Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 155: 12 vs 200! Hết



​A - Long lại nhìn qua Long Tài, lúc này hắn vô cùng khao khát nhìn Ám Vệ của A - Long như nhìn thấy một nữ nhân khoả thân ở trên dường chờ đợi hắn vậy, hắn thầm ao ước « Nếu lão tử mà có một đội quân như thế, đi ra đường ta còn phải sợ bố con thằng nào nữa, yên tâm buôn bán tha hồ không phải lo bố con thằng nào tới quấy rối nữa » thấy ánh mắt vô cùng ao ước của Long Tài, A - Long cũng hiểu tâm tư của Long Tài, hắn cũng một thời như thế rồi hắn vỗ vai Long Tài nói!

“ Long Tài, cố gắng chịu đựng một thời gian, ta sẽ cho ngươi điều khiển một quân doanh chứ không phải hơn mấy trăm quân như thế này, mấy trăm ám vệ này là tiền vốn gốc của ta, ta rất muốn để ngươi sai xử bọn họ bảo vệ việc làm ăn, nhưng mà bây giờ đại địch trước mắt, ta không thể để lộ được, ngươi hiểu cho ta!

- Long Tài từ ảo tưởng tỉnh lại, hắn quên mất là A - Long là người tinh tế, làm sao không nhận ra sự khao khát trong mắt hắn được, nghe A. - Long nói thế hắn mắt sáng lên hỏi?

“ Thiếu Gia thật cho tiểu gia một quân doanh sao? A - Long cười gật đầu nói! Ngươi cứ làm cho tốt công việc ta giao cho ngươi, sau này ta sẽ để Phàm ca huấn luyện cho ngươi một đám người, giúp ngươi đánh chó mèo không biết điều chịu không?

- Nghe thấy A - Long nói thế, mặt Long Phàm giật giật thầm nghĩ!

« Dù sao ta cũng là thằng anh vợ của ngươi đó, ngươi để cái cái mặt mo của anh vợ ngươi vào mắt thì cũng phải cho vợ ngươi là em gái ta tí nhan sắc chứ, sao bắt thằng anh vợ như ta đi huấn luyện một lũ binh lính tinh nhuệ như Ám Vệ để đánh chó đuổi mèo thôi sao?

- Nếu A - Long mà biết trong đầu. Long Phàm nghĩ gì thì chắc sẽ thổ huyết bỏ mình và linh hồn xuất khiếu bay ra mắng thằng anh vợ đầu gỗ này rằng! « Lão nghĩ cái gì cũng đơn giản quá đó, ta không tự đuổi chó đuổi mèo được hay sao mà phải nhờ tới binh mà lão huấn luyện, ý ta nói chó mèo chính là bọn quấy rối đây nè, lão cứ nghĩ đi đâu vậy » cũng may đây là ý nghĩ của Long Phàm nếu không, Long Phàm nói ra thì A. - Long thổ huyết bỏ mình không biết chừng ấy chứ!

A - Long quay sang hỏi Long Tài!

“ Chiến lợi phẩm thế nào rồi!

- Long Tài vô cùng cung kính đáp!

“ Bẩm Thiếu Gia, thuộc hạ thu được vô số từ đám người Lã Gia và vô số tiền bạc và vô số vật dụng bị bọn chúng âm thầm lấy đi nay đã được hoàn lại hơn 1 nửa, trong khi kiểm tra trên người Lã Bưu thuộc hạ có tìm thấy một lá thư, thỉnh thiếu gia xem qua?

A - Long nhíu mày hỏi?

“ Các ngươi đã kiểm tra qua chưa!?

- Long Tài sợ hãi nói!

“ Bẩm Thiếu Gia thuộc hạ không giám xem trước thấy liền giao cho thiếu gia, nói tới đây Long Tài sợ hãi quỳ xuống, cái này là sợ hãi tới tận linh hồn chứ không phải là sợ ngoài mặt muốn diễn trò với A -Long, mong thiếu gia hiểu cho tấm lòng tận trung của thuộc hạ!

A - Long thấy Long Tài sợ hãi như thế hắn, vỗ vai Long Tài, ôn tồn nói!

“ Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, ta xem ngươi như huynh đệ của ta, ngươi đối mặt với ta, ngươi không làm gì sai trái ý ta,thì cứ bình thường đi mà nói chuyện, ngươi cứ làm như ta là hổ dữ không nói đạo lý hở một cái liền ăn thịt người vậy, bình tĩnh đứng dậy đi!

« Tuy Long Tài không nói ra, nhưng trong lòng hắn luôn bị khí thế phát ra từ người A - Long đè ép ngập đầu, thứ khí thế này là từ người bề trên mà có được, cũng là từ trong huyết mạch của A. - Long nữa,” còn huyết mạch hắn làm sao, thì để sau rồi nói » Long Tài hắn chỉ sợ A - Long tức giận xé xác hắn ra chặt tứ chi, toàn quân bị diệt sạch như người nhà Lã Gia vậy? Ngay tới cả Long Phàm cũng khó mà chịu nổi khí thế của A - Long trong lúc vô tình phát ra, đó là Long Phàm tiếp xúc nhiều với A. - Long rồi đó, nếu là người khác thì sẽ thê thảm tới cỡ nào kia chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.