Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 96: Yêu quái thôn cô? (2)



- Lôi Thần Chi Cầu!

Đường Tăng hét lớn, đột nhiên vứt lôi cầu trong tay ra.

Vèo!

Lưu quang lóe lên, lôi cầu như lưu quang bắn về phía rừng rậm đằng trước.

Oanh ——

Một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên, đại thụ chỗ đó bị nổ bay, có thể nhìn thấy lít nha lít nhít tia chớp xuyên loạn, lan đến chu vi trăm mét.

- Ồ?

Tôn Ngộ Không vội vàng đánh ra một đạo pháp lực bình phong bảo vệ Long Quy cùng những người phía sau.

Cát đá bay vụt lại đây, toàn bộ bị pháp lực bình phong bảo vệ.

Sau một đòn, chỗ đó xuất hiện một nơi tĩnh mịch có chu vi một trăm mét, đâu đâu cũng có than cốc, còn có một hố sâu.

- Sư phụ, tại sao ngài lại đột nhiên công kích chỗ đó? Lẽ nào ở đó có yêu quái?

Trư Bát Giới không hiểu nói.

Sa Tăng cũng bắt đầu cảnh giác, Long Quy cũng ngừng lại rồi.

- Đại sư phụ...

Tằng Tiểu Muội lo lắng nói.

- Không sao.

Đường Tăng sờ sờ đầu Tằng Tiểu Muội, mỉm cười nói, hắn rất hài lòng kết quả này, uy lực của Lôi Thần Chi Cầu, vượt xa sự tưởng tượng của hắn.

Dựa theo hệ thống từng nói, phép thuật có điểm kinh nghiệm đạt đến 1000, là có thể vượt cấp giết địch, mà phép thuật 10000 điểm kinh nghiệm, uy lực sẽ càng mạnh mẽ hơn.

Cái duy nhất không tốt chính là, phép thuật Lôi Thần Chi Cầu này cần thời gian triển khai, lúc trước triển khai Chưởng Tâm Lôi, hắn gần như trong nháy mắt đã hoàn thành.

Nhưng Lôi Thần Chi Cầu này lại cần tận hai giây.

- Có điều, ta có Thuấn Di Thần Thông, có thể vừa chạy vừa đánh, có thể bù đắp thiếu hụt này.

Đường Tăng nghĩ trong lòng, lập tức để Long Quy tiếp tục xuất phát:

- Tiếp tục tiến lên, có điều phải cẩn thận một chút, sư phụ bấm tay tính toán, khu vực này khả năng có yêu quái.

- Có yêu quái gì? Lợi hại hay không?

Trư Bát Giới vội vàng hỏi, lấy Cửu Xỉ Đinh Ba ra, khuôn mặt đầy cảnh giác.

- Chút nữa ngươi sẽ biết.

Đường Tăng cao thâm nói:

- Bát Giới, Ngộ Tịnh, một khi gặp phải yêu quái, nhiệm vụ của các con chính là bảo vệ các sư nương của mình.

- Vâng, sư phụ.

Sa Tăng cung kính nói.

Long Quy lại tiến về phía trước một đoạn, nhưng cũng không gặp phải yêu quái gì, tất cả mọi người hơi khó hiểu.

- Không cần coi thường, yêu quái bất cứ lúc nào cũng có thể chạy đến.

Đường Tăng nghiêm túc nhắc nhở.

- Giả thần giả quỷ!

Thanh Dật bĩu môi.

- Sư phụ, nơi đó có người.

Bỗng nhiên Trư Bát Giới hưng phấn chỉ vào một hướng.

Chỉ thấy trên con đường nhỏ trong rừng cây, một cô gái xách rổ đi về phía bên này.

- Ồ?

Tôn Ngộ Không hấp háy mắt, nhìn cô gái như thôn cô kia, trong mắt loé ra ngọn lửa màu vàng óng, hơi nghi hoặc một chút.

Đường Tăng nhìn thấy cô gái kia, nhất thời cảm thấy phấn chấn, hét lớn một tiếng:

- Yêu quái, để mạng lại!

Dứt lời, hắn liền ném một Bạo Liệt Hỏa Cầu đến.

- Sư phụ, nàng không phải yêu quái.

Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không kinh hô một tiếng, vội vàng ngăn trở Bạo Liệt Hỏa Cầu, Bạo Liệt Hỏa Cầu trực tiếp tiêu diệt, ngay cả một cọng lông của Tôn Ngộ Không đều không bị tổn thương.

- A...

Xa xa cô gái kia rít gào lên:

- Yêu quái a...

Khuôn mặt nàng tràn đầy sợ hãi, bỏ lại rổ liên tục lăn lộn chạy lui về phía sau.

- Yêu quái, chạy đi đâu!

Đường Tăng hét lớn, đột nhiên nhảy lên một cái, thân thể ngang trời, xoay vòng Cửu Hoàn Tích Trượng đập đến.

Kết quả mắt thôn cô kia đảo một vòng, bị dọa hôn mê.

------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.