Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 172: Bảo hộ cho Lara.





Đối với một người phụ nữ vừa mới nếm trải hạnh phúc mà nói, nhận được một cái tin tức như vậy, thật sự chẳng khác nào đem linh hồn của nàng đả kích trầm trọng.





“Ta xin lỗi!”



Triệu Vũ lúc này muốn lên tiếng giải thích, nhưng Lara đã đưa tay đặt ở trên miệng của hắn. Sau đó, nàng mới lắc đầu nói.



“Chàng không cần phải xin lỗi ta! Nếu như không phải là ta còn có tộc nhân của mình cần được bảo vệ, ta nhất định sẽ đi theo chàng rời khỏi chỗ này. Nếu như người phải xin lỗi, nên là ta mới đúng!”



Nàng nói xong, âm thanh hơi có một chút dừng lại.



“Nhưng mà chàng hãy tin tưởng ta, thân thể này của ta chính là của chàng, cả linh hồn của ta cũng là của chàng. Chỉ cần chàng quay trở lại, thì nơi này vĩnh viễn sẽ là nhà của chàng!”



Nói đến cuối cùng, đôi môi của nàng ép sát lên trên mặt của hắn, ghé vào tai của hắn khẽ thì thầm: “Ta muốn!”



Giống như một lời mời gọi của tự nhiên, Triệu Vũ không thể nào phản kháng được yêu cầu của nàng. Cả hai vừa mới đại chiến xong, lúc này lại lao vào nhau chiến đấu đến điên cuồng. Cái gì là la hán đẩy xe, cưỡi ngựa xem hoa, quan âm tọa liên, tiên cô hút cần, thượng đế bế quan âm, hầu như toàn bộ các tư thế mà hai người chưa từng thử qua, lần này đều thực hiện hết một lượt. Mà Lara thật sự là trò giỏi hơn thầy, Triệu Vũ vừa mới chỉ dạy nàng một lúc, nàng đã nắm bắt được các yếu lĩnh động tác trong đó. Thậm chí, nàng còn tự mình sáng tạo ra thêm vài động tác khó, để cho Triệu Vũ thư sướng đến tột đỉnh, không có cách nào rời ra khỏi được cơ thể của nàng.



“A…”



Trong một tiếng thét cao vút từ cổ họng của nàng phát ra, Triệu Vũ lúc này cũng đang không ngừng trút đầy tinh hoa của mình vào bên trong cơ thể của nàng. Thật sự, nữ nhân một khi phát tình, có thể trở nên điên cuồng đến không cách nào có thể kiềm chế được.



Cho dù bản thân Triệu Vũ thể chất cực kỳ cường hãn, nhưng đại chiến với nàng một trận như vậy, hắn cũng cảm giác mình hơi thoát lực. Mặc dù bản thân vẫn còn có thể đại chiến được một lúc nữa, nhưng Lara lúc này đã vô lực nằm gục ở trong ngực hắn, đến cả hơi thở cũng trở nên vô cùng mong mảnh.



Triệu Vũ biết được, nàng vì thỏa mãn hắn, vì muốn lưu lại ký ức với hắn, nên đến cả sinh mệnh của mình nàng cũng muốn bỏ ra, đem toàn bộ cơ thể của mình dâng hiến cho hắn.



Đem nàng ôm chặt ở trong lòng, Triệu Vũ không khỏi thương tiếc mà đặt lên trên trán của nàng một nụ hơn thật sâu.



“Nàng, rất ngốc!”



Không biết nàng có nghe được lời nói của hắn hay không, nhưng lúc này trên môi của nàng lưu lại một nụ cười rất ngọt ngào.



Sáng sớm ngày hôm sau, khi Lara thức dậy, bên cạnh của nàng đã không còn thấy hình bóng của Triệu Vũ. Hắn đã rời đi từ sớm, không muốn đem nàng đánh thức.



Nhìn thấy bên cạnh của mình thiếu đi một người, trong lúc nhất thời nàng có chút ngẩn ngơ, không biết làm sao cả, tâm trạng cũng trở nên sa sút đi rất nhiều.



“Tộc trưởng, ngài đã tỉnh rồi sao?”



Nhưng vào lúc này, Mông Lộ đột nhiên xuất hiện, cầm lấy một bộ quần áo mới, đứng ở trước giường đá trải bằng da thú của nàng, cúi đầu xuống hỏi thăm.



Sau khi trở thành nô lệ của Triệu Vũ, Mông Lộ ngoại trừ mệnh lệnh của hắn, cũng chỉ lưu lại ở bên cạnh của tộc trưởng, làm các việc lặt vặt, giống như là một thị nữ, kiêm luôn hộ vệ của nàng.



Dù sao, sau khi được Triệu Vũ cứu sống, thực lực của nàng đã được hắn tăng lên. Bây giờ, ở bên trong bộ tộc, ngoại trừ tộc trưởng ra, tuyệt đối không có thứ hai đánh thắng được nàng.



Mà lúc Triệu Vũ rời đi, hắn cũng không yên tâm về nữ nhân của mình, nên mới để nàng lưu lại, bảo hộ cho Lara.



“Hắn, đi rồi sao?”



Nhìn về phía giường đá trống trơn bên cạnh, Lara hơi có chút thất thần, ánh mát mông lung không rõ đang suy nghĩ cái gì.



“Vâng, thưa tộc trưởng! Ngài ấy đã đi rồi, còn mang theo Nidalee đại nhân và mấy thị nữ của ngài ấy rời đi!”



“Ừm!”



Lara lúc này cũng không có tâm trạng để ý đến những việc này, nàng chỉ khẽ gật đầu một cái. Sau đó lười biếng, muốn đứng dậy, thay đồ đi ra ngoài.



Nhưng lúc này, Mông Lộ đột nhiên tiến tới, đem nàng ngăn lại, nói: “Tộc trưởng, ngài ấy có dặn, sức khỏe của tộc trưởng hiện tại không được tốt. Mọi việc cá nhân của tộc trưởng, để cho ta trợ giúp đi. Với lại, ta còn có lưu ảnh thạch mà ngài ấy lưu lại cho tộc trưởng. Không biết, tộc trưởng có muốn xem ngay bây giờ hay không?”

Đối với một người phụ nữ vừa mới nếm trải hạnh phúc mà nói, nhận được một cái tin tức như vậy, thật sự chẳng khác nào đem linh hồn của nàng đả kích trầm trọng.





“Ta xin lỗi!”



Triệu Vũ lúc này muốn lên tiếng giải thích, nhưng Lara đã đưa tay đặt ở trên miệng của hắn. Sau đó, nàng mới lắc đầu nói.



“Chàng không cần phải xin lỗi ta! Nếu như không phải là ta còn có tộc nhân của mình cần được bảo vệ, ta nhất định sẽ đi theo chàng rời khỏi chỗ này. Nếu như người phải xin lỗi, nên là ta mới đúng!”



Nàng nói xong, âm thanh hơi có một chút dừng lại.



“Nhưng mà chàng hãy tin tưởng ta, thân thể này của ta chính là của chàng, cả linh hồn của ta cũng là của chàng. Chỉ cần chàng quay trở lại, thì nơi này vĩnh viễn sẽ là nhà của chàng!”



Nói đến cuối cùng, đôi môi của nàng ép sát lên trên mặt của hắn, ghé vào tai của hắn khẽ thì thầm: “Ta muốn!”



Giống như một lời mời gọi của tự nhiên, Triệu Vũ không thể nào phản kháng được yêu cầu của nàng. Cả hai vừa mới đại chiến xong, lúc này lại lao vào nhau chiến đấu đến điên cuồng. Cái gì là la hán đẩy xe, cưỡi ngựa xem hoa, quan âm tọa liên, tiên cô hút cần, thượng đế bế quan âm, hầu như toàn bộ các tư thế mà hai người chưa từng thử qua, lần này đều thực hiện hết một lượt. Mà Lara thật sự là trò giỏi hơn thầy, Triệu Vũ vừa mới chỉ dạy nàng một lúc, nàng đã nắm bắt được các yếu lĩnh động tác trong đó. Thậm chí, nàng còn tự mình sáng tạo ra thêm vài động tác khó, để cho Triệu Vũ thư sướng đến tột đỉnh, không có cách nào rời ra khỏi được cơ thể của nàng.



“A…”



Trong một tiếng thét cao vút từ cổ họng của nàng phát ra, Triệu Vũ lúc này cũng đang không ngừng trút đầy tinh hoa của mình vào bên trong cơ thể của nàng. Thật sự, nữ nhân một khi phát tình, có thể trở nên điên cuồng đến không cách nào có thể kiềm chế được.



Cho dù bản thân Triệu Vũ thể chất cực kỳ cường hãn, nhưng đại chiến với nàng một trận như vậy, hắn cũng cảm giác mình hơi thoát lực. Mặc dù bản thân vẫn còn có thể đại chiến được một lúc nữa, nhưng Lara lúc này đã vô lực nằm gục ở trong ngực hắn, đến cả hơi thở cũng trở nên vô cùng mong mảnh.



Triệu Vũ biết được, nàng vì thỏa mãn hắn, vì muốn lưu lại ký ức với hắn, nên đến cả sinh mệnh của mình nàng cũng muốn bỏ ra, đem toàn bộ cơ thể của mình dâng hiến cho hắn.



Đem nàng ôm chặt ở trong lòng, Triệu Vũ không khỏi thương tiếc mà đặt lên trên trán của nàng một nụ hơn thật sâu.



“Nàng, rất ngốc!”



Không biết nàng có nghe được lời nói của hắn hay không, nhưng lúc này trên môi của nàng lưu lại một nụ cười rất ngọt ngào.



Sáng sớm ngày hôm sau, khi Lara thức dậy, bên cạnh của nàng đã không còn thấy hình bóng của Triệu Vũ. Hắn đã rời đi từ sớm, không muốn đem nàng đánh thức.



Nhìn thấy bên cạnh của mình thiếu đi một người, trong lúc nhất thời nàng có chút ngẩn ngơ, không biết làm sao cả, tâm trạng cũng trở nên sa sút đi rất nhiều.



“Tộc trưởng, ngài đã tỉnh rồi sao?”



Nhưng vào lúc này, Mông Lộ đột nhiên xuất hiện, cầm lấy một bộ quần áo mới, đứng ở trước giường đá trải bằng da thú của nàng, cúi đầu xuống hỏi thăm.



Sau khi trở thành nô lệ của Triệu Vũ, Mông Lộ ngoại trừ mệnh lệnh của hắn, cũng chỉ lưu lại ở bên cạnh của tộc trưởng, làm các việc lặt vặt, giống như là một thị nữ, kiêm luôn hộ vệ của nàng.



Dù sao, sau khi được Triệu Vũ cứu sống, thực lực của nàng đã được hắn tăng lên. Bây giờ, ở bên trong bộ tộc, ngoại trừ tộc trưởng ra, tuyệt đối không có thứ hai đánh thắng được nàng.



Mà lúc Triệu Vũ rời đi, hắn cũng không yên tâm về nữ nhân của mình, nên mới để nàng lưu lại, bảo hộ cho Lara.



“Hắn, đi rồi sao?”



Nhìn về phía giường đá trống trơn bên cạnh, Lara hơi có chút thất thần, ánh mát mông lung không rõ đang suy nghĩ cái gì.




Lara lúc này cũng không có tâm trạng để ý đến những việc này, nàng chỉ khẽ gật đầu một cái. Sau đó lười biếng, muốn đứng dậy, thay đồ đi ra ngoài.



Nhưng lúc này, Mông Lộ đột nhiên tiến tới, đem nàng ngăn lại, nói: “Tộc trưởng, ngài ấy có dặn, sức khỏe của tộc trưởng hiện tại không được tốt. Mọi việc cá nhân của tộc trưởng, để cho ta trợ giúp đi. Với lại, ta còn có lưu ảnh thạch mà ngài ấy lưu lại cho tộc trưởng. Không biết, tộc trưởng có muốn xem ngay bây giờ hay không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.