Đương Ngưu Lang Xuyên Việt Biến Thành Tiểu Quan

Chương 7



Edit: Đông Thảo

Lưu loát cởi bỏ quần áo Thành mỹ nhân, ta không khỏi nuốt nuốt nước miếng, nhất thời sinh ra tâm lý muốn lùi bước.

Phủ lên một lớp xiêm y trông Thành mỹ nhân hết sức thon gầy, không nghĩ tới giấu ở dưới lớp xiêm y như vậy lại là một thân mình cường tráng,  tuy rằng cơ thể không hiện rõ nhưng sờ vào làn da lại chất chứa một năng lượng không thể khing thường, nhìn lại ta, bỏ qua làn da như bạch trảm kê*, còn lại dáng người mảnh khảnh không giống một tí nào so với nam nhân.

Thực sự ta…… Có năng lực thượng hắn sao?

Mặc kệ, ta lắc lắc cái đầu, nếu không thể dùng sức mạnh, vậy lấy kỹ thuật thắng hắn, ta muốn làm cho Thành mỹ nhân hoàn toàn khúm núm trước kỹ xảo cao siêu của ta.

Khóe miệng mở ra một nụ cười gian, lộ hàm răng trắng sáng (PS trắng sáng..), nhìn xem lát nữa ngươi có còn có thể bảo trì vẻ mặt hờ hững như vậy nữa không!

Cúi người xuống, hàm trụ vành tai Thành mỹ nhân, hai tay ở trên người hắn ra sức vuốt ve nắn nắn.

Nam nhân cảm thụ hẳn là không khác biệt gì so với nữ nhân lắm đi, tưởng tượng như vậy việc làm hắn đứng lên có vẻ thuận lợi hơn.

Hai tay quen thuộc vuốt ve hai khỏa hồng anh trước ngực Thành mỹ nhân,  đắc ý nghe được dưới thân áp lực thở ồ ồ, ta khóe miệng vạt ra một nụ cười đắc ý, trầm luân sa lưới đi, đợi lát nữa xem ta như thế nào thu thập ngươi!

Động tác càng đi xuống, Thành mỹ nhân thở lại càng dồn dập, tâm của ta lại càng đắc ý.

Ánh mắt theo rốn đi xuống, ta do dự nhìn phân thân Thành mỹ nhân đã muốn cao cao ngất khởi, có chút suy nghĩ, nên trực tiếp đi vào mặt sau hay là trước an ủi phía trước của hắn một chút, miễn cho lát nữa lại giống Vương công tử lần trước giống nhau, kêu thật thê thảm.

Do dự kia trong chốc lát, đã muốn có người quyết định thay ta, Thành mỹ nhân hai tay giữ lấy đầu của ta, dùng sức nhấn một cái, phân thân cao ngất của hắn liền vùi vào trong miệng của ta.

“Ô……” Nhất thời hương vị khó chịu tràn ngập hết khoang mũi, cực đại phân thân khéo léo chôn ở trong miệng ta, ngay đến cả thở cũng khó khăn, Thành mỹ nhân còn nắm lấy đầu ta, tích cực cao thấp trừu tống, làm ta bị nghẹn khó chịu muốn chết.

Hắn còn tại lúc đó khoái trá rên rỉ, tin hay không ta đem ngươi cái đó của ngươi cắn đứt!

Tựa hồ xem thấu ý nghĩ của ta, Thành mỹ nhân thắt lưng ra sức hướng lên trên đỉnh đầu, lại có thể…… Ngay tại miệng ta…… Bắn!

“Khụ khụ……”  hương vị nam tính tanh nồng đậm đặc làm cho ta muốn khóc, hai mắt đẫm lệ mông lung, ta chật vật nhìn chằm chằm Thành mỹ nhân, hắn lại có thể còn cười nói:“Vừa rồi Đào Y hầu hạ ta thực thích, hiện tại ta tới giúp ngươi!”

Nói xong nhanh chóng giữ chặt mắt cá chân của ta, xoay người một cái, liền đặt ta ở dưới thân.

Đại não của ta ông ông cộng hưởng, lúc này cái gì cũng đều không suy nghĩ được, chỉ có thể trơ mắt nhìn khuôn mặt của Thành mỹ nhân từ từ tiến lại gần, cuối cùng ngăn chận ta của miệng.

“Ô……” Không để cho ta cự tuyệt, Thành mỹ nhân đẩy lưỡi tiến vào, mang theo nhiệt độ nóng bỏng, đầu lưỡi bị quấn lấy, bị hung hăng mút vào, dần dần chết lặng, ngay cả thở cũng bị cắn nuốt, lồng ngực bị ép chặt, đáng thương cho thân mình gầy yếu này chỉ có thể vô lực thừa nhận, làm không ra được một chút phản kháng.

Rốt cuộc khi môi hắn rời đi, trong con ngươi đan láy của hắn ta thấy được hình dáng của chính mình lúc này: Tóc tai tán loạn, đôi  môi sưng đỏ, sắc mặt ửng hồng, trong mắt ngập một tầng hơi nước sắc thá mê ly, môi khẽ nhếch lên, cố sức thở.

Một người quyến rũ như vậy, thật sự là ta sao?

“Đào Y, ngươi đều không có chủ động hôn môi ta, thực để cho ta thương tâm.” Thành mỹ nhân dùng môi của hắn nhẹ nhàng vuốt ve mặt ta, thanh âm ôn nhu lại mang theo xa cách lạnh như băng.

Ngay sau đó, ngón tay Thành mỹ nhân liền tiến đến địa phương ta không ngờ tới.

“Ô……” Dị vật mạnh mẽ tiến vào để làm cho toàn thân ta buộc chặt, thân thể tự giác bài xích nó tiến công.

Thành mỹ nhân nhíu nhíu mày, chán nản nói:“Như thế nào lại vậy, mấy ngày nay ngươi đều không có tiếp nhận khách sao?”

Chậm rãi lắc đầu, ta cố sức thở sâu vài ngụm, cố gắng giảm bớt đau đớn của thân thể.

Xem cái dạng này, giãy dụa la không có khả năng, còn không bằng hiện tại ngoan ngoãn, đợi lát nữa cũng ít đau đớn.

Rốt cục có thể hiểu được vì cái gì đêm đó Vương công tử lại kêu thê thảm như vậy. Mẹ nó! Cái nơi nhỏ như vậy, ngón tay tiến vào đã khó, lại càng không cần phải nói đến cái thứ dãng mãnh kia.

Cuộc sống về sau của ta…… Không phải thực thảm?!

Sức nặng trên người đột nhiên biến mất, ta kỳ quái nhìn Thành mỹ nhân xuống giường, lục ngăn tủ của ta, sau một lúc lâu, Thành mỹ nhân cầm cái bình nhỏ, lại bò lên trên giường.

“Này là cái gì?” Không phải là đạo cụ kỳ quái gì đó đi?

Thành mỹ nhân nghi hoặc nhìn ta liếc mắt một cái:“ Là thuốc bôi trơn a, đồ của ngươi ngươi cũng không biết?”

Ách…… Ta làm gì có thứ này a!

“Ngoan, đêm nay ta sẽ thực ôn nhu.” Thành mỹ nhân cười cười, hôn lên mặt của ta một chút, bàn tay hướng ra sau lưng ta.

Đôi bàn tay có chút thô ráp nhẹ nhàng di chuyển trên lưng ta, dọc theo xương sống đi xuống, lại nhẹ nhàng hướng lên, ta lại cảm thấy được có một cỗ tê dại dọc theo lưng hướng thẳng lên đại não.

“Ân……” Lại có thể có khoái cảm, hơn nữa ta lại có thể phát ra thanh âm kiều mỵ như vậy! Tốt xấu gì ta cũng là một nam nhân, như thế nào có thể phát ra tiếng rên rỉ dọa người như vậy! Cắn môi dưới, ta cự tuyệt không tái phát ra tiếng nào nữa.

Thành mỹ nhân con ngươi thâm trầm nhìn chằm chằm ta, ánh nến chiếu rọi  khuôn mặt bị tình dục tiêm nhiễm của hắn, vẻ mặt tuấn lãng thêm vài phần quyến rũ, có một chút cao ngạo, ta  xem đến ngây người, quả nhiên mỹ nhân chính là mỹ nhân a, tình huống nào cũng đẹp.

“Đào Y ngẩn người bộ dáng thật đáng yêu, thật muốn làm cho người ta một hơi nuốt vào. Còn hơn cả đêm đầu tiên đó, Đào Y hiện tại nhiệt tình hơn, xem ra đêm nay thật sảng khoái nha!”

Ách…… Ta thu hồi những lời vừa nãy! Mỹ nhân càng đẹp, tâm tư lại càng khủng bố!

“A……” Một cái gì đó lành lạnh đột nhiên xông thẳng vào hậu huyệt, là ngón tay Thành mỹ nhân.

Đau! Vẫn là đau!

Mi mắt của ta lập tức nhăn thành một đoàn, trong mắt dày một tầng thủy khí, tầm mắt của ta trở nên mơ hồ.

Con bà nó! Sáp nhiều ngón tay như vậy, không đau tử mới là lạ!

“Như thế nào vẫn nhanh như vậy?” Xuyên qua con mắt mông lung đẫm lệ của ta, ta nhìn thấy Thành mỹ nhân nhíu nhíu mày, lại lấy ra một lượng thuốc bôi lớn, vói vào phía sau của ta.

Lần này có đại lượng thuốc bôi trơn, hơn nữa Thành mỹ nhân chỉ vói vào đến hai ngón tay, trừ bỏ cảm giác có điểm trướng ở ngoài, nhưng thật ra là không đau…….

“Oa a a ──” Tối nay trăng thanh gió mát, không phải thời tiết tốt để giết người, bởi vậy một tiếng kêu thảm trong đêm thanh này có vẻ đặc biệt đột ngột.

*Bạch trảm kê: trắng như thịt gà..?? là món gà luộc, ý là thịt gà luộc nó trắng ý nhỉ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.