Đây là đêm đầu tiên Snape ở nhà Potter, cậu ngủ rất an ổn trên cái giường lớn xa hoa thoải mái dễ chịu, không chút chú ý tới con cú mèo ngoài cửa sổ đầu óc choáng váng do bị dính thần chú lẫn lộn.
James ngốc sao? Không, cậu ấy chỉ giả trang cái gì cũng không biết mà thôi, dù sao cũng là người lăn lộn hơn 20 năm, lại trải qua một cuộc chiến, độ nhạy cảm là thứ phải có. Snape gần đây tâm tình rất tốt, đó là sự sung sướng khi được thưởng thức và khẳng định. Cho nên James chặn thư của Snape, có lẽ thủ đoạn hèn hạ nhưng cậu chỉ muốn hiểu rõ người liên hệ với Snape là ai mà thôi.
“Lucius Malfoy.” James thở dài một tiếng, nội dung thư có liên quan đến độc dược, Lucius nói cần nhiều độc dược hơn lần trước. Điều này nói rõ Snape đã bắt đầu làm độc dược cho Voldemort nhưng xem ý trong thư, Snape cũng không biết độc dược mình làm là để Voldemort dùng.
Phong thư này có nên trả lại cho Snape không? James khó xử, có thể lừa gạt được nhất thời chứ không lừa được cả đời, hiện tại bức thư này còn không thu hút nhưng Lucius Malfoy giỏi về che dấu và mưu đồ, Snape tiếp xúc càng nhiều, James lại càng khó an tâm.
Suy nghĩ nửa ngày, vẫn khôi phục nguyên trạng để con cú mèo ngậm. Hiện tại Snape và Malfoy đã liên lạc với nhau, không để thư gửi đến sẽ chỉ làm bọn họ nghi ngờ, cậu tuyệt đối sẽ không để Lucius lại đưa Snape đến bên cạnh Voldemort! Có lẽ cậu nên tìm Albus nói chuyện, cho dù Albus cho cậu là kẻ điên cũng được, cậu nhất định phải nói chuyện trường sinh linh giá cho Albus biết, hơn nữa cậu cũng cần Albus trợ giúp. James nắm chặt tay, cậu cũng không tin mình không bảo vệ được Snape bình an cả đời.
Kevin cung kính đứng bên cạnh, thấy thiếu gia nhà mình càng ngày càng thâm trầm, thiếu gia gần đây thật sự thay đổi thật nhiều, trưởng thành, học được che dấu tâm sự.
“Thiếu gia, những thiệp mời này…”
James phục hồi tinh thần, nhìn thư mời đầy bàn, nội dung giống nhau, đơn giản là đối với ngài tao ngộ thấy thật có lỗi, bản thân là bạn thân của cha mẹ, mời qua trang viên tụ hội.
“Thiếu gia, gần đây bên ngoài rất huyên náo, không ít người đều nhìn chằm chằm vào nhà Potter chúng ta. Lão gia và phu nhân đi, thiếu gia bình thường rất ít xuất hiện, bọn họ không biết thái độ của chúng ta thế nào… Thiếu gia xem?” Kevin trước kia không hề trông cậy vào thiếu gia có tiền đồ gì nhưng gần đây nhìn biểu hiện của thiếu gia, giống như hồi tâm, thiếu gia bắt tay vào quản lý sản nghiệp gia tộc. Quý tộc không giống với phù thủy bình thường, một quý tộc cần đặt lợi ích gia tộc lên trên lợi ích cá nhân, lão gia đã mất là một người quản lí gia tộc giỏi, luôn luôn ủng hộ trận doanh phù thủy trắng nhưng chưa từng lộ ra điểm yếu.
“Trước không cần để ý, ta sẽ đích thân viết thư từ chối.” James minh bạch lợi ích tranh chấp trong đó, mở rộng thế lực cần có nhân mạch và tiền tài nên Voldemort chỉ có thể hợp tác với quý tộc. Thân phận hiện tại của James là người thừa kế duy nhất của gia tộc Potter, là một trong ba gia tộc xưa nhất, thái độ của cậu rất trọng yếu.
“Ta hiện tại dù sao mới 15 tuổi, còn chưa tốt nghiệp, bọn họ cho dù có sốt ruột cũng sẽ chờ ta thành niên, chính thức tiếp quản sản nghiệp gia tộc mới hạ thủ, hiện tại chỉ là thăm dò mà thôi.” Chiến tranh đã bắt đầu, căn cơ của gia tộc Potter ở thế giới pháp thuật rất sâu, các loại lợi ích quý tộc tranh chấp rắc rối phức tạp, hợp tác hoặc là trở mặt, đều còn chưa tới lúc cho thấy thái độ.
Kevin rất vui mừng, thiếu gia thật sự trưởng thành, nhất định là lão gia phu nhân trên trời có linh thiêng phù hộ!
“Trước đừng nói cái này, Kevin, chuyện lần trước tra được thế nào?” Đây là vấn đề James quan tâm nhất.
“Thiếu gia, nhánh phụ của nhà đó không ít, gần nhất lại được chúa tể hắc ám trọng dụng, động tĩnh rất lớn, hình như muốn đề cử người thừa kế lấy lại vinh quang ngày xưa.” Kevin không biết thiếu gia bỗng nhiên tra gia tộc kia có mục đích gì.
James xì mũi coi thường.
“Hừ, huyết mạch chính thống đều nhanh hết, còn đẩy người thừa kế gì chứ.” James không cho là đúng.
“Thiếu gia, đối với quý tộc con lai và máu bùn không khác nhau, bọn họ sẽ không tiếp nhận người thừa kế có huyết thống Muggle.” Mà ngay cả gia tộc Potter khai sáng cũng chưa từng xuất hiện người thừa kế là con lai, nói cho cùng, Prince là gia tộc Slytherin, ngày nay lại được chúa tể hắc ám dùng… Con lai dù sao cũng là con lai, là sỉ nhục của gia tộc, nhiều lắm là bí mật dùng một chút, nhưng để lên mặt bàn thừa nhận thân phận thì tuyệt đối không có khả năng. Những quý tộc khác cũng sẽ không đồng ý, chúa tể hắc ám cũng sẽ không vì một binh sĩ nho nhỏ mà đắc tội quý tộc.
Đạo lý kia James cũng hiểu, Voldemort lần trước cũng ẩn dấu Snape, hắn lợi dụng Snape, cuối cùng lại không cho Snape cái gì, cũng vì Snape là con lai, không lên được mặt bàn! Snape là người thừa kế của gia tộc Prince, Voldemort cũng biết, nhưng hắn không làm gì! Voldemort từng lựa chọn hi sinh Snape, như vậy lần này hắn vẫn làm vậy! James nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, cậu rất muốn đổi với Snape, cái gì thuần huyết quý tộc cậu không thích. Quyền lợi, danh vọng… Snape muốn, cậu có thể dâng lên, không cần dựa vào Voldemort.
James thuộc phái hành động, trong đầu hiện lên kế hoạch, lập tức dùng thân phận người thừa kế gia tộc Potter viết một bức thơ cho Albus Dumbledore, mời ông qua nói chuyện, đương nhiên cậu nhớ rõ nói trong nhà chuẩn bị đồ ngọt và cùng hồng trà mật ngon miệng.
James cảm khái, không có Hermione nhiều mưu trí, hết thảy đều phải dựa vào chính mình, nhân sinh thật sự là tịch mịch a!
Snape bừng tỉnh trong tiếng hòa âm của các loài chim, mở to mắt ra, ngoài cửa sổ đã sáng ngời, cậu ngây ra một hồi lâu mới nhớ tới đây không phải cái phòng nhỏ âm u cũ nát của mình. Ngồi xuống, vừa định đổi lại y phục, không đợi cởi áo ngủ ra, cửa phòng đã mở ra.
“Trời ạ!” Snape vội vàng hấp tấp nhảy dựng lên, nhìn một đống gia tinh mặc y phục người hầu nối đuôi nhau đi vào phòng của mình, vô ý thức kéo chăn che.
“Buổi sáng tốt lành, thiếu gia Snape.” Tiếng nói được huấn luyện nghiêm chỉnh đồng loạt vang lên.
“Mời ra đi!” Snape trầm mặt, cậu cũng chưa tiếp xúc nhiều với gia tinh, đối với loại sinh vật này vẫn còn rất lạ lẫm.
Những gia tinh không nhúc nhích vẫn đứng thành một hàng, trong tay bưng cốc sữa, khăn tắm…
“Là thiếu gia phân phó chúng tôi tới hầu hạ thiếu gia Snape rời giường, đây là đạo đãi khách của gia tộc Potter, mời uống sữa tươi.” Gia tinh cầm đầu tên Vivian, nó là gia tinh đứng đầu của nhà Potter.
Snape nhìn chằm chằm vào những gia tinh hành động đâu ra đấy một lúc rồi mới cầm cốc sữa, rời giường cũng cần người hầu hạ, thì ra James ở nhà là loại cuộc sống này a, thật là mục nát.
Vivian cầm cái chén không đi rồi nó vỗ tay, cảnh tượng trong phòng bỗng nhiên xoay tròn biến hóa. Snape nhìn cảnh vật không ngừng, cậu từng thấy trong sách, đây là pháp thuật không gian của tinh linh. Không đợi Snape kinh ngạc đủ thì cậu đã rơi trong nước rồi. Cảnh sắc chuyển đổi xong, hiện tại chỗ Snape là phòng tắm, lớn gấp ba phòng tắm cấp trưởng Hogwarts, cho dù nói nhà tắm này là bể bơi thì cũng sẽ không có người phản đối.
Snape chật vật đứng lên ho khan vài tiếng, đầu Snape như là có một đôi tay tác động, các loại bàn chải tự động tự phát vận động trên người, Snape không quen trốn đông trốn tây rồi sau đó lại bị bắt trở về. Trong phòng tắm quanh quẩn tiếng Snape, không rõ là khóc hay cười.
“Ha ha! Ta sợ ngứa, đừng chạm vào eo ta!”
Từ trong ra ngoài rửa sạch sẽ sau, Vivian vỗ tay, hoàn cảnh lại nhanh chóng biến hóa, một căn phòng thay quần áo, gian phòng như một phòng học vũ đạo, bốn phía đều là gương, Snape mặc áo tắm toàn thân ướt đẫm ngồi ở trên ghế, những gia tinh đang hong khô tóc giúp cậu.
Vivian vuốt càm đánh giá Snape, huyên thuyên thương lượng nửa ngày với gia tinh bên cạnh rồi sau đó phủi tay. Snape đã thay đồ xong, một bộ quần áo màu đen thoải mái. Ngay sau đó, lại một tiếng búng tay, Snape lại về tới phòng ngủ của mình.
“Mời thiếu gia Snape đi đến phòng bếp, thiếu gia đã đợi ngài.” Vivian cung kính đi trước dẫn đường, sau khi đi một vòng, đầu óc Snape bắt đầu choáng váng, cậu nghĩ đến bây giờ còn là một giấc mơ, được Vivian dẫn tới bậc thang xoay tròn, chậm rãi đi xuống dưới, nhìn thấy James mặc đồ trắng ngồi trên bàn cơm, bữa sáng phong phú bày đầy một bàn, có các loại khẩu vị, kiểu mỹ, anh, Trung Quốc, thậm chí còn có kiểu Nhật.
“Buổi sáng tốt lành, Severus.” Tâm tình James không tồi, đánh giá Snape mặc đồ đen, lạnh lùng cũng là một loại khí chất a, giáo sư càng ngày càng đẹp trai xuất sắc rồi.
“Buổi sáng tốt lành.” Snape ngồi đối diện James.
“Cảm giác như thế nào?” James rất chờ mong nháy mắt mấy cái, sinh hoạt của thiếu gia ăn chơi.
“Ừm, pháp thuật không gian của gia tinh rất thú vị.” Snape gật gật đầu, hiện tại trong đàuu cậu đều là năng lực thần kỳ của gia tinh, không cần những câu thần chú, đũa phép, sử dụng tự nhiên.
“Ta trước kia cũng không được chứng kiến năng lực chân chính của bọn nó, chỉ biết là gia tinh không bị từ trường pháp thuật can thiệp, ở Hogwarts cũng có thể độn thổ.” Snape nói rất chân thành, động tác ăn càng thêm có giáo dưỡng, đối diện trên mặt James hắc tuyến kéo xuống (= – =|||), tư duy của giáo sư vĩnh viễn làm cho người ta nghĩ không thấu…
Con cú mèo bay qua cửa sổ ở mái nhà vào, thả thư trước mặt Snape, Snape nhận ra con cú mèo kia, là Malfoy gia.
“Ai gửi thư cho cậu vậy?” James ngồi ở đối diện biết rõ còn cố hỏi, con cú mèo này bị cậu làm lẫn lộn, đến buổi sáng hôm nay mới tỉnh lại.
“Không mượn ngươi xen vào.” Snape cất kỹ thư, có lẽ lại là độc dược, tần suất cùng cường độ loại độc dược Malfoy cần đang gia tăng, nói thật Snape đã thấy sợ rồi. Hiện tại độc dược ổn định ma lực cậu điều chế đã giống độc dược, người bình thường uống sẽ chết!
Snape nhíu mày nghĩ đi nghĩ lại, James không muốn thấy Snape mặt mày rầu rĩ như vậy.
“Severus, tôi mang cậu đi cưỡi ngựa a.”
“Ta không biết cưỡi ngựa.” Snape cổ quái nhìn James, ngat cả chổi cậu cũng không cưỡi mấy lần nữa là cưỡi ngựa.
“Không phải ngựa bình thường.” James cười.
“Là ngựa bay.”
Ngựa bay, xuất xứ từ Iceland, Ailen, toàn thân tuyết trắng, một trong những phương tiện giao thông thiết yếu khi đi lữ hành. Potter gia nuôi một tí, hình thể mặc dù không lớn như bằng mã nhưng tính cách lại ôn thuần hơn rất nhiều, rất nhiều quý tộc đều thích loại sinh vật cao quý xinh đẹp này.
Potter gia và Malfoy gia giống nhau đều ưa thích nuôi một ít kỳ trân dị thú trong trang viên, Snape đi theo James tới chỗ nuôi ngựa bay, bên trong là rơm rạ khô mát, bên ngoài là một thảo nguyên rộng lớn, những con ngựa bay đáng yêu đang ‘tản bộ’ trên không trung.
Lợi dụng những con vật đáng yêu tranh thủ hảo cảm cũng là một trong những thủ đoạn James lôi kéo Snape, nhưng sinh vật huyền bí có thể vào được mắt Snape không nhiều lắm, ngựa bay là một trong số đó. Muốn chiếm được hảo cảm Snape, đầu tiên không thể có hình dáng ngu xuẩn, ví dụ như một con chó ba đầu là tuyệt đối không vào được mắt Snape.
Người nòi ngựa huýt sáo, con ngựa linh xảo từ không trung bay xuống đứng trước mặt James và Snape nhu thuận cúi đầu. Ngựa con cũng không chịu thua kém, Snape hứng thú sờ da lông trắng noãn bóng loáng của nó. Hogwarts cũng không có ngựa bay, cậu chỉ thấy loại sinh vật này trong sách, nghe nói Beauxbatons dùng ngựa bay làm phương tiện giao thông, nghe nói tốt hơn cái chổi nhiều lắm.
“Cậu thử cưỡi xem, nó rất biết điều.” James muốn cùng Snape cưỡi một con, Snape cũng không am hiểu, nếu như bay đến nửa đường sợ hãi… Hắc hắc hắc.
“Ta chưa cưỡi.” Snape hiện tại chỉ là một thiếu niên 15 tuổi, rất dễ bị những thứ mới lạ hấp dẫn, có chút động lòng.
“Không sao, tôi ở sau lưng chỉ đạo cậu là được rồi.” James tận lực để nụ cười của mình đừng gian trá, phải chất phác thành khẩn.
Chú ngựa con như cảm ứng được tâm tình bức thiết của chủ nhân, nó rất phối hợp dùng mặt cọ cọ trên cánh tay Snape, Snape nhìn thấy con ngựa thân cận mình thì cực kỳ vui mừng!
“James, ngươi dạy ta đi.” Trên mặt Snape xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt.
“Được.” James ép cái nhiệt tình quá độ của mình xuống, tự nhiên tiến lên, ôm lấy eo Snape ngồi xuống lưng ngựa, chính mình thì là rất quen luyện lên ngựa ngồi ở sau lưng Snape, hai tay ôm eo Snape bắt lấy dây cương.
“Ngồi vững nha.” James nói bên tai Snape, nhiệt khí phả vào hai má và cổ Snape làm Snape nổi da gà, nghiêng đầu sang chỗ khác muốn cảnh cáo đối phương đừng ghé vào lỗ tai mình nói nhưng chống lại khuôn mặt anh tuấn kia, khoảng cách rất gần, gần đến mức chóp mũi cũng sắp đụng nhau. Snape xấu hổ ho khan một tiếng, đầu chuyển về phía trước.
James cầm dây cương, ngựa bắt đầu chạy trên đồng cỏ bằng phẳng, chạy một khoảng cách thì đôi cánh cực lớn mở ra, bay lượn trên bầu trời.
Snape khẩn trương bắt lấy cánh tay James, gió gào thét bên tai, nếu như nói Snape trời sinh là khắc bay lượn thì có thể nói James là trời sinh là người giỏi bat, trên thực tế, James nhiệt tình yêu cảm giác bay lượn, cùng mây gió múa, thế giới đều ở dưới chân. James cưỡi ngựa không tệ, ngay cả bằng mã với tính khí táo bạo đều có thể khống chế được huống chi là ngựa bay nhu thuận.
Tương phản, Snape lại sợ hãi, cánh ngựa vỗ không ngừng đụng vào chân cậu, thân thể theo cao thấp phập phồng theo ngựa, không ngừng xóc nảy hết lần này tới lần khác, da lông bóng loáng giống như tơ lụa, ngồi bất ổn không bắt được chỗ nào làm Snape nghĩ mình sắp rơi xuống. Thứ duy nhất có thể cầm chặt là cánh tay James, Snape như là nắm chặt rơm rạ cứu mạng, bản năng dựa sát vào người đằng sau, dán chặt vào người nọ. Đúng vậy, tên kia khác cậu, vẻ mặt thích ý.
“Là cái chổi thoải mái hay ngựa bay kích thích?” James cố ý để ngựa nghiêng người bay một chút, Snape sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
“Đều không tốt! Bay quả nhiên tuyệt không thích hợp ta.” Snape lựa chọn phương án tốt nhất, hiện tại cậu xác định mình không thích cả hai.
“Đừng sớm kết luận như vậy.” James không hù dọa Snape nữa, kéo dây cương khống chế tốc độ, ngựa chậm rãi bình ổn, cưỡi gió chậm rãi bay lượn.
Snape như là được cứu trợ nhẹ nhàng thở ra, thân thể không còn xóc nảy, hiện tại cảm giác giống như ngồi khinh khí cầu, cậu bắt đầu có tâm tư nhìn sông núi tươi đẹp, từ không trung nhìn xuống cảnh vật tuyệt mỹ. Ánh mặt trời chiếu sáng mặt hồ phát ra ngàn vạn sắc thái, núi non trùng điệp.
“Thích không?” Giọng James vang bên tai mang theo nhiệt độ nóng hổi làm Snape kinh một chút, lại bắt đầu xấu hổ.
“Cũng không tệ lắm.” Snape miễn cưỡng duy trì khuôn mặt lạnh lùng, nhiệt độ trên người James rất cao, giống trên người cậu ta dù cho bên cạnh gió thật to, Snape cũng không cảm thấy lạnh, ngược lại… Càng ngày càng nóng…
Khi Snape vạn phần xoắn xuýt, tâm tình James cũng không tỉnh táo đi nơi nào, vừa rồi Snape chủ động dựa vào người cậu, tim giống như nhảy clacket đập rộn lên, nếu như Snape quay đầu lại liếc mắt nhìn thì sẽ phát hiện mặt James đã hồng thành một quả cà chua lớn rồi. Nhịn không được tới gần Snape, đến gần rồi lại hoảng loạn, cảm giác này, rất giống… Rất giống….