Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 156: Hắn làm sao lại mạnh như vậy?”





Nói xong, Regar cũng không có để ý đến sống chết của Uy, mà trực tiếp hướng về phía Triệu Vũ lao tới. Chỉ có điều, Regan lúc này lại có chút nhíu mày, hắn muốn đưa tay lên ngăn cản đứa em trai ngốc nghếch của mình lại. Thế nhưng, động tác của hắn so với Triệu Vũ vẫn chậm hơn một nhịp.

“Chết đi!”





Đùng!



Oành!



Regar khí thế như cầu vòng, toàn thân cao thấp giống như một toà tháp cao hai tầng, từ trên không trung lao xuống, đem thiết chùy nện thẳng lên trên người của Triệu Vũ.



Nếu đổi lại là người khác, cho dù có thực lực ngang cấp nhưng đụng một kích kịch liệt như vậy, sợ rằng không chết cũng phải chịu bị thương nặng.



Thế nhưng, Triệu Vũ lúc này không tránh không né, đứng yên nhận lấy một kích của Regar, trong miệng của hắn cũng bạo hống một tiếng.



“Trấn Ma Thần Quyền!”



Đây là bộ quyền thế Triệu Vũ lấy được từ bên trong truyền thừa của Tà Thần. Mặc dù không dùng đến lực lượng Tà Thần, nhưng khí thế của Triệu Vũ lúc này như Thần Ma, bạo phát ra một quyền ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng khiếp. Cho dù là cường giả Thánh Vực đỉnh cấp ở đây cũng chưa chắc có thể đón đỡ được.



Chính vì thế, một chùy này của Regar vừa đập xuống, va chạm với một quyền của Triệu Vũ, giống như hai quả tinh cầu đụng vào nhau, nổ vang lên một trận kinh thiên liệt địa.



Nhưng mà, cảm tượng thịt vụn văng ra khắp nơi, máu tanh nhiễm khắp bầu trời cũng không có xảy ra. Chỉ thấy, thân hình Triệu Vũ ổn định đứng im một chỗ, mà Regar giống như một ngôi sao băng, bí đánh văng ra ngoài mấy chục trượng.



Bất quá, tố chất thân thể của Regar cũng không hề kém. Sau khi bị một quyền của Triệu Vũ đánh lui, ngoài việc sắc mặt của hắn có hơi tái nhớt, thì hầu như trên người của hắn cũng không có một chút tổn thương nào



“Khục… nhóc con, ngươi đã chính thức chọc ta nổi giận. Hôm nay, ta nhất định sẽ đánh bạo ngươi!”



Sau khi đứng vững được thân hình, Regar lại lần nữa xông tới, vung chùy nện đánh. Đến lúc này, Regan cũng không có ý định ngăn cản, nhưng hai hàng lông mày của hắn đã cau lại rất chặt.



Vừa rồi, hắn có cảm giác trên người của Triệu Vũ dường như hiện một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm, mặc dù chỉ lóe lên một cái liền biến mất. Nhưng Regan vẫn có cảm giác như mình đang đối mặt với một đầu mãnh thú, vô cùng khủng khiếp.



Nhưng sau khi thấy Regar chỉ bị đánh lui lại, mà không có tổn thương gì nghiêm trọng, Regan mới từ bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu. Chỉ có điều, hắn vẫn có một chút lo lắng ở trong lòng.



“Regar, ngươi nên cẩn thận, trên người kẻ này có điều cổ quái, không thể xem thường hắn được!”



Lúc này, Regan cố gắng truyền âm dặn dò Regar một phen. Nhưng đối với lời dặn dò của anh trai mình, Regar cũng không biết có để ý hay không, hắn lúc này cũng đã lao tới trước mặt Triệu Vũ, đem thiết chùy vung lên, một đem một chiêu bạo nên tên thiếu niên trước mặt.



Mà Triệu Vũ lúc này, vẫn một mặt vô cùng bình tĩnh, lại lần nữa vung quyền ra đánh trả. Chỉ có điều, lúc này trên nắm đấm của hắn, đã quấn quanh vô tận U Minh Thần Hỏa. Một quyền này đánh ra, tuyệt đối sẽ để cho Regar không có cơ hội đứng lên lần nữa!



Đùng!



Không một chút huyền niệm nào, thân hình của Regar lại một lần nữa bị một quyền của Triệu Vũ đánh lui. Chỉ bất quá, lần này trong miệng của hắn bị phun ra một ngụm máu tươi, trên cây thiết chùy còn hiện lên một đường vết nứt nho nhỏ. Thậm chí, hai tay cầm chùy của hắn còn run lên một trận.



Thế nhưng, tên này thật sự không có giống như Triệu Vũ suy tính, vẫn ngoan cường đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Triệu Vũ chằm chằm.



“Tên này chính là quái vậy sao? Hắn làm sao lại mạnh như vậy?”



Lúc này, chiến sĩ của cả hai bộ tộc đều không ngừng đưa mắt về phía Triệu Vũ, trong ánh mắt của bọn họ lóe lên dáng vẻ sợ hãi cùng sùng bái. Có thể nói, đám chiến sĩ này là những kẻ cuồng chiến, ưa thích kẻ mạnh. Vì thế, những tiếng nghi luận phản đối vừa rồi của bọn họ đối với Triệu Vũ đều ngưng lại, mà thay vào đó là những lời thán phục cùng cảm khái.



“Chủ nhân, hắn… hắn không lẽ, có thể đánh thắng được Regar sao? Hắn, có phải sẽ đánh lui bộ tộc Hổ hay không?”



Đến lúc này, đám thiếu nữ cũng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của các nàng vừa hiện lên một tia hưng phấn, lại vừa hiện lên một tia sợ hãi cùng xấu hổ. Có thể nói, tâm trạng của các nàng lúc này thật sự rất phức tạp. Nhất là nhớ tới lời hứa hẹn của thiếu nữ tóc bạc với Triệu Vũ trước đó, khuôn mặt của các nàng càng thêm đỏ lên.



Mà thiếu nữ tóc bạc lúc này đã buồn bực không thôi. Nàng không nghĩ tới, một tên thanh niên vô tình đụng phải ở trong rừng, lại mạnh đến như vậy. Hơn nữa, nhìn xem bộ dáng của hắn lúc này, sợ rằng là vẫn còn chưa có xuất thủ toàn lực.

Nói xong, Regar cũng không có để ý đến sống chết của Uy, mà trực tiếp hướng về phía Triệu Vũ lao tới. Chỉ có điều, Regan lúc này lại có chút nhíu mày, hắn muốn đưa tay lên ngăn cản đứa em trai ngốc nghếch của mình lại. Thế nhưng, động tác của hắn so với Triệu Vũ vẫn chậm hơn một nhịp.

“Chết đi!”





Đùng!



Oành!



Regar khí thế như cầu vòng, toàn thân cao thấp giống như một toà tháp cao hai tầng, từ trên không trung lao xuống, đem thiết chùy nện thẳng lên trên người của Triệu Vũ.



Nếu đổi lại là người khác, cho dù có thực lực ngang cấp nhưng đụng một kích kịch liệt như vậy, sợ rằng không chết cũng phải chịu bị thương nặng.



Thế nhưng, Triệu Vũ lúc này không tránh không né, đứng yên nhận lấy một kích của Regar, trong miệng của hắn cũng bạo hống một tiếng.



“Trấn Ma Thần Quyền!”



Đây là bộ quyền thế Triệu Vũ lấy được từ bên trong truyền thừa của Tà Thần. Mặc dù không dùng đến lực lượng Tà Thần, nhưng khí thế của Triệu Vũ lúc này như Thần Ma, bạo phát ra một quyền ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng khiếp. Cho dù là cường giả Thánh Vực đỉnh cấp ở đây cũng chưa chắc có thể đón đỡ được.



Chính vì thế, một chùy này của Regar vừa đập xuống, va chạm với một quyền của Triệu Vũ, giống như hai quả tinh cầu đụng vào nhau, nổ vang lên một trận kinh thiên liệt địa.



Nhưng mà, cảm tượng thịt vụn văng ra khắp nơi, máu tanh nhiễm khắp bầu trời cũng không có xảy ra. Chỉ thấy, thân hình Triệu Vũ ổn định đứng im một chỗ, mà Regar giống như một ngôi sao băng, bí đánh văng ra ngoài mấy chục trượng.



Bất quá, tố chất thân thể của Regar cũng không hề kém. Sau khi bị một quyền của Triệu Vũ đánh lui, ngoài việc sắc mặt của hắn có hơi tái nhớt, thì hầu như trên người của hắn cũng không có một chút tổn thương nào



“Khục… nhóc con, ngươi đã chính thức chọc ta nổi giận. Hôm nay, ta nhất định sẽ đánh bạo ngươi!”



Sau khi đứng vững được thân hình, Regar lại lần nữa xông tới, vung chùy nện đánh. Đến lúc này, Regan cũng không có ý định ngăn cản, nhưng hai hàng lông mày của hắn đã cau lại rất chặt.



Vừa rồi, hắn có cảm giác trên người của Triệu Vũ dường như hiện một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm, mặc dù chỉ lóe lên một cái liền biến mất. Nhưng Regan vẫn có cảm giác như mình đang đối mặt với một đầu mãnh thú, vô cùng khủng khiếp.



Nhưng sau khi thấy Regar chỉ bị đánh lui lại, mà không có tổn thương gì nghiêm trọng, Regan mới từ bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu. Chỉ có điều, hắn vẫn có một chút lo lắng ở trong lòng.



“Regar, ngươi nên cẩn thận, trên người kẻ này có điều cổ quái, không thể xem thường hắn được!”



Lúc này, Regan cố gắng truyền âm dặn dò Regar một phen. Nhưng đối với lời dặn dò của anh trai mình, Regar cũng không biết có để ý hay không, hắn lúc này cũng đã lao tới trước mặt Triệu Vũ, đem thiết chùy vung lên, một đem một chiêu bạo nên tên thiếu niên trước mặt.



Mà Triệu Vũ lúc này, vẫn một mặt vô cùng bình tĩnh, lại lần nữa vung quyền ra đánh trả. Chỉ có điều, lúc này trên nắm đấm của hắn, đã quấn quanh vô tận U Minh Thần Hỏa. Một quyền này đánh ra, tuyệt đối sẽ để cho Regar không có cơ hội đứng lên lần nữa!



Đùng!



Không một chút huyền niệm nào, thân hình của Regar lại một lần nữa bị một quyền của Triệu Vũ đánh lui. Chỉ bất quá, lần này trong miệng của hắn bị phun ra một ngụm máu tươi, trên cây thiết chùy còn hiện lên một đường vết nứt nho nhỏ. Thậm chí, hai tay cầm chùy của hắn còn run lên một trận.



Thế nhưng, tên này thật sự không có giống như Triệu Vũ suy tính, vẫn ngoan cường đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Triệu Vũ chằm chằm.



“Tên này chính là quái vậy sao? Hắn làm sao lại mạnh như vậy?”



Đến lúc này, đám thiếu nữ cũng đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của các nàng vừa hiện lên một tia hưng phấn, lại vừa hiện lên một tia sợ hãi cùng xấu hổ. Có thể nói, tâm trạng của các nàng lúc này thật sự rất phức tạp. Nhất là nhớ tới lời hứa hẹn của thiếu nữ tóc bạc với Triệu Vũ trước đó, khuôn mặt của các nàng càng thêm đỏ lên.



Mà thiếu nữ tóc bạc lúc này đã buồn bực không thôi. Nàng không nghĩ tới, một tên thanh niên vô tình đụng phải ở trong rừng, lại mạnh đến như vậy. Hơn nữa, nhìn xem bộ dáng của hắn lúc này, sợ rằng là vẫn còn chưa có xuất thủ toàn lực.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.