Hồng Dịch ngồi trên giường, hai tay như xé bông, cứ hết đẩy rồi lại kéo ra hai bên, chuyển động trên dưới liên tục. Hắn đang luyện “Thiên Triền thủ”
Một bộ “Thiên Triền thủ’ diễn luyện xong hắn hô dài một hơi, ánh mắt đột nhiên khai mở chiếu ra ánh sáng lấp lánh biểu hiện một thể chất khỏe mạnh cùng tinh lực sung mãn.
Hồng Dịch đứng dậy cầm cây cung treo trên tường. Đứng trụ vững rồi đột nhiên kéo mạnh dây cung thành hình viên nguyệt.
Trong thời gian năm hơi thở hắn đã kéo cung trong tư thế như vậy năm lần.
Đây là Thác mộc Bạch Ngưu cung một trăm hai mươi cân và cũng là ban thưởng của Nguyên Phi lần đó.
“ Ta vẫn chưa luyện da màng được cứng cỏi như da trâu nhưng lại có thể kéo cung nặng một trăm hai mươi cân rồi. Đây chính là cảnh giới của Võ Sĩ. Xem ra việc luyện đồng thời cả “Ngưu ma Đại lực quyền” và “Thiên Triền thủ” đồng thời kết hợp với Di Đà Kinh thì thật sự là có cơ hội đoạt lấy tạo hóa của Thiên địa rồi!”
Cảm thụ tinh lực đang tràn ngập trong người, Hồng Dịch lại tính thành quả tu luyện của bản thân đã có được trong nửa tháng nay.
Võ Sinh có thể kéo bắn liên tiếp cung sáu mươi cân còn Võ Đồ có thể bắn được liên tiếp cung tám mươi cân mà Võ Sĩ lại bắn được liên tiếp cường cung một trăm hai mươi cân!
Tiêu chuẩn trên là do Đại Kiền Hoàng triều từ trong Thiên quân khi huấn luyện đã định ra tiêu chuẩn cho những người bình thường. Nhưng mà Hồng Dịch giờ còn chưa bước vào cảnh giới Võ Sĩ nhưng lại hoàn toàn có thể kéo một trăm hai mươi cân Thác mộc Bạch ngưu cung bắn liên tiếp thành một chuỗi. Tình trạng như vây thì chỉ có một giải thích thể chất của hắn chính là thiên phú dị bẩm giống như là Trầm Thiết Trụ vậy.
Ngoại trừ da màng hắn hiện tại còn chưa cứng cỏi và năng lực chống trả công kích còn chưa mạnh ra thì thực lực của Hồng Dịch giờ hoàn toàn đủ tiêu chuẩn của một Võ Sĩ.
“ Nếu như luyện thật tốt da màng toàn thân thì khí lực chắc chắn sẽ đại tăng, có khả năng chống lại được cả người tới cảnh giới Võ Sư. Đây chính là chỗ tốt của người có thân chết cường hãn.
“ Mà gần đây việc tu luyện Thần hồn cũng có những bước tiến rất xa. Nhìn trời ngày mai chắc sẽ có thời tiết tốt. Vào giữa trưa khi mặt trời đang lúc chói chang ta thử xuất xá một lần nữa để xem xem có thể du đãng hay không.”
Tính lại một lần công phu tu luyện của bản thân, HoongfDichj lại tính tiếp việc tu luyện của Thần hồn. Hắn quyết định giữa trưa ngày mai nếu như trời nắng gắt sẽ lại xuất xác một lần để phá tan cửa ái quan trọng cuối cùng này để đạt tới cảnh giới Nhật Du đại thành. Và rồi chỉ cần một lần nữa là đạt được cảnh giới Âm thần Khu Vật.
Cùng lúc đó Hồng Dịch nghe được tiếng quyền cước vù vù vách tường bên cạnh. Hắn biết Trầm Thiết Trụ vẫn đang luyện “Ngưu ma Đại lực quyền”.
Mấy ngày này tráng hán như thiết tháp Trầm Thiết Trụ này đêm ngày luyện công, hắn tâm tư thuần phác nên võ công tiến bộ rất nhanh, đã gần bước một chân vào hàng ngũ Võ Sư rồi.
Hồng Dịch không chút nghi ngờ đem “Hổ ma luyện cốt quyền” dạy cả cho hắn thì chỉ nửa năm sau gân cốt Trầm Thiết Trụ sẽ đại thành chân chính là một võ Sư. Mà với thiên phú dị bẩm của hắn cùng với sự hung hãn của “Viên ma hỗn thần bổng” cũng có thể so được với cao thủ cảnh giới Tiên Thiên.
Trong tai cũng truyền tới tiếng hít thở kéo dài của Tiểu Mục tại một gian phòng cách vách khác.
“ Tiểu Mục mặc dù không có thiên phú dị bẩm như Trầm Thiết Trụ nhưng từ nhỏ đã có được sự rèn luyện rất tốt. Đáng tiếc là bọn họ không có luyện Đạo thuật. Song toàn tâm toàn ý luyện công khiến tâm tư chỉ nghĩ về một thứ nên tiến bộ còn nhanh hơn nhiều so với pháp võ song tu”.
Hồng Dịch gật gật đầu. Hắn đang chuẩn bị cởi quần áo lên giường đi ngủ thì đúng lúc này
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn khiến chân giường rung nảy cả lên. Điều này tựa như là một thiên thạch từ không trung rơi xuống mặt đất vậy.
Sự việc xảy ra bất ngờ khiến Hồng Dịch cực kì kinh hãi làm tim hắn như nhảy cả ra ngoài. Tay vươn ra cầm lấy Trảm Sa kiếm trên đầu giường để chuẩn bị ra ngoài xem đến cùng là có chuyện gì đang diễn ra.
Ngay khi hắn vừa mới cầm được thanh kiếm đi ra cửa thì phanh một tiếng. Cái cửa gỗ như một chiếc lá bị đánh bay. Một bàn tay lớn bằng cái chậu rửa mặt lóe lên những ánh sáng màu bạc tiến vào.
Hồng Dịch ngửi thấy nồng nặc một mùi duyên hống(*) bị đốt. Đồng thời khóe mắt hắn thấy một thần tướng đang dùng bàn tay to lớn của mình tiến vào dò xét, vào cầm bắt.
“ Đây là thứ gì vậy?”
“Đạo thuật! Mượn vật hiện hình!”
Trong nháy mắt Hồng Dịch lại một lần nữa khiếp sợ bởi vì hắn đã biết được cái đó là thứ gì rồi!
Nếu như một người bình thường mà gặp phải tình huống như vậy thì hẳn sẽ bị dọa đến vỡ mật, cả người mềm nhũn không còn khí lực nữa. Nhưng mà Hồng Dịch cũng là một người tu luyện Đạo thuật và còn thuộc làu Đạo Kinh nữa.
Huống chi mấy ngày nay hắn đều ở trong phòng vì để phòng bị Triệu phu nhân phái người tới hại mình nên gặp phải bất cứ tính huống nào thì cũng có năng lực ứng biến.
“ Đây là duyên hống kim đan chi khí, được Thần hồn khu động mà hiển hóa thành thật thể nên đây không phải là ảo giác.”
Cái này đúng không phải là ảo giác mà là chân hình thực sự nên có khả năng gây ra những thương tổn.
Trong nháy mắt, bàn tay này đã đưa tới trước mặt Hồng Dịch. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng rồi nhanh chóng lui lại phía sau một bước rút mạnh Trảm Sa Kiếm ra khỏi vỏ bỏ về phía bàn tay to lớn nọ.
Nhưng mà năm ngón tay bỗng nắm chặt lại bắt lấy thân kiếm của Hồng Dịch. Hồng Dịch rút ra định chém tiếp nhưng kiếm như rơi vào một vũng bùn bị dính chặt vào trong đó không thể rút ra được.
“Hải!”
Hồng Dịch nổi giận lại gầm lên một tiếng nữa. Hai tay nắm chặt chuôi kiếm vận sức lay động, dưới châm dùng lực lượng của ngưu ma rút mạnh thanh kiếm ra từ lòng bàn tay to lớn ấy.
“ Biến hóa thành lớn như vậy thì Hống khí sẽ tản ra nhiều chỗ dẫn tới không có sức lực gì cả. Để ta tới phá ngươi!
Hồng Dịch lại lắc mình tới đồng thời ngón tay lướt nhẹ lên lưỡi kiếm. Ngón tay bị cắt một vệt, máu tươi tức thì chảy loạn lên thân kiếm.
Máu nóng của con người khi chảy ra trong chốc lát còn chưa bị đông lại thì sẽ có một cỗ khí dương cương có khả nawg phá âm hồn tà khí. Người có khí huyết cường đại thì dù có bị làn da bên ngoài bao lấy nhưng khí dương cương vẫn có thể xuyên qua da để chấn nhiếp âm hồn.
Hồng Dịch còn xa mới đạt được trình độ như Hồng Huyền Cơ. Trình độ khí huyết cường đại, dương cương chi khí xuyên thấu qua da tới mức như hỏa diễm bao quanh mặt trời. Nhưng mà Hồng Dịch hắn phải cắt da để máu chảy lên thân kiếm nên đối với uy lực để chém giết âm hồn cũng có thể tạo ra được chút trợ lực.
Khí huyết dương cương của hắn còn chưa đạt tới trình độ có thể xuyên qua da chấn nhiếp âm hồn cho nên chỉ còn cách cắt lớp da cho máu chảy ra ngoài mà thôi.
Quả nhiên!
Vết máu loạn xạ trên thân kiếm giúp Hồng Dịch khi chém liên tục vài kiếm trúng vào bàn tay kia đã không còn cái cảm giác sền sệt dinh dính nữa.
Liên tục chém vài kiếm không ngờ đã khiến bàn tay to lớn đó thoáng chút tán loạn có vẻ như đã không còn ngưng tụ lại được hình thể..
Hơn nữa Hồng Dịch mỗi lần rút kiếm thì trên thân kiếm lại có phủ một lớp bột phấn màu xám bạc. Nó hình như là bột phấn duyên hống chi khí rơi ra.
“ Âm thần hiện hình cần phải dựa vào duyên hống chi khí nên không thể như vậy quá lâu được. Cho dù là một Quỷ Tiên cao thâm cũng chỉ có thể duy trì nhiều nhất trong vòng thời gian một nen hương mà thôi. Hơn nữa biến hóa thứ này còn lớn như vậy thì chắc chắn là không thể ngưng tụ nhỏ lại nên uy lực của nó không đủ.”
Âm thần hiện hình không phải càng lớn càng tốt. Hình thể càng lớn thì lực lượng sẽ bị phân tán. Chỉ có Thần hồn tới một mức độ mạnh mẽ nhất định thì mới có thể ngưng tụ lại thành chân nhân lớn nhỏ khác nhau. Và sức mạnh cũng được tập trung hơn nên uy lực cũng lớn hơn.
- Kẻ nào!
Đúng lúc này người trong phòng cũng đã bừng tỉnh dậy. Trầm Thiên Dương, Trầm Thiết Trụ và Tiểu Mục đều nhảy cả ra ngoài.
- A!
Bên ngoài căn phòng, nữ võ sĩ có thân thể màu bạc bỗng nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc.
Trong tròng mắt của Hồng Dịch bỗng thấy thân thể của Ngân thân nữ võ sĩ này đang nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng ta ba trượng rút xuống lại chỉ còn cao khoảng trên dưới Trầm Thiết Trụ mà thôi. Nhưng cả người ngân quang dày đặc làm cảm giác thực chất lại càng trở nên mãnh liệt.
Sau khi thu nhỏ lại, nữ võ sĩ có thân thể màu bạc thoáng cái đã xông thẳng vào phòng, một quyền kích tới Hồng Dịch.
Quyền còn chưa tới mà Hồng Dịch đã cảm thấy được kình phong đang gào thét trước đến thở cũng khó khăn.
Nữ võ sĩ thân thể màu bạc này sau khi thu nhỏ lại thì sức mạnh của quyền pháp được nàng thi triển ra còn cao hơn cả Triệu Hàn tựa như là cao thủ đã bước vững vào cảnh giới Tiên Thiên vậy.