Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 194: Tập kích (3)



A - Long thấy hai tên Lã Kiền và Lã Hùng đánh tới hai bả vai của hắn, hòng một kích muốn chém đứt hai vai của hắn, trong lòng hắn cũng rất hiểu tâm tư của hai tên này rất rõ ràng rằng, muốn một đánh nát hai vai hắn ngay lập tức phế hắn đi, người có hai cánh tay, mất đi rồi thì còn gì nữa được gọi là người!

“ Ha Ha ”

“ Tiểu Tử ngươi chết chắc rồi ”

- Hắn cũng lười tấn công hai tên này, ngay lúc Lã Kiền cùng Lã Hùng vô cùng đắc ý đánh tới hắn, đang nhảy lên không trung, một côn một bổng còn cách bả vai của hắn 50cm nữa thì!

“ Keeng..!!!! ”

- Hai Ám Vệ ngay lập tức nhảy ra đỡ hai đòn mang sức mạnh 2 đầu kỳ ngưu chi lực này, Lã Kiền mặt dày vô sỉ nói khích!

“ Ta tưởng ngươi thế nào kia chứ, hoá ra ngươi cũng chỉ là một tên núp bóng thuộc hạ mà thôi”

“ Xỉ nhục chủ nhân, Chết...!!! ”

- Ám Vệ nghe thấy thế liền giận giữ gào thét, ngay lập tức quần áo trên người hắn bị xé toạc ra, chỉ còn lại bộ khôi khắp che ngực và tứ chi mà thôi, khuôn mặt hắn lúc này hoá thành một con hoả hổ, tay chân hoá vuốt, trên người mọc tràn ngập lông lá, từng đường viền tạo nên một con hổ vô cùng phức tap, tên Ám Vệ này không thèm rút đao ở bên hông ra mà chém tên kia, thì bị Ám Vệ của A - Long di chuyển thủ thế một tay cầm và bóp vào huyệt đạo trên cổ tay của Lã Kiền, khiến hắn rơi ra thanh vũ khí trên tay!

- Ám Vệ nhanh như chớp đấm một kích vào khuôn mặt đang run lên vì sợ hãi của Lã Kiền kia

“ Bốp”

- Một tiếng giòn vang, vang lên bên tai mọi người, đầu của Lã Kiền bị một đấm nát thành quả đưa hấu bị đập nát, máu và óc não Lã Kiền phun tung toé, Lã Hùng thấy thế hét lên tràn ngập phẫn nộ nói!

“ Hãy đến mạng cho huynh đệ của ta”

- Lã Hùng sử dụng Lang Nha Bổng đánh tới đầu tên ám vệ kia, tên kia nhìn chẳng thèm nhìn, một búng tay vào đầu chiếc gậy Lang Nha Bổng đó, ngay lập tức bị vỡ nát, cổ tay Lã Hùng rách toạc, hắn la hét thắm thiết văng sang một bên!

A. a.. a.. a.... a!

- Lúc này tên Ám Vệ giao chiến với Lã Hưng đang đứng xem kịch vui, như xem khỉ biểu diễn trong lồng, thì bị tên Ám Vệ vừa một đấm giết chết Lã Kiền nói

“ Ngươi đang làm trễ thời gian đó ”

“ Haha, ta chỉ muốn xem huynh đệ ngươi phát uy thôi mà, ta sợ ra tay ngươi lại bảo rằng ta cướp hết quang mang trên người của ngươi ”

“ Hừ..!! Coi như ngươi lợi hại, mau lên thiếu gia đang chờ kìa ”

“ À xíu nữa ta quên ”

- Tên Ám Vệ này, tay hắn sử dụng Võ Hồn là một con Bạch Nhận Ma Chu ( Nhện Chân Dao) một tay hắn biến thành một con dao, hắn như một cơn gió lướt tới trước mặt Lã Hùng, tốc độ như quỷ mị trước sự kinh ngạc của bao nhiêu người, tay hoá thành đao chỉ một đao liền chém Lã Hùng ra thành 3 khúc, mà không kịp kêu lên một tiếng nào!

- Tất cả mọi nguồn lực thấy cảnh này liền hit vào một hơi khí lạnh, Lã Nhất nhìn thấy tình cảnh của hai tên thân tín của mình hắn cũng hít vào một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần, thay vào đó là tức giận chỉ vào đám người A - Long đang đứng hét lớn!

“ Chúng ta là sứ đoàn của Thiên Vũ Đế quốc ngươi giám chặn đường chúng ta, ngươi thật không biết sống chết, hôm nay ta sẽ phải thay những người đã chết ở đây thanh lý phản tặc như ngươi ”

“ Moi người cùng nhau xông lên giết tên phản tặc này ”

« Phải nói là Lã Nhất tâm cơ rất chi là sâu đậm, hắn vừa mượn danh thiên uy của Thiên Vũ Đế quốc hù A - Long, cũng hô hào mọi người cùng nhau tru sát phản tặc, cũng là muốn mượn lực từ Sứ Đoàn tiêu diệt A - Long»

A - Long cười cười nói!

“ Lã Nhất, ta đang tự hỏi rằng ngươi là người của Thiên Vũ khi nào vậy, mà hô đánh hô giết ghê thế, ta nhớ không lầm ngươi là người của Lưu Vân Tông kia mà, mà ngươi cũng họ Lã kia mà, sao tự nhiên đổi thành họ Cẩu thế ”

“ Ngươi vừa nói cái gì, Lã Nhất là ai ta không biết, ngươi muốn mạo phạm thiên uy, hôm nay ta phải giết chết ngươi ”

- Lúc này, người được gọi là Kỷ Tiểu Thư ở trong kiệu cuối cùng cũng lên tiếng nói!

“ Vị bằng hữu trước mặt, không biết ngươi muốn chặn sứ đoàn của Thiên Vũ Đế Quốc chúng ta để làm gì, mong ngươi giải thích rõ, bằng không mối bang giao hai nước sẽ vì chuyện này mà lung lay ”

« A - Long nào không nghe ra ý đe dọa của cô gái này kia chứ hắn nói »

“ Không biết cao danh quý tính đại danh của cô nương tên là gì ”

- Lã Nhất nghe thấy thế không cam lòng, liền vô cùng khinh miệt nói!

“ Tên của sứ thần là thứ mà một tên sâu kiến như ngươi có thể muốn biết liền biết sao ”

A - Long liền châm chọc!

“ Cũng không phải cái loại chó nhà có tang như ngươi có thể biết được, ngay cả tên mình là gì cũng chẳng giám nhận, nói gì là xứng đáng hay không xứng đang kia chứ ”

Lã Nhất nghe thấy thế liền trong bụng chứa vô số lửa giận, lại nghe người trong kiệu đó nói!

“ Tiểu Nữ là Kỷ Gia, Kỷ Yên Nhiên, phụng mệnh Nữ Hoàng sang đây giao dịch với Hắc Kim, vì tiện đường đi sứ Thần Phong đế quốc, nên đi qua đây, còn xin hỏi cao dành quý tính của công tử ”

- Thấy người nói chuyện không hề có ý gì là xem thường hắn cả, hắn cũng vô cùng khiêm tốn đối đáp, và hành lễ theo phương thức ngoại giao, thấy như thế thuộc hạ của Kỷ Yên Nhiên cũng không khỏi cảm thấy, không nhúng tay vào chuyện này, không để thuộc hạ xông lên là đúng nhất, hắn cảm thấy quyết định vừa rồi là không sai!

A - Long đáp!

“ Tại hạ chỉ là một kẻ qua đường mà thôi, tên tại hạ chỉ có hai chữ đó chính là Hắc Ma, còn mong sứ thần quý quốc không nên xen vào chuyện này, đây là ân oán giữa tại hạ và Lưu Vân Tống. đây là chuyện ân oán của ngươi Hắc Kim quốc và Lưu Vân Tông, Mong Kỷ Tiểu Thư cấp cho Hắc Ma một chút mặt mũi, mà lùi về phía sau để khi giao tranh mà mượn cơ hội này, tránh bị những kẻ muốn mượn gió bẻ măng mà lợi dụng uy tín và sự cân bằng bang giao giữa hai bên làm chuyện xấu, mà gây xích mích giữa hai nước ”

« Kỷ Yên Nhiên nghe thấy thế, răng ngọc cắn chặt môi mềm, nàng được mang danh là tài nữ, làm sao nàng lại không nghe ra ý của A- Long kia chứ, nhưng nàng muốn tìm ra lỗi trong lời của A - Long quả thật không tìm ra, nàng nói »

“ Vậy xin Hắc Ma công tử tự nhiên ”

« Kỷ Yên Nhiên là kẻ thông minh, tự nhiên vì một mớ con ruồi bọ mà xung đột với một đám võ linh cấp quả thật không hề thông minh một chút nào, huống hồ gì từ khi gặp đoàn người Lã Nhất thì hắn luôn luôn quấn lấy nàng, làm nàng vô cùng chán ghét!»

- Lã Nhất nghe thấy cai tên Hắc Ma, hắn lại nhớ tới tên đại cừu nhân của chính mình cũng tên là Hắc Ma, sắc mặt Lã Nhất vô cùng âm trầm, lại thấy đám người Thiên Vũ Đế Quốc không tỏ ra khí thế mà lùi lại phía sau, đẩy người Lưu Vân Tông về giữa chạm mặt thẳng với A - Long hắn Âm Trầm nói!

“ Ngươi chính là Hắc Ma”

A - Long cũng lười đôi co với tên này, mục đích của hắn là đuổi khéo đám người Thiên Vũ ra ngoài bây giờ mục đích của hắn đã đạt được rồi, tuy hắn biết mình có điều kiện hơn kẻ khác rất nhiều, hắn có trong đầu hơn 2000 năm tri thức của nhân loại, hắn cũng trở thành cổ thần chủng tộc mạnh nhất trên đại lục này, nhưng hắn không muốn chọc vào ổ kiến lửa mang tên là Quốc Gia này đâu, nếu không phải không muốn chiến một trận với người nước khác mà không có lợi ích gì, thì hắn cũng chẳng muốn nhiều lời với đám này nữa làm gì cho phí nước bọt, hắn liền giơ tay ra lên nói!

“ Bắn..!!! ”

“ Véo..!!! Véo!!!! Véo!!!!”

- Vô số tiếng mũi tên xé gió bay tới như mưa trước mặt mọi người, từ 4 Phương 8 hướng bắn tới đám người Lưu Vân Tông, vô số tiếng hét thắm thiết vang lên bên tai mọi người, cuối cùng thì đợt tên thứ 2 lại tới, một tên chấp sự Lưu Vân Tông kêu lên!

“ Mọi người mau sử dụng hộ thân đấu khí ”

- Lão này cũng bị trúng một vai mũi tên trên người, nói xong lão liền làm, ngay lập tức lão sử dụng hộ thân đấu khí, hòng để bao ve những bộ phận yếu hại nhất trên cơ thể, nhưng hắn nào biết khi hắn vừa cầm mũi tên rút ra khỏi người, mũi tên này là tên 3 cạnh, khi bắn vào người, muốn dùng sức rút ra là điều không thể nào, vì đầu mũi tên này được thiết kế đặc biệt từ nỏ và mũi tên của ngươi Việt cổ, khi bắn ra tên này tên ba cạnh sẽ tạo ra một vòng xoáy khiến mũi tên xoáy tròn bay đi xa hơn ít bị ảnh hưởng bởi gió đổi chiều, một khi mũi tên này bay vào người, với độ xoáy khủng khiếp như vậy, cộng với nó là tên ba cạnh sẽ tạo nên miệng vết thương vô cùng rộng lớn bằng 5 lần mũi tên bình thường!

- Một khi mũi tên này bắn vào người, sẽ xoắn và gây tổn thương bên trong da thịt khiến nạn nhân rời vào tình cảnh chảy máu trong, mà rút ra thì đâu mũi tên không được rút ra dúng cách xoáy ngược lại theo ngược chiều kim đồng hồ thì không thể nào rút ra được, đầu mũi tên vẫn nằm ở trong da thịt nạn nhân, mà với vết thương như thế cũng không thể cầm máu một cách dễ dàng được, huống hồ gì nó là được A - Long cải tiến trở nên tràn ngập bẫy rập kia chứ!

- Tên Trưởng Lão kia liền cắn răng chịu đau, muốn rút mũi tên ra khỏi người lão, nhưng công phu của lão đã mất công, thứ mà lao rút ra được chỉ là một khúc thâm tên to bằng đầu ngón tay, bên trên khắc vô số trận văn, lão vừa rút ra,đầu mũi tên ngay lập tức nổ thành 3 hướng xé nát bô phận trúng tên của lão, cứ như theo bản năng, lão sử dụng hộ thân đấu khí hòng bảo vệ lão một mạng, nhưng nào ngờ, cái thân mũi tên lão cho rằng là ngụy hại thì cũng lúc này nó liền phát nổ tung trên tay của lão, lão chưa kịp hét thảm một tiếng thì lão đã bị nổ tung, máu thịt trên người lão văng đi khắp nơi!

“ Uỳnh Uỳnh, Uỳnh Uỳnh ”

- Vô số tiếng nổ tung cất vàng lên cao, mùi máu tanh nồng nặc khắp nơi trong sơn cốc này, 500 tiễn nỏ liên hoàn của hắn tự chế ra cơ chế hộp tiếp đạn trên thân nỏ cũng làm cho ám vệ trong vòng 5 giây cũng chưa tới / mỗi tên cũng có thể bắn ra hơn 3 phát nỏ, ngay lập tức đám người hơn 920 người, ngay lập tức bị biến thành một đám nhím chết, tên nào may mắn được loạn tiễn xuyên tâm mà chết, còn tên nào chưa chết hoặc não không thông, liền sử dụng Hộ thân đấu khí, ngay lập tức bị mũi tên và đầu mũi tên một trong một ngoài nổ tung mà chết, dù có mất bàn tay cái chân thì cũng bị những mũi tên bên cạnh kia nổ tung nào là sức ép cũng mảnh vũ khí nổ tung mà găm vào người mà chết!

- Huống hồ gì dù có tên nào cao số còn sống sau hai đợt đó thì cũng bị loạn tiễn của Ám Vệ bắn ra thành một con nhím, chết đến nỗi không thể nào chết hơn được nữa, 500 tên Ám Vệ, 3 lượt chính là 1500 mũi tên bắn đi vào đám người hơn 900 người, thắng thua chỉ cần một tên nhóc mới mở mắt ra cũng biết và đoán ra được!

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.