Thiếu chủ Quỷ Cốc tên là Tần Chích. Trong cổ thư Tần Chích không được ghi chép nhiều. Nhưng những người có quan hệ với hắn đều được ghi lại rằng tất cả đều lãnh huyết tàn bạo đến cực điểm.
" Cái kia, vừa rồi ta cứu ngươi một mạng. Tình huống vừa rồi của ngươi rất nguy hiểm nếu không có ta kịp thời ra tay chỉ sợ ngươi lúc này đã chết rồi." Lăng Sương nuốt nước miếng, cảnh giác nhìn Tần Chích. Hắn muốn giết nàng dễ như trở bàn tay.
Tần Chích nhìn Lăng Sương: "Ngươi sợ ta?"
" Đương nhiên sợ rồi!" Lăng Sương lập tức trả lời, khí thấy sắc mặt Tần Chích trầm xuống thì nàng chột dạ nói: "Không phải vừa rồi ta mới cắn ngươi đó sao? Ngươi nhìn ta ăn mặc như thế này sẽ không muốn tìm ta đòi tiền bồi thường đó chứ. Ta khẳng định không bồi nổi đâu."
Tần Chích như có điều suy nghĩ nhìn Lăng Sương: "Ngươi vào bằng cách nào?"
Trong Quỷ Cốc cơ quan giăng đầy, chỉ cần không cẩn thận đừng nói là người ngay cả chim bay cá nhảy đều khó mà trốn thoát. Nơi đây chỉ có mình hắn biết rõ, nữ nhân này sao có thể tới đây?
"Chuyện nói ra thì rất dài dòng. Ta từ bên ngoài không cẩn thận rơi xuống đây rồi nhìn thấy có ôn tuyền muốn xuống tắm một chút không nghĩ tới ngươi từ trên trời giáng xuống. Thật sự lúc ấy ta rất là kinh hãi."
Lăng Sương hiện tại từ nhỏ là cô nhi cho nên rất biết nhìn mặt để nói chuyện. Nàng sẽ không dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào nhưng cũng không tùy tiện đắc tội bất kỳ ai.
Lăng Sương nuốt nước miếng: "Cái kia có thể từ từ nói chuyện được không? Chúng ta đều là những người văn minh, cả ngày chém chém giết giết..."
Lời còn chưa dứt, đột nhiên từ trên trời lại giáng xuống một đạo hắc ảnh. Lăng Sương sững sờ. Người ở Quỷ Cốc đều yêu thích trờ chơi này sao? Nhưng nhìn dáng dấp trước sau lồi lõm này có lẽ là nữ nhân nha. Hai mắt Lăng Sương len lén liếc nhìn nữ nhân này là mỹ nữ đó!
"Thiếu chủ, Nguyệt Nương đến chậm. Thỉnh Thiếu chủ trách phạt." Nguyệt Nương đi tới trước mặt Tần Chích, quỳ trên mặt đất nói ra.
Sắc mặt Tần Chích lạnh lùng: "Ta nói rồi, trừ ta ra bất luận kẻ nào cũng không thể đặt chân đến đây!"
"Thiếu chủ." Nguyệt Nương cúi thấp đầu, giọng nói không có nửa phần ủy khuất.
Lăng Sương nhìn Tần Chích, nam nhân này đầu óc có bệnh à? Một đại mỹ nữ đứng trước mặt vậy mà hắn chẳng thèm nhìn một cái. Nhưng ngẫm lại lúc nàng không có mặc gì đứng trước mặt hắn, hắn cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Không lẽ tên Tần Chích này là cong?
"Mang nàng về." Tần Chích lạnh lùng nói một câu. Dưới chân điểm nhẹ, nháy mắt một cái đã không thấy bóng dáng.
Nguyệt Nương từ dưới đất đứng lên. Lăng Sương có chút đề phòng nhìn nàng. Người ta đều nói nữ nhân càng xinh đẹp lại càng đáng sợ. Vậy nữ nhân trước mắt này chính là một nhân vật khủng bố rồi!
"Mặc kệ ngươi tới nơi này có mục đích gì nhưng ngươi phải cách xa Thiếu chủ của chúng ta ra. Nếu không ta sẽ giết ngươi." Nguyệt Nương đánh giá Lăng Sương. Đây là nơi Thiếu chủ luyện công, ngoại trừ Thiếu chủ không ai được tới nơi này. Tại sao nữ nhân này lại xuất hiện ở đây? Hơn nữa thái độ của Thiếu chủ đối với nữ nhân này có chút không bình thường. Nữ nhân này trăm phương ngàn kế tiếp cận Thiếu chủ. Rốt cục là có ý đồ gì?