Những tiếng thông báo nhận được điểm kinh nghiệm không ngừng vang lên trong đầu.
Đường Tăng hưng phấn như khấy máu gà, tiếp tục thi triển Lôi Thần Chi Cầu.
Bùm...
Roẹt roẹt roẹt...
Một hướng khác, đám kền kền cũng chết như ngả rạ. Lôi Thần Chi Cầu không chỉ có uy lực kinh người khi phát nổ, mà sức sát thương từ lôi điện cũng rất khủng bố.
Loại pháp thuật này có thể giết địch vượt cấp, cũng rất lợi hại trong quần chiến. Một lượng lớn lôi điện có thể giết một lượng lớn kẻ địch nhỏ yếu.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ, kể cả lũ kền kền và quạ. Có lẽ yêu vật bẩm sinh đã sợ lôi điện, cho nên Đường Tăng mới đánh ra quả Lôi Thần Chi Cầu thứ hai, lũ yêu vật này đã sợ tới mức chạy tán loạn, không dám tiến công nữa.
Cùng lúc đó, khi tất cả mọi người không chú ý, máu thịt của lão bà bà bị Bạch Cốt Tinh bám đang bị Tôn Ngộ Không định thân kia tự dưng tan ra, để lộ khung xương bên trong.
Bùm!
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, toàn bộ máu thịt bốc cháy, rồi nổ thành một mảng khói trắng, biến mất trong không trung.
- Không xong, Bạch Cốt Tinh chạy rồi!
Đường Tăng biến sắc.
Tôn Ngộ Không cũng kinh ngạc, chạy tới phía trước vài bước, nói:
- Sư phụ, yêu quái này biết cái Nhiên Huyết Độn Pháp thần kỳ, đốt sạch máu thịt mà hoá thành ngoại lực để phá tan sự giam cầm pháp lực của Lão Tôn.
Đường Tăng rất bực mình, dê béo rơi vào tay rồi lại để xổng mất, thật không cam lòng!
- Không phải nó bị ngươi giam pháp lực lại sao? Sao còn có thể dùng pháp lực được?
Đường Tăng cau mày.
Sức mạnh của yêu quái cũng là pháp lực, nhưng khác về bản chất, đó là yêu pháp, cũng gọi tắt là pháp lực.
- Nhiên Huyết Độn Pháp là một loại bí thuật, không được coi là thuộc về pháp lực.
Tôn Ngộ Không kiên nhẫn giải thích.
Đường Tăng thế mới hiểu. Hắn đương nhiên biết về bí thuật. Lúc ở Ngũ Trang quan, hắn đã sử dụng Vô Gian Đạo bí thuật để trộm tất cả Quả Nhân Sâm của Trấn Nguyên Đại Tiên.
Bạch Cốt Tinh chạy rồi, toàn bộ lũ cóc, kền kền và quạ cũng bỏ chạy hết.
- Hay là để Lão Tôn đi bắt yêu quái kia về?
Tôn Ngộ Không hỏi.
- Không cần, có lẽ yêu quái kia sẽ tự chạy tới.
Đường Tăng không dám để Tôn Ngộ Không rời đi, không có Tôn Ngộ Không bên cạnh hắn luôn cảm thấy không an toàn.
Còn Trư Bát Giới và Sa Tăng?
Sa Tăng có thực lực xấp xỉ Bạch Cốt Tinh, Trư Bát Giới tuy không tệ, nhưng không đáng tin cho lắm.
- Đi tiếp thôi.
Đường Tăng ra lệnh, làm cho long quy tiếp tục xuất phát.
Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Trên con đường thỉnh kinh, lần này coi như thật sự chiến đấu với yêu quái, còn cái đám lúc trước chỉ là lũ nhãi nhép.
Mặc dù đại chiến với Trấn Nguyên Đại tiên, đám người Trư Bát Giới không hề căng thẳng gì cả, bởi bọn họ không cảm nhận được sát ý từ Trấn Nguyên Đại Tiên.
Nhưng khi chiến đấu với yêu quái, nếu không cẩn thận là sẽ chết.
Thấy khuôn mặt Tằng Tiểu Muội tái nhợt lại, Đường Tăng vuốt vuốt tóc nàng để cho nàng không sợ hãi nữa, đồng thời cũng ôm lấy eo Cao Thuý Lan, làm cho Cao Thuý Lan cũng dần bình tĩnh trở lại.
Sau đó Đường Tăng quay sang nhìn Trư Bát Giới.
Trư Bát Giới lập tức né mắt, dường như vừa làm việc trái với lương tâm.
Nhưng Đường Tăng không so đo. Dù Trư Bát Giới cố ý châm ngòi nhưng hắn quả thực không biết cô gái lúc trước bị Tôn Ngộ Không đánh chết vốn bị Bạch Cốt Tinh bám thân, nên không thể hoàn toàn trách hắn được.
Thanh Dật cảnh giác nhìn xung quanh, sau đó trừng Đường Tăng một cái. Ban nãy với tình huống như vậy, tên hoà thượng khốn kiếp này lại không cởi bỏ pháp lực cho mình, thật đáng giận.
Đường Tăng vờ như không thấy, lúc này hắn đang xem số liệu của mình. Ban nãy giết không ít yêu vật, nhận được tổng cộng chừng mười vạn điểm kinh nghiệm, lúc này điểm kinh nghiệm của hắn đã là 137.450 điểm.
Dù sao lúc trước hắn chỉ giết tiểu yêu, còn chưa nổi cấp hai mươi, cho nên không được nhiều điểm kinh nghiệm lắm.
Đang lúc Đường Tăng nghĩ rằng Bạch Cốt Tinh sẽ tập kích bọn họ thế nào, con đường núi phía trước rẽ ngoặt, một toà miếu Quan Âm trông khá cũ kỹ xuất hiện trong tầm mắt.