Lăng Sương thầm nghĩ, Tần Chích là tên thuốc cao bôi trên da chó hay sao vậy? Sao cứ dính chặt người như thế chứ, muốn bỏ cũng bỏ không được!
Có Tần Chích đi cùng, Lăng Sương đi tới đâu cùng kèm theo một vầng hào quang, người xung quanh tự động nhường đường, Lăng Sương đi cả buổi bỗng nhiên dừng lại, Tần Chích đi theo nàng cũng dừng lại theo.
Đi cả buổi Lăng Sương mới nhớ tới, nàng vừa tới Quỷ Cốc, hình như không biết tiệm cơm Quỷ Cốc ở chỗ nào, Quỷ Cốc lớn như vậy, nếu nàng cứ đi tiếp thế này, đến tối cùng không tìm được đồ ăn.
Vừa vặn có vài đệ tử trong cốc đi ngang qua, bọn họ cũng giống như những người khác, nhìn thấy Tần Chích cũng không dám tới gần, giữ một khoảng cách thật xa mới hành lễ rồi chạy trốn nhưng lại bị Lăng Sương gọi lại.
" Mấy người các ngươi, đứng lại." Lăng Sương hô lên với mấy người đó.
Cẩu sư gia đã thông báo, ai cũng không được phép đắc tội Lăng Sương, bây giờ Tần Chích cũng đi theo Lăng Sương, mấy đệ tử trong cốc nào dám bỏ chạy, một người trong số đó nơm nớp lo sợ hỏi: "Không biết cô nương có dặn dò gì?"
" Các ngươi có biết quán cơm ở chỗ nào không? Thiếu chủ đói bụng muốn đi ăn cơm." Lăng Sương rất thông minh, cáo mượn oai hùm đạo lý này nàng hiểu rất rõ đó, huống chi bây giờ Tần Chích ở ngay bên nàng. Có sẵn bia đỡ đạn không cần bỏ qua.
Mấy đệ tử quay mặt nhìn nhau, bình thường Thiếu chủ đều ăn cơm ở Sinh Tử Điện, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói Thiếu chủ tự mình đi đến quán ăn cơm.
" Tiệm cơm ở phía sau ngươi, rẽ trái đến hành lang thứ nhất lại cua phải, đi tiếp qua ba hành lang, lại tiếp tục rẽ qua bên trái đi..."
Lăng Sương nghe thấy thật đâu đầu, khoát tay áo: "Ngươi nói nhiều như vậy ta cũng không nhớ được đâu, ngươi dẫn chúng ta đi."
Cái đệ tử kia nuốt ực một ngụm nước miếng, không dám chống đối, bước cẩn thận từng li từng tí về phía trước, vẫn duy trì khoảng cách với Tần Chích, nói: "Thỉnh Thiếu chủ và cô nương đi theo ta."
Dưới sự dẫn dắt của đệ tử đó, rất nhanh Lăng Sương và Tần Chích đã đến được tiệm cơm của Quỷ Cốc, tiệm cơm của Quỷ Cốc còn rộng lớn hơn so với sự tưởng tượng của nàng, trên cửa chính của tiệm cơm có treo một bảng hiệu, nét vẽ như rồng bay phượng múa khắc lên hai chữ: Thiện Thực Đường.
Lăng Sương đi vào Thiện Thực Đường, lúc này vừa khít là thời điểm ăn trưa, đệ tử của Quỷ Cốc đều phân nhóm thứ tự để đến đây ăn uống, cho nên bên trong Thiện Thực Đường có không ít các đệ tử đang ngồi dùng cơm, bọn họ nhìn thấy Lăng Sương và Tần Chích cùng nhau tiến đến, tất cả đều khiếp sợ, tiếp theo, tất cả mọi người tất cả mọi người đứng lên: "Bái kiến Thiếu chủ!"
Lăng Sương bị cục diện làm cho giật mình, tình huống giống sờ sờ như trong phim truyền hình nha, nhìn lại Tần Chích, vẻ mặt chẳng một chút quan tâm, Lăng Sương nuốt nước miếng, cười khan nói: "Mọi người, mọi người tiếp tục ăn cơm đi, ăn cơm tiếp đi."
Lăng Sương kéo Tần Chích đang xám xịt đi đến một chiếc bàn trống, toàn bộ bên trong Thiện Thực Đường lại một lần nữa lặng ngắt như tờ!
" Ông trời ơi! Nàng đụng vào Thiếu chủ kìa!" Đây chính là tiếng lòng của tất cả chúng đệ tử ở đây.
"Vậy mà Thiếu chủ không giết nàng! Thật không thể tin nổi!"
...
Đầu bếp tại Thiện Thực Đường đã làm ở đây hơn nửa đời người, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Tần Chích tự mình đến Thiện Thực Đường để ăn cơm, hắn vội vàng cầm thực đơn chạy qua, cung kính hỏi: "Xin hỏi Thiếu chủ, muốn ăn gì ạ?"
Lăng Sương cảm thấy bầu không khí Thiện Thực Đường khá là quái dị, tất cả mọi người chỉ nhìn nàng không nói, ánh mắt kia vẫn đặc biệt cổ quái, chỉ là nàng rất đói bụng đói đến nổi ngực muốn dán vào lưng, nên chẳng còn nhiều sức mà suy nghĩ lung tung nữa, cứ lấp đầy bụng rồi hẵn nói.
"Ngươi, ngươi đưa thực đơn cho ta, ta giúp Thiếu chủ chọn món." Chậm rãi nói.
Đầu bếp nhìn Lăng Sương, thấy Tần Chích không có phản đối, hắn cũng không rõ đây đang là tình huống gì, nhưng vẫn lập tức đưa thực đơn tới, Lăng Sương lật vài trang để xem, không thể không nói, thức ăn của Quỷ Cốc cũng không khác lúc nàng đang ở hiện đại, thật là tốt quá.