Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 139: Tẩm cung mà thôi, bần tăng biết mà! (2)



- Nhưng, nhưng mà... Tăng Tăng...

Quốc vương sắp khóc rồi, hắn vội vàng phản ứng lại:

- Mau, dời đi tất cả phi tử của trẫm. Ôi, thật là...

Quốc vương Bảo Tượng Quốc tức giận đến muốn giơ chân, nhưng lại một mực giận mà không dám nói gì, giương mắt nhìn nhìn.

- Hầu Tử, chúng ta cũng đi ngủ thôi.

Tử Lan tiên tử cười nói, lôi kéo Tôn Ngộ Không cũng đi vào bên trong.

- Tử Lan, sư phụ ở bên trong...

- Ta biết chứ, tẩm cung không phải dùng để ngủ sao?

Tử Lan tiên tử ngây thơ trả lời.

Nhóm người Bách Hoa Tu đứng trong Đại Điện đều ngẩn ra, đều bị đánh bại rồi.

- Bách Hoa, ngươi đừng lo lắng, sư phụ ta ngủ một giấc liền đi, ngủ một giấc liền đi. Ta đi xem xem, ngươi đừng vội nha.

Trư Bát Giới vội vàng an ủi Bách Hoa Tu, sau đó cũng đi theo sau.

Ngủ một giấc liền đi?

Những đại thần kia không còn gì để nói, có người chiếm tẩm cung của Quốc vương để ngủ như vậy sao? Bên trong còn có phi tử của Quốc vương đấy.

Quốc vương càng là hận không thể đánh cho một cái tát, nhưng làm sao hắn dám chứ, ngay cả loại như Trư Bát Giới này cũng đủ khiến cho hắn không dám xằng bậy.

......

Tẩm cung của Quốc vương, ssau khi mấy người Đường Tăng đi vào, toàn bộ cung nữ cùng phi tử ở bên trong đều phát ra tiếng kêu sợ hãi, nhất thời khiến bên trong này gà bay chó nhảy.

Lúc này mắt Đường Tăng trợn tròn lên, bởi vì tẩm cung của Quốc vương Bảo Tượng Quốc này quả thực tương đương với hậu cung đại viện, nơi này chia thành rất nhiều phòng, mà ở chính giữa là một tẩm cung lớn nhất, trung gian đặt một cái giường xa hoa mềm mại dài rộng khoảng bảy tám mét.

Khi Đường Tăng mới vừa vào đến, liền nhìn thấy bốn năm nữ nhân xinh đẹp quần áo xốc xếch đang đùa giỡn trên giường lớn kia, bọn họ nhìn thấy mấy người Đường Tăng đi vào, nhất thời sợ đến náo loạn.

- Cái giường này cũng không tồi, Thúy Lan, chúng ta lên thử xem.

Đường Tăng cười ha ha nói, ôm lấy Cao Thúy Lan đặt lên giường.

- Lão công, đừng mà...

Cao Thúy Lan mắc cỡ, sắc mặt đỏ chót.

- Oa, Hầu Tử, cái giường này thật lớn.

Bỗng nhiên Tử Lan còn nhanh hơn Đường Tăng, trực tiếp phi lên trên giường nhảy nhót liên hồi:

- Hầu Tử ngươi cũng lên đi, nơi này chơi thật thích.

- Lão Tôn ta đến đây!

Tôn Ngộ Không trực tiếp nhảy qua từ chỗ cách đó hai mươi mấy mét, “Oành” một tiếng rơi xuống trên giường lớn, khiến Cao Thúy Lan bị bắn bay lên, đè lên Tằng Tiểu Muội.

Đường Tăng lo lắng các nàng ngã bị thương, vội vàng lăn qua ôm lấy các nàng, kết quả mấy người Đường Tăng cùng Tằng Tiểu Muội còn có Tử Lan tiên tử, Tôn Ngộ Không đều lăn đến một chỗ.

Lúc Thanh Dật với Bạch Cốt Tinh tiến vào, liền nhìn thấy tình cảnh như vậy, nhất thời đều thấy choáng váng.

Những vương phi cung nữ vẫn chưa kịp đi ra ngoài kia đều trợn mắt ngoác mồm nhìn tình cảnh này.

- Đại sư huynh, ta cũng muốn chơi...

Lúc này Trư Bát Giới đi vào, nhìn thấy một màn thú vị này, cũng kêu gào nhào tới.

- Sư phụ, con cũng muốn chơi...

Sa Tăng cho rằng mọi người đang chơi trò chơi, cũng hưng phấn nhào tới, kết quả va vào Trư Bát Giới, cả hai đều lăn xuống dưới giường.

- Một đám sắc lang, một đám đại sắc lang!!!

Thanh Dật không nhịn được, đứng đó kêu to.

Bỗng nhiên Đường Tăng thuấn di một cái xuất hiện ở sau lưng Thanh Dật, ôm lấy nàng, lại thuấn di bèn xuất hiện ở trên giường lớn, đặt nàng ở dưới thân.

Quá nhanh, thuấn di qua lại, một giây đồng hồ cũng không đến.

- A a a, hòa thượng chết tiệt ngươi mau thả ta ra, ta liều mạng với ngươi!!!

Sau khi Thanh Dật phản ứng lại, rít gào lên, vươn mình đè Đường Tăng ở phía dưới, giơ nắm tay lên điên cuồng đánh.

- Nữ thí chủ, phải rụt rè chút.

Đường Tăng vội vàng thuấn di né tránh, ôm Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội lăn xuống giường lớn.

- Rụt rè cái đầu ngươi, hòa thượng chết tiệt ngươi đừng chạy!

Thanh Dật thẹn quá thành giận, đuổi theo Đường Tăng cuồng đánh, Đường Tăng vội vàng thả xuống Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội, chơi đuổi nhau với Thanh Dật, khiến cho tẩm cung của Quốc vương càng trở nên bừa bãi.

Kết quả rất rõ ràng, mặc dù tu vi Thanh Dật cao hơn Đường Tăng mấy đẳng cấp, nhưng Đường Tăng lại biết thuấn di, vì vậy thua thiệt luôn là Thanh Dật.

Không lâu sau, Bách Hoa Tu cũng liều mình tiến đến, khi nàng nhìn thấy tình huống ở đây, nhất thời muốn ngất đi.

Đây thật sự là thánh tăng muốn đi Tây Thiên thỉnh Kinh?

Tại sao nàng cảm thấy càng giống như một đám nghịch ngợm gây sự vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.