Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 206: Ngươi có tin là ta đập chết ngươi hay là không?





Đem linh hồn bổn nguyên của A Sân thu lại, Triệu Vũ lúc này cũng không có ý định lưu lại ở đây. Hắn từ trong miệng của A Sân biết được, tên ma tộc còn lại đã đem Merlin khống chế, dự định dùng nàng để mở ra truyền tống trận, hướng về phía Lang Sa đế quốc đi qua.





Đối với việc này, trong lòng của Triệu Vũ cảm thấy vô cùng lo lắng. Mặc dù mấy tên ma tộc đối với hắn không có bao nhiêu uy hiếp. Nhưng đối với những tu sĩ còn lại ở trên Thiên Long tinh, tuyệt đội là một trận hạo kiếp. Hơn nữa, năng lượng của truyền tống trận này tiêu hao vô cùng lớn, một khi khởi động, không biết ngày tháng năm nào mới có thể gom góp lại được. Mà thời gian của Triệu Vũ lúc này rất gấp, hắn làm sao có thể chờ đợi lâu đến như vậy?



“Đi, tất cả theo ta đến trung tâm của truyền tống trận!”



Không có suy nghĩ quá lâu, Triệu Vũ dứt khoát liền dẫn theo chúng nữ đi về phía truyền tống trận. Còn Alice, nàng hiện tại vẫn đang trị liệu cho cha của mình, nên Triệu Vũ tạm thời cũng mặc kệ, không có để ý đến.



“A ha ha ha, ta cuối cùng cũng có thể mở ra được một vùng trời mới cho riêng mình rồi! A Sân, cái tên ngốc đó thật sự không có ánh mắt, một nơi cằn cỗi như thế này, có cái gì thú vị mà để lưu lại chứ. Thánh nữ, ta muốn đem Thánh Điện chó má gì đó của các ngươi, giẫm ở dưới chân của ta. Đến lúc đó, Thánh nữ ngươi chính là nô lệ của ta, a ha ha!”



Từ phía bên ngoài, mấy người Triệu Vũ vừa vặn đi tới nghe được cái âm thanh này, nhất thời sắc mặt của bọn họ đều không khỏi trở nên quái dị mà nhìn về phía A Sân.



A Sân đương nhiên là nhận ra được âm thành này của ai. Hắn tức thì cảm thấy lúng túng, đồng thời cũng vô cùng phẫn nộ, vỗ lấy ngực mình, nói ra: “Chủ nhân, cái tên kia là một tên đần, thực lực của hắn mặc dù không có mạnh bằng thuộc hạ. Nhưng dù sao ngài cũng là đại nhân vật, không cần phải ra tay với một tên ngu ngốc như vậy. Chuyện này, cứ bao ở trên người thuộc hạ, thuộc hạ nhất định sẽ khiến hắn phải thuần phục ở dưới chân ngài!”



Nói xong, nhìn ánh mắt nửa cười nửa không của Triệu Vũ, trong lòng của A Sân không khỏi chột dạ. Nhưng hắn biết, lúc này nếu như để cho Triệu Vũ ra tay, tên đồng bọn này của mình tuyệt đối không có kết quả nào tốt. Hơn nữa, kẻ bên trong chính là huynh đệ tốt của hắn, hắn quả thật không thể khoanh tay, đứng nhìn huynh đệ của mình bị giết chết như vậy được.



Thế nên, lúc này A Sân chỉ có thể đánh cuộc, đánh cuộc vị chủ nhân này của hắn sẽ không dự định hao phí thời gian trên người của một tên ma binh thấp kém như huynh đệ mình. Vì vậy, hắn muốn tự mình ra tay, tìm cách để cho tên huynh đệ ngốc bên trong có thể thức thời một chút, chịu chấp nhận trở thành thủ hạ của chủ nhân.



Nhìn thấy Triệu Vũ không có phản ứng gì, lúc này A Sân thật sự là có chút nhục chí, không còn dáng vẻ kiên định như lúc ban đầu nữa. Nhưng cuối cùng, sau khi thấy Triệu Vũ gật đầu một cái, thân hình của A Sân liền nhanh chóng lao vào bên trong tầng ngầm, nơi bố trí truyền tống trận của vương quốc, hô to một tiếng.



“A Si, ngươi vậy mà dám ở đây lừa gạt ta, muốn chiếm cứ đồ tốt một mình!”



Đang chăm chú nhìn lấy từng tên ma pháp sư đem năng lượng bổ sung lên trên truyền tống trận, đột nhiên nghe được có người nhảy ra quát một tiếng như vậy. A Si lúc này cũng có chút giật mình.



“A, A Sân, ngươi làm sao lại chạy đến đây? Chẳng phải ngươi nói là tự mình sẽ ở nơi này mở rộng vương quốc để chơi đùa rồi sao?”



Nhưng lời này của A Si vừa mới nói ra khỏi miệng, thân hình của A Sân đã bạo khởi lao tới, hướng về phía đồng bọn của mình đập tới.



“A, khốn nạn! A Sân, ngươi muốn làm gì? Tại sao ngươi lại đánh ta?”



Nhìn dáng vẻ hùng hổ dọa người lúc này của A Sân, A Si thật sự là có chút mộng. Tuy rằng thường ngày hai người bọn họ có chút tranh cường háo thắng, thường xuyên tranh cãi với nhau. Nhưng tính tình cũng rất hòa hợp, là huynh đệ tốt của nhau. A Si không thể nào hiểu nổi, lúc này vị huynh để tốt của mình làm sao lại giống như là đang nổi điên, đột nhiên đánh cho một trận như vậy? Truyện đăng độc quyền trên metruyenhot và FindNovel.



“Mẹ kiếp, A Sân, ta chỉ là chửi ngươi có vài câu mà thôi, ngươi làm sao lại đánh thật?”



“Khốn kiếp, A Sân, ngươi còn đánh nữa, thì đừng trách ta không nể mặt!”



Bị đánh cho một hồi, A Si lúc này đã vô cùng tức giận. Ngay lúc hắn dự định đứng ra phản công, thì mấy người Triệu Vũ cũng vừa vặn đi tới.



“A, làm sao lại có thú nhân tộc cùng với một tên nhân loại ở đây? Bọn chúng chính là nô lệ của ngươi hay sao?”



Nghe được lời này của A Si, trong lòng của A Sân không khỏi phát hoảng, thầm hô một tiếng không ổn.







A Sân lúc này tức giận quát lên một tiếng: “Con mẹ nhà ngươi, A Si, ngươi nói năng bậy bạ cái gì? Ngươi có tin là ta đập chết ngươi hay là không?”



“A, khốn kiếp, ngươi dám đánh vào bộ hạ của ta? Mẹ nó A Sân, ta liều mạng với người!”



Đừng nhìn thấy hai người bọn họ vừa đánh, vừa chửi nhau hưng ác như vậy mà nghĩ rằng đánh được bao nhiêu kịch liệt. Thật sự, động tác của bọn họ không có bao nhiêu lực. Từ bên ngoài nhìn vào, tuy có vẻ hung hiểm vạn phần, nhưng một chút thương tổn cũng không có.



Đến lúc này, Triệu Vũ làm sao không nhận ra được ý đồ của hai kẻ này. Nhất thời, sắc mặt của hắn liền lạnh xuống.



“Đủ rồi, đem đồng bạn của ngươi kêu qua đây cho ta. Đừng để cho ta phải động thủ với hắn!”

Đem linh hồn bổn nguyên của A Sân thu lại, Triệu Vũ lúc này cũng không có ý định lưu lại ở đây. Hắn từ trong miệng của A Sân biết được, tên ma tộc còn lại đã đem Merlin khống chế, dự định dùng nàng để mở ra truyền tống trận, hướng về phía Lang Sa đế quốc đi qua.





Đối với việc này, trong lòng của Triệu Vũ cảm thấy vô cùng lo lắng. Mặc dù mấy tên ma tộc đối với hắn không có bao nhiêu uy hiếp. Nhưng đối với những tu sĩ còn lại ở trên Thiên Long tinh, tuyệt đội là một trận hạo kiếp. Hơn nữa, năng lượng của truyền tống trận này tiêu hao vô cùng lớn, một khi khởi động, không biết ngày tháng năm nào mới có thể gom góp lại được. Mà thời gian của Triệu Vũ lúc này rất gấp, hắn làm sao có thể chờ đợi lâu đến như vậy?



“Đi, tất cả theo ta đến trung tâm của truyền tống trận!”



Không có suy nghĩ quá lâu, Triệu Vũ dứt khoát liền dẫn theo chúng nữ đi về phía truyền tống trận. Còn Alice, nàng hiện tại vẫn đang trị liệu cho cha của mình, nên Triệu Vũ tạm thời cũng mặc kệ, không có để ý đến.



“A ha ha ha, ta cuối cùng cũng có thể mở ra được một vùng trời mới cho riêng mình rồi! A Sân, cái tên ngốc đó thật sự không có ánh mắt, một nơi cằn cỗi như thế này, có cái gì thú vị mà để lưu lại chứ. Thánh nữ, ta muốn đem Thánh Điện chó má gì đó của các ngươi, giẫm ở dưới chân của ta. Đến lúc đó, Thánh nữ ngươi chính là nô lệ của ta, a ha ha!”



Từ phía bên ngoài, mấy người Triệu Vũ vừa vặn đi tới nghe được cái âm thanh này, nhất thời sắc mặt của bọn họ đều không khỏi trở nên quái dị mà nhìn về phía A Sân.



A Sân đương nhiên là nhận ra được âm thành này của ai. Hắn tức thì cảm thấy lúng túng, đồng thời cũng vô cùng phẫn nộ, vỗ lấy ngực mình, nói ra: “Chủ nhân, cái tên kia là một tên đần, thực lực của hắn mặc dù không có mạnh bằng thuộc hạ. Nhưng dù sao ngài cũng là đại nhân vật, không cần phải ra tay với một tên ngu ngốc như vậy. Chuyện này, cứ bao ở trên người thuộc hạ, thuộc hạ nhất định sẽ khiến hắn phải thuần phục ở dưới chân ngài!”



Nói xong, nhìn ánh mắt nửa cười nửa không của Triệu Vũ, trong lòng của A Sân không khỏi chột dạ. Nhưng hắn biết, lúc này nếu như để cho Triệu Vũ ra tay, tên đồng bọn này của mình tuyệt đối không có kết quả nào tốt. Hơn nữa, kẻ bên trong chính là huynh đệ tốt của hắn, hắn quả thật không thể khoanh tay, đứng nhìn huynh đệ của mình bị giết chết như vậy được.



Thế nên, lúc này A Sân chỉ có thể đánh cuộc, đánh cuộc vị chủ nhân này của hắn sẽ không dự định hao phí thời gian trên người của một tên ma binh thấp kém như huynh đệ mình. Vì vậy, hắn muốn tự mình ra tay, tìm cách để cho tên huynh đệ ngốc bên trong có thể thức thời một chút, chịu chấp nhận trở thành thủ hạ của chủ nhân.



Nhìn thấy Triệu Vũ không có phản ứng gì, lúc này A Sân thật sự là có chút nhục chí, không còn dáng vẻ kiên định như lúc ban đầu nữa. Nhưng cuối cùng, sau khi thấy Triệu Vũ gật đầu một cái, thân hình của A Sân liền nhanh chóng lao vào bên trong tầng ngầm, nơi bố trí truyền tống trận của vương quốc, hô to một tiếng.



“A Si, ngươi vậy mà dám ở đây lừa gạt ta, muốn chiếm cứ đồ tốt một mình!”



Đang chăm chú nhìn lấy từng tên ma pháp sư đem năng lượng bổ sung lên trên truyền tống trận, đột nhiên nghe được có người nhảy ra quát một tiếng như vậy. A Si lúc này cũng có chút giật mình.



“A, A Sân, ngươi làm sao lại chạy đến đây? Chẳng phải ngươi nói là tự mình sẽ ở nơi này mở rộng vương quốc để chơi đùa rồi sao?”



Nhưng lời này của A Si vừa mới nói ra khỏi miệng, thân hình của A Sân đã bạo khởi lao tới, hướng về phía đồng bọn của mình đập tới.



“A, khốn nạn! A Sân, ngươi muốn làm gì? Tại sao ngươi lại đánh ta?”



Nhìn dáng vẻ hùng hổ dọa người lúc này của A Sân, A Si thật sự là có chút mộng. Tuy rằng thường ngày hai người bọn họ có chút tranh cường háo thắng, thường xuyên tranh cãi với nhau. Nhưng tính tình cũng rất hòa hợp, là huynh đệ tốt của nhau. A Si không thể nào hiểu nổi, lúc này vị huynh để tốt của mình làm sao lại giống như là đang nổi điên, đột nhiên đánh cho một trận như vậy? Truyện đăng độc quyền trên metruyenhot và FindNovel.



“Mẹ kiếp, A Sân, ta chỉ là chửi ngươi có vài câu mà thôi, ngươi làm sao lại đánh thật?”



“Khốn kiếp, A Sân, ngươi còn đánh nữa, thì đừng trách ta không nể mặt!”



Bị đánh cho một hồi, A Si lúc này đã vô cùng tức giận. Ngay lúc hắn dự định đứng ra phản công, thì mấy người Triệu Vũ cũng vừa vặn đi tới.



“A, làm sao lại có thú nhân tộc cùng với một tên nhân loại ở đây? Bọn chúng chính là nô lệ của ngươi hay sao?”



Nghe được lời này của A Si, trong lòng của A Sân không khỏi phát hoảng, thầm hô một tiếng không ổn.







A Sân lúc này tức giận quát lên một tiếng: “Con mẹ nhà ngươi, A Si, ngươi nói năng bậy bạ cái gì? Ngươi có tin là ta đập chết ngươi hay là không?”



Đến lúc này, Triệu Vũ làm sao không nhận ra được ý đồ của hai kẻ này. Nhất thời, sắc mặt của hắn liền lạnh xuống.



“Đủ rồi, đem đồng bạn của ngươi kêu qua đây cho ta. Đừng để cho ta phải động thủ với hắn!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.