ cơ thể Vấn Tâm Quỷ tuôn ra nồng đậm huyết vụ, tiếp đó hai bàn tay với móng vuốt sắc bén khua khoắng trong hư không, nháy mắt đem huyết vụ kết thành tấm chắn.

Có thể thấy Cao Cường rất nhanh, nhưng mà Vấn Tâm Quỷ cũng nhanh không kém. 

“OÀNH..”

Không chút huyền niệm, quyền đầu nặng nề nện lên tấm chắn huyết vụ, phát ra tiếng nổ khá vang dội.

Vụ va chạm như thể ai đó ném hòn đá xuống mặt hồ yên ả. Lấy quyền đầu và tấm chắn làm trung tâm, dư ba khí lãng giống như những gợn sóng tiếp nối lan toả ra xung quanh.

Chỉ là gợn sóng dư ba khí lãng không có nửa điểm hiền hoà.

Chúng giống như những nhát dao oanh tạch tàn phá bừa bãi tứ phía xung quanh. Có điều lực đạo còn xa chưa có đủ để mà hư hại nổi kết giới do Nhàn Vân Lão Nhân dựng lên.

Vấn Tâm Quỷ cứ ngỡ tấm chắn huyết vụ đã thừa sức ngăn chặn công kích của đối phương, qua đó sẽ có thời gian thở dốc, cũng như cân bằng và thậm chí là đoạt lấy thế trận.

Nhưng không.

Tại quyền đầu của đối phương, xen lẫn trong lập loè lôi quang, chợt hiển hiện một vòng linh văn đồ án. Đáng hận là cùng màu với lôi quang nên rất khó để phát hiện ra được.

Gã tập sự đáng ghét này hết mặt dày vô liêm sỉ, lại tới bày ra thủ đoạn bẩn thỉu nham hiểm. Tương lai chắc chắn gã sẽ là một vị quan xấu xa tồi tệ, chó chết và khốn nạn.

Vấn Tâm Quỷ trong đầu không ngừng mắng chửi oang oang.

Có điều không thể nghĩ ngợi nhiều, linh văn đồ án tại đối phương quyền đầu phát sáng quá đậm nét rồi. Vấn Tâm Quỷ cần phải tranh thủ tránh đi đầu sóng ngọn gió cái đã.

“BÙNG..”

Vấn Tâm Quỷ vừa nhanh như con thỏ lùi lại phía sau, tấm chắn liền nổ nát tan tành. Huyết vụ bạo liệt tràn lan ra xung quanh, nhuốm đỏ rực một khoảng không rộng lớn.

Quan sát thật kỹ sẽ phát hiện lẫn lộn với huyết vụ, còn có những tia lôi điện mảnh như sợi tóc.

Vấn Tâm Quỷ thầm hô may mắn, nếu không kịp thời né ra khỏi phạm vi huyết vụ lan toả, để cho những sợi lôi điện kia lây dính lên cơ thể thì có mà đứng khóc rưng rưng.

Tất nhiên chỉ với một chút lôi điện mỏng manh thế này thì đâu thể giết hại được Vấn Tâm Quỷ.

Nhưng nói thế nào đi nữa thì lôi điện vẫn cứ là chất kịch độc đối với tà ác sinh vật. Để nhiễm lên cơ thể là Vấn Tâm Quỷ sẽ thấy khó ở đấy, chiến lực bị sụt giảm là cái chắc.

Mà cái gã tập sự đáng ghét có thực lực không yếu như ban đầu Vấn Tâm Quỷ thầm nhận định.

Đã thế gã này lại còn là một kẻ quỷ kế đa đoan hết sức nham hiểm.

Vấn Tâm Quỷ cảm thấy ở trạng thái toàn thịnh đã khó đánh vô cùng. Chẳng may bị suy yếu đi nữa thì cam đoan không đỡ nổi những thủ đoạn thâm độc của đối phương.

Cứ nghĩ đến lôi điện là khung xương mà Vấn Tâm Quỷ trộm về lại truyền tới cảm giác tê dại. Chứng tỏ dung hợp cực kỳ hoàn mỹ, bản năng sợ hãi lôi điện nay đã ngấm vào tận xương.

Đối với Vấn Tâm Quỷ thì đây là tin vui đáng để tổ chức ăn mừng, khổ nỗi hiện giờ không phải thời điểm thích hợp để bày bàn tiệc. Vả lại có giữ được cái mạng quỷ hay không còn khó nói.

Lôi điện đáng chết quá khó chơi.

Xem ra chỉ còn cách vận dụng tới át chủ bài.

Nghĩ đến đây tròng mắt vốn đỏ ngầu liền biến đổi thành màu đen, so ra còn quỷ dị hơn cả lúc màu đỏ. Vấn Tâm Quỷ hoàn tất chuẩn bị, liền hướng Cao Cường cười nói:

“Ta nhìn ra được xúc cảm của sự hối hận muộn màng. Ngươi đã từng phạm phải tội lỗi gì? Thành khẩn khai báo ra để rồi biết sai ở đâu còn sửa. Làm người thì nên ghi nhớ đạo lý này”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.