Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 186: Sói đội lốt cừu



không có việc gì, cô có thể trở về nghỉ ngơi, giao công việc cho trợ lý, ngày mai cô có thể nghỉ mộtngày, thứ tư lại đến làm việc là được rồi!” Lãnh Tử Mặc nhẹ nhàng vẫy tay.

Là thư ký cấp cao của tổng giám đốc, anh tăng ca, đương nhiên Ngải Lâm cũng không chạy thoát.

trên thực tế, người ngoài chỉ biết anh lạnh lùng, lại không biết, dù anh nghiêm khắc với cấp dưới nhưngkhông hề áp bức thuộc hạ như Chu Bái Bì.

(Chu Bái Bì là nhân vật địa chủ ác bá keo kiệt trong tác phẩm ‘Nửa đêm gà gáy’ của Cao Ngọc Bảo)

“Được!” Ngải Lâm cũng không từ chối.

Khi làm việc nên nỗ lực làm việc, lúc nên nghỉ ngơi thì phải nghỉ ngơi, như vậy mới có tinh lực để tiếp tục công tác, đây là tinh thần làm việc của Đế thị.

Nhìn cô đi ra cửa, Lãnh Tử Mặc đột nhiên nhớ đến một việc.

“Hôm nay sắp xếp Lạc Tiểu Thiến làm gì?”

“Trước đó tôi đã đưa tư liệu về cô ấy cho thầy Hứa Hiểu Dương, thầy Hứa đáp ứng sẽ giúp cô ấy chụpmột chút ảnh tuyên truyền!” Ngỉa Lâm nhìn đồng hồ, “Có lẽ giờ này còn đang chụp ảnh!”

Lãnh Tử Mặc thu hồi ánh mắt, “cô có thể đi rồi!”

Ngải Lâm đi ra cửa, anh tiếp tục uống cà phê.

cô bé này, lại có thể lọt vào mắt của Hứa Hiểu Dương, xem ra lần tuyên truyền này không cần anh quan tâm rồi.

Tùy tay cầm di động trên bàn, Lãnh Tử Mặc nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng không gọi điện thoại, chỉ nhắnmột tin nhắn rất gọn.

“Xong việc lên tầng tìm tôi!”

......

......

Buổi chiều.

Trong phòng chụp ảnh.

Hứa Hiểu Dương ấn nút chụp ảnh lần cuối, “Được rồi, buổi chụp ảnh hôm nay đã hoàn thành!”

“Cảm ơn thầy Hứa!” Lạc Tiểu Thiến lập tức đi tới, tò mò nhìn về phía máy ảnh của ông, “Em có thể xemkhông, liếc mắt một cái cũng được?”

“Ha....” Hứa Hiểu Dương bị cô đùa, cười rộ lên, “Đương nhiên!”

Ông nhường vị trí trước máy ảnh cho cô xem ảnh chụp, “Đây, cứ việc xem!”

Vu Đồng đứng ở bên cũng tò mò lại gần.

Lạc Tiểu Thiến ấn nút tiếp theo, xem từng tấm ảnh chụp.

“Oa, đẹp quá!” Nhìn từng tấm ảnh chụp hiện ra, Vu Đồng hô ra tiếng, “Tiểu Thiến, làn da của cô thậttốt, nhìn thật giống như được trang điểm qua!”

Đó là bức ảnh ban đầu chụp Lạc Tiểu Thiến đơn thuần, chưa trang điểm thêm phấn son, trong bức ảnh vẫn là đẹp như vậy.

“Đó là do kỹ thuật của thầy Hứa tốt!” Lạc Tiểu Thiến khiêm tốn nói.

“cô không cần khiêm tốn, trước kia tôi có làm việc với Tô Cẩm vài ngày, cô đừng nhìn ảnh quảng bá củacô ấy đẹp như vậy, một tấm ảnh đó phải trang điểm mất vài giờ!” Vu Đồng nhún vai, “Khi cô ấy mới ra mắt cũng khá liều mạng, mặc dù ngũ quan xinh đẹp nhưng làn da lại không tốt, nhìn ở ngoài cũng có thể thấy nếp nhăn.”

Lạc Tiểu Thiến cười, “Làm gì mà khoa trương như vậy!”

“không tin thì lần sau cô nhìn thử xem!” Vu Đồng cười hì hì, sau đó nghiêm túc nhỏ giọng nói, “Tiểu Thiến, lần sau gặp cô ta thì chúng ta nên tránh đi, tôi không sợ nói thật với cô, đừng nhìn bên ngoài côta ôn hòa như vậy, đó là sói đội lốt cừu, cô có nhớ Tạ Liên không, chính là bị cô ta chỉnh!”

Tạ Liên coi như là một diễn viên không kém, nhưng mà từng bị khả nghi hút thuốc phiện bị bắt, bây giờđã bị các đài truyền hình tránh đi.

Lạc Tiểu Thiến lắp bắp kinh hãi, “thật sao?”

“Trong làng giải trí rất phức tạp!” Vu Đồng trịnh trọng vỗ vai cô, “cô đừng nhìn vừa rồi Tô Cẩm nhìn như không có việc gì, bây giờ nhất định cô ta đang hận cô chết đi được, về sau cô nhất định phải cẩn thận, đừng để cô ta bắt được nhược điểm!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.