Bị coi thường như vậy. Chớ nói là Đoạn Hải Bình. Dù là ai thì cũng không nhịn được. Lão gầm lên một tiếng. Rồi phi thân lướt đến. Từ hai bàn tay lão. Liên tục phóng ra vô số hỏa cầu, bao vây Dương Thanh vào giữa.
- Hôm nay ta nhất đinh phải giết chết. Tên nhãi ranh nhà ngươi.
Lão còn chưa nói hết thì đã bị một luồng tử quang ngăn lại. Hỏa cầu của lão gặp phải luồng tử quang này. Đều bị đổi thành màu tím rồi phát nổ. Gặp phải luồng phản chấn từ chính pháp quyết của mình. Lão gầm gừ lùi lại. Vừa lùi lão vừa nhanh chóng dùng linh lực bảo vệ bản thân đề phòng đánh lén. Khói bụi tan đi, thân ảnh Dương Thanh hiện ra. Hắn điềm nhiên phủi phủi trên Hỏa Lân Bào rồi nói:
- NêuNếu ta muốn đi. E là lão không ngăn được.
- Ngươi. Đoạn Hải Bình giận đến mức méo mó khuôn mặt. Tay chỉ vào hắn mãi mới thốt ra được một chữ.
- Ngươi cái gì. Lão thật là dài dòng. Đánh thì đánh. Còn không mau dẫn người của lão cút đi. Bản công tử rất bận.
Hihihaha. Tử Nguyệt nấp trong não hải của hắn không nhịn được cười. Tên này từ khi nào biết mạt sát người khác như vậy. Bất quá bản tiểu thư lại thích hắn như thế. Ặc. Nghĩ gì vậy. Tử Nguyệt đỏ mặt vội vã lắc đầu. Kể từ khi hóa hình. Nàng hay có suy nghĩ kiểu con người như vậy. Không biết do năm xưa. Bản thể Hỗn Nguyên Tán của nàng đã hấp thụ máu của hắn hay là chính là nàng sau nhiều năm đi bên hắn thành nói quen. Giờ đây càng ngày nàng nhìn hắn càng thuận mắt.
Sắc mặt của Đoạn Hải Bình ngày càng âm trầm. Hôm nay nếu không giải quyết ổn thoả. Không chỉ mặt mũi của lão mất hết. Mà thể diện của môn phái cũng theo đó mà đổ vỡ. Thử nghĩ mà xem. Nếu lần này lão không bảo về được Thiên Quỷ Tông. Sau nay các môn phái phụ thuộc vào bản môn sẽ vì cái gì mà bán mạng cho lão. Chúng sẽ coi thường Thân Sách Môn. Coi thường môn chủ. Điều này lão quyết không cho phép xảy ra. Thế nhưng để đối phó với Dương Thanh lão lại có mấy phần không nắm chắc.
Thứ nhất. Trong tay hắn cầm Thất Huyền Kỳ. Chính là tín vật môn chủ của Thất Huyền Môn. Ai biết là hắn may mắn có được. Hay một vị trưởng bối nào giao cho hắn. Khả năng trước còn dễ thượng lượng. Nếu là khả năng sau thì lại vô cùng nguy hiểm.
Thứ hai. Hắn sớm không đến muộn không đến. Lại đến đúng lúc. Lão và Thiên Quỷ Tông sắp giành chiến thắng. Tuy hắn có 1 mình. Nhưng cũng không loại trừ khả năng ở ngoài có bố trí mai phục. Kinh nghiệm sống nhiều trăm năm. Cho lão biết có những chuyện thà tin là có còn hơn không. Hơn nữa. Lão nghĩ Dương thanh còn trẻ mà tu vi đã cao như vậy. Ắt hẳn sau lưng có một vị cao nhân truyền thụ. Đắc tội với vị cao nhân này. Người ta không diệt được Thần Sách Môn của lão. Nhưng âm thầm phá hoại thì chỉ là chuyện nhỏ. Chính vì lợi hại như vậy, cho nên lão vẫn không dám vọng động. Trong khi lão còn đang tính toán. Thì phía bên kia. Đám Thiên Cơ đã tiến đến quỳ rạp trước mặt Dương Thanh:
- Chúng đệ tử tham kiếm Chương Môn. Cung chúc chưởng môn vạn phúc.
Hắn nhìn đám người Thiên Cơ rồi gật đầu:
- Đứng lên rồi nói.
- Tạ chưởng môn
Hắn vẫy Thiên Cơ rồi hỏi:
- Ngươi. Trước hết nói rõ cho ta biết đây là có truyện gì.
Thiên Cơ cung kính làm lễ rồi mới nói:
- Khải bẩm Chưởng môn. Thực ra chúng ta và Thiên Quỷ Tông vốn không có thù oán gì. Chỉ là mấy năm gần đây do tranh chấp địa vị phụ thuộc vào Thần Sách Môn này mà thôi.
Như sợ Hắn không hiểu. Thiên Cơ lại một phen giải thích. Theo như hắn hiểu thì Thất Huyền Môn và Thiên Quỷ Tông vì địa bàn ở gần nhau nên thường xuyên mâu thuẫn. Chuyện này cũng không có gì là lạ. Thế nhưng mấy năm gần đây. Thần Sách Môn đánh bại một thế lực lớn ở phía tây. Cửa ngõ tiến về hướng này lộ ra. Hai môn phái nhỏ này lập tức hướng đến Thần Sách Môn xin phụ thuộc. Tuy nhiên không biết bằng cách nào Tông chủ của Thiên Quỷ Tông lại nhanh chân hơn. Chính vì vậy mà môn phái lần này gặp họa diệt môn. Hơn nữa vị trí sơn môn của Thất Huyền Môn này vô cùng đặc biệt. Nó hợp với đại bản doanh của Thần Sách Môn thành một thế gọng kìm. Bao vây gần chục môn phái nhỏ nữa. Hơn nữa còn là tấm bình phong phòng ngự vè phía đông. Vị trí chiến lược như vậy. Đám người Đoạn Hải Bình. Muốn tự mình nắm giữ hơn là giao cho người khác. Chính vì vậy mới có việc này.
Phân tích đâu ra đó hắn đã nhân ra điểm cốt lõi. Chính là do vị trí địa lý của Thất Huyền Môn này đã đưa môn phái tới chỗ diệt môm. Trong nháy mắt hắn đã làm ra quyết định. Hắn phất tay cho đám Thiên Cơ đứng về một bên rồi nói với Đoạn Hải Bình tươi cười.
- Thì ra là Đoạn trưởng lão. Thất kính thất kính.
Đoạn Hải Bình khinh thường nghĩ. Giờ ngươi đã sợ danh hiệu của lão phu sao. Lão đang định ra oai phát lạc vài câu thì hắn lại nói tiếp.
- Các ngươi mau lấy cho Đoạn Trưởng Lão ít linh thạch vụn. Rồi tiến lão trở về. Không thể để người ta đến đây không công được
- Cái gì...
Lần này ĐHB nổi giận thực sự. Lão quyết định không nhịn nữa. Nếu lão còn nhịn. Danh tiếng bao năm qua của lão sẽ trôi theo dòng nước. Lão quyết định dù sau lưng hắn là ai. Lão cũng sẽ giết hắn trước. Lão hét lên một tiếng. Rồi há miệng phun ra một luồng chân hỏa. Ẩn hiện bên trong đám lửa này chính là bổn mạng pháp bảo của lão. Một pháp bảo cao giai có tên là Cửu Long Huyền Thiết Đỉnh. Pháp bảo này năm xưa lão may mắn có được trong một di chỉ thượng cổ. Kể cả công pháp tu luyện của lão cũng từ nơi đó mà đoạt được. Từ lúc lão luyện hóa thành công đồng cấp chưa ai là đối thủ.
Ầm ầm
Từng âm thanh bạo liệt kinh khủng từ
Từ Cửu Long Đỉnh vọng ra. Chiếc đỉnh tỏa ra ánh sáng âm u màu lục. Một luồng hỏa diễm ngập trời xuất hiện khuếch tán ra xung quanh. Nhưng nơi nó đi qua mọi vật đều tan thành tro bụi.
Không hổ là cao giai pháp khi. Gương mặt của Dương Thanh trầm xuống.
Grao
Một tiếng long ngâm vang lên. Luồng hỏa diễm kia nhanh chóng hội tụ thành 9 con hỏa long. Vờn xung quanh Đoạn Hải Bình. Rồi nhanh chóng thôn phệ lẫn nhau để trở thành một con duy nhất. Lão đã vận dụng trạng thái mạnh nhất của Cửu Long Đỉnh. Cửu Long Hợp Nhất. Với pháp quyết này. Lão tin chắc hắn sẽ không sống được.
Lẩm bẩm một đoạn pháp quyết. Lão liên tiếp đánh ra 4 thủ ấn khác nhau. Con hỏa long gầm lên một tiếng rồi lao đến chỗ Dương Thanh. Sắc mặt hắn trầm hẳn lại. Công kích mạnh mẽ lăng lệ như vậy. Kể từ khi hắn kết đan đến giờ mới thấy lần đầu.
Hắn nhanh chóng tiến về phía trước giờ tay phải lên. Từ tay phải của hắn năm cỗ quan tài bay ra. Từ trong đó xuất hiện năm mĩ nữ như hoa như ngọc. Nhưng mọi người nhìn kỹ thì chỉ là năm cái xác chết mà thôi. Cả đám còn đàn ngơ ngác không hiệu hắn triệu mớ xác chết này ra làm gì. Thì bất chợt thi ma mặc áo vàng mở mắt ra. Đó chính là Kim Linh Thánh Mẫu. Nàng vửa mở mắt 4 thì mà còn lại cũng theo đó mà cử động. Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng thốt ra bốn chữ.
- Ngũ Hành Tương Sinh.
Tức thì năm thi ma lập tức đứng vào các phương vị khác nhau. Tạo thành một tiểu trận. Hàn khí từ ma lực các nàng phát ra. Khiến mọi thứ đóng một tầng băng mỏng.