Đường Tăng nghe vậy, dần dần bình tĩnh lại, nhưng ánh mắt lại tỏa sáng nhìn Trấn Nguyên Đại Tiên, cái tên này trị giá 8000 vạn điểm kinh nghiệm a.
Nói cách khác, chỉ cần giết chết Trấn Nguyên Đại Tiên, thì hắn có thể nhanh chóng thăng cấp, thành Tiên thành Phật, thọ cùng trời đất, thu được pháp lực vô thượng!
Có điều, nếu thật sự giết chết Trấn Nguyên Đại Tiên, có thể sẽ gây ra một ít chuyện phiền phức.
Dù sao, một đại tiên cấp 53 chết đi, tuyệt đối là một việc lớn!
Rốt cuộc nên giết hay không?
Mấy ngừi Trư Bát Giới cùng Tôn Ngộ Không đang chờ quyết định của Đường Tăng, chỉ cần Đường Tăng nói giết, bọn họ tuyệt đối sẽ không do dự.
Mặc dù Trấn Nguyên Đại Tiên là Thần Ma Luyện Thể, nhưng Tôn Ngộ Không cũng không kém, chỉ cần có đủ thời gian chắc chắn có thể giết chết hắn.
Trấn Nguyên Đại Tiên cũng lạnh lùng nhìn Đường Tăng, thấy ánh mắt Đường Tăng lấp loé, trong lòng cười gằn, hắn không tin Đường Tăng thật sự dám giết hắn, dù sao, hắn không chỉ có quan hệ không tệ với Vương Mẫu nương nương, với các Phật ở Tây Thiên cũng khá tốt.
Trấn Nguyên Đại Tiên tin rằng, chỉ cần Kim Thiền Tử hiểu rõ đạo lý này, thì sẽ không giết hắn.
Lúc này xa xa dưới bầu trời đêm có hai người cưỡi mây bay tới, chính là Thanh Phong cùng Thanh Dật, lúc trước hai người trực tiếp lập lời thề Thiên Đạo, nói mình tuyệt đối không trộm Quả Nhân Sâm, Trấn Nguyên Đại Tiên mới tin tưởng bọn họ, lập tức đi lùng bắt nhóm người Đường Tăng.
Thanh Phong cùng Thanh Dật đều cho rằng, sư phụ mình mạnh mẽ như vậy, chẳng lẽ còn không bắt được những người kia sao?
Thế nhưng khi bọn họ đến gần, vừa nhìn một cái, nhất thời trợn tròn mắt, chỉ thấy sư phụ của bọn họ
Trấn Nguyên Đại Tiên bị lột sạch chỉ còn thừa lại một cái quần trong, còn bị trói ở đó.
- Sư phụ...
Thanh Phong kêu to.
- Thả sư phụ ta ra!
Thanh Dật cũng tức giận, lấy pháp khí ra bay qua.
Kết quả, một đinh ba của Trư Bát Giới liền đánh bay pháp khí của Thanh Dật, người cũng bay ngược ra ngoài.
Sa Tăng giẫm một cái dưới chân, một phát bay thẳng lên trời, một chưởng đập vào ngực Thanh Phong, khiến hắn bay ra ngoài, miệng phun máu tươi.
- Dừng tay!
Trấn Nguyên Đại Tiên gầm lên, mặc dù hai đồ đệ của hắn đã là tiểu tiên, nhưng lại không thể so với loại Đại Yêu như Lưu Sa Thánh Vương.
Đường Tăng đang do dự có muốn giết Trấn Nguyên Đại Tiên hay không, thấy cảnh này, nhất thời mặt mày hớn hở:
- Trấn Nguyên Đại Tiên, hai đệ tử này của ngươi quá hư hỏng, không chỉ trộm Quả Nhân Sâm của ngươi, còn vu oan giá họa cho bần tăng, hiện tại bần tăng liền thay ngươi thanh lý môn hộ. Ngộ Không, giết tên đồ đệ kia đi!
- Vâng, sư phụ!
Tôn Ngộ Không sắp ra tay.
- Dừng tay, dừng tay, bần đạo nhận sai!
Trấn Nguyên Đại Tiên vội vàng kêu to, ngay cả xưng hô của mình cũng thay đổi, hắn ý thức được Đường Tăng chuẩn bị làm thật.
Tôn Ngộ Không nghe vậy, nhìn về phía Đường Tăng.
Đường Tăng cũng kinh ngạc nhìn Trấn Nguyên Đại Tiên, từ bi nói:
- Đại tiên rốt cục thấy rõ sự thật sao? Người xuất gia lòng dạ từ bi, làm sao sẽ trộm Quả Nhân Sâm của ngươi?
- Kim Thiền Tử, lần này bần đạo nhận sai, chuyện này chấm dứt ở đây đi!
Trấn Nguyên Đại Tiên trầm giọng nói.
- Ồ? Đại tiên không truy cứu bần tăng nữa hả?
- Không truy cứu!
- Thiện tai, thiện tai!
Đường Tăng khẽ mỉm cười:
- Ngộ Không, bắt lấy tên Thanh Dật kia!
- Vâng, sư phụ!
Tôn Ngộ Không vẫy tay, Thanh Dật đang ở xa lập tức bị khống chế bay đến, đồng thời pháp lực bị giam cầm.
Mặc dù Thanh Dật đã là tiểu tiên cấp 25, nhưng ở trước mặt Tôn Ngộ Không lại chẳng là cái thá gì, lúc này nàng rất là hoang mang, đồng thời cũng khó có thể tiếp thu sự thật, sư phụ của bọn họ dĩ nhiên sẽ bại, thật là không thể tin được.
- Kim Thiền Tử, ngươi còn muốn như thế nào nữa?
Trấn Nguyên Đại Tiên trầm giọng hỏi.
Đường Tăng kéo Thanh Dật đến trước người mình, cẩn thận quét mắt nhìn thân thể mềm mại của nàng.
Thoạt nhìn Thanh Dật khoảng mười tám tuổi, trông rất xinh đẹp, vóc người cũng rất tốt, có điều sự kiêu ngạo trong mắt nàng đã phá hủy một chút hình tượng của nàng.
- Hòa thượng chết tiệt, thả ta ra, thả sư phụ ta!
Thanh Dật tức giận kêu lên.
- Tội lỗi, tâm nữ thí chủ không tĩnh a.
Đường Tăng cười híp mắt nói, ánh mắt kia, khiến trong lòng Thanh Dật kinh hoảng, có dự cảm không tốt.
- Nếu bây giờ thả đại tiên ra, đại tiên nhất định sẽ truy cứu tiếp, lấy thực lực của đại tiên, nếu đánh lén, bần tăng cũng không chắc có thể phòng vệ được, cho nên, phải oan ức đồ đệ này của ngươi làm con tin vậy.