Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 187: Khẩn cấp



Vu Đồng vừa dứt lời, điện thoại di động trong túi Lạc Tiểu Thiến vang lên.

Lạc Tiểu Thiến lấy điện thoại ra xem, trên màn hình là dãy số đường dài ở quê, Lạc Tiểu Thiến nghi ngờ nghe điện thoại.

“Có phải đó là Lạc Tiểu Thiến không, tôi là bác sĩ Trương của bệnh viện nhân dân Thanh Đảo!”

Bác sĩ, tìm cô?

“Xin hỏi ông có việc gì sao?” Lạc Tiểu Thiến hỏi.

“Là thế này, gần đây bệnh tình của Lý Tố Mẫn đột ngột chuyển biến xấu, bây giờ đang hôn mê, phải mổ ngay, mấy hôm trước Lục Hạo đã đến bệnh viện một lần, tôi cũng đã nói qua tình huống với Lục Hạo, lúc đó cậu ta đã thanh toán một vạn tiền thuốc men, cũng đáp ứng sẽ bổ sung phí phẫu thuật trong vòng vài ngày tới, nhưng mấy ngày nay tôi đều không liên hệ được với cậu ta, gọi điện thoại luôn tắt máy, tôi tìm được số di động của cô trong điện thoại của Lý Tố Mẫn, cho nên tôi muốn hỏi cô một chút, cô có biện pháp liên hệ với Lục Hạo không, với tình hình hiện tại của Lý Tố Mẫn, nếu không kịp giải phẫu thì hậu quả sẽ không tưởng tượng nổi!”

Bởi vì lúc trước còn ở Thanh Đảo, Lạc Tiểu Thiến thường đưa Lý Tố Mẫn, mẹ của Lục Hạo đến bệnh viện nên bác sĩ Trương cũng coi cô như bạn gái của Lục Hạo, cho nên mới gọi điện cho cô.

Tên hỗn đản Lục Hạo, thậm chí ngay cả mẹ hắn cũng không chăm sóc!

Lạc Tiểu Thiến tức giận cắn răng, “Phẫu thuật cần khoảng bao nhiêu tiền?”

“Ngoại trừ một vạn lần trước, còn cần sáu vạn, nếu như phẫu thuật thuận lợi thì chỉ cần tĩnh dưỡng mộtthời gian là có thể xuất viện, sau đó chữa bệnh bằng thuốc là được!”

Sáu vạn?!

Lạc Tiểu Thiến nhíu mày.

Bây giờ cô phải đi đâu để tìm sáu vạn đồng tiền.

Lấy ví tiền ở trong túi ra, cô xem trong ví chỉ còn mấy ngàn đồng, ánh mắt nhìn vào thẻ vàng Lãnh Tử Mặc cho cô, cô cắn răng, “Thế này đi, ông cho tôi một số tài khoản, tôi chuyển tiền qua cho ông, trước tiên ông giải phẫu giúp bà, về phía Lục Hạo tôi sẽ giúp các ông liên hệ!”

“Được, đợi một lát tôi nhắn số tài khoản của bệnh viện cho cô!”

Bác sĩ Trương cúp điện thoại, một lát sau một tin nhắn được gửi đến, tên là bệnh viện nhân dân, sau đó là một dãy số tài khoản.

“Tôi có việc gấp phải ra ngoài một chuyến, Vu Đồng, cô và thầy Hứa nghỉ ngơi một lát, một lát tôi trở về chúng ta lại chọn tiếp, được không?” Lạc Tiểu Thiến cầm túi trên bàn.

“Có cần tôi đi cùng cô không?” Vu Đồng hỏi.

“không cần không cần, tự tôi đi được rồi!” Lạc Tiểu Thiến hỏi cô ấy ngân hàng gần nhất, gật đầu với Hứa Hiểu Dương, xoay người bước ra khỏi cửa phòng.

đi thẳng ra thang máy, cô tìm số điện thoại của Lục Hạo, do dự vài giây, cuối cùng vẫn điện thoại chohắn.

Mạng người là chuyện lớn, cô không cố kị nhiều lắm.

Cuối cùng, từ trong điện thoại vang lên.

“Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi đã tắt máy!”

“Hỗn đản, cặn bã, không phải anh tự bán mình được rất nhiều tiền sao, tại sao lại không quan tâm đến mẹ anh rồi!” Lạc Tiểu Thiến tức giận mắng nhỏ, cuối cùng vẫn ra khỏi Đế thị, đến ngân hàng gần nhất.

Bởi vì cô là người sử dụng thẻ VIP nên khi đến ngân hàng cô nhận được sự tiếp đãi nhiệt tình của nhân viên, dẫn cô đến phòng khách quý, nhân viên rót trà nóng, Lạc Tiểu Thiến chép lại số tài khoản trên tin nhắn rồi đưa cho anh ta.

“Xin hỏi, ngài muốn chuyển cho tài khoản này bao nhiêu tiền?” Đối phương nhận tờ giấy, khách khí hỏi.

Lạc Tiểu Thiến nghĩ nghĩ, cắn răng phun ra vài chữ, “Sáu vạn.... không, mười vạn đi!”

Mặc dù phí phẫu thuật chỉ mất sáu vạn, nhưng trị bệnh bằng hóa trị cũng mất tiền, cái tên hỗn đản Lục Hạo, phỏng chừng là không trông cậy được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.