Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 405: Làm ta cái thứ nhất đỉnh lô!



- Không gian xung quanh người Tố Dao vặn vẹo, từ trong vết nứt không gian kia, xuất hiện một thanh loan nhận đao cũng chính là vũ khí của Cổ Bành kia, bên trên như ẩn như hiện mà nổi lên vô số vết nứt như mạng nhện, giống như bất kì khi nào cũng có thể đánh nát, tuy nói như vậy thôi nhưng thanh loan nhận đao đó vẫn mang theo sát quang vô cùng sắc lém, hoá thành một đầu hoả xà vô cùng hung dữ mà cắn tới Tố Dao, giống như nó có thâm cừu đại hận,không gì có thể xoá bỏ với nàng vậy!

- Còn Tố Dao nghe thấy tiếng A -Long gọi minh cẩn thận, nàng lại nhìn thấy vẻ mặt vô cùng lo lắng của nam nhân, đang với tốc độ kinh khủng lao tới nàng, mà nàng cũng cảm nhận được khi tức của con hoả xa hai đầu, do món vũ khí của Cổ Bành kia tạo ra, nàng lúc này biết mình đang cận kề cái chết, nàng tưởng rằng thời khắc này nàng sẽ rất sợ hãi kia, nhưng mà nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc lại dường như xa lạ kia,nàng cảm thấy rất yên lòng, nàng lúc này chân chính hé môi, nở một nụ cười xinh đẹp, nụ cười hạnh phúc ấm áp nhất về phía nam nhân nào đó, nàng lúc này biết mình sắp phải chết, nhưng cảm thấy thật hạnh phúc!

- Bởi vì có ai đó quan tâm đến nàng... Nàng từ nhỏ sống với cha,khi nàng lớn lên cha nàng nói là cha có việc gấp phải đi xa, cha nàng đem gửi nàng cho người quen của tử thiên tông, nàng không có thiên phú hay thực lực mạnh mẽ, bây giờ ngay cả Võ Sĩ Cấp còn chưa tới,rất dễ bị người khi dễ bắt nạt, nàng ngoại trừ có tí dung nhan hơn người ra,nàng chẳng còn gì cả, nàng bình thường để tự bảo vệ mình, nàng hay sử dụng âm mưu thủ đoạn để khiến kẻ khác đánh nhau, tự tiêu diệt lẫn nhau vì nàng!

- Nàng biết điều đó là sai trái,nhưng mà nàng không muốn làm một vật trang sức để người bán đi để đáp ứng lợi ích cho kẻ nào đó, rồi nàng với thủ đoạn của nàng, nàng lên chức thánh nữ của tử thiên tông mới được vài ngày, nàng liền bị trưởng môn cùng các sư tỷ muội đi đến nơi cấm địa này, để tham gia cuộc tranh tài của các tuổi trẻ tinh anh tài tuấn này để may mắn có danh ngạch tiến vào bí cảnh 10 năm mới tự động mở ra một lần, mà thời gian mở là 3 tháng kể từ ngày mở cửa, rồi nàng cùng sư tỷ muội gặp một cây thiên tài địa bảo quý hiếm, là trú nhan quả!

- Sau khi giao tranh, trong lúc hỗn loạn, nàng được ném cho một cái hộp ngọc,người trong tông môn nói là bên trong chứa quả của trú nhan,sau đó kêu nàng chạy trốn đi rồi người tông môn cũng sẽ tìm nàng sau, nàng lúc đó vì quá sợ hãi cái chết, nên khi nàng cầm được cái hộp ngọc kia liền nhanh chóng chạy trốn, nhưng sau nửa ngày chạy trốn, nàng mới phát hiện ra rằng mình đã bị lừa, trong hộp ngọc đó là giả, chỉ chứa vài viên quả tầm thường, rồi lúc mà nàng nhận ra thì cũng là lúc nàng gặp phải đám người Cổ Phong đang ở đó chờ sẵn chờ đợi nàng tiến vào bẫy mà bọn chúng sắp đặt!

- Nàng kinh hãi cùng bàng hoàng, nàng lúc này không nhận ra được bản đồ mà tông môn đưa cho nàng dùng để chạy trốn là giả, mà bán nàng đi là thật nàng mà không nhận ra được nữa thì nàng đã quá ngu rồi, mà những lời tục tĩu của đám người Cổ Phong kia nói cho nàng biết rằng những gì nàng suy nghĩ đều là sự thật, nàng lúc tuyệt vọng muốn quay người lại tìm một chỗ bỏ chạy, thì một đám hơn chục Hắc Giáp quân lao ra, chiến đấu với đám người Cổ Phong, một nữ tính Hắc Giáp quân nhanh chóng nắm lấy tay nàng mà kéo nàng vừa đánh vừa lui bỏ trôn!

- Rồi cũng vì cứu nàng, mà thuộc hạ của Cổ Phong như bất tử chi thân dù chém thành bao nhiêu mảnh cũng từ từ khép lại mà tiếp tục chiến đấu, thế là hơn một nửa số Hắc Giáp Quân kia bị người của Cổ Phong vây công và giết chết nàng được những tàn binh Hắc Giáp quân kia cứu đi, rồi nàng cho rằng thoát được miệng sói thì lại rơi vào miệng cọp, nhưng điều khiến nàng kinh ngạc cùng với những điều kinh khủng nhất nàng có thể tưởng tượng ra là, nàng ở cùng với đám Hắc Giáp Quân kia, không những không khinh bạc mà bọn họ rất chiếu cố nàng, khi hỏi ra đầu đuôi nàng mới biết rằng, họ là thuộc cấp của cha nàng,cha nàng giờ là một trong những thành viên của Hắc Phong Trấn,dưới quyền chỉ đạo của Hắc Ma, và tên của cha nàng gọi là Thanh Lão Quỷ một thân tu luyện độc công vô cùng đáng sợ!

- Nàng thắc mắc vì sao họ biết mặt nàng,mà họ là ai sao lại giúp nàng.... thì một nữ vệ kia lấy ra một viên ngọc, thật giống linh thạch mà trườ̉ng môn hay sử dụng để tu luyện, mà rồi nàng học theo chỉ dẫn của những người đó.... tinh thần lực vô cùng yếu ớt của nàng vào trong ngọc giản, thì nàng thấy hình ảnh nàng được một ai đó từ xa quan sát, lúc nàng thầm xấu hổ vì nàng bị người ta theo dõi, có phải hay không nhưng chuyện riêng tư của nữ hài tử đều bị người ta nhìn thấy hết rồi, đang lúc nàng muốn thẹn quá thành giận cùng Hắc Giáp Quân trở mặt thì, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai nàng, đó cũng chính là giọng nói quen thuộc của người cha đã rời xa nàng rất lâu rằng!

“ Thiếu Gia..thuộc hạ Thanh Lão Quỷ phụng mệnh thiếu gia đi đến khu rừng sương giá truy tìm tung tích và vẽ lại bản đồ, thuộc hạ vô năng không thể hoàn thành bổn sự mà người phân phó....không có mặt mũi mà đối diện với người.... hiện thuộc hạ đang bị thương, khó mà qua khỏi, cũng không thể rời dường hay cử động, thuộc hạ đáng chết muôn phần, thuộc hạ biết không có tư cách cầu xin thiếu gia giúp đỡ, nhưng thuộc hạ cũng mặt dày xin người, chiếu cố người con gái trong ngọc giản này, đó là con gái của thuộc hạ, tên nó là Mai Tô Dao, thuộc hạ vốn để nó ở tử thiên tông, là một nữ tông môn không liên quan đến ma đạo, thuộc hạ toàn thân là độc không giám ở gần con bé, nên từ bé con bé luôn thiếu thốn tình cảm.... cũng là do thuộc hạ sợ độc trên người mình sẽ nguy hại đến sinh mệnh của của con bé, xin thiếu gia thương tình, để ý chiếu cố cho tiểu nữ của thuộc hạ một hai, dù thuộc hạ có chết cũng không quên ơn của Thiếu Gia”

- Và rồi nang dần tiếp thu và sống cùng những hắc giáp quân này thời gian nhanh trôi qua mấy ngày....rồi một biến cố xảy ra, nhưng người của Hắc Giáp quân từ từ bị Cổ Phong tìm thấy rồi họ bị người của Cổ Phong hạ dần từng người,từng nguồn lại từng người một ngã xuống trước mặt nàng, mà nàng vô lực không thể nào giúp đỡ, rồi đến khi nữ vệ lúc đầu kéo nàng chạy trốn kia toàn thân bị thương tràn ngập máu tươi, khi hấp hối nàng giao lại ngọc giản, cùng với mệnh bài sắp vỡ nát rằng!

“ Hãy giữ lấy những món đồ này... Hãy sống sót... Thiếu Gia...Thiếu Gia người sẽ đến đây tìm người nắm giữ mệnh bài này.... Gặp Thiếu gia hãy nói ra sự thật, người sẽ bảo vệ ngươi khỏi đám người này... Đừng quan tâm tới ta, mau chạy trốn khỏi đây ”

- Nói xong nữ tính Hắc Giáp quân kia không để cho Tố Dao nói gì, dán lên người nàng một cái không gian phù dùng máu của mình kích hoạt phù lục, trong lúc kích hoạt thì đám người Cổ Phong tới, ngay lúc nàng được truyền tống đi, nàng có thể nghe thấy thanh âm vũ khí va chạm cùng với tiếng thét vô cùng đau đớn của nữ nhân, cùng với tiếng nổ to tự bạo thân thể của người nào đó, nàng cũng đoán ra hẳn là nữ nhân kia không muốn bị làm nhục nên đã tự bạo thân thể để đồng quy vu tận, khi nàng bị truyền tống đi một nơi rất xa,rồi nàng lại quay lại tiếp tục tháng ngày chạy trốn thay vì chạy ra khỏi cấm địa này nàng quyết định ở lại và chờ đợi người được gọi là thiếu gia kia,rồi đến một ngày cái mệnh bài đeo ở cổ nàng phát sáng, như vẫy gọi nàng đi tìm kiếm người kích hoạt mệnh bài đăng phát sáng vậy!

- Nàng nhanh chóng đi tìm kiếm nguồn lực lượng đang vẫy gọi nàng kia,nàng vượt qua bao nhiêu nguy hiểm, né tránh ma thú cấp cao, rồi nàng bị Cổ Phong bắt gặp, rồi mọi chuyện tiếp theo như nhân duyên trời ban,nàng gặp được một tên cực kì lưu manh cùng vô lại, có phần ngây ngô dễ lừa gạt cùng khi dễ, nàng lúc đầu không giám tin, đây chính là thiếu gia của Hắc Giáp Quân kia đã nói tới, là anh hùng là kẻ mạnh nhất trong mắt họ, họ tôn sùng trung thành đến nỗi ngay cả cái chết luôn vây quanh, họ vẫn tiếp tục nhiệm vụ mặc dù vô cùng nguy hiểm để rồi hy sinh không một chút tiếc nuối, nam nhân ở cùng nàng mấy ngày hôm nay, cũng là Hắc Ma hung danh lan xa trong lời đồn, hắn là ma quỷ hút máu người, lấy giết người làm vui, đem Phong Tuyết Ngân Thành cùng hơn trăm vạn ma tộc chém giết một tên cũng không còn kia sao... Nàng lúc đầu vì sợ hãi hắc ma,nên giấu diếm chuyện nàng là con của ai,cùng với tao ngộ của nàng, nàng chỉ nói sơ qua về nguyên nhân bị Cổ Phong bắt, và rồi đến ngày hôm nay

- Nàng lúc này nguy hiểm lâm đầu, nàng biết đây không phải là lúc nên nghĩ đến chuyện này, nhưng mọi ký ức ùa về, không phải là quãng thời gian ở bên cha nàng, không phải vui cười cùng các tỷ muội ở tu thiên tông, cũng không phải cảm kích những hắc giáp quân dũng cảm kia,mà nàng lại nhớ đến hình dáng nam tử trước mặt, cùng với những hành động hèn mọn cùng bỉ ổi hay chiếm tiện nghi của nàng của tên nào đó,cũng bình thường khiến nàng hận đến cực kì ngứa răng muốn lao lên cắn chết tên nào đó vô sỉ không có da mặt cực kì xấu xa nào đó, nhưng mà khiến nàng cực kì vui vẻ, hẳn là những ký ức đẹp nhất của nàng trước khi bước qua thế giới bên kia đi!

“ Nữ nhân ngu xuẩn...còn ngây ra đó làm cái gì, mau chạy ra chỗ khác ”

Lúc này, một thanh âm vô cùng lo lắng, cùng cực kì tức giận truyền đến bên tai Tố Dao, điều này khiến khoảng thời gian cuối cùng trước khi chết của nàng dần ngưng đọng bởi hồi ức lại trong chớp mắt tan biến mất, lúc đầu là cảm giác ấm áp khi quen biết A - Long,nay vì một câu nói của hắn đem hảo cảm của nàng đối với hắn ném đi mười vạn tám ngàn dặm!

“ Ngươi dám nói ta ngu xuẩn....ta ”

- Tố Dao đang muốn mở miệng ra bốp chát lại A - Long, theo bản năng thích hơn thua cao thấp của nữ nhân, nhưng lúc này hành động tiếp theo của A - Long khiến nàng vô cùng cả kinh, lúc này hắn cũng không hề giữ lại thực lực của bản thân, cũng không áp chế sức mạnh thiên phí của Côn Ngô Kiếm nữa, lực lượng hỗn độn của bản thân A - Long theo lòng bàn tay hắn ồ ạt như vũ bão,truyền vào Côn Ngô Kiếm trên tay hắn, như một con sóng lớn đánh thức mọi sinh vật ngủ yên!

- Vỏ của Côn Ngô Kiếm bình thường giống như một cục sắt hình thanh kiếm, tràn ngập rỉ sét cũng bởi vì từ khi nó dung hợp với phệ hồn đao, cùng với hấp thụ không ít tinh huyết của A - Long mà trở nên biến dị, mà từ hình dáng vô cùng uy mãnh lúc đầu, trở thành một cây kiếm sắt vụn kia,lúc này bằng mắt thường có thể trông thấy vỏ của Côn Ngô Kiếm bắt đầu di chuyển, từ những dưới và xung quanh những mảnh rỉ sét loang lổ đáng ghê tởm kia, ngay lập tức xuất hiện những gân máu màu vàng, từng centimet trên vỏ của Côn Ngô Kiếm kia, hoàn thành những lân phiến với hình dáng vô cùng kì lạ, như cá mà không phải cá, như long mà không phải long,như mộc mà không phải mộc,thậm chí trên những cái lân phiến óng ánh đủ màu kia còn ẩn ẩn xuất hiện lông vũ óng ánh của loài chim thần bí!

- Mà biến đổi của Côn Ngô Kiếm cũng không làm đến chú ý của A - Long, mà điều hắn quan tâm bây giờ là cứu được nữ nhân ngu xuẩn kia, hắn rõ ràng là nói nhỏ với nàng, nhanh chóng rời xa khỏi đây, càng xa càng tốt, thế mà nàng ta ương còn hơn cả ổi cãi lời hắn, bây giờ dẫn đến tình thế sắp đầu một nơi, thân đi một nẻo đây, hỏi hắn làm sao không tức cho được, Côn Ngô Kiếm được tế ra khỏi vỏ, mang theo luồng quang mang giống như một giải ngân hà chém ra, Côn Ngô Kiếm vừa mới được rút ra, bầu trời thậm chí là ánh sáng của không gian này hơn mấy trăm dặm đều bị hấp thụ, toàn thể không gian trở thành một mảnh hỗn độn vũ trụ hư không!

“ Xoẹt....!!!! ”

- Thân Côn Ngô Kiếm loé ra quang mang chết chóc, với khí thế nghiền ép không thể nào chống cự, mà chém đến Tố Dao, nơi thì chậm nhưng làm thì vô cùng nhanh, lúc này thanh loan nhận dao kia đã chém tới cổ họng của Tố Dao, muốn một kích đem đầu của nữ nhân này chém bay khỏi cổ,loan nhận đao kia nhanh chóng bổ tới cổ của nàng, dưới thiên nhãn của A - Long, mọi thứ hắn nhìn vào đều như chậm lại, lưỡi dao vô cùng sắc bén đã kê lên cổ nàng, không hề có dừng lại máy tiếp tục tiến đi, 10 phân, 9 phân 8 rồi tiếp tục là phân 5 phân, 4 phân,3 phân, 2 phân....!

“ Phanh.....!!!!! ”

- Rồi đến một phân cuối cùng, đang lúc giữa sự sống và cái chết, một tiếng thanh loan nhận đao vô cùng sắc lém kia,đang chuẩn bị một nhát chém đứt cái cổ thon dài trắng như ngọc thạch trân quý kia của Tố Dao, "Phanh " một tiếng, loạn nhận đao bị lực lượng nào đó đánh bay ra xa, dưới thiên nhãn của A - Long cùng với kiếm quang từ Côn Ngô Kiếm vô cùng mạnh mẽ, đang phá không mà muốn ngăn cản một kiếm của loan nhận đao, mà Cổ Bành dùng để đánh lén kia, đang lúc hắn lòng thầm kêu không ổn, thì dưới thiên nhãn hắn thấy Tiểu Bạch đang ngủ ngoan trong lòng của Tố Dao bỗng nhiên, mắt khẽ hé mở ngay sau đó một luồng quang mang màu trắng như tuyết, mang theo lực lượng hàn băng cùng với phong hệ lực lượng, bao bọc lấy Tố Dao, cũng như vậy ngay một chiêu chém xuống, muốn lấy đầu của nàng này ngay lập tức bị luồng quang mang cản trở mà đánh tan biến ra ngoài!

“ Vô ảnh trảm..trảm”

A - Long thấy thế hắn thét lên một tiếng, mở rộng thiên nhãn khoá chặt khí tức của thanh loan nhận đao bị tiểu bạch theo bản năng tự vệ mà đánh bay ra ngoài kia,một luồng kiếm mang vô hình cùng phối hợp với một kiếm lúc trước A - Long... cùng chém ra một kiếm để ngăn cản một kích của loan nhận đao kia đánh tới nay phải bẻ cong hướng tránh làm tổn hại nữ nhân ngu xuẩn kia...cũng như phá hủy thanh vũ khí a, nay đạo công kích thứ hai tới sau mà đến trước, tuy không mạnh mẽ bằng chiêu đầu tiên, nhưng mà hai cái dung hợp lại với nhau, một cái cực kì mạnh mẽ dùng để ngăn cản thậm chí phá hủy một thanh thần binh,một cái dùng để tốc độ, vô hình vô ảnh với tốc độ nhanh gấp trăm lần tốc độ ánh sáng,tuy không mạnh mẽ nhưng dư sức chém bay đầu của cường giả dưới thiên mệnh bất kì lúc nào, nay hai đạo kiếm mang dung hợp làm một chém đi, mang theo sát thế kinh khủng cùng với tốc độ vô ngần, đem cây cối mặt đất thậm chí cả không khí, chém thành cặn bã mà chém tới thanh loan nhận đao bị đánh bay kia!

“ Phốc...Phốc... Tê!!!! ”

- Kiếm mang mang theo đại hỗn độn lực lượng 12 hệ, đặc biệt là đặc tính không gian,chỉ chưa tới một phần vạn chớp mắt, liền chém tới thanh loan nhận đao kia, thanh thần binh đã nứt như mạng nhện kia giống đậu hũ, bị kiếm quang của Côn Ngô Kiếm kia chém làm ba khúc rơi xuống đất, đi cùng với đó là tiếng thét đau đớn của khú linh loan nhận đao kia, đó là một con rắn hai đầu vô cùng đáng sợ, chỉ kịp dãy dụa vài cái rồi như bong bóng nước mà tan biến trước thiên địa, tuy chém đứt một thanh nhị niết thần binh, nhưng kiếm mang dung hợp từ hai đòn công kích kia không dừng lại, mà tiếp tục nhanh như chớp giật chém đi!

“ Uỳnh....Uỳnh.....Rầm....Rầm!!!”

- Một ngon lại một ngon núi to cao sừng sững xung quanh, hay cản đường đạo kiếm mang kia ngay lúc này bị kiếm khí của A - Long cắt làm hai mảnh, bị chém ngang hông đỉnh ngọn núi bị chém làm hai nửa rồi từ từ rơi xuống chân núi, giống như thứ mà A - Long chém rơi đó là ngọn của một cây cỏ không đáng nói vậy, mà nhát chém kia đi đến đâu, ngay cả mấy ngon núi gần đó bị chém làm đôi, đều đã tạo ra vùng đất bằng phẳng giống như nó vốn bằng phẳng như thế vậy, cuối cùng kiếm mang không gian kia bay đi, nghiền nát quãng đường hơn mấy chục dặm thành bằng phẳng... giống như một cái sân bay chiến đấu cỡ lớn được người ta chế tạo chuyện dụng vậy, khi kiếm mang dừng lại thi cũng là lúc vụ nổ vô cùng đáng sợ vang lên, tạo nên một quang cầu hủy diệt nổ tung cả một mảnh rừng cấm địa vậy!

“ Ách.... Hình như lão tử hơi quá tay, mà rõ ràng lão tử kiểm soát tốt lắm mà, thế đéo nào lại phá hủy nhiều như thế được nhỉ, lão tử có nên chém thêm vài nhát nữa cho quen y không nhỉ ”

A - Long lúc này hai mắt trợn trừng không thể tin mà nhìn về cái sân bay được tạo ra do hai nhát chém kết hợp của mình, hắn nói một câu hinh như hơi quá tay,khiến Tố Dao một bên sợ hãi nghe thấy trở nên vô cùng tức giận, không phải vì thanh vũ khí bị A - Long chém làm mấy khúc rơi rụng bên đường kia, bởi vì với tư lịch cùng kiến thức ít ỏi của nàng, làm sao hiểu được thần binh là như thế nào là giá trị thần binh kia chứ, thứ mà nàng kinh hãi là uy lực một kiếm chém ra của A -Long dùng để bảo vệ nàng kia, nhưng mà một câu A - Long như khoe khoang, lại như nói với mình kia của hắn, khiến nàng xém nữa chết sặc bởi chính nước bọt của mình, mà nàng muốn xắn tay áo lên bóp cổ hoặc liều mạng với tên nào đó ngu ngốc, hắn còn muốn chém thế vài nhát hắn có lực lượng đó sao,mà vài nhát chém của hắn không phải đem toàn bộ thiên tài địa bảo, cùng với toàn bộ khu rừng này hủy diệt sao,quả nhiên tên này đầu óc có vấn đề a!

- Mà A - Long nào biết câu nói trong lúc vô tình của mình, xém làm nữ nhân nào đó vừa được hắn cứu muốn liều mạng với hắn kia chứ, nếu hắn biết hắn sẽ lệ rơi đầy mặt nói " lão tu bị oan a"ý hắn muốn nói không phải là chém vài phát mạnh và hủy diệt như thế này, ý hắn là hắn chém thêm mấy nhát " Vô Ảnh Trảm " do hắn mới lĩnh ngộ trong lúc cầm Côn Ngô Kiếm chiến đấu với Cổ Bành kia kìa, hắn không phải thể loại ưa phá hoại a hay thích làm màu a,hắn chỉ là muốn chém thêm vài phát, để luyện tập cho quen tay với chiêu thức mới, cao lắm cũng chỉ chém đứt vài cái cây đại thụ thôi, mà điều này ở đây không ai ngoài A - Long là hiểu rõ nhất a!

- Ở một nơi khác cách đó mấy trăm dặm ở một phương hướng khác, ở xa nhát chém kinh khủng kia của A - Long,một lão nhân tóc bạc trắng, làn da như vỏ cây khô hai mắt ảm đạm, toàn thân chật vật quần áo rách rưới pha lẫn máu tươi!

“ Phốc....!!! ”

- Một ngụm máu tươi pha lẫn nội tạng phun ra từ miệng gã, hắn vô lực ngã xuống đất, trước mặt gã là mấy con ma thú với bộ dạng kì lạ, bọn chúng đang khát máu mà nhìn gã như một miếng mồi ngon, còn lão nhân này lại không hề để ý đến những con ma thú này, hắn yếu ớt mà mở ra lĩnh vực tràn ngập cổ trùng muốn dùng lĩnh vực giúp gã khôi phục thương thế,mà nếu A - Long ở đây sẽ nhận ra được tên này là ai,đây không ai khác chính là Cổ Bành lợi dụng sơ hở do dự trong mắt A - Long mà sử dụng không gian phù lục cao cấp trốn thoát, nhưng mà gã không may mắn như gã tưởng,hắn lại rơi vào một ổ ma thú biến dị vô cùng hung ác, hắn cũng không quan tâm đến những con ma thú biến dị kia đang nhìn chằm chằm gã mà miễn cưỡng chống người ngồi dậy thì thào, khuôn mặt vô cùng dữ tợn vô cùng hận ý nói!

“ Không ngờ.... Loan Nhận Song Đầu Viêm Xà, Trấn bảo gia tộc ta nay đã bị phá hủy đi một thanh... Quả nhiên ta đã quá xem thường và đánh giá thấp tên tiểu tử đó rồi..... Lần sau...lần sau nhất định ta sẽ cùng Cổ Gia đem gia tộc sau lưng hắn chém giết, một hơi nhổ gọn chó gà không tha....ta không giết hắn, mối hận này làm sao ta có thể chịu...Tiểu tử ngươi hãy chống mắt ra mà đợi đó, Cổ Bành ta thề hôm nay không chết mà rời khỏi đây, thì chính là ngày Cổ Gia ta tìm ngươi báo thù.... ”

- Cổ Bành vừa giut lời, thì vô số đầu ma thú biến dị kia lao đến mở miệng máu cắn tới Cổ Bành, hắn hai mắt điên cuồng tay cầm thanh loan nhận đao với số linh lực còn lại, hắn thét lên một tiếng hai mắt điên cuồng, cùng chống đỡ thân thể tàn tạ do cuộc chiến với A - Long khi nãy kia mà lao về phía đàn ma thú kia, còn cách chỗ A - Long không xa, trên một ngọn cây đại thụ chọc trời, một nữ nhân mặc áo trắng thân hình yểu điệu đeo mạng che mặt, trong đôi mắt bình tĩnh lạnh lùng như băng sương kia không khỏi nổi lên dị sắc, tay che miệng để tránh phát ra thanh âm kinh hô, mà nàng không tự chủ được nhìn chằm chằm vào bóng lưng A - Long đang cầm Côn Ngô Kiếm giống như một dải ngân hà cùng một màu với không gian bị biến đổi trên đầu hắn!

“ Kẻ nào ”

A - Long quát lên một tiếng, khí thế bộc phát sát ý ngút trời, nhìn về một phương hướng, lúc này một đạo bóng trắng tốc độ không kém lao ra, đó là một bóng người nam tử,tay cầm trường thương màu trắng, không hề che giấu địch ý cùng sát ý lăng lệ, cực kì hung bạo mà đâm tới cổ họng của A - Long!

“ Đinh đang ”

- Một tiếng giao long thương ngân vang lên bên tai cùng tiếng rít kinh đông đất trời, trường thương trắng như tuyết óng ánh như kim cương, không hề che giấu sát cơ,hoá thành một con giao long màu ngân bạch đầu rồng khổng lồ thân rắn há miệng máu cắn tới như muốn cắn nuốt A - Long vào bụng, mà nam tử áo trắng kia bên trong, khuôn mặt anh tuấn vô cùng giữ tợn cực kì đắc ý, trong mắt tràn ngập ghen ghét cùng đố kỵ, không hề che giấu sự ngạo nghễ cùng kiêu ngạo của con cháu thế gia, cầm thương đâm thẳng cổ họng của A - Long, trường thương đi vô ảnh ẩn vô tung,lấy giao long đánh lén muốn nhất kích tất sát,muốn dùng uy áp của vũ khí hòng áp chế thực lực của A - Long!

- Hoặc có thể là hắn cho rằng A - Long đã là nỏ mạnh hết đà rồi, đến muốn đánh lên đem A - Long giết chết, cùng với bảo kiếm trên tay của kẻ bị đánh lén kia thu vào túi,cũng thu luôn em gái xinh đẹp bên cạnh làm ấm dường,một thương vô cùng sắc bén, hoá thành một con giao long bay lượn, hung uy từ mắt con rồng có thể chấn nhiếp công kích tinh thần, khiến nhiều kẻ trở thành ngu ngốc,mũi thương sắc nhọn óng ánh như kim cương, với uy thế xé rách tất cả phòng ngự, nhất thương chiến thiên địa, một thương đâm lủng trời cao,một thương đâm thủng mọi ngăn cản,một thương như tia chớp không chút báo trước đâm đến cổ họng của A - Long!

“ Cẩn thận ”

- Một bên Tố Dao thét lớn, còn nam tử áo trắng kia khuôn mặt anh tuấn vặn vẹo,nụ cười độc ác vô cùng âm hiểm như một con rắn độc đánh tới A - Long, muốn nhất thương xuyên yết hầu, hắn mở miệng cuồng tiếu!

“ Chết đi ”

A - Long trong mắt lóe tia sáng lạnh, nhưng lúc như thế này, hắn lại càng bình tĩnh hơn, bản năng của một tên sát thủ giết người không chớp mắt trong người A - Long, thứ mà đã ngủ quên từ khi hắn trọng sinh qua thế giới này, nay một lần nữa ở trong nghịch cảnh này một lần nữa được kích phát, chỉ trong chưa tới một phần trăm giây,thời gian như ngừng đọng lại, nam tử áo trắng kinh hãi nghe thấy thanh âm trong đầu mình rằng, cùng với khuôn mặt mỉm cười giống như một con quỷ hình người vô cùng đáng sợ, miệng đang thôn phê huyết thực nhân loại mà cười nụ cười đầy chết chóc với hắn rằng!

“ Đánh lén sao? Ngươi còn non lắm ”

- Thanh âm này vừa vang lên bên tai nam tử áo trắng, nam tử cảm thấy thanh trường thương của mình rung lên một cái, giống như trường thương của mình vừa đâm trúng một ngọn núi kim loại không cách nào thương tổn, bàn tay của hắn run lên từng đoạn, hẳn là dư chấn khi va chạm kia!

“ Phặc ”

- Trường thương của nam tử áo trắng vô cùng anh tuấn kia không biết từ khi nào đã ở trong tay của A - Long, mặc kệ nam tử áo trắng kia giãy dụa cũng không thể nào thoát ra được, đồng từ nam tử áo trắng kia co rút,khi thấy toàn thân A - Long không biết từ khi nào né tránh mũi nhọn trường thương của gã, mà dùng bàn tay như dã thú vô cùng sắc bén, hàn quang lạnh lẽo được bao phủ bởi long lân phát ra khí tức vô cùng doạ người!

“ Răng rắc...! ”

- Bàn tay của A - Long mang theo kim quang mãnh liệt, một chiêu " Cầm nã thủ ” xuất ra bàn tay nắm trường thương xiết chặt, nam tử chưa kịp nói gì uy hiếp hay đe dọa, thì một thanh âm thanh gãy cùng bị bóp nát vang lên!

“ A! ”

- Cổ họng nam tử áo trắng bị chặn lại bởi chính thanh âm của mình, một tay A - Long bóp nát trường thương cấp bậc Thiên Binh kia, một bàn tay tràn ngập lân phiến vô cùng sắc nhọn, chụp đến cổ nam tử áo trắng, chỉ còn lại là tiếng " Ặc....ặc " nam tử áo trắng kia còn chưa phản ứng gì hay sử dụng bất kì hành động gì, thì cổ của mình đã bị A - Long bóp chặt, nhấc bổng cao người lên không trung như xách một con gà con,nam tử áo trắng chỉ là phụng mệnh hành sự, tưởng A - Long sau một chiêu kia đã là nỏ mạnh hết đà,chỉ cần một kích đánh lén là có thể chém giết tên tuổi trẻ thiên tài kia "

- Thứ mà hắn vẫn thường dùng để giúp thiếu chủ nhà mình ám sát người khác vô cùng thành công,nay lại bị thất bại hắn cứ tưởng rằng,một thương âm hiểm kia đánh lén có thể nhất thương xuyên hầu chém giết A - Long, nào ngờ bây giờ mạng mình còn khó giữ, hắn cực kì khó khăn thốt ra từng chữ giọng cực kì kiêu ngạo của con cháu thế gia, không có gì sợ hãi mà nói ra thế lực sau lưng đe dọa A - Long rằng!

“ Ta là Trần Hy,ta là người của trần gia,là thân tín trung thành của thiếu chủ...ngươi mà giết.. Giết ta....ngươi cùng với trần gia là địch.... Thiên hạ này không có chỗ cho ngươi sinh sống an ổn...toàn thể người nhà ngươi đều bị trần gia chúng ta giết sạch... Nếu không muốn chết nhanh chóng bỏ bàn tay dơ bẩn của ngươi ra ”

A - Long nghe thấy thế, hàn quang trong mắt càng thêm lạnh lẽo, hắn nhớ chỉ giết ngươi của Cổ Gia thôi, làm chó gì gây sự đến trần gia, nay người trần gia đến đánh lén hắn, không phải hắn có nhiều thủ đoạn thì hắn đã bị một thương kia xiên như xiên cá rồi, làm chó gì còn mạng sống tới bây giờ,giờ còn hung hăng lại đe dọa hắn, đòi giết ngươi nhà hắn,không cho hắn sống yên ổn ở thế giới này, hắn không đi trêu chọc người khác, đi đồ diệt thế lực khác thì bọn chúng phải cảm thấy tổ tiên mình hiển linh phù hộ bọn chúng khỏi nguy nan!

- Nay có kẻ muốn đem hắn tiêu diệt cả nhà, Cổ Bành nói thế, hắn có thể thông cảm là do hắn mới chết con trai trong lúc nóng giận, nhưng mà Trần Gia hăng máu chó, muốn đem hắn ám toán,muốn diệt tộc hắn quả nhiên là muốn dùng máu của hắn để vẽ lên trang sử huy hoàng của gia tộc sao, có ý tứ, quả nhiên rất có ý tứ a!

A - Long hắn cười tươi, ấm áp như ánh nắng mai, nhưng trong lòng hắn thì sát cơ nổi lên như sóng thần muốn vùi lấp cả đại lục, dùng máu của cả trần gia để làm nguôi cơn giận của hắn, đừng nói hắn ác, cho dù là cục đất, cũng có ba phần tức giận, huống hồ gì là hắn một con người mang trong người thất tình lục dục, cũng có hỷ,nộ,ái,ố, A - Long mỉm cười nụ cười tràn ngập chết chóc nói với nam tử trước mặt, giọng nói âm trầm đến cực điểm, không hề có chút nào là tình cảm của con người nói với nam tử bị hắn túm cổ xách lên như một con gà trên tay rằng!

“ Tốt... Ta tiếp nhận ý kiến của ngươi... Ngươi cứ yên tâm đi trước một bước... Khi ta rời khỏi đây, sẽ làm giống như lời ngươi nói...sẽ đem toàn bộ trần gia các ngươi cùng nhau xuống địa ngục ”

- Nói xong bàn tay A - Long xiết chặt từ từ mà tận hưởng việc từ từ bóp cổ chết một cường giả Vương Cấp đỉnh phong, còn một bước nữa là hoàng cấp của trần gia,vô cùng nhẹ nhàng cùng tận hưởng ánh mắt tuyệt vọng mà từ từ xiết chặt cổ họng tên kia, vào lúc này nam tự áo trắng kia cảm thấy lực lượng mạnh mẽ xiết chặt cổ mình, bây giờ hắn, mới nhận ra một điều rằng nam tử đang xiết cổ, đứng trước mặt là ai, đó là kẻ ngay cả Cổ Gia đệ tử cũng giám giết, có thể không sử dụng vài chiêu đem Cổ Bành đánh chạy, một kiếm đem bảo binh trấn tộc Cổ Gia chém hủy, cùng san bằng mấy chục ngọn núi cùng hủy diệt mấy chục dặm tiếp theo, không phải hắn tham lam vũ khí kia, muốn đánh lén giết chết tên này theo mệnh lệnh của Thiếu Gia thì....

- Lúc này Trần Hy giờ phút cuối cùng, chợt nhớ ra cái gì đó, hắn nhớ là ở đây còn có một người nữa, hắn biết vào lúc này không làm gì thì chết là cái chắc, chí ít cũng phải kéo thêm kẻ chết cùng để cho hắn đi không đơn độc, hắn lúc này hai mắt tràn ngập điên cuồng cùng tuyệt vọng, miệng phun máu tươi cùng với sụn ở cổ họng, cố gắng thét lên!

“ Băng sư tỷ......Cứu..ta.!!!!”

“ Răng Rắc ”

- Một thanh âm xương bóp vỡ giòn tan vang lên, đi cùng với đó là thanh âm Hồn Anh của nam tử áo trắng Trần Hy kia bị ghiền nát, lúc này A - Long một bên vừa hấp thụ, lục lọi ký ức của Trần Hy qua mảnh vỡ của Hồn Anh, một bên quay người lại nhìn phương hướng xa xa,nơi đỉnh một ngọn cây cổ thụ cao cao,nơi có một mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, nàng lạnh như băng sương nhìn hắn, anh mắt hai người chạm nhau nữ nhân kia nội tâm khẽ run lên một cái, theo bản năng kinh nguy hiểm nàng muốn quay người muốn bỏ trốn, nhưng trong đầu nàng vang lên thanh âm!

“ Làm của ta cái thứ nhất đỉnh lô...không muốn...... chết ”

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.