Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 221: Ngủ ngoan



Cảm giác hơi thở của anh tới gần, tâm liền khẩn trương nhưng không hề trốn tránh.

Bây giờ nghe anh hỏi vậy cô có chút xấu hổ.

Anh muốn cô trả lời sao đây? Chẳng lẽ bảo có thể?

“Không thể!”

Cô tức giận nói nhỏ.

Lục Tử Mặc cũng không kiên trì nữa, ôm cô vào trong ngực.

Lạc Tiểu Thiến làm tổ ở trong lòng anh chốc lát, không thấy anh có động tác gì, cô bắt đầu có chút hối hận.

Anh vì cô làm nhiều chuyện như vậy, sao cô có thể giận dỗi vô cớ với anh như thế chứ? Cho dù là không thể cũng nói thành có thể chứ! Cô cũng có thể học theo các nhân vật nữ chính trên tivi nũng nịu với người yêu không được sao?

Liếm liếm môi. Cô vụng trộm ngẩng mặt lên nhìn anh, cô nhẹ hít một hơi lấy dũng khí hôn một cái thật nhanh trên mặt anh rồi lập tức chui vào trong chăn.

Lãnh Tử Mặc mở to đôi mắt, xem cô bối rối chớp chớp đôi mi.

Khẽ cười, anh hôn nhẹ lên trán cô, đưa tay đem cô ôm chặt vào người thêm vài phần.

“Ngoan, ngủ đi.”

Trong phòng bệnh mờ tối, trên chiếc giường chật hẹp, có đôi nam nữ nằm ôm nhau người ngoài nhìn vào vô cùng hài hòa.



Ngày hôm sau, thực hiện đúng như hứa hẹn vậy đợi cô ngủ dậy giúp cô rửa mặt ăn sáng xong lúc này mới rời đi.

Y tá tới kiểm tra sứa khỏe toàn diện cho cô một lần nữa, Chu Đồng cùng Hứa Hạ cũng đã tới phòng bệnh.

“Hai người sao lại cùng tới thế?”

Kẻ trước người sau tới, Lạc Tiểu Thiến vô cùng vui mừng, một mình cô cũng có chút buồn chán.

“Cũng thật trùng hợp, mới đầu tôi còn không nhận ra cô Hứa, sau khi đi chung thang máy lúc đó mới nhận ra.” Chu Đồng đem hoa quả đặt trên bàn, cẩn thận lật chăn lên xem chân bị thương của cô “ Tiểu Thiến, rốt cuộc tại sao chân của cô lại bị như vậy?”

“Cái cô này, tớ đã nói với cậu rồi, cứ liều mạng lao vào công việc không chú ý tới sức khỏe làm cơ thể mệt mỏi, mới có thể ngã từ trên cầu thang xuống.” Hứa Hạ cũng tiến tới xem chân bị thương của cô “Không có việc gì chứ.”

“Không có việc gì, chỉ là vết thương nhỏ bác sĩ bảo cũng không nghiêm trọng.” Lạc Tiểu Thiến thuận miệng trả lời.

“Cô thế nào lại tới đây thăm tôi, không phải bảo đang trong thời gian huấn luyện à?”

“Huấn luyện đã xong, cô cùng Trần Tâm hủy bỏ không thi đấu, tớ liền đứng thứ nhất sau đó trực tiếp tham gia trận chung kết!” Hứa Hạ cười hắc hắc “Cũng nhờ ánh hào quang của cậu.”

“Đây là thực lực sự phấn đấu của cậu, có liên quan gì tới tớ chứ?” Lạc Tiểu Thiến trắng mắt liếc Hứa Hạ một cái “Đúng rồi thời điểm then chốt biểu hiện tốt giùm tớ một chút, đứng đầu thì càng tốt. Tớ sẽ thưởng cho cậu.”

Hứa Hạ trực tiếp nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ “Đi chết đi, còn đòi tặng cho tớ. Tớ đi gọt hoa quả, nghe nói táo giúp miệng vết thương mau lành.”

Hứa Hạ cầm giỏ hoa quả, vào buồng vệ sinh rửa sạch sẽ.

Chu Đồng liền tiến tới bên người Lạc Tiểu Thiến “ Tiểu Thiến cho tôi biết đi lần trước chúng ta đi diễn ở công ty của lão Lý tổng rố cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Sao thế?” Lạc Tiểu Thiến vô cùng trấn tĩnh hỏi ngược lại.

“Đúng vậy, nghe nói bọn họ không chỉ lăn lộn trong giới xã hội đen, còn buôn lậu thuốc phiện, tin tức nói lão Lý chống lại lệnh bắt của cảnh sát, nhảy lầu tự sát trực tiếp xuyên qua thanh thép cho tới chết! Mấy tên thủ hạ của lão ta cũng bị bắt, công ty bị phong tỏa hết tài sản.”

Trên mặt của Chu Đồng vẫn còn sợ hãi “Thời điểm biết được tin tức đã hù chết tôi! Phí cho lần diễn này hoàn toàn bị bỏ lỡ, bất quá may mắn cô không bị làm sao bằng không tôi hối hận muốn chết. Tiểu Thiến, thực xin lỗi, tôi không biết.”

“Việc này cũng không thể trách cô được.” Lạc Tiểu Thiến an ủi vỗ bàn tay của cô: “Không sao rồi, lần sau cẩn thận hơn một chút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.