Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 148: Giao Ước, của Hắc Ma!



A - Long giơ tay lên ra hiệu mọi người im lặng nói!

“Ta thông báo Hắc Ma Quân Đoàn chính thức thành lập, Hắc Ma Quân sẽ chiến đấu hy sinh cả tính mạng, vì những người dân yếu tầm thường yếu đuối, Hắc Ma quân không có kẻ yếu đuối,không có ai là nô lệ hay động vật thấp kém gì cả, chỉ có những chiến binh mạnh nhất, nhưng người dân của ta, hãy cho ta biết các ngươi muốn gì!

A - Long với chất giọng hùng hồn diễn thuyết!

“ Các ngươi có muốn bị biến thành nô lệ không!

Đám người im lặng nhìn nhau,một người trong số đó nói! Mọi người phải lắng tai lắm mới nghe được, rồi mọi người khi nghe thấy rõ,rồi mới đồng thanh hô to!

" Không!!! chúng tôi không muốn!

“ Các ngươi có muốn bị chà đạp mất hết tôn nghiêm không!

" Không..!! Chúng tôi không muốn!

“ Các ngươi có muốn bị giết hại, bị xem như hàng hoá, bị đem ra làm đồ chơi mua vui cho đám quý tộc chém giết không!?

" Không!!! Không..!! Tiếng gào thét vô cùng thê lương của đám người truyền khắp nơi như tiếng sấm bên tai mọi người!

A - Long hỏi lại!

“ Các ngươi Không muốn cái gì!

Một lão giả, dùng chất giọng già nua kêu lên! " Chúng ta không muốn trở thành nô lệ! Mọi người đồng thanh hô lên!

" Chúng ta không muốn trở thành nô lệ!

“ Tốt..!!!!! A - Long cao giọng hỏi!

“ Những người dân của ta, hãy cho trả lời câu hỏi của ta!

“ Các ngươi muốn, được ăn cơm no áo mặc đủ ấm chứ?

" Có..!! chúng tôi muốn!

“ Các ngươi muốn được sống như một con người chân chính chứ?

" Có.!!! Chúng tôi muốn!

“ Các ngươi muốn bảo vệ những người mà các ngươi yêu quý chứ, ông bà cha mẹ anh chị em của các ngươi chứ?

" Có.!!! Chúng tôi muốn!

“ Các ngươi muốn làm gì! Các ngươi có muốn tự do, muốn làm gì thì làm chứ? các ngươi muốn được khai hoang và tự sinh sống bởi chính sức lao động của mình chứ!

" Có.!!! Chúng tôi muốn!

“ Tốt..!! Vậy các ngươi tin tưởng ta chứ!

" Có.!!! Chúng tôi tin ngài!!!

“ Các ngươi muốn những thứ đó, nhưng các ngươi phải nghe theo lời ta nói, các ngươi có làm được không? Ta bảo các ngươi đi hướng đông, các ngươi không thể đi về hướng tây, ta bảo các ngươi phải chiến đấu, thì các ngươi phải chiến đấu, ta bảo các ngươi chạy trốn thì các ngươi cũng không được phép đừng lại, dù ta có bảo các ngươi vào kỹ viện, các ngươi dù có là hoà thượng đi chăng nữa, các ngươi cũng phải móc tiểu huynh đệ của mình ra,Ta yêu cầu như thế các ngươi có làm được không???

Đám người lúc đầu nghe chất giọng hùng hồn của A - Long máu huyết như sôi trào, nhưng khi nghe câu cuối cùng của A - Long, lòng có cảm xúc muốn đánh tên nào đó ra thành đầu heo,nhưng tất cả chỉ là suy nghĩ trong đầu, A - Long cười nói!

“ Các ngươi chưa trả lời ta đó, Các ngươi có làm được không???

- Đám người im lặng một lúc, nhớ tới câu nói bậy bạ cuối cùng của A - Long, máu nóng trong người như sôi trào hẳn lên, bỗng không khí đang yên tĩnh lại như một lần nữa bùng cháy, mọi người hét to!!

" Có..! Chúng tôi làm được!!

“ Tốt..! Hôm nay các ngươi cùng bổn thiếu gia lập thành minh ước! Chỉ cần một ngày ta còn sống, ta sẽ bảo vệ các ngươi như ngày hôm nay!

Nói xong hắn liền rut sau lưng ra một thanh dao găm sắc bén, tự cắt một đường trên tay của mình hắn nói to!

“ Hôm nay ta vì các ngươi, sãn sàng đổ máu! Vậy còn các ngươi, có sẵn sàng vì ta mà đổ máu chiến đấu cùng ta không??? Ta đã sẵn sàng, vậy còn các ngươi thì sao???

Có người hô!

" Chúng tôi nguyện chết vì ngài!

- Đám người khí huyết, dù là nam hay nữ, già trẻ lớn bé đều, khí huyết trong người như sôi trào lên, bọn họ gắng hết sức từ trước tới giờ, bọn họ cam tâm thật dạ quỳ xuống nơi,một tên trong đó nói mọi người đồng thanh hô theo!

“ Thiếu Gia chúng tôi nguyện chết theo người,chúng tôi nguyện hy sinh tánh mạng để phục vụ người, mong người hãy yêu thương và chiếu cố những người dân yếu đuối chúng tôi!

A - Long nói!

“ Các ngươi chưa ăn cơm sao,ta không nghe thấy các ngươi nói gì hết, hô to lên hãy cho cả thế giới này biết, sự tồn tại của các ngươi đi nào, hét to lên cho cả thế giới này biết các ngươi cũng có quyền được sống, có quyền được đứng trên chính đôi chân của mình!

Grào...!!! Gào.!! Tiếng gào thét như muốn xé tan cổ họng của từng người ở đây, A - Long cũng sử dụng toàn lực Gào.ooooo.!! Lên một tiếng, sử dụng Linh Khí, Đấu Khí, và nội lực, sử dụng công phu sư tử hống, quy tụ không khí và nước ở khắp nơi, pha lẫn nội lực đánh một chưởng Nộ Long Gầm Thét lên trời!

Hình thành một con Băng Long, Quấn quanh là Võ Hồn Phượng Hoàng của A - Long, cùng thanh âm Long Ngâm và Phượng Hót bay lên xé nát đám mây gầm thét trên bầu trời nhiều mây đen, thiền địa biến sắc vì sát khí quá nặng, xé ra một khe hở tràn ngập ánh sáng chiếu xuống tất cả mọi người ở đây không ai có thể nổi bật hơn A - Long được mọi người vây quanh, hắn đang đứng ở trung tâm mọi người hắn kêu lên!

“ Gào thét đủ rồi! Bây giờ ta có việc giao cho các ngươi, các ngươi ai giám cùng ta tiến tới Lã Gia, đòi lại những huynh đệ tỷ muội mà chúng ta đã bị bọn chúng bắt đi, ai muốn liều mạng cùng ta, thì hãy đứng ra ngoài đây!

- Thế là vô số thanh niên trai tráng khỏe mạnh, có cả nữ nhân, có cả những ông già bà lão, cũng có cả những đứa trẻ mới lớn lên, vô cùng gầy còm, hắn nhìn một ông lão hỏi!

“ Lão cũng muốn đi sao?

Lão hành lễ với. A - Long xong rồi nói!

“ Thưa Hắc Ma thiếu gia,Lão Hủ tuy già, nhưng vẫn có thể lê nổi cái thân già này, cái mạng của Lão là của Thiếu Gia người, nay thiếu gia người cần giúp đỡ thì lão cũng muốn giúp một tay, coi như thí cái mạng già này thì ít nhất cũng đỡ được vài nhát đao thay cho thiếu gia người! Nói xong lão liền quỳ xuống nói! Mong thiếu giá thành toàn cho Lão hủ!!

- Mọi người ở đây ai thấy cảnh này, hai mắt đều đỏ lên, có người không chịu nổi mà rơi lệ đầy mặt, bọn họ nhớ tới cảnh, gia đình đang êm ấm thì bị người xông vào chém giết, gia đình bị chia rẽ, vợ con thân quyến bị lăng nhục trước mắt, mà họ không thể làm gì được, bọn họ mất đi hết những thứ tôn nghiêm và thể diện, phải quỳ xuống cho người ta cưỡi lên đầu bọn họ!

Nhờ có thiếu gia bọn họ mới một lần nữa trở lại là con người, không còn bị bóc lột sức lao động, con cái người thân trong gia đình ốm, có người của Thiếu gia tới chữa bệnh, bọn họ đói có người đem thức ăn tới cho họ, chỉ yêu cầu bọn họ trung thành và tập trung làm việc, đến giờ thì ăn, hết giờ thì nghỉ, không ai dùng roi đánh đập họ cả, bon họ áo họ không đủ mặc thiếu gia cung cấp áo cho, không có nhà ở thì người của Thiếu gia tới phụ giúp xây dựng giúp họ, nguyện chết đi theo một người đầy từ bi như thiếu gia thì chết có gì là đang tiếc kia chứ!

- Cả đám người, ai ai cũng muốn xông lên, đi theo thiếu gia đòi lại những gì thiếu gìa đã mất, dòi lại những huynh đệ tỷ muội nay đang còn trong tay giặc, bọn họ hiểu rất rõ rằng, một khi rơi vào những người thế gia lớn, thì sẽ khốn khổ như thế nào kinh khủng, đó mới chính là địa ngục trần gian!

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.