Mãi đến khi Úc Ý và La Hạo rời khỏi nhà hàng, Đường Mật vẫn còn đang dương dương tự đắc.
Quản lý Vu lướt như âm hồn đến bên cạnh cô, hỏi: "Úc tổng nói gì với em vậy?"
"Ờm, anh ấy khen em làm bánh gatô ngon."
Quản lý Vu động động chân mày, cảnh giác nhìn Đường Mật: "Chị nói cho em biết nha, kiểu tác phẩm nghệ thuật như Úc tổng là thuộc sở hữu chung, em tuyệt đối đừng mong độc chiếm."
Đường Mật bĩu môi không nói gì, Quản lý Vu lại nói tiếp: "Aizz, chị cũng biết Úc tổng rất mê người nha, đôi chân dài kìa, cái eo thon kìa còn có cái xuất thân đó..." Nói đến đây Quản lý Vu liền xấu hổ vùi đầu xuống: "Em đoán xem nụ hôn của Úc tổng sẽ có vị gì nhỉ?"
Đường Mật đáp: "Em đoán là vị bạc hà."
"Vì sao?"
"Lạnh buốt à nha."
Quản Lý Vu: "..."
"Chị đoán chắc chắn là vị bơ dâu tây, tình yêu của thiếu nữ, không gì thích hợp hơn dâu tây được." Quản Lý Vu đang lâng lâng tưởng tượng.
Đường Mật trong lòng khẽ nhổ vào hai chữ "thiếu nữ" này, đột nhiên mở miệng nói: "Chào quản lý Trương."
Quản Lý Vu giật mình một cái, vội bê khay đồ ăn lên cười tươi rói bảo: "A bận quá đi mất, tôi đi trước đây."
Cô ấy nói xong liền chạy nhanh như bay, Quản lý Trương nhìn cô đi xa rồi, cầm một chiếc Macaron Đường Mật xếp trên bàn lên hỏi: "Có thể cho anh thử một cái không?"
Đường Mật gật gật đầu: "Đương nhiên có thể ạ."
Quản lý Trương há miệng cắn một miếng bánh macaron màu xanh lam, Đường Mật cứ nhìn anh, sau khi anh chàng híp híp mắt như mèo kitty liền mở lời bảo: "Anh đổi ý rồi, em vẫn thích hợp với phòng bếp hơn."
Đường Mật nở nụ cười: "Cảm ơn ạ."
Sau khi bữa tiệc đính hôn buổi trưa kết thúc, khách đến dùng bữa vào buổi tối cũng không ít, bởi là ngày đầu khai trương, nhà hàng liền đặc biệt bận rộn, mãi đến sau 9 giờ nhà hàng mới chính thức đóng cửa.
"Mọi người vất vả rồi, về nhà ngủ ngon một giấc nhé." Sau khi Trưởng nhà hàng khóa cửa, chúc mọi người ngủ ngon, các nhân viên liền ai về nhà nấy.
Đường Mật xem giờ, nghĩ chắc vẫn kịp bắt chuyến xe cuối bèn một mình đi bộ đến bến xe buýt. Bến xe chỉ còn một mình cô, nhưng trên đường vẫn không ít người qua lại cho nên cô cũng không thấy sợ, huống hồ ngay bên cạnh cô là một tấm biển quảng cáo có in hình một anh chàng rất lực lưỡng, bên trên viết mấy chữ to: "CHĂM SÓC SỨC KHỎE NAM GIỚI."
Điện thoại trong túi xách rung, cô vốn tưởng là do Phó Tân gọi đến, bỏ ra xem mới biết thì ra là một số lạ.
Lúc trước do cô gửi đi một loạt sơ yếu lí lịch, nên gần đây nhận được không ít các cuộc gọi mời đến phỏng vấn. Cơ mà giờ muộn như này vẫn chưa tan làm, thật là yêu nghề.
Cô nghe máy, đang định nói tôi tìm được công việc rồi liền nghe thấy một giọng nam êm tai từ ống nghe truyền đến: "Bây giờ em có thể quay lại nhà hàng một chút được không?"
Đường Mật hơi kinh ngạc tròn mắt lên, đây là giọng của Úc Ý, cô sẽ không nghe nhầm, nhưng giọng này lại khác biệt rõ ràng so với lúc bình thường, bởi chỉ cần nghe âm thanh cũng biết được đối phương đang cười.
Cô cầm điện thoại ngây ra một lúc mới đáp theo bản năng: "Úc tổng, tôi là Đường Mật."
Đầu kia điện thoại Úc Ý khẽ cười một tiếng: "Anh biết."
...Cho nên, anh quả thực không tìm nhầm người?
Đường Mật vẫn chưa kịp ổn định mớ cảm xúc hỗn loạn, giọng Úc Ý lại truyền từ ống nghe đến: "Anh đợi em ở nhà hàng."
Anh nói xong liền ngắt điện thoại, Đường Mật dù chẳng hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng cũng không dám kháng lệnh ông chủ lớn, thế nên lại lắc mông quay trở lại nhà hàng.
Trước của nhà hàng đỗ một chiếc xe, chủ nhân không nghi ngờ gì là Úc Ý, nhưng không phải cỗ Bentley quý khí bức người bình thường anh đi, mà là cỗ thần khí bao gái Lamborghini trong truyền thuyết.
Đường Mật càng lúc càng không hiểu được, cô liếc nhìn cửa nhà hàng, cánh cửa lúc nãy Nhà hàng Trưởng đã đóng bây giờ lại bị mở ra. Cô hít sâu một hơi, đẩy cửa bước vào.
Nghe tiếng chuông cửa kêu, Úc Ý quay đầu liếc nhìn, thấy Đường Mật đứng ngu ngơ sau lưng, khóe miệng tự nhiên như thường cong lên nụ cười: "Em đến rồi à, Sweetheart."
...
Sweet... Sweetheart?
Đường Mật trong nháy mắt có cảm giác như bị sét đánh trúng, cha nội Úc tổng hình như bị thứ gì đó kì quái chiếm xác rồi! Cô nên gọi 110(*) trước hay gọi xe cứu thương trước đây!
(*)110: số điện thoại báo cảnh sát của Trung Quốc
"Em sao thế?" Có vẻ bị thu hút bởi biểu cảm biến hóa thất thường của Đường Mật, Úc tổng đứng dậy, cong eo sáp đến trước mặt, đánh giá cô một cách đầy hứng thú.
Lúc này Đường Mật mới phát hiện ra, Úc tổng vậy mà có lúm đồng tiền! Trời ạ thật là muốn chọc một cái! Không không không, nhiệm vụ cần kíp lúc này là, có nên gọi xe cấp cứu cho Úc tổng không?
Cô mất một lúc để hồi phục, sau cùng mới phát ra âm thanh: "Úc, Úc tổng, anh bị sao vậy?"
Úc tổng đáp: "Anh không sao cả."
Điêu! Anh không làm sao sao lại gọi tôi Sweetheart! Anh không sao sao lại cười ra cả lúm đồng tiền!
"Ừmm.. Có điều vì anh rất muốn ăn bánh kem em làm nên đến nhà hàng, kết quả lại phát hiện em tan ca mất rồi." Giọng điệu nghe còn có vẻ tiếc hận, "bây giờ em có thể làm giúp anh một cái không?"
"Đương... Đương nhiên có thể." Đường Mật bỏ túi đeo trên vai xuống, đi cùng chân cùng tay vào phòng làm bánh.
Úc Ý nhìn cô từ đằng sau, không nhịn được cười: "Anh sẽ tính tiền lương tăng ca cho em, sweetheart."
Đường Mật dưới chân lảo đảo, suýt nữa thì ùm một tiếng ngã nhoài xuống đất.
Nụ cười trên mặt Úc Ý càng nở rộ.
Đường Mật rửa tay xong, nghĩ rằng hiện giờ thời gian cũng không còn sớm nữa, không thể làm món quá phức tạp được. Hôm nay vẫn còn thừa một vài miếng bánh gato và hoa quả, vậy làm một cái bánh gato hoa quả đi.
Quyết định xong, cô liền bắt đầu làm.
Úc Ý ngồi đối diện với cô, nhìn cô đánh bơ, dầm hoa quả, trang trí bánh kem, toàn bộ quá trình hai người không có bất kì sự giao tiếp nào, nhưng bầu không khí vẫn chẳng hề lúng túng, ngược lại có một sự thoải mái rất dễ chịu.
Lúc trước Đường Mật bị chấn động không nhẹ bới một tiếng "Sweetheart" của Úc Ý, đến tận bây giờ mới dần dần bình tĩnh lại. Cô phát hiện ra Úc Ý quả thật rất không giống với bình thường, tóc anh ta cố ý làm rối tung lên, quần áo cũng không giống trước giờ ăn mặc gọn gàng ngăn nắp, hai cúc trên cùng áo sơ mi trắng không cài, lộ ra một đoạn xương quai xanh xinh đẹp. Vì trong tiệm chỉ mở đèn phòng làm bánh, nên nơi Úc Ý ngồi ánh đèn mờ tối.
Đường Mật có một phát hiện chết người rằng, Úc Ý toàn thân đều tản ra loại gợi cảm đầy mê hoặc.
Sau khi cô làm xong bánh, suy nghĩ một lúc liền lấy trong tủ lạnh ra một miếng bánh gato matcha - chính là miếng cô dâu đưa tặng, có điều vì hôm nay quá bận, cô chưa kịp ăn.
Cô bưng hai khay bánh bước đến, đặt bánh gato matcha trước mặt Úc Ý.
Úc Ý nhíu nhíu lông mày, ngước mắt nhìn Đường Mật: "Anh từng nói với em anh không ăn bánh kem vị matcha."
A, còn nhớ được lời mình từng nói, tinh thần cũng không bất thường, vậy rốt cuộc là sai ở chỗ nào nhỉ?
Đường Mật cười cười với anh, đổi miếng bành kem vị hoa quả trước mặt mình cho anh: "Thật ngại quá."
Khóe miệng Úc Ý khẽ gợi nụ cười, cầm chiếc thìa trên bàn múc một miếng bánh, hai lớp mơ và siro lộ ra: "Ờ.. vô cùng đẹp, màu sắc cũng thế, em cho thêm nước mơ ép vào bơ?"
"Đúng vậy."
Úc Ý đưa chiếc thìa vào miệng, một ngụm ăn hết miếng bánh: "Bánh kem vani vô cùng mềm mịn, trong bơ nhuốm vị hoa quả nhàn nhạt, phối thêm vị siro chua chua ngọt ngọt mềm mại, cảm giác hạnh phúc như muốn bùng nổ trên đầu lưỡi." Nói đến đây anh nhìn Đường Mật nở nụ cười: "Còn ngon hơn trong tưởng tượng của anh."
Đường Mật trước giờ chưa từng nghĩ đến, Úc Ý cười rộ lên trông lại đẹp như vậy, đặc biệt là hai lúm đồng tiền mê người trên má.
Cô nhìn anh một lúc, sau cùng không nhịn được hỏi: "Úc tổng..."
"Đừng gọi anh là Úc tổng." Người đàn ông ở đối diện ngắt lời cô: "Anh tên là Úc Tâm."
Ngay tại khoảnh khắc sét đánh tóe lửa này, chỉ số thông minh Đường Mật đột nhiên tăng vọt, nhanh chóng hiểu được chuyện gì xảy ra: "Anh là anh em sinh đôi của Úc tổng?"
Khóe miệng Úc Tâm khẽ mím, đáp: "Không phải."
Đúng nhỉ, anh ta biết lời Úc tổng đã nói, hẳn phải là chính bản thân Úc tổng. Nhưng Úc tổng cũng đâu có rảnh đến mức cùng cô chơi trò nhập vai thế này.
Đường Mật nhíu hết cả lông mày lại, Sherlock Holmes từng nói: Khi đã loại bỏ tất cả những điều không thể thì điều cuối cùng, dù khó tin đến đâu, cũng vẫn là sự thật.
Cô nấc nhỏ: "Lẽ nào là hai nhân cách hahaha?"
"Đúng vậy." Úc Tâm thừa nhận rất sảng khoái.
Đường Mật hóa đá, Úc Tâm ngẩng đầu khỏi chiếc bánh, liếc nhìn cô: "Sao vậy, Sweatheart?"
Đường Mật: "..."
Đang cảm thấy không sống nổi qua đêm nay.
Sau khi Úc Tâm ăn xong bánh kem, hài lòng nói với Đường Mật: "Quả thật là quá ngon, chỉ có điều buổi tối ăn bánh gatô nhiều bơ rất dễ bị béo phì." Nói đến đây, anh bỗng nhiên mờ ám nháy nháy mắt với Đường Mật: "Em biết không, một miếng bánh kem như này có năng lượng khoảng 3000 Calo, bằng số năng lượng đốt cháy khi hôn liên tiếp 3 phút đồng hồ."
Đường Mật: "..."
Đợi chút, đây là anh ta đang ám thị điều gì? Lẽ nào cô sẽ ngay lập tức biết được nụ hôn của Úc tổng có vị gì rồi?!!
Úc Tâm nhìn đôi tai ửng đỏ dần của cô, trong mắt tràn ngập ý cười: "Em đang nghĩ cái gì vậy?"
"... Không, không có gì." Đường Mật trốn tránh vùi đầu ăn ngấu nghiến bánh gato, lúc này cô chỉ hi vọng bột matcha có thể đắng hơn, đắng hơn nữa.
Úc Tâm vuốt cằm ngồi ngắm cô ở phía đối diện: "Thật đáng tiếc, anh không ăn bánh kem matcha."
Đường Mật vô thức hỏi lại: "Vì sao?"
Úc Tâm cười cười, đứng dậy khỏi ghế rồi nói: "Anh đưa em về nhà thôi."
Điện thoại trong túi của Đường Mật đứng lúc reo vang, lần này đích thực là của Phó Tân.
"Phó Tân? Tao về ngay đây, biết rồi!" Đường Mật vội vàng cúp điện thoại, đứng dậy theo, "Tôi dọn dẹp chỗ này đã."
Úc Tâm kéo cánh tay cô, khẽ nhíu mày: "Vừa gọi là bạn trai em? Bọn em sống chung rồi?"
Đường Mật đứng hình, mới cười phì ra: "Cái tên Phó Tân mặc dù hơi đàn ông chút, nhưng cô ấy là một cô gái chính hiệu, anh nói như thế cô ấy sẽ không vui đâu."
Động tác của Úc Tâm buông lỏng, thả tay cô ra: "Ừ, rất xin lỗi bạn của em. Không sớm nữa rồi, anh đưa em về."
Đường Mật nhanh chóng dọn dẹp bàn ăn, đi theo sau Úc Tâm ra khỏi cửa. Mở cửa xe Lamborghini cool ngầu, Đường Mật ngồi lên xong hơi lúng túng nhìn quanh không biết phải làm gì.
Úc Tâm khóa kĩ cửa nhà hàng rồi mới lên xe, Anh nhìn Đường Mật, khóe miệng cong cong: "Thắt dây an toàn vào, Sweatheart."
Đường Mật: "..."
Cô quả thực... sắp không trụ nổi nữa rồi.
"Cái đó, Úc tổng..."
"Hãy gọi tên anh."
Đường Mật nghẹn lời, chuyển cách nói: "Úc tiên sinh, anh thực sự không đùa chơi tôi đấy chứ?"
Đầu mày Úc Tâm lại khẽ động, trong mắt mang ý đùa dai xảo quyệt: "Em có thể coi như Úc Tâm đang trêu đùa em."
Suốt đoạn đường về Đường Mật đều nghiền ngẫm câu nói này, còn nghiêm túc hơn cả lúc bé làm bài tập đọc hiểu. Khi Úc Tâm đưa cô về đến dưới lầu, nhăn mày đánh giá tòa nhà trước mắt: "Em ở cái chỗ thế này sao?"
"Ồ.. Ở đây rẻ." Đường Mật vội vàng tháo dây an toàn, mở cửa xe bước xuống, "Tạm biệt Úc tiên sinh."
Úc Tâm nhìn bộ dạng chạy lên lầu nhanh như thỏ của cô, vừa cười vừa khởi động xe đi.
♥Hết chương 5♥
=>Chương 4 =>Chương 6
Advertisements
Report this ad
Report this ad
Share this:
Twitter
Facebook
Google
Liên quan
[ĐTMY] Chương 35In "ĐƯỜNG TÂM MẬT Ý - BẢN LẬT TỬ"
[ĐTMY] Chương 14: Bị lộIn "ĐƯỜNG TÂM MẬT Ý - BẢN LẬT TỬ"
[ĐTMY] Chương 32In "ĐƯỜNG TÂM MẬT Ý - BẢN LẬT TỬ"
Tác giả: Viio
人生若只如初见~VIEW ALL POSTS
THẺ: úc ý, bản lật tử, đường mật, đường tâm mật ý
Điều hướng bài viết
Bài trước[ĐTMY] Chương 4: Khai trương
Bài sau[ĐTMY] - Chương 6
9 thoughts on "[ĐTMY] Chương 5: Sweatheart"
MinChin nói:
29/08/2016 lúc 10:05 sáng
Quào quào, tưởng bạn drop luôn rồi chơ:">
Liked by 1 person
Phản hồi
MinChin nói:
29/08/2016 lúc 10:05 sáng
May quá
Liked by 1 person
Phản hồi
Viio nói:
29/08/2016 lúc 7:14 chiều
Cảm ơn tình yêu đã ủng hộ và nhớ đến mình từ giờ sẽ cố gắng chăm chỉ hơn để không phụ lòng mong mỏi của mọi người ^^
Liked by 1 person
tieuquattu nói:
06/10/2016 lúc 10:42 chiều
bánh nhìn ngon quá,bao giờ mình mới làm được chiếc bánh đẹp như thế này nhỉ
Liked by 1 person
Phản hồi
thaomanga nói:
09/01/2017 lúc 2:14 chiều
Thế quái nào mà 2 nhân cách?? Mình không tin đâu! Rõ ràng là giả bộ lừa gạt cô gái nhỏ!
Liked by 1 person
Phản hồi
boconganh1992 nói:
02/03/2017 lúc 9:25 chiều
Xong, Đường Mật vớ được cực phẩm rồi ><, những 2 nhân cách, mà còn hoàn toàn trái ngược nhau, 1 nóng 1 lạnh. Ko biết sau này nếu hẹn hò cùng anh thì sẽ là cái dạng gì đây? Ban ngày nói yêu đương với Úc Ý, đến tối lại tình cảm với Úc Tâm? E là cần rèn luyện cho mình 1 trái tim khỏe mạnh mới được, Sweetheart à ^^
wow không ngờ cái nhân cách này lại thừa nhận nhanh thế:))))
Liked by 1 person
Phản hồi
poohtran57 nói:
18/07/2017 lúc 11:30 sáng
Bị đa nhân cách, đã vậy còn biết rõ mình tồn tại nhân cách thứ 2 là bệnh nặng rồi, thường thì đa nhân cách còn kèm theo mấy bệnh tâm thần khác nữa.
Thêm nữa, nghe sweatheart mà nổi da gà.
Liked by 1 person
Phản hồi
lion1226 nói:
24/08/2017 lúc 7:52 chiều
Vừa đọc mà vừa suy nghĩ, hôm nay Úc tổng bị gì vậy trời? Sau mới nhớ ra có đọc review nam đa nhân cách. Dọa chết bảo bảo rồi [cười cry]. Gặp người khác chắc ko bình tĩnh được như Đường Mật đâu trời.
Liked by 1 person
Phản hồi
Trả lời
Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *
Phản hồi
Tên *
Thư điện tử *
Trang web
Notify me of new comments via email.
Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.
Search ♥
Tìm kiếm cho:
My life quote ♥
Bài mới ♥
[ĐTMY] Chương 48
[ĐTMY] Chương 47
[ĐTMY] Chương 46
[ĐTMY] Chương 45
[ĐTMY] Chương 44
Bình luận ♥
Tâm on Đường Tâm Mật Ý | Bản Lật Tử |...Rio on [ĐTMY] Chương 48Vy Vy on [ĐTMY] Chương 45
Hot ♥
List full bài hát được phát trong chương trình Vô Cùng Hoàn Mỹ (kèm link)
Đường Tâm Mật Ý | Bản Lật Tử | Viio dịch
Vô cùng hoàn mỹ - 非常完美 [Giới thiệu vắn tắt chương trình - viết bởi Viio]
Theo dõi bạn đuê ٩(^‿^)۶
Nhập địa chỉ Email để nhận được thông báo và thông tin mới nhất về nhà Bạn ♥
Join 129 other followers
Music Box
số tim bay qua nhà ♥ ♥ ♥ ♥ (づ ̄3 ̄)づ
258,051 ♥
Advertisements
Report this ad
FOLLOWING~~
docke
Lưu Niên Tự Thủy
hư cấu cọ sát
Yuu
Zens Zens
Sayuri Huynh
Mỗi ngày, tôi chọn một niềm vui ♥
Tháng Tám 2016HBTNSBC« Th6 Th9 »12345678910111213141516171819202122232425262728293031