Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 355: Băng tộc 2



“ Phốc....Phốc....Phốc”

- Lại thêm ba tiếng da thịt bị xuyên phá vang lên, lúc này lại có thêm ba Băng Thần Tộc bị bắn rơi xuống dưới đất, bên dưới là vô cùng vô tận thú triều đánh đến, lúc này một cái Băng Thần Tộc tức giận,qua lưng bỏ chạy hét to!

“ Phong Thần Tộc, các ngươi chỉ biết đánh lén thôi sao?? Có ngon ở đây chờ chúng ta kêu thêm người, cùng chúng ta một trận tử chiến, xem bên nào mới là người mạnh nhất ”

- Hắn vừa nói, vừa tiến vào không gian hư không mênh mông, độn tốc mà chạy trốn đi mất, thấy thế trong đám ma thú, xuất hiện giữa đám Phong Thần Tộc, cũng đang ẩn nấp vào trong những cơn gió, lúc này một nam tử anh tuấn, sau lưng là 4 Cánh màu trắng, tràn ngập phong thuộc tính, lúc này một tên bên cạnh nói!

“ Chiêu Văn... Sao ngươi không bắn tiếp..... Hắn chạy trốn rồi kia”

- Tên cầm cung bên cạnh là Hoàng Chân, còn người kia là Chiêu Văn, cũng là hai tên bị A - Long hôm nào mắng cho một trận, rồi ném vào Long Mạch để tu luyện, hai tên này được A - Long cung cấp cho hai giọt Cổ Thần tinh huyết, cùng với đó là Công Pháp của Vương Tộc, Cổ Thần, là Phong Thần Quyết kia, với thiên phú của hai tên không tệ, lại ở một nơi dồi dào được tích lũy mấy ngàn vạn năm như Long Mạch, mà A - Long đã tốn không ít tâm tư, tính đủ kế, thậm chí tự tát mặt mình, mà đi ôm trọn cái Long Mạch này vào trong tay mà không ai nghi ngờ cả, thậm chí hắn còn đem Thiên Cơ Cốc nhổ tận giết gọn từ đầu đến cuối, để bảo toàn bí mật rằng hắn nắm trong tay Long Mạch!

- Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, được A - Long cung cấp cho tài nguyên công pháp,lại được A - Long đặc chế cho mấy kiện Hồn Binh,cùng với tòan lực bồi dưỡng rảnh rỗi giao lưu linh hồn đích thân A - Long chỉ đạo hai tên tu luyện, Hoàng Chân, cùng Chiêu Văn và mấy ngàn tộc nhân có thiên phú nhất, đã trở thành những mong đợi của A - Long tiếp thu truyền thừa, hai tên Hoàng Chân, cùng Chiêu Văn đã trở thành Sinh Tử Cảnh trung kỳ, và mấy ngàn tên đi cùng,tên mạnh nhất cũng trở thành Sinh Tử Cảnh, tên yếu nhất cũng là Trúc Linh Cảnh, hậu kỳ, chỉ cần vượt mấy tiểu cảnh giới nữa là đột phá Sinh Tử Cảnh!

- Nghe thấy anh trai mình là Hoàng Chân nói thê,lúc này Hoàng Chân đang cầm trên tay một ngọn giáo, và hắn lúc nãy cũng là người ném ngọn giáo kia vào ngực Bát Trưởng lão, lúc này Chiêu Văn haha cười nói!

“ Hắn chạy không thoát đâu ”

- Nói xong, Hồn Binh hoá thành cây cung, gân trên cánh tay hoá thành dây cung, Chiêu Văn học được chiêu bắn cung này, là do A - Long đích thân truyền dạy, tuy Chiêu Văn này học chưa lâu, nhưng mà bắn cung tuy không bá đạo bằng A - Long, nhưng giết vài cái tầm thường hạng người vẫn có thể làm được!

“ Kẹt....kẹt.....kẹt ”

- Thanh Âm kéo cung vang lên, lúc này trên đầu, sau lưng, của Chiêu Văn xuất hiện 12 Thiên Mệnh Hoàn đang xoáy thành một vòng lốc xoáy, năng lực Thiên Mệnh liên tục rót vào trong trường cung của Chiêu Văn, mũi tên trên cung của Chiêu Văn bắt đầu sáng lên, đầu mũi tên từ Hồn Binh dần dần trở nên lặng lệ,còn Phong Thần Tộc đứng gần đó, thấy 12 Thiên Mệnh hoàn như 12 mặt trăng nhỏ sau lưng Chiêu Văn này,hai mắt của chúng không khỏi sáng lên quang mang ngưỡng mộ, bởi vì bọn chúng đang cố gắng đạt đến cảnh giới của hai tên thủ lĩnh này mà không cách nào trong thời gian ngắn như thế đạt đến!

- Sau lưng Chiêu Văn xuất hiện 12 Thiên Mệnh Hoàn, tương đương cho 12 tầng cảnh giới của một thứ bậc cấp độ, như người bình thường Thiên Mệnh Cảnh chỉ có 10 mệnh, đến thập tầng liền bước qua Sinh Tử cảnh, nhưng mà Phong Thần Quyết là công pháp thuần chính nhất, nó có tổng cộng là 12 tầng / trên một cảnh giới, Linh Lực tinh thuần mạnh mẽ gấp trăm ngàn lần người bình thường, cho dù là Chiêu Văn này có không phải là Sinh Tử cảnh, với năng lực tinh thuần vô cùng, cùng mạnh mẽ chứa nhiều hơn của hắn, hắn cũng có thể buông tay đánh một trận với Sinh Tử Cảnh cường giả lâu năm, còn nếu trong tay bọn chúng có vũ khí tốt,thủ đoạn đầy đủ thì chết vào tay ai, chưa nói rõ được!

“ Phong Độn Tử Tiễn Bắn ”

- Tay trái Chiêu Văn cầm cung, tay phải kéo cung, hai cánh ánh lên quang mang như không ngừng muốn rót Linh Lực vào trong đó vậy, lúc này sau lưng Chiêu Văn 12 Thiên Mệnh Hoàn từ mặt trăng tràn ngập sinh cơ, cùng nhu hoà,lúc này từ từ chuyển sang màu đen, đai diện cho Tu Khí của Sinh / Tử Cảnh, Tử khí không ngưng rót vào cánh tay trái đang cầm cung, cuối cùng toàn thân Tiễn trở thành màu đen, tràn ngập tử khí vô cùng đáng sợ, tử khí này mạnh đến nỗi,ma thú thậm chí là chị ở gần đó, bị một tia nhỏ như sợi tóc này dính vào, thoáng chốc từ sinh cơ bừng bừng, bỗng chốc đoạn tuyệt, chỉ còn là tử khí ăn mòn mà thôi, lúc này tay phải Chiêu Văn thả ra!

“ Véo ”

- Một tiếng, mũi tên trên tay của Chiêu Văn bay ra khỏi cung,tiếng xé gió một chốc vang lên bên tai mọi người, tên rời khỏi cung, y như một cái cự búa đánh xuống, không khí ở đây như bị một tiễn này đánh nát, một thanh âm chết chóc vang lên, mũi tên ẩn giấu vào trong những cơn gió, mang theo vô cùng nồng đậm tử khí mà phóng đi ra xa, xé nát một mảnh trời này, mà tiến vào hư không, truy tìm khí tức của tên Băng Tộc chạy trốn kia!

“ Phốc ”

- Một tiếng hét thảm từ phương trời xa xa vang lên, cuối chân trời, vang lên tiếng thét đau đớn không cam lòng của tên Băng Tộc kia,cuối cùng ở dưới chỗ đó từng mảnh da thịt mảnh nhỏ đều cháy khét, bêm trong tràn ngập Tử Khí mà rơi xuống đất,lúc này Chiêu Văn như đã biết trước kết quả, mỉm cười nói với anh trai của mình là Hoang Chân mà rằng!

“ Nhị Ca....đến lượt ngươi thể hiện rồi đó ”

- Hoàng Chân hừ lạnh một tiếng, vô cùng khinh bỉ nói!

“ Ngươi lại muốn thi xem ai giết được nhiều hơn chứ gì... Ta biết tiễn thuật của ngươi là do Chủ Tộc truyền dạy, ta biết ta thương thủ không lại tốc độ bắn giết của ngươi, nhưng người còn lại người tiện công làm luôn đi ”

- Chiêu Văn haha, không nói thêm gì, hắn biết tâm tư khoe mẽ của mình bị Nhị Ca nhìn thấu toàn bộ rồi, hắn xấu hổ ngừng kết Phong Hệ Linh Lực vào tay, biến thành một mũi tên vô cùng sắc bén, trên thân tiễn thanh âm gió rít không ngừng vang lên!

“ Phốc....!! ”

- Chỉ còn hơn chục người Băng Thần Tộc, đang sóng lưng với nhau mà chiến đấu vừa đánh vừa rút lui, bọn họ ngay cả tâm tư chửi mắng cũng không có, bọn họ có khổ mà không nói được lên câu nào, trên cao thì bị Ma Thú phi hành, như ruồi bu liên tục công kích, bên dưới đất, thì vô số ma thú hùng mạnh liên tục sử dụng công kích từ xa đánh đến, lâu lâu lại có vài mũi tiễn vô cùng âm hiểm mà đánh trúng chỗ hiểm của bọn họ!

“ Phong Thần Tộc.... Ngươi vô sỉ ”

- Lúc này một tên Băng Thần Tộc không nhìn được mà quát lên một tiếng, từng chi lại đến một chi quân đoàn ma thú khác, lại tiếp tục dẫm đạp lên xác của những con ma thú khác mà đánh đến bọn họ, có lẽ là đám ma thú này không có cường đại,nhưng mà một con muỗi không thể làm nên chuyện, nhưng mà một đàn muỗi cùng nhau tấn công, không chừa chút chỗ hở nào, liền là chuyện khác dù đám Băng Tộc là Sinh Tử Cảnh nhị khí, nhưng mà cũng không thể nào chịu được tiêu hao kinh khủng này, cái này là lấy thịt đè người!

- Sử dụng mệnh để mà tiêu hao, mài mòn bọn chúng, nhưng mà ma thú như nước biển, đếm không hết, mà không sợ chết lao tới bọn họ liều mạng, vậy liền thật là đáng sợ, coi như Sinh Tử Cảnh hậu kỳ, có thể biến một mảnh thế giới thành Sinh / Tử thế giới cũng không cách nào chịu đựng nổi, sắt thép mài nhiều sẽ thành kim,huống gì là những tu luyện giả như bọn hắn,bất kể lúc nào cũng có thể tuỳ tiện bị phá tan thành từng mảnh

Oanh oanh oanh…

- Đám người Băng Tộc cố gắng liên thủ,cùng nhau phá vòng vây này, một lần lại một lần quét ngang, nhưng mà ma thú đủ chủng loại, một vòng lại một vòng cường công không sợ chết dùng thân mình dập tắt từng đợt công kích của đám người, trong lúc nhất thời, Băng Thần Tộc từng người, lại từng người đều bắt đầu thụ thương, có người bị ma thú quào máu từ cánh tay không ngừng phun trào,có người bị ma thú là một đầu độc giác tê ngu, đâm lủng làm bị thương lồng ngực, cũng có người thậm chí, ngay cả đôi cánh phải sau lưng, bị ma thú như thủy triều ập đến, mà với sức lực vô cùng vô tận kia,hết con này đến con khác vây công,đôi cánh liền bị xé ra khỏi cơ thể!

“ Oanh Oanh Oanh ”

A… một tiếng kêu thảm vang lên,nhất thời trohg không gian này, từng tiếng kêu thảm chập trùng không chừng,đó là tiếng kêu đau đớn của Băng Thần Tộc trừ trên cao bị Chiêu Văn bắn rơi xuống đất, cuối cùng bị ma thú vây công, bọn họ chưa kịp làm gì, thì vô số miệng máu cắn xuống, máu tươi của bọn họ bắn tung tóe,bọn họ nhất thời, rốt cuộc không chịu đựng nổi sự công kích này,người đầu tiên bị bắn rơi xuống đất, bị ma thú xé xác, lúc này Chiêu Văn kéo căng cung trên tay!

“ Phốc Phốc Phốc Phốc ”

- Tiễn mang từ tay của Chiêu Văn bắn đi, tách thành hơn chục đạo mũi tên bắn thẳng đến đám người Băng Thần Tộc kia, mũi tên vô cùng lắt léo mà né tránh như con ma thú khác, chỉ khoá chắc mục tiêu là Băng Thần Tộc, lúc này trên trời, từng tiếng kêu thảm vang lên, ở trong thời gian ngắn ngủi,toàn bộ Băng Thần Tộc từ trên cao ngã xuống dưới ma thú triều, trong lúc nhất thời, từ trong sâu xa nhất, có hơn trăm con Linh Thú thực lực cực kì khủng bố,đặc biệt là những con ma thú Băng Hệ,bọn chúng nhìn đám băng thần tộc vô cùng thèm khát,bọn chúng há miệng máu móng vuốt sắc nhọn mà tranh nhau cướp từng miếng thịt của Băng Thần Tộc, lúc này thịt nát chân tay đứt đoạn, mà bay tán loạn, máu tươi của Băng Thần Tộc, bắn tung tóe!

- Còn ở trong thành, nhưng người không bị Băng Linh Lực của Băng Thần Tộc đồng bằng, nay vẫn đứng một bên, bọn họ bây giờ đã lạnh vì nước, mà cóng vì sương, sau khi bọn họ nìn thấy một màn, Băng Thần Tộc từng cái bị phanh thây,đồng dạng bị phân chia không khác miếng mồi ngon trên miệng ma thú là mấy,Grào ô từng tiếng ma thú gọi nhau vô cùng bén nhọn vang vọng đất trời, trong nháy mắt, vô số ma thú lại lần nữa xếp theo đội hình yếu lên trước làm pháo hôi cản địch tấn công, khoè ở sau bọc hậu, chuẩn bị đánh giết lên lên tạo thành này, muốn dùng thân thể năng lực của mình,, muốn đem toàn bộ Phong Tuyết Ngân Thành thế lực chém giết!

“ Oanh oanh oanh…”

- Từng tiếng ma thú vây cong, cùng tiếng bước chân không ngừng nện trên đất mà xong tới toà tường thành tràn ngập cấm chế, bên dưới đã chất không ít xác ma thú,pha lẫn không ít xác của nhân loại, dưới ma thú điên cuồng phản công như vậy, người trong toà thành này, bắt đầu chuyển công làm thủ, dù sao thì 21 cái sinh tử cảnh cũng không làm nên chuyện, huống gì bọn họ chưa kịp làm gì, nói chùa được mấy câu liền bị người chém giết, người trong thành bọn hắn vô cùng tuyệt vọng, không cách nào che giấu được sự vô lực trong mắt, bọn họ lúc này chỉ mong cấm chế toà thành này,có thể giúp bảo vệ bọn họ càng lâu càng tốt, tổn thất là đến lúc có thêm viện quân đến!

“ Kẹt......... Kẹt..!!!!! ”

- Ngay lúc này, Chiêu Văn bước ra một bước, tay kéo căng chiếc cung trên tay, lúc này Hoàng Chân hiểu đệ đệ mình muốn gì, hắn một lời không nói thanh giáo trên tay thu nhỏ lại, hoà thành một mũi tên,“ Tới ”hắn nói không hai lời hắn ném mũi tên đó đến chiếc cung mà đệ đệ của mình đã kéo căng, ngừng kết Phong Hệ Tiễn Khí kia, lúc này vũ khí Hoàng Chân là một mũi tên, ngừng kết lại ẩn náu trong đạo Phong Tiễn đang gầm thét trên tay Chiêu Văn kia, lúc này trên thân mũi tên vô số phù văn vô cùng kỳ quái xuất hiện, Ông… một tiếng vang lên!

- Năm ngón tay của của Chiêu Văn không ngừng kéo cung đến cực hạn,chiếc dây cung làm từ gân tay của Chiêu Văn đã kéo căng hết mức có thể, nhẹ ít lực là thiếu, mạnh ít lực là dư,mũi tên trên cung không ngừng gần thét, bất cứ khi nào có thể bắn ra!

“ Phá Cấm Tiễn...Bắn”

“ Oanh ” một tiếng vang thật lớn, không gian xung quanh người Chiêu Văn bị đánh nát,mũi tên trên tay bay ra khỏi cung, mũi tên như lưu quang điện xẹt mà bay đến cổng thanh, cứ giống một người khổng lồ lấy tay đem một vật vô cùng nặng, như muốn đánh nát hắn lật tung một mảnh chân trời!

“ Rầm...... Uỳnh ”

- Cổng một toà thành nào đó nổ tung, đi cùng với đó là một con đường dài bị mũi tên bắn xuyen qua, cuối cùng mũi tên đó với sức công phá, không ai có thể ngăn cản con đường nó đi qua, cuối cùng phanh một tiếng, sau khi nghiền nát mọi thứ, bắn xuyên qua từ mặt thành bắc, mà bắn xuyên qua mặt thành nam, trên đường nó đi mọi thứ bị hủy diệt, tạo thành khe rãnh sâu vô cùng cày sới mặt đất!

- Thấy một màn này, khuôn mặt người trong thành hai má không khỏi trắng bệch, có tên quỵ xuống khóc lóc!

“ Phong Tuyết Ngân Thanh đã làm nên chuyện gì, mà tại sao lại dẫn tới kẻ thù như vậy, chẳng lẽ bọn chúng không muốn chúng ta, không chết không thôi hay sao ”

- Nhưng mà tiếng kêu khóc của những Võ Giả thuộc nhất mạch của Phong Tuyết Ngân Thành cũng không làm ma thú thương hại, bọn chúng như hổ lạc bầy cừu, mà lao đến cắn giết cùng truy sát vô số người trong thành, cách đây không lâu, nơi này còn là một toà thành trù phú,cũng là nơi chứa đến hơn 10, Vạn Tinh Binh, tức hơn 100.000 binh lính của Phong Tuyết Ngân Thành, nhưng mà bây giờ, chẳng khác gì tu la đồ tràng cả máu tươi, cùng vô số xác chết của ma thú kêu gào,cùng xác của vô số Võ Giả!

- Còn lúc này tại Dược Cốc, nơi này chỉ còn lại là những phế tích, cũng xác chết không ngưng chất thành đống, thánh địa luyện dược sư, mấy vạn năm truyền thừa bị người đạp diệt, lúc này Ám Vệ đứng thành hai hàng, để lại giữa một con đường đi vào, lúc này A - Long được sự dìu dắt của Phong Thải Vận mà từ từ đi vào bí địa của Dược Cốc, lúc này một tên nữ tử đệ tử chân truyền của Dược Cốc bi bắt hét lớn!

“ Hắc Ma ngươi hủy ta Dược Cốc, ngươi nhất định sẽ chết rất kho coi, đợi Cốc Chủ cùng hai vỉ phó cốc chủ trở về, ngươi sẽ phải chết không có chỗ chôn thân”

A - Long không nhìn lấy một cái, đe dọa hắn ư, hắn nghe nhiều rồi, Cốc Chủ, và phó cốc chủ,sáng nay hắn cho bán muối rồi, hắn lười giải thích một tay vung lên, Ám Vệ phía sau nữ nhân kia, cùng một đám tù binh bị bắt cùng với nữ nhân kia, nhận ả cùng những sư huynh đệ tỵ muội của ả xuống đất, đại đao xuất ra, trước sự kinh ngạc, của bọn chúng “ Bụp bụp bụp ” hàng loạt tiếng đao chém xuống vang lên,đầu của những tên kia bị chém rơi khỏi cổ, còn đám tù binh khác bị bắt sống, khuôn mặt tái nhợt khuôn mặt co rút,có tên còn sợ hãi phân cùng nước tiểu liên tục phun ra!

A - Long vung tay,ném ra mất cái đầu từ trong không gian giới chỉ, đây là đầu của Dược Cốc đám người lúc sáng bị A - Long chém rụng,lúc này thấy cái đầu này, không khỏi có tên hét lớn!

“ Cốc Chủ, Lưu Sư huynh, Tề Sư huynh, hoa sư muội ”

A - Long dưới sự dìu dắt của Phong Thải Vận, khuôn mặt trắng nhợt mà đi qua đám người, hắn vừa thong dong, vừa đi vừa nói!

“ Ta nhất định sẽ chết.... Nhưng không phải hôm nay,mà bọn ngươi thì lại không may mắn đến như thế đâu ”

Kết Chương,

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.