Dương Thần

Chương 251: Câu Cá Lớn!



- Hả? Dường như mới vừa rồi ta cảm nhận được từ trên những ngôi sao kia sinh ra một tia lực lượng rất nhỏ cộng hưởng với huyệt khiếu thì phải? Điều này sao có khả năng được? Đây chính là hiện tượng mà Ấn Nguyệt hòa thượng có nói trong Đấu Phật Bút Lục, chỉ khi huyệt khiếu tu luyện đến một trình độ nhất định, đạt tới một cảnh giới cực kỳ cao thâm mới có được mà. Ta mới chỉ là một người vừa mới bước vào cảnh giới đại tông sư, luyện tủy còn chưa thành, làm sao có thể đạt tới loại cảnh giới này được?

Hồng Dịch ngồi trong bóng tối, hết lần này đến lần khác hồi tưởng lại hiện tượng mà thân thể mới khẽ cảm nhận được ban nãy.

Hắn đứng dậy, mở cửa sổ, nhìn lên bầu trời đen kịt bên ngoài, tường đợt cuồng phong gào thét, trên bầu trời này làm gì có ánh sao nào đâu?

Lúc này, tuyết lớn đã ngừng rơi, thế nhưng gió lại rất to, mang theo những bọt tuyết vụn đập thẳng vào mặt người, vô cùng rát. Thở ra một hơi mà cũng có thể khiến cho lông mày, tóc kết đống thành sương băng.

Tuy nhiên thân thể của Hồng Dịch không hề lạnh lẽo chút nào. Ngoại trừ việc hắn có võ công cao cường, thân thể cường tráng ra thì còn có Càn Khôn Bố Đại mặc ở bên trong giống như nội y, mang theo một cỗ khí dương cương ấm áp vĩnh viễn, so với lông da của các loài động vật thì tốt hơn rất nhiều.

Đối với người vừa mới bước chân vào con đường luyện võ, vào lúc then chốt tu luyện tồn thần, huyệt khiếu cùng tinh thần sinh ra sự cộng hưởng, Hồng Dịch nhiều lần ngẫm nghĩ cũng không cách nào lý giải được.

Nếu như là võ giả bình thường, lúc luyện võ bất chợt xuất hiện tình huống như thế, phần lớn đều không chú ý, cho là đó chẳng qua là ảo giác mà thôi, thế nhưng Hồng Dịch lại là quỷ tiên 'bán lôi kiếp', thần hồn mẫn cảm đến cực điểm! Đối với sự sinh diệt của bất cứ ý niệm rất nhỏ nào trong đầu đều cũng nắm bắt được, huống chi là loại cảm ứng biến hóa trên thân thể này?

Theo lý mà nói, đây chính là cảnh giới khi huyệt khiếu tu luyện đến cảnh giới cực cao, là lúc sắp đạt tới thành tựu nhân tiên, thì mới có thể cùng các vì sao cộng hưởng như vậy. Thiên - địa - nhân lúc này mới loáng thoáng đạt tới cảnh giới câu thông cực kỳ vi diệu cao thâm.

Thân người chính là một tiểu thiên thế giới, huyệt khiếu trên thân thể con người cũng giống như những vì sao trên bầu trời. Đây là lý luận cao thâm trong võ đạo, là một loại lý luận vượt qua hiểu biết của bản thân. Điều này cũng là do Hồng Dịch đọc được từ những lý giải của Ấn Nguyệt hòa thượng ghi lại trong Vũ kinh mà biết được.

Mà ngay cả Thiện Ngân Sa trong lúc tu luyện cũng không hề có một tia cảm giác như vậy, vì thế Hồng Dịch không tin rằng mình lại có được.

Những vì sao trên trời có lực lượng, về điểm này Hồng Dịch không hề nghi ngờ chút nào. Mặt trời cũng là một ngôi sao, đó là nơi ánh sáng tụ hội lại, thực sự có thể biến thành chân hỏa hừng hực cháy. Những vì sao khác ở vô cùng vô tận trong vũ trụ tuy rằng không có lực lượng lớn như vậy, thế nhưng vẫn có đôi chút lực lượng yếu ớt và ánh sáng truyền xuống mặt đất.

Cạch!

Đóng cửa sổ lại, không để cho gió rét thổi phần phật vào phòng, Hồng Dịch lại trở về giường ngồi xuống, một lần nữa tu hành, mang thần niệm chia thành chín luồng, bảo hộ ở các huyệt khiếu.

- Thượng Cảnh Bát Thần. Hợp lại nhập thân. Đế quân huyền mẫu. Ngũ thần các trần. Cử hình độn hóa. Lưu biến thích chân. Thiên thừa vạn kỵ. Câu thăng đế thần. Bạch nguyên vô anh. Đạo dưỡng thái tân.

Niệm lại khẩu quyết huyệt khiếu, chấn động toàn thân, tồn tưởng chín thần linh trong huyệt khiếu, rục rịch chộn rộn, nuôi dưỡng thần thai.

Lúc này Hồng Dịch mới phát hiện ra, phương pháp tu luyện huyệt khiếu, tồn thần, bảo vệ huyệt khiếu, vận chuyển khí huyết, có nhiều điểm tương tự với đạo thuật tu luyện thần hồn. Tuy nhiên đạo thuật tu luyện thần hồn đều dựa vào các loại khí tức, lực lượng trong thiên địa. Còn tu luyện võ đạo là vận dụng khí huyết bên trong huyệt khiếu của thân thể, đem huyết phách hóa thành hình dạng của một loại thần linh.

- Xem ra võ đạo, tiên đạo đều có chỗ tương thông với nhau.

Hồng Dịch bảo hộ chín huyệt khiếu này, để thần niệm lưu lại ở trong huyệt khiếu, điều hòa khí huyết, sau khi ngưng tụ thành hình của thần linh, một lần nữa bùng lên, phát động Long Tượng Pháp Ấn, Chân Võ Thánh Thể trong bí pháp luyện tủy.

Những ngày qua, khi từ Mãng Hoang trở về, Hồng Dịch cũng thảo luận qua về võ học với Tinh Nhẫn hòa thượng, cuối cùng mang bí quyết luyện tủy Long Tượng Pháp Ấn cùng Chân Võ Thánh Thể dung hợp lại làm một.

Tinh Nhẫn hòa thượng chính là đại gia võ học đương thời, nhận thức đối với võ học cực kỳ tinh thâm, so với nhận thức của Thiện Ngân Sa về võ học còn phong phú hơn nhiều lắm, có một thầy giáo rành rành ngay trước mặt như vậy, Hồng Dịch nhất định phải hỏi xin ý kiến, mở mang kiến thức của hắn.

Tay chân lay động, cả người đung đưa, mũi, cổ họng phát ra âm thanh, miệng lẩm bẩm niệm khẩu quyết, trong thân thể tựa hồ như ẩn tàng bốn loại động vật: quy, xà, long, tượng.

Trong lúc Hồng Dịch đánh quyền, mỗi một quyền bổ ra, lực lượng cũng lập tức thẩm thấu vào cốt tủy, chỉ đánh trong chốc lát liền cảm thấy bên trong cốt tủy nóng hẳn lên, chẳng khác nào như có những con dòi đang bò lổm ngổm trong xương tủy. Thi triển một loạt quyền cước, âm thanh vang dội, toàn thân nóng bừng bừng như một lò lửa, rất dễ nhận thấy đây là do phát động cốt tủy, khiến cho khí huyết vận chuyển càng lúc càng nhanh.

- Hả? Thân thể của mình tại sao càng ngay càng nóng vậy? Đúng rồi, máu Tà Thần? Là do máu Tà Thần phát động! Khó trách, khó trách, mới vừa rồi ta cảm nhận được huyệt khiếu cùng tinh tú có sự cộng hưởng, thì ra là như vậy! Nghe nói Mộng Thần Cơ khi luyện Nguyên Thần Thiên Đan cũng phải đi cướp ba giọt máu Tà Thần ở Tinh Nguyên Thần miếu, từ đó có thể thấy rằng máu Tà Thần cũng có loại lực lượng này!

Lúc này, khi Hồng Dịch phát động cốt tủy, tuần hoàn khí huyết, cuối cùng cũng dẫn động được điểm dược lược tối hậu của giọt máu Tà Thần đã phục dụng hơn mười ngày trước.

Thì ra máu Tà Thần vốn là tinh huyết của một cao thủ nhân tiên đỉnh cấp, là rượu được ủ từ máu của một chiến thần, ý chí ẩn chứa trong đó chẳng những cực tốt đối với việc tu luyện thần hồn, mà kinh nghiệm võ đạo trong máu tà thần còn lưu lại một loại kinh nghiệm giúp cho huyệt khiếu và các vì tinh tú hô ứng lẫn nhau, khiến cho các huyệt khiếu trên thân thể con người, vào lúc tu luyện có thể cảm ứng được sự câu thông mạnh mẽ với các vì sao trên bầu trời.

Cuối cùng Hồng dịch cũng hiểu rõ đạo lý này!

Lần này tu luyện, không tiến vào cảnh giới câu thông với các vì sao như ban nãy, chắc hẳn là dược lực của máu tà thần đã hết.

- Tiếc thật, nếu như có bốn, năm mươi giọt máu tà thần, để ta phục dụng hết, thì ta thật sự có thể trực tiếp tu luyện đến cảnh giới nhân tiên! Không biết cả Tinh Nguyên Thần miếu có nhiều máu Tà Thần như vậy không nhỉ?

Hồng Dịch dừng lại, cởi y phục bên ngoài ra, đặt Càn Khôn Bố Đại xuống, sau đó tiến vào trong bố đại.

Nghỉ ngơi bên trong Càn Khôn Bố Đại tất nhiên là an toàn nhất. Là người dùng thần hồn hoàn thành tế luyện Càn Khôn Bố Đại, nếu như bên ngoài có bất cứ động tĩnh nào, Hồng Dịch cũng đều biết được một cách rõ ràng.

Thân thể của Hồng Dịch tiến vào trong Càn Khôn Bố Đại, trong căn phòng tối om, bên dưới tấm chăn không có một ai, chỉ còn lại một chiếc túi lớn.

Năm ngày sau.

Tuyết lớn ngừng rơi, khí trời trở nên thoáng đãng, mặt trời cũng ló rạng, băng tuyết dần dần tan ra. Mặc dù vẫn chưa hết mùa đông, tuyết lớn vẫn có thể đổ xuống, thế nhưng những con người bần cùng khốn khổ kia cuối cùng cũng có hy vọng hồi phục lại sinh khí.

Trong năm ngày này, cả Ngô Uyên tỉnh xảy ra một loạt biến hóa kịch liệt.

Một lượng lớn lương thực được phân phát để cứu trợ thiên tai. Mấy ngày tuyết lớn đổ xuống vừa rồi, số người chết rét, chết đói ở Ngô Uyên tỉnh là ít nhất. Đây có thể nói là một thành tích lớn của tuần phủ.

Tuy nhiên thành quả lớn hơn chính là tất cả sự sắp đặt của Hồng Dịch cuối cùng cũng gặt hái được kết quả. Đầu mục của Vô Sinh đạo, Chân Không đạo ở hơn hai mươi huyện phủ của Ngô Uyên tỉnh đều cho rằng quan phủ đồng ý thỏa hiệp, hợp tác cùng bọn họ, vì thế từng người từng người một, không hề phòng bị, đều cùng kết giao với huyện lệnh. Sau khi cùng chung sức cứu trợ thiên tai, vào đêm khuya liền bị Hồng Dịch cho người bất thình lình xuất thủ, vây bắt toàn bộ! Sau đó lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, áp giải về Ngô Uyên tỉnh!

Lúc đó, ở một số địa phương cũng xảy ra dân biến, thế nhưng ngay sau đó nha môn các đại huyện liền mang rất nhiều quần áo, tiền bạc phân phát xuống. Những thứ này đều được chuyển đến tận tay của những người dân khốn khổ, mỗi một suất tối thiểu cũng có thể giúp một người miễn cưỡng vượt qua mùa đông. Hơn nữa ở đầu mùa xuân năm sau, vào thời kì giáp vụ (thời kỳ giáp hạt, trái cây, lúa gạo còn xanh, chưa chín vàng, dễ đói kém) cũng có thể có cơm mà ăn, không đến nỗi phải chạy nạn.

Làm như vậy, chẳng những vừa cứu trợ thiên tại, lại vừa lập tức trấn an tầng lớp dân nghèo bị tà giáo mê hoặc còn chưa sâu.

Còn về thành phần nòng cốt của tà giáo, trong lần trợ giúp cứu tế thiên tai này, thủ hạ của Hồng Dịch và thủ hạ của Hầu Khánh Thần cũng đã thăm dò qua, rồi bắt hết một lượt! Mất đi những phần tử nòng cốt, tất cả mười mấy hương đàn của tà giáo trong Ngô Uyên tỉnh đều bị hủy diệt toàn bộ.

Quả thật đây là một đợt hành động sấm rền gió cuốn, gần như không có ai kịp phản ứng lại, hai đạo tà giáo Vô Sinh, Chân Không vừa mới manh nha đặt chân đến Ngô Uyên tỉnh liền lập tức bị tiêu diệt từ trong trứng nước.

Mặc dù trong lúc hành động truy bắt cũng gặp phải một chút chống cự, thế nhưng lực lượng thủ hạ của Hồng Dịch quá cường đại, sau khi tiêu diệt mấy tên đạo sĩ ngay cả khu vật cũng không luyện thành, chỉ biết dùng tà pháp mê hoặc dạ du, nhật du, thì hoàn toàn khống chế được cục diện.

- Tốt, tốt, tốt! Tiêu hủy hai mươi tám hương đàn! Thu được rất nhiều chứng cớ, đếm không hết! huynh đệ nhìn những tượng thần này này? Đống tiền bạc này nữa, còn có cả lương thực! Bùa chú, kinh văn truyền giáo! Những thứ này toàn bộ đều phải đưa về kinh thành, để cho hoàng thượng xem qua mới được!

Trong phủ đệ tuần phủ, Hầu Khánh Thần hưng phấn đi tới đi lui, nhìn đống đồ vật chất đống như núi trước mặt, nào là tượng thần, bùa chú, kinh văn truyền giáo, điển tịch khắc ấn, nào là các loại tín kiện bí mật gửi đến các nơi, danh sách nhân viên, quả thực như mở cờ trong bụng.

- Lần này hoàn toàn đều dựa vào hành động như sấm rền gió cuốn của Hồng huynh, chẳng những không làm trễ nải việc cứu trợ thiên tai, mà còn quăng lưới vét sạch đám tà giáo! Kế sách của huynh đệ quả thật không chút sơ sót nào!

Đến lúc này Hầu Khánh Thần đã hoàn toàn bội phục Hồng Dịch.

- Những thứ này cũng không đáng là gì, chỉ là một đám ô hợp mà thôi. Từ xưa đến nay, chỉ cần là thời thái bình thịnh thế, tà giáo không bao giờ đấu lại với quan phủ!

Hồng Dịch cười nói.

- Tuy nhiên những thứ này cũng không tính là chứng cớ gì cả, sợ rằng không thể dồn thái tử vào chỗ chết. Trước mắt chẳng qua là chỉ bỏ ra chút mồi dụ, khiến cho kẻ khác tới cắn câu mà thôi.

Trong đại lao Ngô Uyên tỉnh đã tống giám hơn ba mươi tên đầu mục nòng cốt. Ta đoán chừng trong hai, ba ngày tới, nhất định sẽ có cao thủ đến cứu bọn chúng! Thậm chí là ám sát huynh! Nếu như có cao thủ đến cứu, nhất định sẽ là nhân vật trọng yếu! Nếu như là giáo chủ của Vô Sinh đạo, Chân Không đạo đến đây thì tốt nhất.

Hồng Dịch suy tính, lần này Hầu Khánh Thần gây huyên náo quá lớn, nhất định sẽ kinh động đến cao tầng của Vô Sinh, Chân Không!

Hai ngày tới nói không chừng giáo chủ bọn chúng cũng sẽ đến đây!

Ý muốn của Hồng Dịch chính là bắt hai giáo chủ này, trực tiếp áp giải về Ngọc kinh!

Lúc này hắn đã không giống như trước đây! Nếu đã làm thì phải làm thật lớn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.