Dương Ơi, Em Yêu Anh

Chương 14: Hoàn



Hai đứa cứ im lặng trên suốt quãng đường từ nhà cậu đến trường. Đến nơi thì gặp cái lũ kia, hai đứa đi cùng lên lớp luôn. Đang đi thì gặp Linh, con bé gọi cô đi cùng mình, có chuyện muốn nói.

" Em gọi chị ra đây có chuyện gì thế?Mà hẹn ở đâu không hẹn, lôi chị vào nhà vệ sinh?"-Cô hỏi

" Em xin lỗi nhưng chỉ ở đây mới không sợ bị làm phiền."-Linh

" Thế có chuyện gì, chị không có rảnh mà đứng đây lâu đâu"- Cô

" Chị thích anh Dương à "-Linh

" Sao em lại hỏi thế?"-Cô

" Chị trả lời đi"-Linh

" Đúng, thì sao. Mà sai,thì thế nào?"-Cô

" Chị đừng lại gần anh ấy nữa, chị cũng biết em với anh ấy yêu nhau mà "-Linh

" Em nghĩ chị muốn vậy à. Chị cũng như em thôi, sợ người con gái khác lại gần cậu ấy. Người đó sẽ cướp lấy cậu ấy của chị. Mà chị không ngờ, người ấy là em."-cô

" Được thôi, nếu em muốn chị tránh xa cậu ấy. Thì...Chị sẽ làm.Nhưng,

Nếu em để vụt mất cậu ấy, thì chị sẽ làm như em. Kéo lấy cánh tay cậu ấy về phía mình và sẽ không cho bất kì ai được cướp cậu ấy đi nữa."- Vừa nói cô vừa xoay lưng rời đi. Một giọt nước khẽ rơi, đó không phải nước mắt, cô tự nhủ vậy.

'Chị,em xin lỗi nhiều. Em sẽ bù cho chị'- Linh đứng đằng sau khẽ thì thầm

Quả nhiên, thời gian sau đó cô không còn cùng cậu đi học cũng như cùng cậu ra về nữa. Về đến nhà cô ăn cơm xong là trốn lên phòng ngồi thu lu một góc giường nghe nhạc. Tất nhiên đó là những bản rap buồn.

Một hôm, cậu gọi cô ra sau vườn trường và hỏi lí do:

" Tại sao cậu cứ tránh mặt tớ vậy?!"- Cậu

" Lí do nào cho thấy tớ tránh mặt cậu?"- Cô

" Cậu nói đi, cậu có biết trong thời gian này tớ chán lắm không?"- Cậu

" Muốn biết lí do lắm đúng không?Tại sao tớ tránh mặt cậu à? Tại tớ thích cậu... À không, là tớ yêu cậu đấy. Cậu vừa lòng chưa "- Cô nói mà như hét lên. Sau khi nói xong cô chạy đi một mạch, để lại cậu đằng sau cứ ú a ú ớ không nói lên lời.

_____________Hai tuần sau______________

" Ngân ơi, Ngọc đến chơi này con"- Mẹ cô

" Mẹ bảo cậu ấy về đi, con không muốn gặp. "-Cô

Một lát sau

" Con gái, lớp đến chơi nè "-Mẹ cô nói vọng lên

" Mẹ bảo các cậu ấy về đi. Hôm nay con hơi mệt "-Cô

Khi mọi người đều đã về, cô lại tiếp tục công việc của mình, đó là vừa nghe nhạc vừa vẽ. Cô có năng khiếu vẽ khi vừa nghe nhạc. Cô có thể nghe nhạc và vẽ nên một khung cảnh, tùy vào đó là bản nhạc vui hay buồn mà phác họa lên một khung cảnh giống như lời bài hát. Cô đang vẽ một cô gái ngồi ở đầu mõm núi. Ánh mắt thì chứa một nỗi buồn bi thương,lúc cô vừa hoàn thành xong thì...

" Ngân ơi, Dương nó đến thăm con này"- Mẹ cô

Đáp lại mẹ cô là một sự im lặng, bà chỉ còn biết nhờ vào cậu thôi

" Con giúp cô nha"- Mẹ cô

" Dạ vâng, cô cứ tin ở con"- Cậu đáp

* Cốc cốc*

"..."-Cô

" Tớ đếm từ một đến ba, cậu còn không mở đừng trách tớ"-Cậu, hồi nhỏ cô chỉ sợ mỗi chiêu này của cậu, nên bây giờ phải thử

" Một"

"..."

" Hai"

"..."

" B..."

* Cạch*

" Chuyện gì?"- cô

Cậu cười, cô vẫn còn sợ chiêu này của cậu. Xong, thằng bé vô cùng ngang nhiên đi vào và ngồi lên giường cô.

" Tỏ tình rồi, bây giờ trốn à?"- Cậu

"..."

" Giờ còn chơi trò im lặng nữa? "- Cậu

" Có chuyện thì nói, không thì mời về cho"- Cô

" Bây giờ còn đuổi?"- Cậu vừa nói vừa vòng tay ôm cô vào lòng. Cô giãy giụa nhưng sức con gái làm sao bằng sức con trai. Cô đành ngồi im mặc cậu làm gì thì làm.

" Giờ cậu muốn sao mới nói chuyện với tớ?"-Cậu

" Cút về"- Cô không thương tiếc đuổi cậu

" Tớ về, ai chơi với cậu?"- Cậu

" Không cần"- cô

" Hay tớ chơi với bạn gái tớ, nha?"-Cậu

" Ừ"-cô

Cô vừa dứt lời cậu hôn chụt phát vào má xong xoay người cô lại, lấy ra cái điện thoại và dơ ra

" Bạn gái tớ nè,đẹp không?"- Cậu,trong ảnh là một cô gái đứng nghiêng người, hai tay chắp ra sau lưng và nở một nụ cười.

" Đẹp... Khoan"-Cô

" Sao?"-cậu cười

" Đây là tớ mà"-Cô

" Ừ,cậu là bạn gái tớ mà"-cậu

" Đừng đùa, Linh giận đấy"-cô

" Con bé vui còn không hết,giận kiểu gì"-cậu

" Là sao"-cô

" Đi, tớ cho cậu biết"- cậu

Thế là hai đứa đi đến nơi cậu nói, mà là ở trường chứ chẳng đâu xa. Cậu đi cất xe, cô đang đợi thì thấy ở sân trường ồn ào, tò mò cô đi vào trong coi sao. Bỗng có một cô gái đi tới nắm tay cô đi vào giữa sân trường. Cô thấy có một nhóm nhảy đang nhảy bài [ Làm người yêu anh nhé, baby]. Điều làm cô ngạc nhiên đó là cậu đang đứng giữa nhóm nhảy đó vừa nhảy vừa hát.

Khi hát xong cậu đi lại phía cô,cô vẫn còn thắc mắc chuyện gì đang diễn ra thì cậu nói.

" Linh là em họ tớ, tớ nhờ nó đóng giả làm người yêu để cậu nói yêu tớ. "-Cậu

" Còn bây giờ, làm người yêu anh nha"-Cậu đưa tay ra

Cô vừa vui vừa ngại, vui vì cô yêu cậu cậu cũng yêu cô. Còn ngại là mọi người ở đây cứ nhìn mình chằm chằm. Có cần khoa trương thế không?

" Không cần ngại, cứ như ở đây chỉ có chúng ta thôi"- Cậu

Sau khi hít sâu một hơi

" Ừ, tớ đồng ý"-Cô

Sau khi cô nói, mọi người đồng loạt vỗ tay và rời đi hết,chỉ còn lại cô với cậu.

Cậu tiến đến bên cô, cảm nhận được một hơi ấm đang tiến đến gần, một bàn tay săn chắc khẽ nâng cằm cô. Bờ môi hồng xinh xắn của cô bất giác bị một vật thể mềm mại như cánh hoa lướt qua. Sự ấm áp ấy quấn quýt lấy môi cô, từng chuyển động nhẹ nhàng, uyển chuyển, chậm rãi tách miệng cô ra để đột nhập vào trong.Hai người thật hạnh phúc.

_________________End__________________

T/g viết đến đây thôi,không viết nữa đâu. Bái bai các bạn, ta đi chơi đây. Mà ta định viết truyện [Nữ phụ+ xuyên không]Ta nhớ mình là nữ phụ,đâu phải nữ chính. Mọi người nếu muốn đọc thì cờ mờ tờ ở dưới nhé. Thánh kìu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.