Tại một nơi nào đó đỉnh núi của Lưu Vân Tông, trước mặt A - Long bây giờ là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, nữ nhân này khoác lên người một bộ quần áo mỏng như cánh ve, mị nhãn như tơ, từng đường cong lả lướt khiến mọi nam nhân sôi máu khi nhìn vào nàng, nếu người có định lực không tốt, mà không tự chủ được mà lao vào mà áp nàng ở dưới thân hảo hảo hành hạ nàng, còn đối với A - Long thì mắt vẫn thanh tịnh vô cùng, hắn mở miệng ra nhàn nhạt nói!
“ Vô Song ta tới rồi ”
- Nữ Nhân này quay người lại, mỉm cười một nụ cười có thể làm điên đảo chúng sinh, khiến hắn với định lực phi phàm,đi lại trong bụi hoa nhiều năm, sống hai kiếp làm người cũng phải ngây ngô thất thần vài giây, nữ nhân này chính là Yến Vô Song, A - Long tới đây là nhận được tình báo của nàng, nàng giúp hắn một tay, nhưng mà để báo đáp nàng, hắn phải một mình tới đây gặp nàng trước bình minh sáng mai,khi thấy A - Long nói thế Yến Vô Song cười, nụ cười vô cùng ấm áp xuất phát từ nội tâm của nàng!
“ Chàng tới rồi ”
“ Ừm. Như lời hứa ta tới rồi,nàng chờ lâu chưa ”
“ Ta chỉ mới tới mà thôi ”
- Nàng mở miệng, thổ tức như lan, tuy xung quanh người nàng đã bị sương sớm sang mai làm ướt hết, nhưng khi được A - Long quan tâm nàng liền nói thế, trong lòng nàng vui vẻ không thôi, nàng nói dối là mới tới, nhưng thật ra nàng đã tới từ lâu rồi, A - Long cũng biết không nên nói nhiều về chuyện này, hắn vào mục đích chính của mình khi tới đây hắn liền hỏi!
“ Nàng kêu ta tới đây, giờ ta đã tới, nàng muốn ta làm gì cho nàng ”
- Ánh mắt Yến Vô Song vô cùng ai oán,trong mắt không khỏi nhiều tia mất mát, nhưng chỉ một giây lát liền bị nàng vô cùng khôn khéo ẩn giấu đi, nhưng một màn này lại rơi vào mắt của A - Long hắn khẽ thở dài lại thấy, tay ngọc thon dài một chỉ tay nhúi nhẹ vào trán của A - Long, hành động này làm hắn bất ngờ không thôi, không ngờ nàng lại làm ra hành động lớn mật tới như thế, nàng liền ôn nhu rằng!
“ Nếu ta nói ta không muốn chàng làm gì cho ta hết, chàng sẽ tin sao ”
A - Long chỉ lắc đầu mà đáp!
“ Ở đời không ai cho không ai cái gì bao giờ cả, nàng đã cho ta một quyển công pháp,giờ lại tình báo cho ta về âm mưu của đám người này, nàng đã phản bội gia tộc vì ta mà không có mục đích gì ư, ta không tin nàng tự nhiên lại muốn giúp ta, mặc dù hai ta chưa từng quen biết sao”
- Yến Vô Song ánh mắt ấm áp, tay vuốt ve khuôn mặt của hắn mà rằng!
“ Vậy chàng cho rằng, trên người chàng có thứ gì ta muốn sao ”
A - Long lắc đầu nói!
“ Đó cũng chính là điều ta thắc mắc, ta không biết trên người ta có thứ gì đó nàng muốn sao? Tiền với một linh giả như nàng ta nghĩ đó là nàng không thiếu nhất đi, thần binh, Vụ Nguyệt Kiếm nàng không lấy, còn mạng nhỏ của ta, nàng búng tay một cái ta liền 10 cái mạng cũng không giữ được, ta chẳng có gì có thể cho nàng cả, nhưng tại sao nàng lại giúp ta nhiều như thế kia chứ, đó là câu hỏi mà ta luôn muốn tìm ra đáp án ”
- Yến Vô Song ánh mắt nhu hoà nói!
“ Nếu chàng xem những gì thiếp làm cho chàng là vì lợi ích mà giúp thì cứ xem là như vậy đi,miễn sao chàng được vui ”
A - Long nín thở nói!
“ Nàng giúp ta ba lần, ta thiếu nợ nàng ba cái nhân tình, nàng muốn gì cứ nói,nếu ta giúp được được ta liền hết mình giúp đỡ ”
Yến Vô Song, dịu dàng nói!
“ 3 điều kiện à, điều kiện gì cũng được sao ”
“ Ừm..! ”
A - Long tra lời ngắn gọn như vậy xong rồi liền bổ sung thêm một câu!
“ Ba điều kiện gì cũng được, ta không muốn thiếu nợ ai đó nhân tình,đặc biệt là nữ nhân, chỉ cần điều nàng nói không quá sức của ta, việc nàng muốn ta làm, không trái với lương tâm như giết cha mẹ gia đình là được rồi ”
- Yến Vô Song cười mỉm rồi nói!
“ Vậy điều kiện đầu tiên của ta là..... ”
“ Là Gì?? ”
“ Ta muốn chàng........ ”
- Hai tiếng sau tại trước cửa phủ đệ của A - Long thuê trong Hoả Viêm Thành, lúc này trong đầu hắn lại xuất hiện vô số hình ảnh vô cùng phức tạp về Yến Vô Song khi nãy, hắn chết cũng không thể nào ngờ được rằng điều kiện đầu tiên của nàng là thứ đó, hắn cứ nghĩ nàng sẽ làm khó hắn kia chứ, nhưng mà trái với điều hắn nghĩ, nàng chỉ muốn hắn ôm nàng vào lòng, cùng nàng ngắm mặt trời mọc!
- Nàng ỷ ôi tron lòng hắn, kể cho hắn vô số câu chuyện huyền thoại về thần tộc trước đây, hắn nghe rất quen tai, lại như là xa lạ,vui có buồn cũng có,nàng vừa kể ánh mắt nàng vô cùng đau đớn, không biết từ lúc nào hai mắt nàng đã đẫm lệ, hắn không tự chủ được mà đưa vạt áo đã nhuộm đầy máu của hắn,và lau đi nước mắt cho nàng, càng lau nước mắt nàng càng ướt đẫm lau hoài không hết, nàng nhìn thấy hết nhưng một câu oán trách nàng cũng không nói, để yên vô cùng hưởng thụ, cái lâu mặt của nàng, cuối cùng khuôn mặt xinh đẹp của nàng liền biến thành một con mèo lười mới chui vào bếp than vậy, hắn lúc đó tuy rất muốn cười nhưng không thể nào cười nổi!
- Còn điều kiện thứ hai của nàng, lại làm hắn choáng váng hơn nữa, nàng nhắm mắt, đưa ra môi xinh đẹp mọng nước của nàng, nàng nói hắn hãy hôn nàng như lúc ở trong mật thất đi, thế là hắn lại được một màn cháo lưỡi buổi sáng sớm,dôi môi nàng ngọt ngào khiến hắn hôn liền không muốn buông xa nàng ra, nhưng nàng không có đẩy hắn ra mà nhắm mắt khuôn mặt nàng đỏ lên để hắn muốn hôn bao nhiêu lần thì hôn, sau một thời gian không biết là bao lâu hắn mới tiếc nuối rời khỏi đôi môi và nụ hôn vô cùng gượng gạo của nàng, rồi khi hắn đang chuẩn bị nghe nàng nói điều kiện cuối cùng của nàng, nàng lại kêu thời gian của nàng đã hết rồi, nàng nói còn điều kiện cuối cùng khi nào hắn có thể đánh bại,thu phục được nàng rồi nàng mới nói, nói xong nàng liền biến mất như chưa hề tồn tại vậy,nàng chỉ để lại 3 tên trưởng lão Yến Gia bị nàng đóng băng lại, để cho hắn xử lý, điều này làm ra cho hắn,xong việc nàng liền rời đi, hắn không tự chủ được một mất mát trong lòng, giống như có một thứ gì đó vô cùng quen thuộc với mình mất đi vậy,ngay cả hắn cũng không thể nào hiểu được tâm tình của hắn lúc này nữa!
- Hắn cảm nhận được vài tia ánh mắt đang nhìn mình, hắn ngẩng mặt lên, 4 mắt nhìn nhau, đôi mắt vô cùng xinh đẹp và trong đó chan chứa nhu tình và dịu dàng, thân hình nàng yểu điệu đứng trong gió rét, toàn thân nàng chỉ phủ lên một cái hồ cừu mong manh, bên cạnh là tỷ muội nơi khuê phòng của nàng, chính là Thanh Lăng, và người đợi hắn chính là Lão Bà tương lai của hắn Long Nhu, thấy dưới mắt của nàng là hai cuồng thâm, hẳn là nàng đã thức suốt đêm chờ hắn, hắn thu lại từng tia mất mát lẫn sát khí còn sót lại của cuộc chiến đêm hôm qua, hắn mỉm cười với nàng rằng!
“ Nhện Trắng! Ta về rồi ”
- Lúc này Long Nhu không thể nào bình tĩnh được nữa, vai nàng khẽ run rẩy, đôi mắt xinh đẹp của nàng đã bao phủ lên hai hàng sương mờ ẩn ẩn có vài tia nước, nàng lúc này không kìm được nội tâm khẽ run lên. Không tự chủ được mà lao vào lòng hắn như một con gấu con, mà bắt đầu khóc lóc,hắn cười khổ tay hắn nâng lên, khẽ vuốt ve mái tóc đã ướt đi vì sương sớm,hắn liền an ủi nàng!
“ Nhện Trắng ngoan nào, phu quân đang ở đây mà đừng khóc nữa a,phu quân của nàng sắp bị chết đuối rồi này”
- Nghe thấy lời trêu chọc của A - Long, Long Nhu thoáng thẹn thùng xấu hổ, phấn quyền không tự chủ được đánh vào ngực hắn vài cái nói!
“ Ta không phải nhện trắng ”
A - Long ngạc nhiên hỏi lại!
“ Thế nàng là cái gì, không phải nhện trắng thì là Lão Bà của ta a, phu quân rất nhớ nàng a, xa nàng một ngày như thể ba năm, nào để ta hảo hảo hôn nàng một cái nào ”
- Long Nhu nghe thấy thế thoáng đỏ mắt, trừng mắt,đẩy mõm heo của hắn mắng yêu hắn rằng!
“ Có người đang ở đây, bây giờ là ban ngày ban mặt, chàng hoang dâm vừa thôi”
- Nói tới đây,nàng kiểm tra lại một loạt thấy trên người hắn không bị tổn thương, hay mất một gì cả nàng khẽ thở dài nhẹ nhõm, một tia bất an lo lắng cuối cùng của nàng cũng bị nàng đuổi đi, lúc nãy Long Phàm ca ca của nàng đã kể hết mọi chuyện xảy ra tối hôm qua cho nàng biết rồi, nàng tối hôm qua đang ở Hắc Phong trấn, nghe thấy A - Long rời đi, nàng liền cưỡi Ma Thú chạy đuôi theo những không kịp, lại gặp ca ca của nàng lại bị Long Phàm đuổi về, nàng đã đứng cả đêm ở ngoài này cùng với Thanh Lăng chờ A - Long thấy hắn bình an trở về nàng liền thở phào nhẹ nhõm!
- Hắn mỉm cười xoa đầu nàng, lại thấy Long Nhu như có điều gì muốn nói, cắn cắn môi mặc dù khuôn mặt nàng được một lớp diện sa che mặt che lại, nhưng làm sao qua được mắt hắn kia chứ, hắn dịu dọng hỏi!
“ Tiểu Nhu nàng làm sao vậy, có điều gì muốn nói với ta sao ”
- Long Nhu khẽ có vài tia áy náy nói!
“ Phu Quân, Tiểu Mai đã bỏ trốn rồi a ”
A - Long cười nói!
“ Trốn thì cứ để ả trốn đi, ả sống hay chết với ta không quan trọng”
“ Nhưng mà ả đã phản bội chúng ta ”
A - Long vuốt ve khuôn mặt của Long Nhu mà rằng!
“ Tiểu Nhu à, chỉ cần nàng ở bên cạnh ta là được rồi, cả thế giới cứ để ta lo, đừng vì mấy chuyện không đâu mà tự trách mình, đó không phải lỗi của nàng là do ta nhìn lầm người ma thôi, trọng dụng kẻ phản bội, với ta nàng không sao là tốt rồi, mất đi một thứ này ta tìm lại được thứ khác, còn mất đi nàng ta không thể tìm được một Tiểu Nhu, như nàng nữa đâu, bởi vì thế giới này ít nhất trong lòng ta nàng là duy nhất ”
- Long Nhu lại muốn tự trách mình nữa, hắn liền nhảy qua chủ đề khác rằng!
“ Tiểu Nhu, ta đói rồi ở nhà còn cái gì ăn không ”
- Long Nhu thoáng sửng sốt sau đó nghĩ tới A - Long đã vất vả cả đêm rồi, nàng làm nữ nhân của hắn mà chỉ biết tối ngày làm nũng hắn, ngay cả cơm sáng còn chưa chuẩn bị cho hắn, nàng thoáng xấu hổ nói!
“ Chàng chờ một lúc, để thiếp xuống bếp nấu cho chàng một bữa ăn thật ngon”
- Nói xong nàng quay người liền rời đi, nhưng nàng đi được vài bước tay ngọc của nàng bị hắn kéo lại hắn nói!
“ Nàng đã vất vả cả đêm rồi, để ta phụ nàng, lâu rồi ta chưa cùng nàng xuống bếp ”
- Nghe thấy vậy, Thanh Lăng ở bên cạnh thoáng sửng sốt, nàng không thể nào tin được vào tai mình nữa rồi,một màn tán tỉnh làm nàng mặt đỏ tai hồng, bây giờ một đại nam nhân như Hắc Ma, bình thường ở trước mọi người cao ngạo thế nào, tay hắn nói đi hướng đông không có kẻ giám đi hướng tây, bây giờ lại chịu xuống bếp phụ nữ nhân của mình, nàng bây giờ mới nhận ra rằng, Hắc Ma một kẻ lãnh huyết vô tình giết người không chớp mắt lại có phần ôn nhu như vậy nàng nhìn Long Nhu ty muội của mình mà ngưỡng mộ không thôi!
- Còn Long Nhu nghe thấy thế thì trong lòng ngọt ngào không thôi, trên đời này làm gì có nữ nhân nào chê trách khi nam nhân của mình giúp mình làm việc nhà kia chứ, còn chưa nói ở thời đại này địa vị của nữ nhân thấp kém tới mức đáng thương, nữ nhân chỉ là hàng hoá trao đổi không hơn không kém, tuy nàng rất vui mừng khi nam nhân của nàng quan tâm nàng nhưng vì mặt mũi của hắn nàng vẫn phải nói!
“ Phu Quân, chuyện bếp núc là chuyện của nữ nhân, một đại nam nhân như chàng không nên động tay vào, nếu không chuyện này rơi xuống tai thuộc hạ của chàng thì bọn họ sẽ khinh thường chàng đó ”
A - Long thấy Long Nhu nói thế hắn haha cười to mà rằng!
“ Bọn chúng giám nói gì ta liền huấn luyện bọn chúng nghiêm khắc gấp đôi, bọn chúng mà ý kiến nữa ta bắt bọn chúng phải tự xuống bếp tự nấu lấy mà ăn, để xem coi bọn chúng còn giám nói gì nữa không, Hắc Hắc lão tử giúp lao
bà của lão tử nấu cơm, chứ có phải giúp bà hàng xóm nấu cơm cái gì đâu mà xấu hổ, nhanh a ta đói rồi a, phải đi lục nồi thôi a, nàng không nhanh ta nấu xong liền ăn hết phần nàng đó”
- Long Nhu nghe thấy thế, lại nhìn bóng lưng vừa chạy vừa trêu đùa nàng của hắn, thấy nụ cười của hắn nàng cảm thấy an lòng hơn nhiều, lòng nàng ngọt ngào không thôi, hắn vẫn là hắn, là một tiểu đệ đệ tham ăn như ngày nào, hắn không hề thay đổi, dù hắn có làm những gì, dù có bị cả thế giới này khinh ghét,riêng nàng Long Nhu cũng sẽ mai mãi ở bên hắn, tới khi nào nàng chết hoặc hắn không cần nàng nữa thì nàng mới rời khỏi hắn mà đi!
“ Tiểu Nhu a, ta tới nhà bếp rồi nè, nàng không nhanh ta ăn hết phần nàng đó, trong đây có nhiều thứ ngon ơi là ngon nè ”
- Long Nhu nghe thấy thế, thoáng nở nụ cười vô cùng ngọt ngào,nhớ lại những tháng ngày trước đây, hai người tranh nhau từng miếng ăn, cãi nhau toi ngày,dù bây giờ không còn cãi nhau nữa,và hắn hôm nay không còn là tiêu đệ đệ ngu ngốc năm xưa nữa, nhưng hôm nay thấy hắn như vậy nàng rất vui mừng, vì hắn chưa từng quên ước hẹn với nàng trước kia, là ai vào bếp trước thì người đó được ăn trước, nàng mỉm cười ngọt ngào lặng lẽ cùng Thanh Lăng đang tràn ngập ngưỡng mộ và ao ước cùng A - Long tiến vào bếp,thế là một màn ba người cùng nhau cười đùa cùng nhau nấu nướng và ăn uống như một gia đình hạnh phúc lại một làn nữa được tái hiện trong khu biệt viện của A - Long vậy!