Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 267: Bắc Minh Diệt (8)



“ Xú Nữ Nhân, ngươi đừng làm càn ”

- Khi Bắc Minh Kiệt vừa nói xong câu ngoan thoại, hắn bắt đầu cảm thấy bất an, lúc này Phong Thải Vận tay cầm Vụ Nguyệt Kiếm, miệng nàng niệm tụng chú ngữ vô cùng phức tạp, lúc này Phong Thải Vận muốn đánh thật thật rồi, cuối cùng từ trong đầu nang bay ra một, cái tinh cầu hình tròn toả ra anh sáng nguyệt quang, đây chính là trăng trong thân thể nàng, chỉ có Nguyệt Thần Tộc mới có mà thôi,cái này gọi là Nguyệt Tổ Thạch, và trên đời này chỉ có 3 cái với 3 hình dáng khác nhau mà thôi, lúc này nàng lấy ra Tổ Thạch, bầu trời dường như tắt nắng, ánh sáng mặt trời trở nên tối tăm, thay vào đó chính là một vầng trăng tròn giữa đêm chiếu rọi khắp thiên địa này!

- Nhiều người ở nơi xa xa, nhìn thấy một màn trời đất trở nên tối om này cảm thấy kinh hãi không thôi, nhiều người được đọc nhiều sách cổ, hét lớn " Linh Giả chiến đấu,trời đất sản sinh dị tượng, là nhân vật mạnh mẽ tới như thế nào chiến đấu mà lại sinh ra dị tượng như thế này, chẳng lẽ họ muốn đánh sập vùng biên giới này thành bình địa sao "

- Còn ở một nơi xa xa, Lạc Ảnh cùng với những thuộc hạ, ánh mắt vô cùng phức tạp, pha lẫn không thể nào tin vào mắt mình mà nhìn lên vầng trăng tròn đang không ngừng chiếu nguyệt quang xuống đất này, nàng lẩm nhẩm nhớ lại trong ký ức truyền thừa huyết mạch của Phong Thần Tộc, bên trong đó có chứa lại một cái thông tin vô cùng kinh khủng, chỉ có những đời tộc chủ mới có thể biết mà thôi, trong đó có nói về sự xuất hiện của Chủ Tộc, đó không phải Phong Thần chủ tộc thật sự mà là người được Chủ Tộc thực sự thuần chất Phong Thần truyền thừa trước khi trận chiến cổ xưa kia,đã trao lại cho một người bạn của Phong Thần đó người đó cũng là Thần Tộc, nhưng không phải thời đại Thái Dương mà là ở thời đại Nguyệt Dạ không phải dẫn đầu bởi 9 cái chủ thần, mà là của ba cái Nữ Nguyệt Thần Tộc, mà là một cái được gọi là Hỗn Độn Ma Thần có tên là Quân,cái kia không phải là Ma Tộc mà là chân chính Thần Tộc một cái duy nhất từ trước tới này, kết hợp giữ thời đại Nguyệt Dạ và Thái Dương dùng hoa tất cả sức mạnh của các bộ tộc làm một, một lần nữa tạo ra một chủng tộc mạnh nhất, gọi là Hỗn Độn Thần Tộc!

- Nàng cũng biết thế giới nàng đang sống này là của Quân tạo ra để chờ một cái nữ nhân Nguyệt Thần Tộc 1 trong ba thủ lĩnh đó, các bộ tộc nhao nhao đến thế giới này để lẩn trốn sự truy sát của dị ma, cũng là để chờ ngày cái kia Hỗn Độn Ma Thần tàn hồn từ luân hồi sống lại,hắn đi khắp luân hồi để thu gom linh hồn nữ nhân của hắn, mặc dù nàng kia đã chết từ rất lâu rồi, Phong Thân tộc nhân của nàng ở đây hàng nhiều đời cũng là muốn tìm cái kia Quân đầu thai tái sinh một lần nữa, khi Quân tái sinh cũng là lúc Nguyệt Thần Tộc kia cũng tái sinh,hắn sẽ một lần nữa tiếp tục lãnh đạo các chủng tộc như năm đó chống lại dị ma năm đó xâm chiếm một lần nữa, bây giờ nàng nhìn thấy vầng trăng tròn kia xuất hiện trên trời, trong lòng nàng vui mừng tới mức quỳ xuống đất mà triều bái, vui mừng hanh phúc, sau bao nhiêu đời hàng trăm vạn năm cuối cùng tộc của nàng đã tìm ra được chủ thần lãnh đạo chư tộc năm đó, Nguyệt Dạ một lần nữa lại tái sinh rồi, Thần Giới cuối cùng cũng được cứu rồi!

- Lạc Anh cuối cùng đứng giay lau đi những giọt nước mắt hạnh phúc trên khoé mi ra lệnh với ngữ khí không cho phép cự tuyệt với đám thuộc hạ ở bên cạnh rằng!

“ Nguyệt Thần Nữ đã xuất hiện, nhanh chóng cùng ta tới nơi Vầng Trăng kia xuất hiện một phen, phải bảo vệ nàng, bằng không tộc ta không có cách nào quật khởi, nàng kia mà có mệnh hệ gì còn không những thế lại còn mang tới đại hoạ diệt tộc ”

- Đám thuộc hạ của Lạc Ảnh nghe thấy sự nghiêm trọng và vô cùng nghiêm túc trong lời nói của Lạc Ảnh,cả đám nhin nhau thấy được sự cực kì nghiêm trọng trong mắt đối phương, đám Phong Thần Tộc dưới quyền Lạc Ảnh gật đầu với nhanh, đồng thanh đáp!

“ Phong Thần đã có lệnh, chúng thuộc hạ nguyện hy sinh tính mạng này để hoàn thành mệnh lệnh của Phong Thần Đại Nhân ”

- Lạc Ảnh mở ra đôi cánh trắng như tuyết của mình, Phong Hệ tràn ngập dực của nàng nhìn phía sau thuộc hạ, nàng hét to " Nhanh Chóng Xuất Phát "

“ Rõ ạ” nói xong cả đám xé mở hư không bay lên trời mà lao tới chỗ của Phong Thải Vận, lúc này Phong Thải Vận niệm xong thủ quyết trong miệng cuối cùng, từ cán cầm tay của Vụ Nguyệt Kiếm, từng viên ngọc cườm nhiều màu trên tay cầm của nàng tường như vô cùng bắt đầu xuất ra ngoài, nó không phải đá quý nhiều màu mà là các tiểu hành tinh hệ nguyên tố thuần chủng nhất ngừng kết mà thành, bây giờ trên đầu Phong Thải Vận trong chớp mắt, như tạo ra một hệ ngân hà cỡ nhỏ cuối cùng, từ ngân hà đó như vô cùng vô tận rót vào lực lượng trong người nàng, thực lực nàng lúc này từ Trúc Linh cảnh tầng 1 nhảy một phát lên tầng 12, ngừng kết trong đan điền của nàng là một hình ảnh như trẻ sơ sinh khuôn mặt y như Phong Thải Vận bên ngoài đời thật vậy,lúc này Linh Hồn trong Đan Điền của Phong Thải Vận kết nối với thế giới mà nàng mới tạo ra, trực tiếp mượn lúc ngân hà này mà cho nàng sử dụng!

- Vụ Nguyệt kiếm tay trực tiếp trấn áp xuống đầu của Bắc Minh Kiệt, một hơi đem Bắc Minh Kiệt đã sợ mất mật mà chạy trốn từ khi nào,hắn đã sống mấy ngàn năm rồi, người ta nói người càng già thì càng sợ chết nên hắn khi thấy không cách nào đánh lại Phong Thải Vận,hắn liền bỏ trốn để bảo toàn mệnh, nhưng hắn đã đánh giá Phong Thải Vận quá kém " Oanh " một tiếng một bàn tay như vô hình bằng ánh trăng, kéo Bắc Minh Kiệt trở về, một cỗ khí thế kinh khủng như vậy đánh Bắc Minh Kiệt như quả bóng xì hơi " Rầm " một tiếng xuống đất trở thành một cái hố sau, xương khớp trên người vỡ nát,trên người tràn ngập máu tươi, miệng không ngừng thổ huyết bất luận là ai, dù là Lạc Anh từ hư không chạy tới, nhìn thấy cũng phải choáng váng chết lặng tại chỗ,đừng nói là Lạc Ảnh mà là bất cứ người nào nhìn thấy cảnh này, cũng đều sẽ bị dọa đến vỡ mật,trong lòng Lạc Ảnh chỉ có thể nói lên một câu!

“ Qua Nhiên không hổ danh là 1 trong ba vị thủ lĩnh của Triều Đại Nguyệt Dạ ( Bóng Đêm) dù chỉ là một mảnh của 7 phách, còn thiếu 3 tàn hồn, còn chưa dùng nhập thân thể ở Thần Giới kia, cũng đã nắm giữ sức mạnh, mà không thể nào cân đếm được như vậy "nghĩ tới đây Lạc Ảnh không khỏi rét lạnh trong lòng, cũng may lúc lần đầu tiên gặp chủ tộc không nổi lòng tham hay... bằng không với cái tính vô cùng tàn nhẫn với địch nhân của Cổ Thần thì không biết hậu quả của nàng sẽ bi thảm tới nhường nào rồi a,nghĩ tới đây nàng không khỏi rùng mình thầm kêu may mắn a!

“ Uỳnh..!! Uỳnh....Uỳnh.....Uỳnh...!!!! ” Bắc Minh Kiệt bị đánh lún xuống đất, nhưng phù văn do chiến mâu do Ám Vệ ném lên liền bị Bắc Minh Kiệt đánh nát,nay đã phát huy công dụng khoá chết Bắc Minh Kiệt không cách nào cử động, Phong Thải Vận nhìn qua đám dư nghiệt của Bắc Minh Thế Gia, Vụ Nguyệt Kiếm hình trăng lưỡi liềm kia một vung, tất cả tộc nhân của Bắc Minh Thế Gia còn lại, tất cả đều đầu bay lên trời, máu không ngừng mà chảy ra khỏi cổ họng, mà chết hết không còn một ai,cả người của Bắc Minh Ngạo Côn, lẫn Bắc Minh Nhân, đều bị tiêu diệt hoàn toàn không sót một ai,cứ hễ là người Thế Gia liền bị nàng xuống tay đồ sát không chớp mắt,,nàng một giạm chân tất cả công trình thậm chí là cả tổ địa của Bắc Minh Thế Gia bị nàng một cước biến thành bụi phấn, Ám Vệ tổng cộng tới đây 50 người, nhìn thấy màn này dưới mặt nạ mồ hôi lạnh rơi xuống như mưa, nghĩ thầm “ Thiếu Phu Nhân thật cường hãn a” còn Phong Thải Vận trong mắt nàng kẻ nào làm Tiểu Tặc đau lòng,nàng luôn có xung động muốn giết toàn bộ kẻ đó,nàng cảm thấy trên đời này chẳng còn cái gì quan trọng với nàng hơn cái tên Tiểu Tặc tối ngày chiếm tiện nghi của nàng vậy, nàng đối với hắn giống như một thứ gì đó cực kì, cực kì quan trọng với nàng,nàng không muốn hắn bị bất kì tổn thương nào vậy!

- Một cước này cuả Phong Thải Vận đã tiêu diệt và đập nát truyền thừa mấy ngàn năm của Bắc Minh Thế Gia,kể từ ngày hôm đó trên đại lục này chính thức không còn tên Bắc Minh Thế Gia nào nữa,Bắc Minh Thế Gia trong đầu các đại lão gia tộc lớn đã chỉ còn lai là sư vinh quang tia ánh sáng cuối cùng của một gia tộc lớn,vinh quang một thời Bắc Minh Gia Tộc một thời lừng lẫy chính thức bị tiêu diệt từ đây,mà mặc dù Bắc Minh Gia bị diệt đồ tận giết tuyệt,nhưng không ai giám nhiều chuyện xía vào,bởi vì đây là xung đột của Linh Giả với nhau,nếu ai chán sống xía vào Bắc Minh Gia chính là kết cục của họ!

- Lúc này Phong Thải Vận nhìn lên hư không mênh mông, ánh mắt phát lạnh, cố gắng kiềm chế xung động muốn giết đám người Lạc Ảnh này, tuy Lạc Ảnh là Thiên Mệnh Cảnh những mà với một cái cổ thần, lại có tổ thạch thần tộc, tay cầm thần binh,lại mở ra nguyệt chi Lĩnh Vực, nàng thực sự không ngán ai cả,trừ khi nàng thực lực nàng đang là Trúc Linh, đối đầu với Niết Bàn Cảnh thì nàng có tỉ lệ 5 ăn 5 thua mà thôi, muốn giết được nàng cũng rất khó, nàng có ký ức kinh nghiệm chiến đấu vô cùng vô tận trong huyết mạch, nàng cũng không sợ ai ca,lúc này nàng mở miệng, chất giọng vô cùng thanh thuý dễ nghe, vô cùng dịu dàng nhưng không kém phần uy nghiêm khiến người không thể khinh nhờn!

“ Phong Thần Tộc! Các ngươi muốn đứng đó xem tới bao giờ nữa, nếu không phải nể mặt Quân, thì các ngươi đã là.... người chết! Có gì thì nói, không có việc gì liền cút cho ta”

- Lạc Ảnh và thuộc hạ nghe được những lời giao tiếp trực tiếp tới Linh Hồn bọn họ, cả đám từ rung động tỉnh lại, Lạc Ảnh dẫn đầu hạ xuống đất, dùng nghi thức Quân Thần của Thần Tộc quỳ bái trước mặt Phong Thải Vận nói!

“ Xin Nguyệt Chủ bớt giận! Lạc Ảnh tới đây theo mệnh lệnh của Hỗn Độn Đại Nhân, tới đây trợ giúp người, thuộc hạ không có ý gây khó dễ hay bất kỳ địch ý gì với ngài và Hỗn Độn Đai Nhân đâu ạ, mong người minh giám cho sự trung thành của Lạc Ảnh ”

- Nhìn thấy Lạc Anh như thế, Phong Thải Vận lúc này đã khôi phục được 3 phần ký ức, nàng biết những Phong Thần Tộc trước mặt là dịch của nàng, là chủng tộc đã đồ giết tộc nhân của triều đại của nàng, nhưng nghe nói là người của Tiểu Tặc, Phong Thải Vận liền thu lại sát cơ nói!

“ Tới Vạn Kiếm Tông cách đây 500 Km giết sạch những con sâu cái kiến muốn cản trở Quân cho ta, để sót một tên ta liền lấy mạng các ngươi thế vào,nếu Quân mà hỏi không được nói là ta ra lệnh, ngươi hiểu rõ chưa ”

- Nghe thấy vậy Lạc Ảnh tâm như bị người bóp nghẹt, toàn thân nàng mồ hôi đầm đìa,áp lực đè nặng xuống nàng không cách nào nói, nàng phải lấy hết sức lực toàn thân cố gắng nói!

“ Thuộc hạ nghe rõ rồi a!!! ”

- Còn lúc này tại Vạn Kiếm Sơn, lúc này từ trong Thiên Ma Đỉnh bước ra ngoài một bộ xương đen nhánh, trên từng cm xương, lóng lánh ánh sao đêm, vô cùng huyền bí, Không gian sau mỗi bước của bộ xương đó đi ra làm không gian giao động không ngừng, từng hơi thở từ bộ xương đó khiến người ta cảm thấy rét lạnh trong lòng, cứ như là đi vào chỗ đang hít thở của một con viễn cổ chân long đang ngủ say vậy, tuy nói là bộ xương, nhưng nổi tạng vẫn còn, tuy huyết nhục kinh mạch bị gọt tới mức không còn, nhưng vẫn còn những bộ phận yếu hại nội tạng và một số thứ nữa được Thiên Long Khải bao bọc từ bên trong khiến không hề bị tổn thương gì cả!

- Thanh Lăng và Lam Linh vẫn một mực thủ vệ bên cạnh hắn, thấy một màn này cũng không khỏi chấn động không thôi, hai nàng không khỏi vui mừng, muốn chạy lại ôm hắn, mặc dù hắn bây giờ chỉ là một bộ xương đen ngòm như bị lửa đốt cháy đen, nhưng lại bị A - Long giơ cánh tay xương xẩu ngăn lại bởi vì trên người hắn đang rất nóng, bởi vì hắn mới từ lò lửa đi ra mà, lại là niết bàn Tinh Huyết Thiêu đốt.,không phải là thứ Lam Linh và Thanh Lăng có thể chịu được, nhưng mà hai nữ không cách nào che giấu sự lo lắng và cực kì vui mừng trong lời nói của hai nàng!

“ Thiếu Gia..!! Ngươi xuất quan..!! ”

“ Ừ...!!! Ta mới xuất quan!” A - Long sử dụng tinh thần lực giao tiếp trực tiếp với hai nữ, điều này khiến hai nữ vui mừng không thôi, hai nàng còn lo lắng rằng bộ xương màu đen kia không phải là A - Long hay là một cái bộ xương ngây ngốc kia thì thật là phiền a,còn bộ xương kia!

- Đây không phải là A - Long thì còn là ai bây giờ nữa, lúc này hắn từ trong hốc mắt nơi đầu lâu đã tự Băng Côt trở thành Hỗn Độn chi cốt,từng khớp xương rỗng ruột bên trong người hắn lúc này bị vỡ nát do Côn Ngô Kiếm chém nát này đã được gắn liền lại với nhau, từ màu trắng như tuyết khi trước, nay đã trở thành một màu đen, ẩn chứa một vũ trụ hỗn độn tinh không, ẩn chưa vô số nguyên tố trong đó, chỉ cần lấy nguyên tố từ trong một đạo lấp lánh ánh sao trong xương của A - Long thì cũng có thể ghiền nát bất kì Linh Giả nào, bên trong những ống xương rỗng của hắn nay đã được đổ đầy bằng máu huyết Cổ Thần được ẩn chứa trong Hỗn Độn Thần Cách, từng kinh mạch được khai thông, bây giờ hắn tuy không sử dụng được Đan Điền nhưng mà, hắn có thể tu luyện, biến Thức Hải trong đầu của hắn làm Đan Điền thứ hai khi tới chân hồ cảnh thì Thức Hải của hắn sẽ thay thế Đan Điền để chứa năng lượng Chân Hồ, còn các Linh Mạch thay vì kết nối với Đan Điền thì lại kết nối vào khớp xương làm thành một đường ống rót đầy những đường ống xương của hắn thay cho Linh Mạch!

- Nhìn thấy thay đổi ở có thể mình, A - Long gật đầu không ngớt, quả là bỏ mấy năm làm cái Vô Danh Thần Y, trong lúc cứu người tiện công nghiên cứu thân thể và kinh mạch của con người,sau này lại vứt mấy trăm năm trong thức hải nghiên cứu sắp xếp kinh mạch, và Phương thuốc cải tạo bản thân, sau đó chọn ra phương án hoàn hảo nhất, đưa ra và bắt đầu thay đổi bản thân này của hắn,hắn đại thù con chưa báo,kẻ thù của hắn đang ở thần giới chờ chục hắn từng ngày, khi vị diện này mở ra sẽ tới cắt đầu hắn,bây giờ sau bao nhiêu nỗ lực cuối cùng cũng đã thành công, Linh Mạch tùy theo năng lượng ẩn chứa trong từng đầu Linh Mach to hay nhỏ chứa nhiều hay ít mà quyết định đòn đánh của bản thân, người ta sử dụng tay mà ném một cục đá cũng không cách nào xa và mạnh bằng một cục đá cũng như thế, mà lại xuất ra từ một cái máy bắn đá công thành cả, hắn bây giờ rất tự hào về bản thân, nhưng nhìn vào tim của hắn, hắn thở dài không ngớt!

- Hắn cứ cho rằng làm như thế này sẽ thay đổi được tâm của hắn thoát ra khỏi trớ chú kia chứ, nào ngờ, bây giờ hắn thấy tình cảnh của hắn còn nặng hơn hắn nghĩ, Tâm của hắn bị vu thuật phong ấn, lại bị trảm đi khí vận,lại bị người tính toán thiên cơ, con chưa tính lại bị Hấp Huyết Thụ Ma rễ hạt giống nuôi trồng trong đó kia chứ, muốn lấy đi ra trừ khi, hủy bỏ thân thể này sử dụng linh hồn siêu mạnh của mình, cùng với một ít thiên tài địa bảo tái tạo lại thân thể, nhưng ít nhất với thực lực mèo ba chân của hắn bây giờ, cũng phải mất hơn 2 300 năm mới có thể tái tạo lại được thân thể mới, tới lúc đó kẻ địch sẽ chờ hắn tái tạo thân thể, xây dựng thế lực xong rồi mới giết hắn hay sao kia chứ,chưa tính Vu Thuật ám toán tới năm 16 tuổi sẽ bị Vu Thuật Cắn trả, chịu đau đớn thống khổ tới chết, chưa tính bị Thiên Cơ nhìn thấu trốn tới đâu cũng bị người nhìn thấy, tại vì Võ Hồn của hắn là Phượng Hoàng mà khi phượng hoàng tu luyện, khối xương đầu tiên và cũng là cứng nhất nối liền với linh hồn của hắn lại là trái tim, mà thay tim khác thì hắn sẽ sống cả đời ngu ngốc, ai bảo hồn phách Phượng Hoàng có 40 cái kia chứ, cộng với hồn phách của A - Long hắn, và cái linh hồn số 1 kia thì cũng kha khá a

- Ma một nửa linh hồn lại được phong ấn trong khúc xương đầu tiên kia chứ cũng là trái tim của hắn kia chứ, Phượng Hoàng muốn tái sinh, cần có 4 thứ, thứ nhất là máu huyết, thứ hai là Linh Hồn, mà hồn được chia làm 3, 10 cái ở đan điền ngừng kết thành thú đan, còn 20 cái ở tim, 10 cái thăng hoa hoá vào Linh Hạch kia chứ, muốn tái sinh thì phải kết noãn, làm trứng, đầu tiên phải đốt máu tạo ra lửa, tạo thành một cái lồng ấp trứng, đan điền làm vỏ trứng hấp thụ hoả diễm lấy 10 cái thần hồn bao bọc phòng vệ bên ngoài, tâm cũng là miếng xương đầu tiên và cùng Linh Hạch hoà nhập làm một ấp ủ ra một con Phượng Hoàng khác, quá trình này rất lâu a, nghĩ tới đây hắn muốn khóc rồi a, chưa thấy ai nhọ như hắn a,hắn chỉ có thể thở dài trong lòng, đành phải qua phương án khác vậy, hắn liền vung tay ngừng kết ra Cực Hạn Hắc Băng,cắn răng chịu đựng đồng bằng quả tim của hắn lại, hòng câu được giờ nào hay giờ đó vậy, nghĩ tới đây lòng hắn nặng trĩu không thôi!

- Một cái vung tay, từ trong nội tạng hắn bay ra 10 giọt máu màu vàng kim,có hư ảnh một con Hắc Phượng Hoàng, màu lông óng ánh sao như bộ xương của A - Long bây giờ, lúc này A - Long nhìn cấm chế đang không ngừng bị công phá, sắc mặt Ám Vệ đang tái dần đi,hơi thở càng lúc càng nặng nhóc, tuy Ám Vệ đeo mặt nạ nhưng với A - Long tinh thần lực siêu mạnh, tình cảnh thuộc hạ như thế nào hắn còn không biết sao, hắn hai mắt hàn quang lập loè, nhìn thấy dám tán tu và những kẻ tham lam cần tiền không cần mạng đang như ruồi ngửi thấy máu kia, khiến hắn trong lòng sát cơ nghi ngút, hắn lạnh lùng hét to trong long,sử dụng tinh thần lực!

“ Khôi Phục”

- Từng giọt từng giọt Niết Bàn Huyết, ngấm vào trong xương cốt của hắn, từ xương trắng bắt đầu mọc ra huyết nhục, gân mạch máu huyết, cuối cùng là da thịt, chỉ trong chớp mắt hắn đã đốt đi 3 giọt Niết Bàn Huyết của hắn, bây giờ hắn chỉ còn 7 giọt, tương đương 7 cái mạng để sau này đi lăn lộn mà thôi, hắn lúc này không còn gầy gò ốm yếu xanh xao như trước nữa, Niết Bàn Huyết của hắn có tác dụng quay ngược thời gian không phải thuốc trường sinh, tuy thân thể của hắn đã đầy đặn, cơ bắp quần quận nhưng mà những vết thương trước đây ở trên người hắn cũng không cách nào xoá đi được, bởi vì những vết thương này đã có từ rất lâu rồi, nhìn vào những vết thương này làm A - Long nhớ lại những tháng ngày như ác mộng trước đây, hắn thở dài trong lòng nói với hai nữ đang ngây ngốc nhìn thay đổi thân thể của hắn!

“ Đừng mê ca, ca đây chỉ là huyền thoại a, nếu các nàng muốn nhìn ca để nude thì ca rất vui lòng chịu uy khuất để lấy lòng mỹ nhân a,chỉ cần nhất tiếu khuynh thành, cái đó cũng đáng a, nhưng mà trước khi đó các nàng lấy đồ cho ta mặc có được hay không a, lão tử sắp chết rét rồi nè, ta chết rét cũng không ai cho các nàng ngắm đâu a ”

- Nghe thấy vậy nhị nữ Lam Linh,và Thanh Lăng khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng như tuyết tràn ngập phấn hồng, hai nàng xấu hổ, lấy ra vài bộ quần áo các nàng bàn nhau may theo cỡ người của A - Long, hai nàng ngoan ngoãn như hai còn mèo nhỏ, vô cùng ôn nhu dịu dàng giúp hắn mặc từng bộ quần áo lên người, hai nàng như hai vị hiền thê vô cùng ân cần chăm sóc nam nhân của các nàng vậy, lúc này A - Long không để ý tới tình cảnh xấu hổ, vô cùng ướt át diu dàng của hai nữ mà nhìn vào biển người như vô tận kia đang từ khắp nơi ùa tới, hòng nhân lúc hỗn loạn kiếm chút chỗ tốt đây sao, lúc này sau khi nhị nữ giúp hắn mặc đồ xong,A - Long mở miệng nhàn nhạt, trong mắt và giọng nói không hề che giấu sát cơ,môi khẽ nhếch khiến hai nữ bên cạnh A - Long lâu ngày thấy nụ cười nay,khiến tâm hai nữ lạnh lẽo không thôi!

“ Các ngươi đã muốn chết, vậy thì để ta tien các ngươi một đoạn vậy, hôm nay xin ít huyết để đi hái hàn mai thêm rực rỡ vậy,dỗ 100 ngày của thuộc hạ ta, không có hoa hoè đi tiễn đưa các huynh đệ, làm chủ tướng như ta, thật là có lỗi a ”

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.