Hai ngày sau, chuyến giao dịch của Hồng Dịch và Lạc Phá Lãng cuối cùng cũng hoàn thành. Sau khi buôn bán kiếm được không ít lợi nhuận, hắn cho người mua thêm lương thực, nước ngọt cũng như vật dụng thiết yếu bổ sung cho chuyến viễn hành sắp tới.
Tất cả binh lính, thủy thủ trên thuyền được nghỉ ngơi ở Thần Phong quốc mấy ngày qua tinh thần đều trở nên sung mãn, sức khỏe hoàn toàn khôi phục.
Hiện giờ trong tay Hồng Dịch ngoại trừ hai chiếc đại nha hạm tám trăm người, năm chiếc thiết giáp tiểu phi luân thì còn có hai chiếc Nộ Kình đại hạm khổng lồ, trông chẳng khác gì hai con cá voi to lớn thời cổ đại.
Nộ Kình đại hạm, mỗi chiếc có thể chở được một ngàn người. Trong thiên hạ, ngoại trừ Thần Long đại hạm mà hoàng đế Đại Kiền ngự dụng ra thì có thể nói đây là loại thuyền kiên cố nhất.
Một chiếc đại hạm chở được tám trăm người đã được coi là cực hạn trên biển, từ đó có thể thấy Nộ Kình đại hạm khổng lồ đến mức nào.
- Một chiếc thuyền này cũng trị giá đến ba trăm vạn lượng bạc trắng đấy! Ngang với tài lực của mấy tỉnh thành bậc trung, đủ để cung cấp lương thảo hai, ba tháng cho đại quân hai mươi vạn người đây!
Hồng Dịch cực kỳ đắc ý, một lần nữa hạ lệnh dương buồm ra biển khơi. Hắn đứng ở cao cao trên boong thuyền của Nộ Kình đại hạm, dõi mắt nhìn về phương xa.
Hai chiếc đại nha hạm tám trăm người đi phía trước Nộ Kình đại hạm, nóc thuyền thấp hơn mấy trượng, trông có vẻ nhỏ bé đi rất nhiều.
- Mặc dù hơi đắt một chút, nhưng cũng đáng đồng tiền. Có loại chiến hạm như thế này quả thật có thể tung hoành trên biển rồi.
Hồng Dịch rất hài lòng, sau đó dậm chân xuống một cái, sàn thuyền dưới chân vô cùng cứng rắn, chẳng khác gì sắt thép, chất gỗ từ sàn thuyền dường như được bao phủ bởi một lớp ánh sáng đỏ hồng trong suốt, nhìn chẳng khác gì chất ngọc ôn nhu, bóng loáng.
Lớp ánh sáng này chính là hỗn hợp của gỗ đào thụ trộn với các loại chất liệu đặc biệt, sau khi ngâm qua dầu mới trở thành nên dày đặc như vậy, có thể phòng lửa, chống xuyên thủng, hơn nữa còn có thể làm giảm bớt sức cản của nước.
Một tầng gỗ này chính là từ gân và long cốt của đào mộc hợp lại làm một, khiến cho cả đại hạm gần như liền thành một chỉnh thể. Cho dù gặp gió to sóng lớn đến đâu cũng không bị rời ra.
Hơn nữa Hồng Dịch còn cảm nhận được bên dưới tầng gỗ dày đặc này, phía trên chất long cốt của đào mộc còn được khắc ngầm rất nhiều pháp trận, từ thân gỗ lờ mờ tản ra một thứ linh lực kỳ diệu, có thể trấn áp một số loại yêu ma quỷ quái.
Trong biển sâu có rất nhiều yêu ma quỷ quái. Nhiều thuyền bè ra biển, cả thuyền lẫn người đi biển đều bị trúng tà, biến thành những con thuyền ma. Nhưng loại đại hạm làm từ đào thần mộc từ khi ra biển đến giờ, chưa hề xuất hiện chuyện trúng tà bao giờ.
Đào mộc vốn chính là vật khu quỷ trừ tà, huống chi là loại đào mộc đã trải qua sự tế luyện của các trưởng lão Đào Thần đạo. Đào mộc sinh trưởng hơn trăm năm, sét đánh không chết, bản thân chất gỗ đã sinh ra một cỗ đặc tính thuần dương. Mặc dù không bằng đào thần mộc ngàn năm tuổi, ngưng kết thành đào thần chi linh, thế những cũng đủ khiến cho một vài loại u hồn, quỷ quái, thần niệm âm hàn không thể lại gần được. Có thể nói thứ đào mộc này rất có hiệu quả.
- Chiếc Nộ Kình đại hạm này, bên trong chất gỗ đào có một đặc tính thuần dương, khiến cho thuyền viên trên biển không bị nhiễm phải các loại bệnh tật, còn có thể diệt trừ khí độc, các loại bệnh khí, ôn dịch, là bảo bối tuyệt vời cho những người viễn hành trên biển.
Nhìn Hồng Dịch đứng trên Nộ Kình đại hạm, dậm chân một cái thử độ cứng của sàn thuyền, Thiện Ngân Sa mỉm cười nói.
- Ừ, khí của đào mộc trăm năm này vốn có thể tiêu diệt ôn dịch, khu trừ các loại mầm bệnh. Huống chi lúc ngâm long cốt của đào mộc trong dầu, để phòng ngừa ôn dịch trên biển, Đào Thần đạo còn cho thêm không ít dược liệu vào trong đó. Đáng tiếc, hiện giờ bích đào trên năm trăm năm của Thần Phong quốc càng ngày càng ít, không đủ nguyên liệu chế tạo đại hạm. Nếu có được trăm ngàn chiếc đại hạm như vậy thì có thể tung hoành vô địch trên biển rồi.
Quả thật, loại thuyền lớn vững chắc có thể khiến cho thuyền viên và thủy thủ không sinh ôn dịch bệnh tật có thể sánh ngang với thần khí trấn quốc.
Hồng Dịch dùng ba mươi ba tên tiên thiên cao thủ, gần hai trăm tên đỉnh cấp võ sư để đổi lại hai chiếc thuyền, một ngàn mũi tên, hai thớt ngựa, ba mươi vạn lượng bạc trắng, trong lòng vẫn cảm thấy mình hơi bị lỗ một chút. Hắn vốn muốn đem bán đám cao thủ này để lấy một ngàn tám trăm vạn lượng bạc, trở thành một hào phú giàu có.
Tài sản đến ngàn vạn, ở Đại Kiền quốc cũng có thể coi là một đại gia tộc, một đại phú hào rồi. Một thế gia, tích lũy hai trăm năm, thương khố cũng chỉ ước chừng tầm ngàn vạn lượng bạc là cùng.
Mặc dù mơ ước trở thành phú ông tan biên, thế nhưng hiện giờ đứng trên Nộ Kình đại hạm, Hồng Dịch mới cảm thấy mình không bị thua lỗ chút nào.
Nộ Kình đại hạm hoàn toàn xứng đáng với giá trị của nó.
Đặc biệt là ở trên đài cao nhất của Nộ Kình đại hạm còn đặt chi chít xe bắn tên, các cỗ xe bắn tên này được nối với nhau bằng những dây thừng cực chắc. Một khi xảy ra chiến sự, cứ năm tráng hán một tổ, cầm lấy dây thừng mà kéo, dây cung liền được kéo căng ra, những mũi tên khổng lồ lập tức phóng vút ra ngoài, xạ trình lên tới một ngàn bước.
Ngoài ra còn có hai cỗ xe bắn đá rất lớn, có thể bắn được đá tảng nặng một nghìn cân, nhưng loại thuyền bè hơi nhỏ một chút, chỉ cần dính một viên là coi như xong đời.
- Đán tiếc những xe bắn tên kia không phải là xe bắn hỏa pháo, bằng không uy lực còn lớn hơn rất nhiều. Khi đó ngay cả cao thủ đạo thuật bay tới, nếu sử dụng khéo léo thì có thể dùng đạn pháo đánh cho hồn bay phách tán.
Hỏa pháo nỗ xa của Vệ Thái Thương, Hồng Dịch chỉ đoạt được một chiếc, không thể phát huy hoàn toàn uy lực của nó. Nếu như là mười chiếc, hai mươi chiếc, thậm chí là một trăm chiếc đồng loạt phóng ra, Hồng Dịch không tưởng tượng ra uy lực sẽ kinh khủng đến mức nào.
Chín chiếc thuyền lướt sóng ngao du giữa đại dương mênh mông rộng lớn.
Hồng Dịch ở trên boong thuyền, uống trà nói chuyện phiếm, phóng tầm mắt ra xa nhìn biển nhìn trời, trong lòng cảm thấy vô cùng đắc ý, tâm tình thư sướng.
Các đại cao thủ dưới trướng, người thì tu luyện, người thì suy tư, tất cả đều tranh thủ tăng cường thực lực. Tất cả binh lính thân thể đều trở nên cường tráng, trong lòng tràn ngập niềm tin. Những điều này đều làm cho Hồng Dịch cực kỳ thoải mái trong lòng.
Trong lúc lướt đi trên biển rộng mênh mông, ngoài việc nói chuyện phiếm với Thiện Ngân Sa, thảo luận võ đạo, kinh nghiệm đạo pháp thì việc hắn làm nhiều nhất chính là tu luyện.
Kể từ sau khi tu luyện thành công bước đầu của Chân Võ Thánh Thể, Hồng Dịch cảm thấy khí huyết toàn thân càng lúc càng lớn mạnh. Huyệt khiếu Tinh Nguyên Thượng Thai kia càng tu luyện càng được củng cố. Bên trong mi tâm trở nên đặc biệt mẫn cảm, dần dần hắn có cảm giác từ mi tâm mọc lên con mắt thứ ba giống như Hủy Diệt Minh Vương.
- Tinh huyết nguyên khí, ngưng kết thánh thai, tiên thiên chi hồn, hậu thiên chi hình, hình dáng như trẻ sơ sinh, ngực đỏ hồng như hài nhi, trung hoàng huyền hoàng, vạn vật sinh trưởng.
Ngày hôm nay, trời trong nắng ấm, ánh mặt trời tỏa sáng khắp mặt biển. Hiện giờ Hồng Dịch đang ngồi khoanh chân trên boong thuyền, nghĩ lại bản tâm yêu mến Thiện Ngân Sa, nhớ lại cảm giác thư sướng khi vì nàng mà đánh nhau, Hồng Dịch bỗng nhiên cảm thấy mình như lĩnh ngộ điều gì đó, vì thế hắn liền tiến hành tu luyện.
Từ từ ngưng tụ lại thần hồn, tồn tưởng về hình dáng một đứa trẻ sơ sinh ở trong Tinh Nguyên Thượng Thai tại mi tâm, dùng một loại thần hồn tiên thiên để ngưng kết thành ý cảnh giống như thai nhi hậu thiên(kiến giải về câu này của tại hạ:con người khi sinh ra đều mang khí hậu thiên, chỉ có trẻ sơ sinh ở trong thai nhi mới mang khí tiên thiên), điều động tinh huyết nguyên khí toàn thân, lấy dương bổ âm.
Dần dần hắn cảm nhận thấy trong thần hồn tại mi tâm của mình xuất hiện một tia hồn khí tiên thiên, một loại cảm giác rất chân thật hiện lên, giống như tinh huyết nguyên khí của bản thân sinh ra một thai nhi, sinh ra một đứa trẻ!
Hơn nữa bào thai được tồn tưởng trong mi tâm này, toàn thân phát ra ánh sáng vàng rực rỡ, tựa như Di Đà Quá Khứ Đại Phật trong hình hài của một đứa trẻ sơ sinh. Đứa trẻ sơ sinh mang hình dáng Di Đà Đại Phật này dần dần lớn lên.
Một cỗ lực lượng cường đại vô cùng từ trong mi tâm truyền ra.
Hồng Dịch biết đứa trẻ sơ sinh mà thần hồn của mình tồn tưởng ra chính là thánh thai theo cách gọi của đạo gia.
Bản thân hắn tu luyện chính nguồn gốc của phật giáo, là Quá Khứ Di Đà Kinh, thánh thai được kết thành này chính là hình dạng sơ sinh của Di Đà Quá Khứ Phật. Nếu như hắn tu luyện Đại Uy Thiên Long Bồ Tát kinh, thì đứa trẻ sơ sinh này chính là bản thể của Đại Uy Thiên Long Bồ Tát.
Dần dần.
Dần dần.
Đứa trẻ sơ sinh được dưỡng dục trong mi tâm càng lúc càng trở nên chân thật, đây chính là do thần hồn có được sự nuôi dưỡng của tinh huyết dương khí và huyết phách, từ đó mà trung hòa tính chất thuần âm, làm lực lượng được tăng lên. Đây có thể nói là một loại biến hóa từ hư vô đến thực chất.
Lực lượng của thần hồn từng bước từng bước được gia tăng, sự ngưng luyện của thần hồn trải qua từng bước tu luyện cũng trở nên càng lúc càng chắc chắn.
Hồng Dịch chìm trong sự tu luyện, quên mất thời gian. Không biết trải qua bao lâu, bỗng nhiên hắn cảm thấy hình hài đứa trẻ sơ sinh mà thần hồn tồn tưởng trong mi tâm dường như được dưỡng dục thật tốt, mỗi lúc một lớn, tay chân không ngừng ngọ nguậy, chẳng khác nào hài nhi được mẫu thân dưỡng dục chín tháng mười ngày, sắp đến lúc chui ra ngoài.
Thần hồn vừa động, mi tâm liền cảm thấy căng phồng ra, đau đớn vô cùng, chẳng khác nào sự thống khổ khi sinh đẻ, đầu của hắn giống như bị đao búa bổ xuống.
- Hả? Chẳng lẽ đây là dấu hiệu thánh thai kết thành? Ta từng hỏi qua kinh nghiệm của Thiện Ngân Sa khi tu luyện thành quỷ tiên, khi đó nàng cũng trải qua hiện tượng giống như thế này mà! Chẳng lẽ ta đã bắt đầu đột phá bình chướng quỷ tiên, chuẩn bị đạt tới cảnh giới thi giải chuyển thế, trở thảnh quỷ tiên bất tử sao?
Ý nghĩ này đột nhiên xuất hiện trong đầu Hồng Dịch.
Tâm trí của hắn từ nhỏ vốn đã kiên định, sau lại tu luyện Di Đà kinh, trải qua muôn vàn huyễn tượng, bản tâm bất động, loại thống khổ giống như khi sinh đẻ này bỗng nhiên xuất hiện, đối với hắn mà nói cũng không đáng là gì.
Tuy nhiên khi có cảm giác như thế này, cũng khiến hắn nhớ lại kinh nghiệm đột phá quỷ tiên mà Thiện Ngân Sa nói với hắn.
Thiện Ngân Sa nói với mình rằng, lúc nàng ta luyện thành quỷ tiên, tinh khí thần toàn thân cũng như thần niệm âm hồn trong đầu đều bao quanh lại thành một khối tròn, kết hợp với huyết phách của bản thân. Từ đó sinh ra một cảm giác kết thành bào thai, hoán đổi lại khí chất tiên thiên.
Hiện giờ thân thể của hắn cũng có một loại cảm giác thật giống như dương khí bị rút hết ra, cơ thể suy yếu vô cùng, dần dần thể phách cũng suy yếu đi, cho đến khi thi giải chuyển thế, thay đổi một thân thể khác, đến lúc ây khí huyết mới một lần nữa trở nên cường đại như cũ.
Dùng thần hồn, tinh huyết của bản thân để dựng dục một thứ vật chất gì đó vừa huyền ảo vừa chân thực.
Thứ vật chất này chính là thánh thai trong đạo gia, là quỷ tiên trong đạo thuật.
- Một khi luyện thành quỷ tiên, hồn phách của thân thể hoàn toàn tách rời, trở thành hai thứ tồn tại độc lập. Từ nay về sau, việc tu luyện võ thuật tiến triển cực kỳ chậm, thân thể cũng sẽ suy yếu trong một thời gian rất dài, trừ phi là thi giải hoặc là có thiên tài địa bảo, linh đan diệu dược để bồi bổ cơ thể, thì mới có thể khôi phục lại như trước. Thân thể tuy suy yếu thế nhưng thần hồn lại trở nên vô cùng cường đại, chân chính hiểu được tinh nghĩa về khái niệm hồn và phách. Việc đoạt xá chuyển sinh chỉ cần dụng một ý niệm là làm được.
Hồng Dịch một lần nữa nhớ lại chút kinh nghiệm mà Thiện Ngân Sa nói với hắn.
- Đã như vậy, không bằng ta liền lập tức xung kích một lần nữa, để xem xem thai của thần hồn này có thể phá mi tâm mà phóng ra ngoài không! Tu thành Quỷ Tiên!
Hồng Dịch vừa hạ quyết tâm liền tiến vào trạng thái gạt bỏ mọi ý niệm về sinh tử.
Hắn vận khởi Trừu Tủy Hóa Nguyên.
Lần vận khởi này lập tức khiến cho toàn thân chấn động dữ dội, khí huyết cuồn cuộn sôi lên, cốt tủy lúc nhúc, cảm giác ngứa ngáy đến tê dại, thống khổ như châm đâm càng lúc càng trở nên mãnh liệt.
Hồng Dịch hiện giờ đã biết cảm giác thế nào là trừu tủy trừu huyết (rút máu rút tủy) rồi.
Trong phút chốc, hắn cảm thấy xương cốt trong người bỗng trở nên trống rỗng, cả người biến thành một cái xác vô hồn.
Toàn bộ huyết phách dương cường đều dồn về mi tâm, cuồn cuộn quấn quanh Di Đà Đại Phật trong hình dáng một đứa trẻ sơ sinh toàn thân lấp lánh ánh sáng vàng rực.
Rầm!
Di Đà Đại Phật trong hình dáng trẻ sơ sinh này giống như chiếm được thứ bổ dược cực lớn nào đó, liền chấn động dữ dội, tiếp tục lớn lên! Càng lúc càng trở nên kịch liệt. Cảm giác đau đớn như đao búa bổ vào đầu, cảm giác thống khổ của sự sinh nở tăng lên gấp mười lần!
Cả đầu lẫn mi tâm giống như bị bổ nứt ra.
Đứa trẻ sơ sinh mang hình dáng của Di Đà Đại Phật kia giống như muốn trực tiếp xé rách Tinh Nguyên Thượng Thai tại mi tâm của Hồng Dịch mà chui ra.
Thế nhưng Tinh Nguyên Thượng Thai lại vô cùng chắc chắn, trói buộc sự bành trướng của thần hồn, mỗi một lần thần hồn phồng lên, Tinh Nguyên Thượng Thai lại vô cùng kiên cường bất khuất, vẫn giữ chắc từ đầu đến cuối, khiến cho thần hồn không thể phá ra ngoài.
Hơn nữa việc Hồng Dịch thúc dục Trừu Tủy Hóa Nguyên, vận chuyển huyết phách, dương cương khí toàn thân, mặc dù tẩm bổ cho thần hồn, thế nhưng cũng đồng thời tư bổ thêm cho huyệt khiếu Tinh Nguyên Thượng Thai này.
Thần hồn cường đại, muốn phá thai lao ra ngoài, thế nhưng cuống rốn lại chắc chắn, trói buộc thần hồn ở bên trong.
Cũng giống như nước lên thì thuyền lên.
Nước dâng lên cao bao nhiêu đi nữa cũng không thể làm chìm thuyền được.
Thần hồn dù cường đại hơn cũng không thể phá được tinh nguyên thượng thai.
- Chẳng lẽ thật sự là nước lên thì thuyền lên sao! Đạo cao một thước, ma cao một trượng, chẳng lẽ không phá được một tầng chướng ngại này sao? Ta không tin! Không cần cố kỵ điều này điều nọ nữa. Thánh nhân nói rằng, triêu văn đạo, tịch khả tử (sáng nghe được đạo lý, chiều chết cũng nhắm mắt)! Quả nhiên là có lý!
Hồng Dịch toàn lực điều dưỡng thánh thai, để cho thần hồn phá thai xuất ra ngoài, thế nhưng lại gặp tình huống khó xử nước dâng thì thuyền lên. Đúng lúc này, bỗng nhiên sáu chữ kinh điển của kẻ đọc sách "Triêu văn đạo, tịch khả tử" vang lên trong đầu của Hồng Dịch.
Với tính cách vô cùng thận trọng của Hồng Dịch, khi gặp phải tình huống như vậy, hắn sẽ lập tức dừng lại, sau đó quay ra nghiên cứu, tìm hiểu.
Thế nhưng bây giờ hắn nhớ lại lời nói của Thiện Ngân Sa, thiếu niên phải nhiệt huyết, rồi lại mang kinh nghiệm đọc sách bấy lâu kết hợp với sự khinh cuồng, dương cương, dũng khí, kiên nghị, nhiệt huyết tạo thành sáu chữ "Triêu văn đạo, tịch khả tử!"
Sáu chữ rất đơn giản này hiện lên trong ý niệm của hắn.
Sáu chữ này là một câu nói rất bình thường của thánh nhân, Hồng Dịch cũng biết ý nghĩa của nó.
Nhưng cho tới tận giờ phút này, hắn mới lĩnh ngộ sâu sắc ý nghĩa chân chính của sáu chữ này.
- Dù cho một khắc sau phải chết, ta cũng muốn hiểu được đạo của quỷ tiên! Xem xem sinh tử bình chướng rốt cuộc là thứ gì? Đạo sinh tử, sinh tử bình chướng, nếu như tu luyện một cách cẩn thận tỉ mỉ, vừa gặp nguy hiểm đã dừng lại, thì chẳng khác nào sự sợ hãi của bản thân đối với sinh tử, nếu như thế thì sao có thể khám phá được bình chướng sinh từ. Sáng không hiểu được đạo trời, chiều sao có dũng khí mà chết đây? Nếu thế tại sao không quyết tâm khám phá một phen xem sao?
Lúc này Hồng Dịch hiểu rằng, hắn tuyệt đối không được ngừng lại, phải bỏ qua sinh tử của bản thân, tiếp tục vận chuyển mãnh liệt Trừu Tủy Hóa Nguyên.
Huyết phách, dương cương khí như thủy triều từng đợt từng đợt cuồn cuộn dồn mi tâm, tập trung lại tại Tinh Nguyên Thượng Thai.
Hồng Dịch thậm chí cảm nhận thấy trong lúc khí huyết toàn thân của mình đang cuồn cuộn vận chuyển thì thứ Chân Võ Quyền Ý kia cũng giống như chảy vào trong thần hồn.
Thần hồn lại tiếp tục bành trướng ra!
- Hả? Chuyện gì vậy nhỉ?
Thiện Ngân Sa vốn cũng đang ngồi xếp bằng trên sàn thuyền, yên lặng tu hành, tồn tưởng Thần Tiêu đạo Lôi Pháp. Thế nhưng, trong lúc đó đột nhiên một làn sóng chấn động cường đại của hồn phách lan tỏa tới, khiến cho nàng bừng tỉnh lại.
Cùng lúc đó, Chu đại tiên sinh cũng cảm thấy cả người bỗng thoải mái vô cùng, lạc ấn mà Hồng Dịch cấm chế trên người hắn cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Trong lúc Hồng Dịch toàn lực đột phá, tất cả thần niệm đều tự động thu hồi lại trong thân thể.
- Ngay cả Chân Vũ Quyền Ý cũng tràn vào trong thần hồn, như thế này chẳng khác nào làm bừa cả!
Thiện Ngân Sa nhìn thấy bộ dáng này của Hồng Dịch, liền vận khởi thần niệm, bắn qua người hắn. Nàng mơ hồ cảm nhận thấy trong lúc khí huyết của Hồng Dịch vận chuyển, thì Chân Vũ khí thế, quyền ý của dương cương niệm do rùa và rắn kết hợp mà thành cũng theo huyết phách tràn vào trong Tinh Nguyên Thượng Thai tại mi tâm của hắn.
Rầm!
Ngay khi Thiện Ngân Sa chuẩn bị nghĩ biện pháp ngăn cản sự liều mạng của Hồng Dịch, thì từ trong mi tâm của hắn đột nhiên bộc phát một trận âm phong dữ dội, từ trong âm phong, một luồng thần niệm khổng lồ lan tỏa ra ngoài, trong đó còn mang theo mùi vị huyết tinh nóng bừng bừng.
Cỗ thần niệm này so với thần niệm trước đây của Hồng Dịch hoàn toàn khác biệt.
- Đây là phá vỡ bình chướng sao?
Thiện Ngân Sa kinh ngạc, đôi môi cũng há ra.
Bởi lẽ, thời khắc này, Hồng Dịch đã phá vỡ bình chướng sinh tử, đạt thành Quỷ Tiên!
Cuối cùng cũng thành công!
Giờ phút này, sinh tử không hề đáng sợ nữa!