Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 255: Bắc Minh Gia Tới (3)



“ Ngươi có biết đụng vào người của Bắc Minh Thế Gia sẽ có hậu quả gì không, nếu ngươi hôm nay không thả chúng ta ra,thì ngươi sẽ cùng Bắc Minh Thế Gia ta là địch, cả đời này sẽ khiến ngươi sống không bằng chết, sống không được yên thân ” Lão Giả và đám tù phạm thấy A - Long không nói gì, tiếp tục đe dọa A - Long, sắc mặt Ám Vệ trở nên tối sầm lại, có tên muốn xung động giết người, bởi vì người của Bắc Minh Thế Gia rơi vào tình cảnh này, vẫn còn muốn uy hiếp A - Long, cũng chính là Thiếu Gia của bọn họ, nhưng với A - Long thì không để những lời uy hiếp này vào mắt, đối với người khác Bắc Minh Thế Gia là thần bí thế lực, nhưng đối với hắn, kể từ cái ngày hôm đó, hắn đã sai Ám Vệ biết dịch dung thuật, âm thầm xâm nhập giết hại, và sưu hồn những thông tin tình báo chuẩn xác nhất của Bắc Minh Thế Gia, bây giờ từng viên gạch từng miếng ngói của Bắc Minh Thế Gia, A - Long hắn đều đã nắm rõ trong lòng bàn tay cả rồi!

- Hắn nhàn nhạt mở miệng nói!

“ Cách đây ba tháng, chính xác hơn là 100 ngày trước, Bắc Minh Thế Gia / các ngươi đã giết ai, hẳn các ngươi còn nhớ ” Một trưởng lão Bắc Minh Thế Gia nghe thấy A - Long nói như thế liền cười lạnh nói!

“ Chỉ là giết mấy cái sâu kiến, được chết dưới tay Bắc Minh Thế Gia ta là vinh hạnh của bọn chúng, chỉ là mấy cái sâu kiến giết liền giết, ngươi giám làm gì Bắc Minh Thế Gia chúng ta,ngươi giám ra tay với chúng ta,Bắc Minh Lão Tổ ắt sẽ ra tay truy sát ngươi, khống chết không thôi, bây giờ ngươi suy nghĩ tạ tội còn kịp bằng không thiên hạ này không có chỗ cho ngươi dung thân ”

- Nghe thấy như thế mắt A - Long toát ra từng tia sáng vô cùng lạnh lẽo,mở miệng nói!

“ Xé xác hắn ra cho ta! ” Ám Vệ một bên nghe thấy vậy, nói cũng chẳng nói ngay lập tức, ra tay hai Ám Vệ nắm giữ hai bên vai, đang một mực nhận thân thể tên kia quỳ xuống bắt đầu ra tay,hai tay của bọn họ hoá thành từng cái ưng trảo sắc bén, móc sâu xuống bả vai của tên kia " Á...!! " một tiếng, tiếng kêu đau đớn vang lên, " xoạc" một tiếng, da thịt hai bên cánh tay bị xé ra khỏi cơ thể máu phun tung toé tên kia kêu gào trong đau đớn, nằm oạch xuống đất, nhưng như vậy chưa đã là hết cơn ác mộng của hắn, hai chân của ám vệ đạp lên lưng kẻ đó hai bên đồng loạt nắm giữ hai chân tên kia, xách lên cao!

- Lại Xoạc thêm một tiếng nữa, hai Ám Vệ cầm mỗi người cầm một bên chân của tên kia,hai bên cùng nhau xé một tiếng, thân thể tên kia bị xé làm đôi, Tên kia thực lực Võ Vương Tam Cấp, để đạt cảnh giới này, phải tạo ra Hồn Anh, tên này cũng không ngoại lệ,Hồn Anh của hắn vô cùng kinh hãi thoát ra khỏi đầu của cái thân thể đã bị giết chết đoạn tuyệt sinh cơ kia,đang muốn lặn xuống đất trốn đi, hòng kiếm thân thể mới đoạt xá trọng sinh,hắn lúc này sợ hãi quá rồi, đang muốn hù doạ tên kia, nào ngờ lại gặp phải cái hung tinh,nói không nói liền giết, hắn lúc này hối hận xanh ruột rồi, lúc nào nhanh miệng không nhanh, lại nhanh lúc này lại hù doạ ai không hù lại hù một tên không sợ chết, không để bất kì thứ gì vào mắt, hắn hối hận rồi, biết thế thì có chết hắn cũng không trêu chọc tên này, có cơ hội lựa chọn lại, hắn có bị người đánh gãy chân,hắn tuyệt đối sẽ không vì ham công mà tới nơi này sinh sự mà ra tình cảnh này, đầu một nơi thân đi một nẻoluc

- Đúng lúc này tên kia đang muốn bỏ chạy thật xa,một đạo tinh quang trong mắt A - Long chợt loé lên ánh sáng lạnh nói " Muốn chạy! Ngươi không thấy bây giờ quá muộn sao! Đã tới rồi thì lưu lại đi " Nói xong một trảo của A - Long chụp ra, một đạo hấp lực vô cùng mạnh mẽ từ tay A - Long chụp tới Hồn Anh đang cố gắng chạy trốn kia, một hấp hấp Hồn Anh đang vô cùng sợ hãi kia vào tay,tên kia la lên thất thanh,vô cùng kinh hãi nói!

“ Tiểu Tử! Ngươi muốn làm cái gì! Ta t...ta là đệ thập bát trưởng lão của..... ” Nói cũng chẳng nói nhìn một cái hắn cũng lười, tay A - Long xiết từ từ, bóp chết cái Hồn Anh được ngừng kết từ linh hồn của tên kia một cách từ từ, và tàn nhẫn nhất, từng tiếng la hét đau đớn nhất, từng tiếng kêu rôm rốp vang lên khiến mọi người rợn hết tóc gáy. Mồ hôi lạnh chảy ra ròng ròng,mặc dù Hồn Anh có thể đi xuyên qua cơ thể người để đoạt xá, nhưng dù tên kia có vùng vẫy như thế nào cũng không thoát ra khỏi bàn tay của A - Long,mà Hồn Anh bị bóp ra thành sương máu tiêu tan vào thế gian, một đời đệ thập bát trưởng lão của Bắc Minh Thế Gia chính là đã ra đi như thế, một màn này cũng khiến đám người Bắc Minh Thế Gia ở bên cạnh,biến sắc không thôi, một tên hét lớn, trong giọng không thế nào che giấu được sự sợ hãi trong đó quát to!

“ Tiểu Súc Sinh! Ngươi thật tàn nhẫn, ngươi là ma quỷ,ngươi không phải là người” A - Long cười nói làm một thủ pháp vô cùng cao quý tự của tầng lớp cao của giới quý tộc giới thiệu bản thân nói " Ta xin tự giới thiệu, ta có tên là Hắc Ma! Quả như lời ngươi nói, ta đúng thật không phải nhân loại các ngươi " Mọi người nghe thấy cái tên Hắc Ma mọi người trở nên biến sắc, hôm qua Hắc Ma đã tiêu diệt toàn bộ Đồ Ma Liên Minh và những người liên quan, tuy vụ việc này làm rất gọn, nhưng cũng không qua được tai mắt của các thế gia lớn, cũng biết sự tàn nhẫn của cái tên Hắc Ma này, khi nhận được tin này, các thế gia lớn họp khẩn cấp, và đều đưa ra một quyết định là, tuyệt đối không có lợi ích thật to lớn tuyệt đối không được trêu chọc cái sát tinh này, có nhiều người tuy không biết A - Long là ai,nhưng lại biết A - Long có quan hệ với Thần Tộc, là một chủng tộc mạnh gấp trăm ngàn lần nhân loại, đừng nói các nước lớn còn phải kiêng dè.Còn phải nể mặt một hai,huống hồ gì là cái Bắc Minh Thế Gia nho nhỏ hắn!

- Một lão nhân có chút biến sắc, lão là người lăn lộn nhiều, lão cũng biết cái nam tử trước mặt,tuy trẻ tuổi, nhưng muốn bao nhiêu đáng sợ liền có bấy nhiêu đáng sợ, cỡ nào đáng sợ này không phải là một cái Bắc Minh Gia có thể chịu nổi, lúc này lão liền xuống giọng, đầy ý thương lượng,ánh mắt lão xuất ra chân thành từ đáy lòng nói với A - Long!

“ Người Hắc Ma công tử sao?”

“ Phải chính là ta?” A - Long trả lời vô cùng phong khinh vân đạm nói như thế, khiến tâm lão giả rơi đánh bịch một cái, hắn hít sâu một hơi, lần này hắn đã đá phải tấm thiết bảng rồi, hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh, mặc dù rất sợ cái nam tử trước mặt này, Bắc Minh Thế Gia có tổng cộng là 13 cái Võ Hoàng, trong khi Đồ Ma Liên Minh,liên kết tới 8 tông và các gia tộc nhỏ, Võ Hoàng Cấp cũng tới gần 100 người, mà cũng bị Hắc Ma giết sạch toàn bộ,xác chất thành núi, máu chảy đầy sông, không chừa một ai bất kể người nào nhúng tay vào chuyện này đều lãnh hậu quả đồ tông diệt môn, cái hung tinh Hắc Ma này, không phải là thứ mà Bắc Minh Thế Gia hắn có thể chọc, không phải lúc nãy là minh chứng rõ ràng nhất sau,một giáo liền xuyên qua 4 người, trong số đó có 1 cái Võ Hoàng Cấp, thần hồn câu diệt, không cách nào đoạt xá trọng sinh sao, hắn giọng hơi run nói!

“ Hắc Ma công tử, đây ắt hẳn là một vụ hiểu lầm, Bắc Minh Thế Gia chúng ta,vốn nước sông không phạm nước giếng, chúng ta không có trêu chọc gì công tử, tại sao lại làm khó dễ hậu nhân của Bắc Minh Thế Gia chúng ta,nếu chúng ta có đắc tội gì, thì chúng ta xin nguyện bồi thường thiệt hại cho công tử ” A - Long liếc mắt nhìn lão giả này một cái " Bây giờ mới có ngươi họ Bắc Minh biết nói tiếng người đó " Nghe thấy A - Long nói thế lão nhân này không giám lên tiếng nói một câu bất mãn, thấy thế A - Long vung tay ra hiệu cho thuộc hạ buông lão nhân này ra, hắn mở miệng nhàn nhạt hỏi!

“ Lão tên là gì??? ”

- Lão nhân thụ sủng nhược kinh nói " Lão Nhân tên là Bác Minh Hùng, là Điện Chủ Của Đông Điện " A - Long gật đầu hỏi " Bắc Minh Cầu Kiếm là cái gì của ngươi " Lão Nhân tên Bắc Minh Hùng trợn tròn mắt nói" Công tử biết Vi Phụ của ta sao " A - Long không nói gì, chỉ lấy ra một cái lệnh bài bằng băng tinh ngừng kết thành, có đề tên là Bắc Minh,một mặt khắc một con Khổng Tước, lão giả Bắc Minh Hùng hoảng sợ nói " Đây là lệnh bài của vi phụ, làm sao công tử lại có được lệnh bài của vi phụ " A - Long khoát tay, giọng nói vô cùng lạnh nhạt đưa lệnh bài cho Bắc Minh Hùng nói " Cầm Lấy lệnh bài này, đưa cho phụ thân ngươi, chuyển lời của ta với hắn, Hắc Ma ta muốn hắn cho 98 thuộc hạ của ta, chết oan trong tay Bắc Minh Thương, một cái công đạo, hôm nay là dỗ 100 ngày của thuộc hạ ta, ta không có nhiều thời gian và kiên nhẫn đâu, qua hôm nay, Bắc Minh Gia còn tồn tại hay không là tuỳ quyết định của các ngươi,giao ra toàn bộ người của Bắc Điện hoặc ta sẽ tự tới đòi người, ta đã cấp đủ 3 lần mặt mũi cho Bắc Minh Gia rồi các ngươi đừng cố thử thách tính kiên nhẫn của ta" Nói xong hắn liền quay người đi, để lại Bắc Minh Hùng của hắn đang ngây ngốc, hắn hỏi " Ta phải làm sao mới có thể hoà hoãn lại tình hình đây,bộ không còn cách nào giải quyết được sao " A - Long cũng không trả lời chỉ im lặng nhìn ngôi mộ khổng lồ, nơi chôn vô số Pháp Khi ở Vạn Kiếm Sơn này!

- Lúc này A - Long đang trầm ngâm chờ đợi cái kia Bắc Minh Gia cho hắn một câu trả lời giứt khoát, nếu hôm nay không cho hắn một câu trả lời ra hồn, hắn liền tiêu diệt Bắc Minh Gia, không có lý do gì hơn, mọi thứ hắn chuẩn bị đã chín muồi cả rồi, chỉ cần một ý niệm của hắn, kích hoạt cấm chế, Bắc Minh Gia liền bị xoá số khỏi cõi đời này, nhớ tới tấm lệnh bài bằng băng kia, hắn vô cùng buồn bã, hắn nhớ lại cái đoạn ký ức lúc xưa, lúc mà hắn còn chưa có cái thân thể cao lớn 17 18 tuổi này, hắn đang lang thang khắp nơi, lại một số có duyên, giúp đỡ vài người trong căn hẻm nhỏ, thay vì đi xin ăn móc túi kiếm tiền mua cơm, ăn cho đỡ đói, hắn sử dụng bàn tay hắn,với y thuật của hắn, cứu chữa vô số người, hắn trở thành một cái Vô Danh Thần Y,cũng là lúc có duyên gặp được Long Nhu, lúc đó là một cái Bạch Chu, cũng gặp được dong binh của Long Phàm lúc đó bị trúng độc nguy cấp, vô số người, và quen biết được vô số người khác, nhưng kẻ đó đều đã từng không ít thì nhiều thiếu nhân tình của hắn!

- Năm đó có một lão nhân, phong độ ngời ngời được con cháu trong gia tộc đưa tới nhờ hắn cứu chữa,khi hắn kiểm tra thì mới biết lão nhân này đột phá tu vi thất bại, bị công pháp phản phệ mà thương, hắn thấy lão nhân này là người quý khí.con cháu trong gia đình cũng không làm người ta chán ghét,hắn liền giúp lão nhân này chữa bệnh, lại sử dụng ký ức trong hỗn độn thần cách diễn hoá, và sửa chữa công pháp giúp ông lão này tu luyện đi vào con đường an toàn nhất, để đáp lại công ơn của hắn, lão nhân này đưa cho hắn một cái lệnh bài, nói với hắn

" Chỉ cần khi nào cần, hãy tới biên giới phía nam của Hắc Kim Quốc, tìm một gia tộc tên là Bắc Minh Thế Gia, đưa lệnh bài này ra nói ra yêu cầu, bọn họ Bắc Minh Thế Gia sẽ tận tình giúp đỡ "

- Nghe thấy thế A - Long mỉm cười vui vẻ nhận lấy, "nhân tình của một lão nhân, con cháu không tệ hẳn là yêu cầu không quá đáng thì vẫn không tự làm mất mặt từ chối đi " thế là hắn cất đi tấm lệnh bài đó giấu ở nơi nào đó bí mật, nhưng một thời gian sau,Triệu Gia tìm tới chỗ của hắn, phá hoại y quán của hắn, bắt hắn về giao nộp cho Phượng Gia,hắn tính đủ kế liền tẩu thoát được, lại nhớ tới tấm lệnh bài đó, lại gặp lão nhân đó,cầu xin lão bán lại cho hắn một cái nhân tình, cho hắn đi nhờ vượt qua kiếp nạn này, nhưng ở đời mấy kẻ đạo mạo, hầu hết đều là ngụy quân tử, bọn họ những người Bắc Minh Thế Gia đều là Bạch Nhãn Lang, lão nhân đó không ra mặt, để con cháu nói là bế quan,không thể nào giúp gì được!

- Đã như thế lại gài bẫy hắn, chỉ điểm chỗ của hắn, dùng thuốc mê hãm hại, để Thạch Gia bắt hắn, Thạch Gia ở đây cũng là thế lực phụ thuộc của Bắc Minh Gia này bắt hắn, giao nộp cho Phượng Gia, cũng ngày hôm đó hắn mất đi một con mắt bởi vì thạch gia xúi bẩy, nói con mắt của hắn có chứa nguyền rủa đủ kiểu, rồi sử dụng một chút thủ thuật, làm một bên mắt của hắn bị hoá thành đá, và bị người thân với hắn nhất, người mà hắn không thể nào ngờ được trong thế giới này, trong lúc tức giận đã tự hủy đi một bên mắt của hắn, hắn lúc gặp được ít có duyên thân thể thay đổi, hắn vượt núi,lội sông đến nơi này, là để tìm ra Thạch Gia,báo thù hãm hại năm đó lấy lại con mắt của hắn, bị Thạch Gia hôm đó lấy cớ lấy đi mất, còn tới Bắc Minh Gia đòi lại nhân tình này, dù sao thân thể của hắn đã thay đổi nhiều rồi, không ai nhận ra hắn là cái Vô Danh Thần Y năm đó cứu được vô số người, đưa lệnh bài kiếm chút tiền, lấy vốn làm ăn để mở ra con đường báo thù thì vẫn được!

- Hôm nay hắn đưa lại lệnh bài này là mở một cái mặt lưới cho Bắc Minh Gia, nếu bọn họ còn biết tiến lùi, hắn sẽ vì nhớ nhân tình năm xưa, một tay hắn bồi tạo,liền không đồ giết Bắc Minh Gia, bởi vì công Pháp của Bắc Minh Gia cũng là một tay hắn bồi ra,nhưng thiên tài của Bắc Minh Gia, cũng một tay hắn khai mở huyệt đạo, đối với họ bình cảnh chỉ là dĩ vãng mà thôi, nên Bắc Minh Gia mới hống hách như vậy, cách đây 4 năm Bắc Minh Gia chỉ là cái loại 1 nghèo hai túng mà thôi, không đủ để làm nên chuyện gì, đích thân hắn mở huyệt cho tất cả mọi người của Bắc Minh Gia,lúc đó là thế lực rẻ rách tam đẳng mà thôi, ai tới gây chuyện chứ, Bắc Minh Gia công pháp là do hắn một tay hình thành tạo ra, hắn muốn đối phó với những tên này, khác gì kêu trẻ con đấu kiếm thuật với một đại tông sư đâu,còn Bắc Minh Gia đã ngựa quen đường cũ, hắn cũng rất vui lòng, lấy cả gốc lẫn lời, đêm nay dỗ 100 ngày của Ám Vệ hôm đó tử chiến không lùi, biến Bắc Minh Gia và vô số thế lực hôm đó ra tay tuẫn táng cùng đâu!

- Nghĩ tới Am Vệ, hắn mắt cay cay,một tay xiết chặt, móng tay đâm lủng bàn tay, máu chảy ra nhưng hắn không nhíu mày lấy một cái, một tay cầm trên tay 98 cái thẻ bài quân nhân, thứ này là dành cho quân nhân, thứ này dùng để ghi lại ngày sinh tháng đẻ quê quán,tên tuổi, số hiệu quân nhân, ngày nhập ngũ, thậm chí đồng đội còn có thể khắc ngày chết,thậm chí là toạ độ chôn cất trong đó, thứ này có 1 cặp, mỗi khi một người lính hy sinh, thì vì lý do nào đó không thể nào tối ngày mang theo xác đồng đội được, nên phải chôn đồng đội nơi nào đó, họ sẽ lấy một trong hai miếng, một miếng bỏ vào miệng người lính đã chết rồi chôn cùng xuống mộ,một miếng đem về đưa cho cấp trên, để báo cho biết rằng, người lính đó đã tử trận,miếng thẻ bài đó vừa là giấy báo tử, cũng là bia mộ của người lính,tới lúc tìm ra xác, thì cũng biết được lai lịch của người lính đã chết này!

- Nhìn thẻ bài trong tay, lòng hắn quặn đau, cũng thời gian đó, hắn mua về được 2000 cái nô lệ, trong đó có Thanh Lăng, chỉ là Thanh Lăng lúc đó chỉ là một cô thôn nữ bình thường mà thôi, hắn chẳng để ý tới,dù có để ý tới hắn cũng sẽ không dùng, bởi vì hắn biết một câu ( Chiến Tranh, Công Việc Của Đàn Ông) hắn không muốn nữ nhân phải cầm vũ khí đi giết người bảo vệ vùng đất này, lúc hắn để Long Tài cho đám nô lệ đó ăn no, sau đó khám chữa bệnh cho tất cả mọi người, trong đó có không ít phụ nữ, người già và trẻ em,hắn thức đêm dạy sớm để chiếu cố đám người này, dần dần mọi người mở lòng ra với hắn, cuối cùng có hơn 20 mấy gần 30 cái nam nhân tới trước mặt hắn quỳ xuống, một câu cũng không nói ánh mắt kiên định không thể nghi ngờ, một tên dẫn đầu đại diện nói!

“ Thiếu Gia, chúng tôi muốn theo ngài, muốn bán mạng vì ngài ” Lúc đó hắn hỏi " Với thực lực Võ sĩ Cấp của các ngươi, có thể làm được cái gì cho ta sao" một tên đáp " Chỉ cần người cho vợ con chúng tôi, có cơm ăn áo mặc, việc gì thiếu gia người muốn, chúng tôi cũng làm cho ngài, chỉ cần ngài muốn, mạng của chúng tôi đều là của người " A - Long thử lòng để họ quỳ đó một cái là 5 ngày khiến bọn họ đói tinh thần uể oải tới khi họ suy kiệt lực tận hắn liền ném ra một con dao nói " Mạng của các ngươi vốn là của ta, muốn ta tin vậy tự sát cho ta xem tự sát đi,ta muốn biết máu của các ngươi màu đen hay đỏ " tên kia không nói hai lời,không hề sợ hãi ánh mắt quyết tuyệt, cầm con dao kề vào cổ mà cắt xuống động mạch chủ ở cổ, một màn này khiến hắn đồng lòng, một tay chụp lấy lưỡi dao đã cắt gần đứt một bên cổ của tên thủ lĩnh kia, tay hắn cũng chảy máu, cổ của tên kia cũng nói không ngừng phun máu tươi nói " máu các ngươi hôm nay đổ ra, cũng là máu của ta, từ nay đi theo ta.,gia đình các người sẽ là gia đình của ta, chỉ cần một ngày Hắc Ma ta còn sống gia đình các ngươi sẽ không phải lo cơm ăn áo mặc, chỉ cần một ngày máu ta còn chảy,thì các ngươi phải cùng ta chiến đấu tới cùng, chết cũng không khuất phục " đám người đó đáp " mệnh lệnh của người chính là ý chí, mục đích sống của đám thuộc hạ ”

- Cũng vào một hôm, vào buổi chiều trưa như thế này hắn ra lệnh thuộc hạ trong đó có không ít gương mặt quen thuộc, trong đó có đám người hôm đó quỳ trước mặt hắn, hắn vui ve cười nói!

“ Các ngươi đi cùngLam Linh bảo vệ nàng an toàn về đây, chủ yếu là đi cho có khí thế mà thôi, đừng làm mất mặt Hắc Phong Trấn chúng ta, các ngươi đi cho biết đây biết đó, lấy kinh nghiệm mà mai mốt giúp ta xây dựng nơi này thật hoành tráng giống như nơi các ngươi thấy ”

- Một tên cười đáp!

“ Thiếu Gia a,chúng thuộc hạ đi rồi đưa thiếu phu nhân về nhà an toàn rồi, thì người phải tưởng thường nha, mà hôm nay là cuối tuần rồi nghe nói có lương rồi phải không thiếu gia”

A - Long lúc đó cười hì hì nói!

“ Cuối tuần thì cuối tuần a, các ngươi muốn nhậu cứ nói, chẳng lẽ bản thiếu gia lại thiếu các ngươi một bữa nhậu sao, đi nhanh về nhanh, tiện công đi qua Hoả Viêm Thành, mua dùm ta ít rượu ngon, về nhà ta chuẩn bị bữa tiệc thật to, tẩy trần cho mấy con sâu rượu các người ”

“ Haha thiếu gia là nhất a, nhanh nhanh mau đưa thiếu phu nhân trở về, di nhanh về nhanh, ta muốn nhanh được nếm lại tay nghề làm bếp của Thiếu Gia lắm rồi a,đã lâu rồi ta còn chưa được ăn lại, nhớ mỗi khi nhớ lại đồ ăn của Thiếu Gia ta lại thèm chảy nước miếng ”

“ Cút..!! Hoá ra mỗi khi ngươi ngủ bên cạnh ta chảy nước miếng là ngươi nhớ thiếu gia à ”

- Tên kia cười haha gãi đầu nói!

“ Đâu có, ta chỉ nhớ thiếu gia nấu đồ ăn ban ngày mà thôi, còn ban đêm ta nhớ mấy em tiểu hồng ở Lệ Xuân Viện a, không có nhớ thiếu gia a" Thế là mấy nữ ám vệ dưới khăn che mặt xấu hổ không thôi, từng tiếng mắng sắc lang yêu kiều vang lên liên tục, cuối cùng cả đám vừa vui đùa vừa hành quân đi theo xe ngựa của Lam Linh tới Bắc Minh Gia ”

- Cũng vào lúc chiều tối hắn cùng Long Nhu, Phong Thải Vận đang cười đùa nói chuyện với nhau, thì hai Ám Vệ trên người đầy vết thương máu me lênh loáng,cùng vô số Ám Vệ canh gác bên ngoài giúp đỡ dìu Lam Linh một thân tu vi bị phế sạch tiến vào trướng, cùng xác của ba ám vệ, khi vừa tiến vào" Các ngươi làm sao vậy, chuyện gì đã xảy ra " Ám Vệ thì thào nói " Bẩm Thiếu Gia, chúng thuộc hạ bị phục kích, là người của Bắc Minh Gia,Thiếu Phu Nhân vì bảo vệ chúng thuộc hạ, nên chịu tự mình phế một thân tu vi,còn chúng thuộc hạ trên đường bị người ám toán, các huynh đệ vừa chiến vừa lùi, 100 huynh đệ phái theo bảo vệ Thiếu Phu Nhân, chiến đấu không lùi,vì cản bước bọn chúng cho chúng thuộc hạ rút lui,bị người ta giết chết hết rồi a, thiếu gia, xin lỗi thiếu gia chúng thuộc hạ vô năng" A - Long tay xiết chặt hỏi!

“ Thực lực của bọn chúng là gì ” Nhưng đáp lại hắn là một nữ Ám Vệ cũng đang thoi thóp nói " Bẩm Thiếu Gia, toàn là Võ Phách, Võ Xuất Cấp, Thậm chí là Võ Vương, còn mấy cái Ma Pháp Sư Băng Hệ cũng nhúng tay " nói xong hai ám vệ liên tục thổ huyết, sinh cơ dần tắt dần,hắn phải cố gắng lắm mới cầm được kéo bọn họ từ chỗ chết trở về " lúc này một trong ba cái Ám Vệ thân bị trong thương, trên người bị đâm xuyên qua không ít không dưới 10 cái băng thứ, hắn miệng đầy máu tươi, thều thào,A - Long nhận ra tên này, tên này là thủ lĩnh của đám nô lệ đầu tiên trung thành với hắn, tên hắn là Đằng Võ

A - Long ôm lấy hắn truyền linh lực vào người hắn, mong cứu được hắn, hoà tan hàn băng thứ trên người hắn " Đằng Võ ngươi không sao chứ, ngươi đùng trêu ta,lương của ngươi còn chưa lĩnh,tiệc ta mất công chuẩn bị còn chưa ăn, rượu ngươi mua về còn chưa đưa cho ta,còn chưa uống lấy một miếng, ngươi không được chết " Đằng Võ ở trong lòng A - Long mỉm cười, lấy trong ngực một bình rượu thều thào nói!

“ Thiếu.. G...a!!! Túi... Trữ vật chứa rượu thuộc hạ làm mất rồi, chỉ may mắn giấu được bình này" lại lấy trong ngực của hắn một mớ thẻ bài sứt sẹo tràn ngập máu tươi " Leng keng...!!" Từng thanh âm chát chúa từ miếng thẻ bài làm bằng kim loại rơi xuống nền đá vang lên, hắn nói!

“ Bá....o,. Cáo... Quân số 95 huynh đệ hy sinh,đây là thẻ bài của họ, mong người xem xét, cho gia đình của.họ..biế.t...... ”

- Lúc này Đằng Võ đã không nói được nữa rồi,hai mắt mờ đi, tình cảnh này thật quen với hắn cuối cùng tay Đằng Võ chỉ vào hũ rượu đang nằm lông lốc, trên vỏ tràn ngập máu tươi của Đằng Võ hắn muốn nói gì đó..!!! " Ngươi muốn uống " Đằng Võ trong lòng hắn cố gắng gật đầu, A - Long nhanh tay mở hũ rượu, nhanh chóng đổ vào miệng của Đằng Võ, hắn cố gắng uống, nhưng cổ họng của hắn không cho phép,cuối cùng tắt hơi thở, còn chưa kịp uống một ngụm rượu nào, thân thể của Đằng Võ lạnh dần cứng dần trong lòng hắn, hai mắt vẫn mở ra,tuy đã chết nhưng ánh mắt không cách nào che giấu lưu luyến trong đáy mắt!

- Còn A - Long còn cay đắng hơn nữa là cái kia Đằng Võ bi thương nhưng không lùi lại, vẫn cố gắng bảo vệ thuộc hạ, rồi nhiều lúc có thể chạy thoát nhưng không chạy,đồng đội chết liền thu vào túi tru vật, lấy thẻ bài để báo cáo người đã chết, cũng là muốn A - Long hắn chiếu cố gia đình các huynh đệ đã chết, lòng hắn đau đớn không thôi, mỗi một thuộc hạ ra đi, lại như một lưỡi dao cùn cực kì cùn cắt từ từ từng chút từng chút một vào tim hắn, tới bây giờ bắt đầu từ 95 thuộc hạ tới bây giờ là nửa năm trôi qua, 4741 cái thuộc hạ trong lúc đang làm nhiệm vụ hy sinh, lại bị người ám toán lại chết đi rồi một cái thuộc hạ, từng khuôn mặt thân quen rồi cùng họ cười đùa rồi đích thân bỏ họ vào quan, chôn họ dưới đất, tâm hắn lúc này thực sự sắp chịu không nổi nữa rồi,hắn lúc này muốn giết người, hắn chỉ muốn một nơi yên bình cho thuộc hạ và gia đình hắn sinh sống, khó tới thế sao, mà cứ phải chia mũi kiếm vào hắn, hắn không cam lòng, hắn thật không cam lòng a,hắn muốn tạo ra một trái đất một quê hương thứ hai ở nơi này, khó thật sự khó tới thế sao!

- Nghĩ tới tràng cảnh phải báo tin cho gia đình Ám Vệ đã chết, từng dòng nước mắt đau đớn, từng tiếng khóc gầm rú kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không thưa này của người thân gia đình của thuộc hạ, lại nhớ tới 95 ngôi mộ của Ám Vệ được xây cất, tràn ngập hương khói,lòng hắn lại nổi lên sát cơ vô hạn!

“ Ba tháng nhẫn nhịn, chấp nhận lấy ra căn cơ bên trong Hỗn Độn Thần Cách, đề thăng lực lượng cho thuộc hạ, chờ tới ngày hôm nay, báo thù, hắn phải báo thù cho thuộc hạ đã chết ” Nghĩ tới đây Phệ Hồn Tử Thần Liềm Đao thoát ra khỏi người hắn, rơi vào tay hắn, bầu trời thiên địa đang giữa trưa bỗng tối lại, trên trời kéo tới như vô cùng vô tận huyết vân, sấm chớp uỳnh uỳnh,như địa ngục hay tận thế sắp xảy ra, lúc này A - Long lạnh như một cục hàn băng ngàn năm không tan,sát cơ chợt hiện như hoá thành thực chất, mùi huyết tinh nồng nặc, hắn nhìn táng mộ trước mặt, hôm nay phải có kẻ đổ máu táng xuống mộ này, có thể là hắn, cũng có thể là kẻ tiếp theo sắp xuất hiện đây,tới thần giết thần, tới quỷ giết quỷ,lão thiên muốn ngăn cản hắn liền trảm cả thiên, một màn này khiến người Bắc Minh Gia sợ hãi, Ám Vệ toàn thân phát run, còn Lam Lính thì thấy đây là lần thứ hai A - Long nổi lên sát cơ như vậy, lần đầu tiên chính là lần Đồ Ma Liên Minh bắt mẹ của hắn, nàng thật không biết kẻ nào lại khiến A - Long sát cơ nhiều như vậy kia chứ!

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.