Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 166: Cái… cái gì mà ăn xong phủi sạch?”





Nhưng lúc này, chứng kiến Triệu Vũ dùng lấy thần hỏa, đem linh hồn của một người thiêu sống, nàng thật sự là có chút bội phục cùng sợ hãi. Cho dù là một người chiến sĩ có lòng dũng cảm nhất, bị luyện hóa như vậy, ai cũng không thể nào chịu đựng được nổi.





“Được rồi, đem toàn bộ nơi này dọn dẹp cho sạch sẽ đi, ta còn phải đi gặp tù trưởng của các ngươi, lấy lại chút lợi tức từ nàng mới được!”



Nói xong, Triệu Vũ cũng trực tiếp phủi tay bỏ đi, chỉ để lưu lại một đám tộc nhân của bộ tộc Người Báo một mặt ngơ ngác nhìn nhau.



Lúc này, Mông Lộ mới liếc mắt nhìn lấy Lâu Khắc đang nằm thoi thóp ở dưới mặt đất, quỳ ở bên cạnh hắn là ông lão điều khiển độc trùng, lúc này đã không còn mấy hơi thở sinh mệnh.



Nàng hiển nhiên đã không còn để tâm đến hai người này, chỉ hướng về phía Triệu Vũ gật đầu đáp ứng một tiếng, sau đó lạnh lùng hướng về phía tộc nhân của mình, nói ra: “Toàn bộ đều thu thập lại nơi này, sau đó rời khỏi hang động, đi đón tộc trưởng trở về!”



Đến lúc này, mọi người mới như người mơ tỉnh mộng, bắt đầu đem thi thể ở đây thu thập. Còn về ba người Lâu Khắc, Ba Đặc cùng với ông lão điều khiển độc trùng, bọn họ đều chẳng có ai quan tâm. Bởi vì, Lâu Khắc lúc này đã chẳng còn có một chút uy hiếp nào với bọn họ. Mà Ba Đặc thì đã vô cùng thê thảm, sợ rằng hắn nhất định phải chịu đựng đủ thiêu đốt linh hồn trong vòng nửa canh giờ mới chết được. Đến khi đó, cho dù một chút cơ hội để đầu thai chuyển kiếp cũng không làm được.



“Ha ha ha, mỹ nữ tộc trưởng, hiện tại vấn đề của các ngươi đã được ta giải quyết xong. Tộc nhân của các ngươi cũng được ta cứu ra ngoài. Có phải, bây giờ các nàng nên thực hiện lời hứa của mình rồi không?”



Lúc này, thiếu nữ tộc trưởng cùng với thiếu nữ tóc bạc đang thu thập lấy chiến trường, kiểm kê quân số cũng như tổn thất mà bộ tộc phải chịu đựng. Bất chợt, các nàng nghe được tiếng cười trêu đùa ngả ngớn của Triệu Vũ vang lên, ánh mắt không khỏi trừng lớn mà nhìn hắn.



“Ai… ai hứa gì với ngươi? Ta…”



Cũng không đợi cho nàng nói hết câu, thân hình của Triệu Vũ đã đi tới bên cạnh của nàng, còn đem cái cằm của nàng nâng lên, hiện ra một nụ cười tràn đầy tà ác: “Thế nào? Vừa rồi không phải nàng còn cầu ta trợ giúp, đem toàn bộ đám người của bộ tộc Hổ bắt làm tù binh, sau đó sẽ trở thành nữ nhân của ta hay sao? Bây giờ ta làm xong việc rồi, có phải là nàng muốn ăn xong phủi sạch, không hề chịu trách nhiệm đúng không?”



“Cái… cái gì mà ăn xong phủi sạch?”



Nếu là trước đây, nhìn thấy tộc trưởng của mình bị khinh bạc như vậy, đoán chừng toàn bộ chiến sĩ ở bên trong bộ tộc đã muốn liều mạng xông lên lấy lại danh dự cho tộc trưởng của mình. Nhưng hiện tại, ở trước mặt bọn họ chính là Triệu Vũ, cho dù một chút âm thanh oán hận bọn họ cũng không dám phát ra ngoài. Thậm chí, có kẻ còn rất khôn ngoan, lập tức làm như không thấy, lôi kéo đồng bọn của mình nhanh chóng lui ra bên ngoài.



Nhìn thấy được một màn, thiếu nữ tộc trưởng thật sự là hận không thể đem toàn bộ đám người này quất cho một trận.



Lòng trung thành của các ngươi đâu? Dũng khí của các ngươi đâu? Nhìn thấy bản tộc trưởng bị bắt nạt, các ngươi lại xem như không thấy gì như vậy sao?



Nhưng nghĩ một hồi, nàng thật sự là không thể nào trách cứ được bọn họ nổi. Bởi vì, ngay cả cả nàng cũng thật sự sợ lấy người nam nhân trẻ tuổi trước mặt này.



Hắn không chỉ mạnh đến không hợp thói thường, còn là một người cực kỳ tàn nhẫn. Chỉ cần một lời không hợp, liền đem linh hồn người ta thiêu đốt, đem lấy tứ chi giẫm nát. Thật sự là không có kẻ nào có kết cục tốt đẹp khi phản kháng lại mệnh lệnh của hắn.



Ngay cả nàng, lúc này bị hắn khi dễ, cũng không dám phát tác một chút nào, chỉ có thể úy khuất mà ngân ngấn nước mắt nhìn hắn. Đương nhiên, đây chỉ là nàng muốn giả trang ra dáng vẻ đáng thương ở trước mặt hắn mà thôi, Triệu Vũ cũng không tin mấy giọt nước cá sấu này của nàng.



“Tỷ, nếu như ngươi có việc cần phải xử lý, ta xin phép đi ra ngoài trước. Bên ngoài còn có một số việc vẫn chưa xử lý xong, ta nghĩ mình cần đi hỗ trợ một phen!”



Lúc này, ở bên trong hang động của tộc trưởng, ngoài mấy thị nữ cùng với thiếu nữ tộc trưởng ra, thì cũng chỉ còn lại một mình thiếu nữ tóc bạc ở đây. Nhưng nàng lúc này, lại không dám lưu lại ở chỗ này, chỉ có thể vội vội vàng vàng tìm lấy cái cớ, muốn nhanh chóng rời đi.



Thế nhưng, Triệu Vũ là hạng người gì, hắn làm sao có thể để nàng dễ dàng chạy thoát như vậy? Hắn còn nhớ rất rõ, giao ước của hắn với nàng còn chưa thực hương xong đâu?



“Nàng muốn đi đâu? Chẳng phải là nàng đã nói qua, chỉ cần ta có thể đem tên to xác kia đánh bại, đẩy lui toàn bộ chiến sĩ của bộ tộc Hổ rời đi, thì nàng sẽ để ta thành chủ nhân của nàng sao? Hơn nữa, những thị nữ này của nàng cũng tùy tiện giao cho ta xử lý? Bây giờ, ta không những đem tên to xác kia phế đi, ngay cả toàn bộ chiến sĩ của bộ tộc Hổ cũng bị ta bắt làm tu binh. Nàng nói xem, giao ước của chúng ta hiện tại có thể thực hiện được rồi sao?”



Vừa nói, ánh mắt của hắn vừa không kiêng nể chút nào, tùy ý quét qua quét lại ở trên người các nàng. Cho dù là thiếu nữ tóc bạc, lúc này cũng nhịn không được muốn đem tròng mắt của hắn móc ra ngoài. Đáng tiếc, thực lực của nàng không đủ. Không những đánh không lại hắn, mà còn có thể để cho hắn tùy ý khi dễ. Thế nên, nàng lúc này chỉ trầm mặc không nói, bước chân cũng không có rời đi.



“Chậc chậc chậc, hai người các nàng nhìn đi nhìn lại, ngoại trừ màu sắc trên tóc có khác biệt nhau ra, thì toàn bộ cơ thể đều không khác biệt gì mấy. Nếu như, đêm nay ta để cho hai người các nàng phục thị ta, lại để cho một đám thị nữ ở bên cạnh hầu hạ, có phải là rất hạnh phuc rồi không?”

Nhưng lúc này, chứng kiến Triệu Vũ dùng lấy thần hỏa, đem linh hồn của một người thiêu sống, nàng thật sự là có chút bội phục cùng sợ hãi. Cho dù là một người chiến sĩ có lòng dũng cảm nhất, bị luyện hóa như vậy, ai cũng không thể nào chịu đựng được nổi.





“Được rồi, đem toàn bộ nơi này dọn dẹp cho sạch sẽ đi, ta còn phải đi gặp tù trưởng của các ngươi, lấy lại chút lợi tức từ nàng mới được!”



Nói xong, Triệu Vũ cũng trực tiếp phủi tay bỏ đi, chỉ để lưu lại một đám tộc nhân của bộ tộc Người Báo một mặt ngơ ngác nhìn nhau.



Lúc này, Mông Lộ mới liếc mắt nhìn lấy Lâu Khắc đang nằm thoi thóp ở dưới mặt đất, quỳ ở bên cạnh hắn là ông lão điều khiển độc trùng, lúc này đã không còn mấy hơi thở sinh mệnh.



Nàng hiển nhiên đã không còn để tâm đến hai người này, chỉ hướng về phía Triệu Vũ gật đầu đáp ứng một tiếng, sau đó lạnh lùng hướng về phía tộc nhân của mình, nói ra: “Toàn bộ đều thu thập lại nơi này, sau đó rời khỏi hang động, đi đón tộc trưởng trở về!”



Đến lúc này, mọi người mới như người mơ tỉnh mộng, bắt đầu đem thi thể ở đây thu thập. Còn về ba người Lâu Khắc, Ba Đặc cùng với ông lão điều khiển độc trùng, bọn họ đều chẳng có ai quan tâm. Bởi vì, Lâu Khắc lúc này đã chẳng còn có một chút uy hiếp nào với bọn họ. Mà Ba Đặc thì đã vô cùng thê thảm, sợ rằng hắn nhất định phải chịu đựng đủ thiêu đốt linh hồn trong vòng nửa canh giờ mới chết được. Đến khi đó, cho dù một chút cơ hội để đầu thai chuyển kiếp cũng không làm được.



“Ha ha ha, mỹ nữ tộc trưởng, hiện tại vấn đề của các ngươi đã được ta giải quyết xong. Tộc nhân của các ngươi cũng được ta cứu ra ngoài. Có phải, bây giờ các nàng nên thực hiện lời hứa của mình rồi không?”



Lúc này, thiếu nữ tộc trưởng cùng với thiếu nữ tóc bạc đang thu thập lấy chiến trường, kiểm kê quân số cũng như tổn thất mà bộ tộc phải chịu đựng. Bất chợt, các nàng nghe được tiếng cười trêu đùa ngả ngớn của Triệu Vũ vang lên, ánh mắt không khỏi trừng lớn mà nhìn hắn.



“Ai… ai hứa gì với ngươi? Ta…”



Cũng không đợi cho nàng nói hết câu, thân hình của Triệu Vũ đã đi tới bên cạnh của nàng, còn đem cái cằm của nàng nâng lên, hiện ra một nụ cười tràn đầy tà ác: “Thế nào? Vừa rồi không phải nàng còn cầu ta trợ giúp, đem toàn bộ đám người của bộ tộc Hổ bắt làm tù binh, sau đó sẽ trở thành nữ nhân của ta hay sao? Bây giờ ta làm xong việc rồi, có phải là nàng muốn ăn xong phủi sạch, không hề chịu trách nhiệm đúng không?”



“Cái… cái gì mà ăn xong phủi sạch?”



Nếu là trước đây, nhìn thấy tộc trưởng của mình bị khinh bạc như vậy, đoán chừng toàn bộ chiến sĩ ở bên trong bộ tộc đã muốn liều mạng xông lên lấy lại danh dự cho tộc trưởng của mình. Nhưng hiện tại, ở trước mặt bọn họ chính là Triệu Vũ, cho dù một chút âm thanh oán hận bọn họ cũng không dám phát ra ngoài. Thậm chí, có kẻ còn rất khôn ngoan, lập tức làm như không thấy, lôi kéo đồng bọn của mình nhanh chóng lui ra bên ngoài.



Nhìn thấy được một màn, thiếu nữ tộc trưởng thật sự là hận không thể đem toàn bộ đám người này quất cho một trận.



Lòng trung thành của các ngươi đâu? Dũng khí của các ngươi đâu? Nhìn thấy bản tộc trưởng bị bắt nạt, các ngươi lại xem như không thấy gì như vậy sao?



Nhưng nghĩ một hồi, nàng thật sự là không thể nào trách cứ được bọn họ nổi. Bởi vì, ngay cả cả nàng cũng thật sự sợ lấy người nam nhân trẻ tuổi trước mặt này.



Hắn không chỉ mạnh đến không hợp thói thường, còn là một người cực kỳ tàn nhẫn. Chỉ cần một lời không hợp, liền đem linh hồn người ta thiêu đốt, đem lấy tứ chi giẫm nát. Thật sự là không có kẻ nào có kết cục tốt đẹp khi phản kháng lại mệnh lệnh của hắn.



Ngay cả nàng, lúc này bị hắn khi dễ, cũng không dám phát tác một chút nào, chỉ có thể úy khuất mà ngân ngấn nước mắt nhìn hắn. Đương nhiên, đây chỉ là nàng muốn giả trang ra dáng vẻ đáng thương ở trước mặt hắn mà thôi, Triệu Vũ cũng không tin mấy giọt nước cá sấu này của nàng.



“Tỷ, nếu như ngươi có việc cần phải xử lý, ta xin phép đi ra ngoài trước. Bên ngoài còn có một số việc vẫn chưa xử lý xong, ta nghĩ mình cần đi hỗ trợ một phen!”



Lúc này, ở bên trong hang động của tộc trưởng, ngoài mấy thị nữ cùng với thiếu nữ tộc trưởng ra, thì cũng chỉ còn lại một mình thiếu nữ tóc bạc ở đây. Nhưng nàng lúc này, lại không dám lưu lại ở chỗ này, chỉ có thể vội vội vàng vàng tìm lấy cái cớ, muốn nhanh chóng rời đi.




Vừa nói, ánh mắt của hắn vừa không kiêng nể chút nào, tùy ý quét qua quét lại ở trên người các nàng. Cho dù là thiếu nữ tóc bạc, lúc này cũng nhịn không được muốn đem tròng mắt của hắn móc ra ngoài. Đáng tiếc, thực lực của nàng không đủ. Không những đánh không lại hắn, mà còn có thể để cho hắn tùy ý khi dễ. Thế nên, nàng lúc này chỉ trầm mặc không nói, bước chân cũng không có rời đi.



“Chậc chậc chậc, hai người các nàng nhìn đi nhìn lại, ngoại trừ màu sắc trên tóc có khác biệt nhau ra, thì toàn bộ cơ thể đều không khác biệt gì mấy. Nếu như, đêm nay ta để cho hai người các nàng phục thị ta, lại để cho một đám thị nữ ở bên cạnh hầu hạ, có phải là rất hạnh phuc rồi không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.