Dưỡng Thiếu Chủ Đấu Tra Nam

Chương 50: Nhị trưởng lão



Lăng Sương cảm thấy thật buồn cười, xem ra tối hôm qua Nguyệt Nương cũng có mặt ở Thiện Thực Đường, nhưng nữ nhân này lại cứ như vậy trơ mắt nhìn Tần Chích phát cuồng.

" Nói như vậy, tối hôm qua tả sứ đại nhân cũng có mặt ở đó." Lăng Sương lạnh lùng hỏi.

Nguyệt Nương nhìn chằm chằm vào Lăng Sương, không biết lời này của Lăng Sương là có ý tứ gì, nàng lạnh lùng đáp trả: "Bảo hộ Thiếu chủ là sứ mệnh của ta."

Lăng Sương cười lạnh: "Sứ mệnh? Ngươi biết rõ Thiếu chủ phát bệnh, lại vẫn ẩn mình ở nơi bí mật gần đó mà không chịu hiện thân, cái này chính là sự mệnh của ngươi à?"

" Nếu Thiếu chủ không đi cùng với ngươi, ngươi không nhắc tới chuyện mẫu thân của ngài thì ngài ấy sẽ phát bệnh sao?"

Cuối cùng Lăng Sương cũng đã hiểu được mục đích lần này tới của Nguyệt Nương là gì, nói cho cùng vẫn là vì chuyện mẫu thân của Tần Chích, bí mật mẫu thân trên người Tần Chích đến cuối cùng là như thế nào, lại phải để cho cả Quỷ Cốc phải giữ kín bưng như thế?

" Muốn ghép tội thì sợ gì không có lý do? Chi bằng Tả sứ đại nhân cứ nói thẳng ra đi?" Kẻ đến thì không thiện kẻ thiện thì không đến, Nguyệt Nương nhìn chằm chằm vào Lăng Sương, nhưng cũng không phải chờ đợi lời này của nàng?

Có Tần Chích là tấm bia đỡ đạn, tạm thời Nguyệt Nương cũng không dám làm gì với Lăng Sương, lấy địa vị của Nguyệt Nương, muốn đối phó với Lăng Sương một nha hoàn không quyền không thế, quả thực dễ như trở bàn tay.

"Ta mặc kệ ngươi tới Quỷ Cốc là vì cái gì, nhưng nếu sự hiện hữu của ngươi uy hiếp đến Thiếu chủ, ta tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình." Nguyệt Nương vứt bỏ những lời này rồi rời khỏi phòng thu chi.

Lăng Sương nhìn bóng lưng của Nguyệt Nương, nữ nhân này bị điên rồi.

Mãi cho đến khi không thấy bóng dáng của Nguyệt Nương, Lăng Sương tiếp tục tra khoản mục, khoảng chừng được một nén hương, một gã sai vặt chạy vào, vẻ mặt đầy lo lắng, nói: "Lâm cô nương không tốt rồi, Tôn lão mời người đến dược lô đi một chuyến."

Lăng Sương đang lo tìm không được cơ hội đến dược lô để nhìn Nguyễn Cẩm, đây chính là lý do chính đáng, nhưng sao đột nhiên Tôn lão lại mời nàng tới đó? Không lẽ Nguyệt Nương nữ nhân kia đã bày ra cạm bẫy gì rồi?

" Tôn lão có nói chuyện gì không?" Lăng Sương vẻ mặt đầy trấn định hỏi.

"Hình như Thất trưởng lão bị trúng độc, Tôn lão không còn biện pháp nào nên mới thỉnh Lâm cô nương qua đó." Gã sai vặt cực kì gấp gáp nhưng không dám lỗ mãng.

Thất trưởng lão?

Lăng Sương không có một chút ấn tượng nào với người này, trong bản cổ thư kia cũng không hề đề cập đến những vị trưởng lão trong Quỷ Cốc, Lăng Sương đặt bút lông xuống, nói: "Không được rồi, Cẩu sư gia gia hạn cho ta ba ngày phải kiểm tra lại hết toàn bộ những khoản này, không thì sẽ phạt ta nửa năm tiền chi tiêu."

" Cẩu mỗ biết ngay là Lâm cô nương sẽ nghĩ như vậy, cho nên Cẩu mỗ tự mình đến đây thỉnh Lâm cô nương, khoản chuyện này, Lâm cô nương thích lúc nào thì làm lúc đó, Cẩu mỗ tuyệt không khấu trừ tiền tiêu vặt hàng tháng đâu." Vẻ mặt Cẩu sư gia lo lắng đi tới, hắn đợi được, nhưng Thất trưởng lão không thể đợi được.

Lăng Sương đã đạt tới mục đích, đứng lên lười biếng duỗi eo: "Cái này là Cẩu sư gia nói đó, ta không có ép buộc ngài nha."

Trong lòng Cẩu sư gia tràn ra một trận ác hàn, nữ nhân này thật đúng là được tiện nghi rồi còn khoe mẽ, nhưng hắn đang yếu thế đành phải nhún nhường nói: "Cô nãi nãi của ta ơi nhanh lên đừng lề mề nữa, mau đi tới dược lô với ta."

Lăng Sương thấy Cẩu sư gia vội vã như vậy, cũng muốn nhìn xem Thất trưởng lão kia rốt cuộc đã trúng phải thứ độc gì, lúc trước Cẩu sư gia nói mấy vị Trưởng lão không có ở trong cốc, nhưng bây giờ thì Thất trưởng lão lại bị trúng độc, hoàn toàn không phù hợp.

Cẩu sư gia dẫn theo Lăng Sương đi vào dược lô, bên ngoài dược lô đã có không ít đệ tử của Quỷ Cốc, với cục diện này Lăng Sương vẫn là lần đầu nhìn thấy, Cẩu sư gia trực tiếp mang Lăng Sương đi vào trong Nội Đường của dược lô, Nguyệt Nương và mấy vị lão giả chưa từng gặp mặt cũng đã có mặt ở đây, mấy vị lão giả này có lẽ chính là Trưởng lão của Quỷ Cốc.

Trong nội đường có một chiếc giường, nằm trên giường là một lão đầu tử có mái tóc và râu ria đã phai màu, hắn nửa trên đã cởi sạch, trên người hắn mạch máu căng phồng, trong mạch máu đều toàn là máu đen.

Tôn lão nhìn thấy Lăng Sương đã đến, vội vàng vẫy tay với nàng: "Tiểu Lâm, ngươi tới."

Lăng Sương đi qua, đang chuẩn bị bắt mạch cho Thất trưởng lão, thì đột nhiên một lão giả râu bạc trắng cất giọng nói: "Tôn lão, nàng là ai?"

Cẩu sư gia giải thích nói: "Nhị trưởng lão, nàng là dược đồng mới tới, cũng chính là nha hoàn hầu cận của Thiếu chủ, y thuật của nàng...."

Lời nói của Cẩu sư gia còn chưa dứt, đã bị Nhị trưởng lão ngắt lời: "Lão phu hỏi Tôn lão."

Cẩu sư gia gượng cười hai tiếng, có chút lúng túng đứng ở một bên, Tôn lão vuốt vuốt chòm râu, sắc mặt cũng có chút khó coi: "Như Cẩu sư gia đã giải thích, Tiểu Lâm chính là dược đồng mới tới, nếu Nhị trưởng lão không muốn Thất trưởng lão chết, thì hãy bớt nói nhảm lại."

" Ngươi! Ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không hả?" Nhị trưởng lão sắc mặt trầm xuống, trong lời nói đã có không ít nộ khí.

Lăng Sương nhìn Nhị trưởng lão, nói: "Nhị trưởng lão nói cũng đúng, ta cũng chỉ là một nha hoàn, sao có thể chữa bệnh cho Thất trưởng lão, đúng không? Các ngươi cứ chậm rãi bận rộn, ta tới phòng thu chi tiếp tục kiểm tra sổ sách."

Ngươi cho rằng lão nương cam tâm tình nguyện đến xem bệnh cho các ngươi sao? Ra oai phủ đầu mới là chuyện chỉ có nàng làm.

Lăng Sương nói xong quay người muốn rời đi, Cẩu sư gia vội vàng nói: "Lâm cô nương dừng bước!"

Lăng Sương quay đầu lại nhìn Cẩu sư gia: "Cẩu sư gia không cần níu kéo, tuy ta chỉ là một nha hoàn nhưng cũng rất bận rộn đó."

Tôn lão đều đã bó tay với độc trên người của Thất trưởng lão, hiện tại Lăng Sương chính là hy vọng duy nhất có thể cứu sống Thất trưởng lão, Lăng Sương mà bỏ đi, Thất trưởng lão sinh tử khó liệu.

Đột nhiên Nhị trưởng lão một cái lắc mình đến trước mặt Lăng Sương, một tay bóp chặt vào cổ nàng, Lăng Sương thầm nghĩ cái Quỷ Cốc đều yêu thích bóp cổ người khác sao? Sở thích cũng thật kỳ lạ!

Cẩu sư gia nhìn thấy một màn như vậy, trừng lớn mắt nhìn Nhị trưởng lão: "Nhị trưởng lão hạ thủ lưu tình! Tiểu Lâm Thiếu chủ..."

Lời Cẩu sư gia còn chưa nói hết, đột nhiên một cái bóng đen từ bên ngoài với một  tốc độ cực nhanh lướt vào, một chưởng của hắn mở ra hai tay của lão nhân, sau đó đứng ở trước mặt Lăng Sương, sắc mặt lạnh như băng, như là Huyết La Sát được phóng thích từ Địa Ngục.

" Thiếu chủ! Ngài vì một nữ nhân mà ra tay với lão phu!"

Nhị trưởng lão nắm tay phải, vừa rồi một chưởng kia của Tần Chích đã xuất ra rất nặng, tuy nội lực của Nhị trưởng lão thâm hậu nhưng chấn động không nhỏ này vẫn là lần đầu tiên hắn giao thủ với Tần Chích lại rơi xuống thế hạ phong.

Tần Chích lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhị trưởng lão: "Có ta ở đây, ai dám tổn thương nàng?"

Nhị trưởng lão nhướng mày, Đại trưởng lão không có ở trong cốc, bây giờ trong cốc hắn chính là lớn nhất, tuy Tần Chích là Thiếu chủ nhưng địa vị thất đại trưởng lão của bọn hắn ở trong cốc cũng rất được tôn sùng, ngay cả lão Cốc chủ còn phải tôn kính bọn họ, thế mà Tần Chích lại dám vô lễ như vậy.

Cẩu sư gia nhìn bầu không khí có chỗ không thích hợp, vội vàng tiến lên giảng hòa: "Thiếu chủ bớt giận, Thất trưởng lão bị trọng thương, Tôn lão thỉnh Lâm cô nương tới đây để trị thương cho Thất trưởng lão, vừa rồi Nhị trưởng lão chỉ hỏi vài câu thôi, vô tình làm tổn thương tới Lâm cô nương..."

Lời Cẩu sư gia còn chưa nói hết, Lăng Sương đã nói: "Cẩu sư gia nói chuyện thật không biết suy nghĩ, ta bóp cổ ngài, nói chỉ là ta vô tình làm tổn thương ngài thôi, ngài tin sao?"

Cẩu sư gia bị những lời này của Lăng Sương làm nghẹn gần chết, hắn chính là muốn tạo bậc thang cho Nhị trưởng lão, không nghĩ tới Lăng Sương lại không cho mặt mũi như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.