Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 407: Người quen sao!



A - Long vừa nói xong, hai tay cầm hai khúc phá thương của hắn, cuối cùng cũng bị người nhìn rõ ràng,một thanh âm kinh hãi, cùng với không thể nào tin được từ đám thuộc hạ một trong!

“ Là Ngân Nguyệt Giao Long Thương của Trần Hy thiếu gia ”

- Lúc này Trần Hiền đang lao tới, muốn nhất kích tất sát A - Long cũng dừng lại, không cần thuộc hạ hắn kinh hô hắn cũng đã nhìn ra, hắn không tự chủ được mà khựng lại, sau đó lùi lại vài bước, đồng tử co rút miệng kinh hãi thanh âm!

“ Ngân Nguyệt Thương của Trần Hy đệ, tại sao ngươi có được thứ này, lại là tàn phá bị hủy diệt bẻ làm đôi nữa,ngươi đã làm gì Trần Hy đệ đệ của ta ”

A - Long nhún vai, không thèm đáp lại một lời, mà từ hai tay A - Long bắt đầu xuất hiện hai ngọn lửa nửa đen nửa trắng, cây cối xung quanh nhanh chóng bị sức nóng của ngọn lửa này,bằng mắt thường có thể trông thấy khô héo,cuối cùng bùng cháy lên như một bó đuốc, còn nội tâm của mọi người thì cảm thấy một nguồn băng lạnh, khiến linh hồn mình run rẩy,như thể bị cầm tù trong cái kia địa ngục hàn băng, nhưng mà điều kinh hãi hơn vẫn còn chờ ở phía trước, cũng là một đòn đả kích cực kì mạnh đối với đám người trần hiền kia!

“ Xèo..... Xèo ”

- Từng tiếng thanh âm đốt cháy vang lên bên tai mọi người, mọi người nhìn bàn tay của A - Long bốc cháy lên ngọn lửa kỳ dị, ngay sau đó hai khúc của thanh trường thương trên tay của A - Long bằng mắt thường có thể trông thấy, bị nóng chảy thành chất lỏng kim loại sền sệt, giống như nham thạch đồng dạng!

“ Lách cách ”

- Vô số tạp chất cùng phế khoáng kim loại bị ngọn lửa của A - Long đốt nóng tách khỏi hợp chất tinh hoa kia, như vậy cũng chưa phải là hết A - Long còn làm hành động khiến cho đám người trần hiền không khỏi trợn mắt há miệng ra rằng, bọn hắn như thấy quỷ khi thấy trên tay A - Long đó là năm sáu mảnh của một thanh loan nhận đao kia, cũng không phải cái gì xa lạ thứ này đối với người ngoài thì vô cùng xa lạ, nhưng đối với người của bốn bộ thì làm sao có thể không biết được, đây chính là một trong hai kiện vũ khí của Cổ Bành đại trưởng lão của Cổ Gia, mà như thế nào lại bị tàn phá như sắt vụn, mà lại ở trong tay tên nam tử trước mặt này!

- Nghĩ đến đây mọi người nhìn nhau, trong đầu dường như nghĩ đến kết cục mà bọn họ không muốn nghĩ đến nhất vào lúc này, là Cổ Bành đại bại ngã xuống bỏ mình, hoặc có thể là chạy trốn bỏ của chạy lấy người a, nhưng mà những thứ đó cũng không thể nào quan trọng bằng những thứ thấy trước mắt nữa, bọn họ thấy gì, bọn họ nhìn thấy nam tử trước mắt, ngọn lửa trên tay không giảm mà còn tăng, dưới thời gian gia tốc vô cùng nhanh, hắn đã hoà tan hai kiện vũ khí tàn phá ra thành dịch thủy, như một hỗn độn như hổ phách màu vàng, lơ lửng trước mặt hắn, A - Long lười biếng rút ra từ trong giới chỉ hai thanh kiếm với hình dáng kỳ lạ, như kiếm mà không phải kiếm, như đao mà không phải đao, lưỡi bị uấn cong theo hình bán nguyệt, tuy hing dáng kì lạ nhưng cũng không thể che giấu đi sự hoàn mỹ tuyệt tác của thanh vũ khí đó,mà đó có một cái tên là Katana, một tuyệt tác của người nhật ở thế giới địa cầu của hắn!

“ Cắn nuốt ”

A - Long hờ hững thanh âm, hai thanh đao giống đoản kiếm ( Katana) kia, run lên hai thanh kiếm như tạo ra hấp lực vô cùng mạnh mẽ, như hai vòng xoáy khổng lồ hấp thụ chia đống hỗn độn dịch như hổ phách kia vào trong nhanh chóng cắn nuốt cùng tăng cường lực lượng cho thân kiếm, tuy được bao bọc bởi vỏ kiếm đơn giản nhưng bằng mắt thường có thể trông thấy hai thanh kiếm kia trở thành hai thanh hoả kiếm bùng cháy lên từ bên trong vỏ kiếm, thật giống như một ngọn núi lửa phun trào, lúc này dù có là kẻ ngu cũng biết, hai món vũ khí trên tay A - Long là hai món vũ khí vô cùng quý mặc dù thanh kiếm đó chưa từng rời khỏi vỏ,ở đây không ít kẻ tham lam mà nhìn chằm chằm vào thanh vũ khí kia mà quát rằng!

“ Thanh vũ khí trên tay ngươi, đẳng cấp gì ”

A - Long lắc đầu không trả lời, tay vận dụng lực lượng truyền vào trong thân kiếm, thanh kiếm ong ong lên từng đợt,hai tay hắn mỗi tay cầm một thanh vỏ kiếm như có linh tính mà tan biến thành thể lỏng, chạy xuống mu bàn tay, cuối cùng trở thành đôi găng tay kì lạ, ngay khi vỏ kiếm biến hoá thành găng tay thì cũng để lộ ra hai thanh vũ khí kì lạ, màu đen lưỡi ánh lên quang mang vô cùng sắc bén,nhìn vào đó không ít người có cảm giác thanh kiếm đó đang kề lên cổ mình vậy, và trên đó ẩn ẩn hình một con rồng chưa đầy phù văn chú ngữ!

“ Ta muốn thanh kiếm đó.... Tiểu tử ngoan ngoãn chịu chết đi ”

- Ở đây có người không chịu được sự tham lam của bản thân khi thấy, chỉ trong thời gian chưa đến 10 hơi thở thanh kiếm kia biến hoá nhu thế nào, ở đây không ít kẻ tâm địa bất chính,mặc dù đứng trước mặt họ là một đối thủ chưa biết tên thực lực mạnh yếu chưa rõ ràng, mà người không kìm được tham lam đó là một cái mới tấn cấp Vương Cấp võ giả của trần gia, không kìm được mà lao lên, muốn cướp đoạt cùng chém giết A - Long, bởi vì trần gia có một luật lệ bất thành văn là, bất kể người nào trần gia chỉ cần cướp được những gì của kẻ địch, chính là tài sản cái nhân của người đó, ngay cả gia chủ cũng không được phép cướp đoạt, mà một bên Trần Hiền thấy thế cũng không ngăn cản!

- Từ lúc A - Long nung chảy cùng rút ra hai kiện vũ khí kia chưa tới mười hơi thở,hắn cũng có xung động muốn cướp đoạt, nhưng mà thế nào ẩn ẩn cảm giác nguy hiểm phát ra từ người A - Long khiến gã uý kỵ không thôi, A - Long thấy lao lên tấn công hắn là một cái Vương Cấp võ giả, sau lưng mở ra đấu khí cánh bằng tốc độ kinh người ( đối với người bình thường) còn đối với A - Long thì chậm không thể nào chậm hơn được nữa!

“ Phốc....!.! ”

- Một kiếm vung ra, từ đỉnh đầu hắn xuất hiện một vệt đỏ như sợi chỉ,kia tách đầu cùng thân người tên kia ra thành hai mảnh, hàn quang lăng lệ, máu tươi từ người tên Vương Cấp kia phun ra " Bịch bịch ” Hai tiếng vang lên, thân thể tên vương cấp kia bị một kiếm của A - Long chẻ làm đôi hồn anh cũng bị chém làm hai khúc không cách nào thoát ra ngoài, mà chết ngay trong thức hải của mình, mà mỗi một mảnh thân thể đều ngã xuống máu tươi lai láng,A - Long lạnh lùng vung kiếm vẩy đi máu dính bẩn trên thanh đoản katana trên tay gã, nhìn đám người Trần Hiền như heo chó chuẩn bị làm thịt rằng!

“ Tụi bây muốn lên hết, hay từng tên lên ”

- Kiêu ngạo, xem thường, tàn nhẫn bá đạo đến cực điểm, đó là những gì miêu tả A - Long lúc này trong mắt mọi người, mà một bên Trần Hiền sắc mặt âm trầm đến cực điểm, hắn vung tay quát lớn!

“ Lao lên chém giết tên ngông cuồng này ”

“ Giết ”

- Đám thuộc hạ Trần Hiền sát khí lăng lệ tay cầm vũ khí pháp bảo, toả ra hung lệ sát mang mà bổ xuống nơi A - Long đang đứng, trong mắt A - Long loé lên sát cơ vô cùng mãnh liệt, thanh đoản katana trên tay của A - Long rung lên từng cơn, giống như hiểu được sát khí của chủ nhân mình, ngay khi những món vũ khí đó sát thương chuẩn bị đánh lên người A - Long, thì ngay lập tức A - Long hoá thành độn quang, tạo ra vô số tàn ảnh, nhanh chóng tránh những đạo công kích như mưa kia, hắn thoắt ẩn thoắt hiện nhanh chóng đi ra sau lưng của một cái người ngu xuẩn, một kiếm sau lưng đâm xuyên hậu tâm của tên kia!

- Một cái lại biến mất, xuất hiện trước mặt của ba tên trần gia người, một kiếm vung ra, ba ngọn huyết thủy phun ra từ cổ nơi vết chém trên cổ của ba tên xấu số kia, cùng với ba cái đầu, ánh mắt không hiểu chuyện gì bay lên cao cao, một chiêu thổ thuật lực lượng đánh ngay chỗ A - Long vừa mới xuất hiện, đem mảnh đất phạm vi mấy chục mét kia lún sâu xuống đất, ngay khi tên đánh lén kia chưa kịp hiểu chuyện gì, thì một lưỡi kiếm sắc bén đã kề lên cổ gã!

- Một chiêu cắt yết hầu của A - Long, đem cổ họng tên kia cắt đứt, thứ mà gã nhìn thấy chỉ là máu từ cổ họng mình không ngừng phun ra, cùng với hình ảnh thân thể cùng đầu của gã ngã quỵ dưới đất, mà nằm trên vũng máu tươi của chính mình,Trần Hiên thấy chỉ trong hai hơi thở, đã có hơn 10 thuộc hạ đệ tử gia tộc bị chết dưới tay A - Long, Trần Hiền lúc này không muốn ra tay không được, hắn thét lớn mở rộng Lĩnh Vực bản thân, không bao bọc bảo vệ thuộc hạ,mà khuếch tán Lĩnh Vực của mình mà tấn công trực tiếp về phía nơi ẩn hình của A - Long, miệng không khỏi buông vài lời khiêu khích!

“ Tặc tử còn không mau nhận lấy cái chết, chẳng lẽ ngươi chỉ biết chạy trốn thôi sao, nếu ta là ngươi thì sẽ không làm việc mất đi thân phận mà tấn công giết người yếu hơn mình, xuất hiện đi, nếu ngươi còn là đàn ông, ra đây cùng ta một đối một công bằng một trận chiến ”

- Mà đối với những lời khiêu khích của Trần Hiền, cùng với Lĩnh Vực của Trần Hiền lại là độc tính lĩnh vực, mà đuổi theo, muốn quấn lấy A - Long,hắn liền để ngoài tai không thèm để ý, tiếp tục tấn công đám đệ tử trần gia, miệng trào phúng lại sự khiêu khích của Trần Hiền rằng!

“ Chờ một chút! nhanh thôi sẽ đến lượt ngươi ”

- Nghe thấy vậy, đồng từ Trần Hiền co rút, càng thêm khuếch đại Linh Vực của bản thân, muốn ngăn lại sự tấn công của A - Long, đối với môn hạ đệ tử Trần Gia, đúng lúc này Trần Hiền đồng tử co rút lại, khi thấy thân thể A - Long một lần nữa biến mất, sau đó xuất hiện từ một hoá ra hai, từ hai ra bốn, từ bốn ra mười sáu thân ảnh giống y hệt A - Long, mà không phải từ bôn hoá ra tám của Cổ Bành nữa, mà một chiêu này là hắn học lỏm từ Cổ Bành kia mà phát huy ra được được A - Long gọi là Ảo ảnh phân thân, chỉ đáng tiếc không giết được gã sau đó sưu hồn diệt ức tìm hiểu tinh hoa chân chính của bộ công pháp này!

- Cổ Bành mà nghe thấy được sẽ tức giận thét lớn: Ngươi giết con ta, đánh ta phải thiêu đốt tinh huyết chạy trốn, lại phá hủy vũ khí ta, học lỏm chiêu thức của ta,nay muốn chém giết ta sưu hồn, ta muốn liều mạng với ngươi!

Mười sáu đạo thân ảnh, tay cầm vũ khí lạnh lùng đến cứ điểm lao trực tiếp vào trong đám người còn lại đi theo Trần Hiền,mà tốc độ của A - Long quá nhanh,từng tiếng thét chói tai vô cùng đau đớn của đám người liên tục vang lên bên tai trần hiền,chỉ trong chớp mắt đám người kia chỉ còn lại là một đống thi thể bị chém làm nhiều khúc, máu tươi lai láng không cách nào miêu tả được thảm trang, một bên Tố Dao ôm tiểu bạch thấy cảnh máu me như thế không khỏi sắc mặt tái trắng bệch, rồi cuối cùng không chịu nổi cùng một bên Băng Nhược Thủy nôn mửa!

- Lúc này xuất hiện trước mặt Trần Hiền là mười sáu đạo thân ảnh của A - Long trong nháy mắt thu lại làm một, hắn lạnh lùng giơ bàn tay trái đang cầm thanh đoản katana đang ròng ròng mà chảy xuống máu của không ít đệ tử trần gia kia, hắn không để ý máu đang chảy xuống tay mình, chỉ lẳng lặng nhìn cái đồng hồ trên tay,nhíu mày thì thào với mình rằng!

“ 14. 3 giây... Quá chậm!! ”

- Mà những lời này rơi vào tai của Trần Hiền tuy hắn không biết 14.3 giây trong lời A - Long nói đại diện cho cái gì, nhưng hắn cũng đoán ra được hản là thời gian lúc thuộc hạ hắn, cùng A - Long giao phong và toàn bộ bị diệt sạch đi, mà rơi vào tai trần hiền, thì không khác gì thanh âm chói tai từ kim loại va chạm với nhau chính thức xem thường cùng vũ nhục gã, mà A - Long cũng chẳng thèm để ý đến vẻ mặt lúc trắng lúc xanh cực kì tức giận của Trần Hiền, hắn nhìn lên trời cao, mỉm cười thật tươi, không cách nào che giấu hết lãnh ý cùng sát cơ!

“ Lão thất phu Cổ Bành...cuối cùng cũng tới a ”

- Mà từ trên cao,một lão giả tóc trắng toàn thân chật vật nghe thấy A - Long nói thế " Phốc " Một ngụm máu tươi phun ta từ miệng, trên cao vô cùng loạng choạng muốn ngã xuống đất, hai mắt vô cùng oán độc nhìn chằm chằm A - Long,một bên nắm giữ Cổ Bành là lão giả trung niên áo xám, trên áo thêu một chữ Trần lão này chính là Trần Hiệu cha của Trần Hiền, thấy tràng cảnh máu tươi bên dưới, khuôn mặt lão khẽ biến đổi đằng đằng sát ý từ trên cao nhìn xuống A - Long giọng nói âm trầm đến cực điểm thét lớn!

“ Tiểu bối phương nào, dám đến địa bàn trần gia ta sanh sự,ngươi cho rằng đệ tử trần gia ta là chó gà muốn giết thì giết sao ”

A - Long khoé miệng khẽ nhếch,mang theo nụ cười tàn nhẫn vô cùng chết chóc,không biết từ khi nào đã xâm nhập lĩnh vực của Trần Hiền,dưới sự bất ngờ sét đánh không kịp bưng tai, thanh kiếm màu đen trên tay hắn đã kề lên cổ của Trần Hiền lúc nào không hay, dưới uy áp này của A - Long, trần hiền thở không nổi huống chi là chạy trốn hai mắt không thể tin được mà nhìn A - Long thì thào nói!

“ Ngươi có thể xâm nhập lĩnh vực của ta, mà ngay cả ta cũng không thể biết ”

A - Long ở rất gần, nên cũng có thể nghe thấy lời trần hiền nói ra, hắn khoản trả lời mà nhìn lên hai lão nhân cao cao trên trời rằng!

“ Đây không phải đất trần gia ngươi, mà là của Long Thị nhất tộc,các ngươi nói các ngươi không phải chó gà muốn diệt liền diệt sao, để bây giờ ta đem đầu tên này cắt đứt, để xem coi thiên chi kiêu tự các ngươi trong mắt ta, có giống chó gà không nhé”

- Nói xong hai mắt A - Long hung quang đại thịnh tay phải vạn lực thật mạnh " Phốc " một luồng máu tươi bắn ra, đi cùng với đó chính là cái đầu trên cổ của trần hiền bị một kiếm của A - Long cắt lìa khỏi cổ, dưới một kiếm của A - Long, cái gì gọi là thiên tài kiệt xuất, cái gì là tinh anh gia tộc, cái gì gọi là tự tôn đều là rắm chó hết, trong mắt A - Long, người không phạm ta, ta cũng không phạm người, ngươi phạm ta một người ta giết một người, đến hai người ta giết một đôi, đến ba người ta giết cả nhà nó, huống hồ gì lúc nãy trần hy, hắn không thù không oán với trần gia, lại đánh lén giết chết hắn cho bằng được, lại đe doạ hắn đủ kiểu muốn diệt tộc hắn,hắn không phải kẻ thích giết chóc, nhưng cũng không phải là bùn nhão kẻ khác muốn vê thế nào liền vê, rồng có nghịch lân, mà nghịch lân của hắn bị Cổ Giá,Trần Gia trêu chọc đến nhiều lần, hỏi xem hắn chịu được sao!

“ Ngươi giám giết hiền nhi...chết cho ta ”

- Trên trời cao cua của Trần Hiền dận giữ quát lớn, mặc kệ đối phương có năng lực gì, chỉ là tế lên một cái ngon núi nhỏ màu đen, mà đánh tới dưới đất A - Long, ngon núi vừa xuất hiện, đem cây cối xung quanh nghiền thanh phấn vụn,thấy thế một tay A - Long lấy Linh Lực bản thân hoá thành thủ, đem hai nữ sau lưng hắn đẩy ra xa tránh thương tích đến trên thân, lại thấy A - Long không để ý công kích của mình, trên trời lão giả tên Trần Hiệu hai mắt như muốn rơi ra, tràn ngập gân máu muốn chứng kiến cảnh A - Long bị ngọn núi của gã đập thành con kiến!

- Còn A - Long bên dưới cười gằn trong lòng, một kiếm mang theo không gian lực lượng đâm ra!

“ Phốc ” một luồng máu tươi huyết hoa phun ra, cũng không phải là từ người A - Long phun ra, mà là từ mi tâm của trần hiệu, chỉ một kiếm duy nhất A - Long đâm kiếm mang theo không gian lực lượng, bất ngờ cùng lợi dụng sự tức giận của Trận Hiệu một kiếm đâm xuyên đầu gã, lúc mà gã nhận ra thì mạng của gã đã ô hô, trên khuôn mặt còn mang theo sợ hãi vẻ mặt khó thể tin được mà nhìn A - Long vẫn đứng im lặng ở đó không nhúc nhích, không có linh lực dao động, cũng không có tiếng kêu thảm thiết,chỉ có im lặng sự im lặng vô cùng chết chóc do A - Long làm đến, một kiếm A - Long hờ hững đâm ra, liền giết chết một huyền cấp không một cách đắn đo hay do dự!

- Thanh kiếm màu đen biến thành một luồng hắc hoả," Phừng " lên một tiếng ngọn lửa bốc cháy vang lên,mang theo sức nóng hủy diệt, trong một chớp mắt thân thể trần hiệu hoá thành bụi bậm tiêu tán vĩnh viễn trên mặt đất, kể từ ngày hôm nay Trần Gia tam kiệt,đã chính thức biến mất khỏi thế gian, trần gia tam kiệt chỉ còn lại Trần Thế Hào nữa mà thôi, lúc này một toà tiểu sơn đang bay đến với tốc độ kinh người, muốn đem A - Long ghiền chết như giết chết một con kiến, mắt A - Long thấy một bên Cổ Bành muốn nương theo đạo công kích quả núi kia chạy trốn, trong mắt A - Long hàn quang đại thịnh,hắn thu lại vũ khí trên tay!

- Côn Ngô Kiếm ra khỏi vỏ, một lần nữa đêm không gian xung quanh hoá thành hắc ám, một kiếm chém ra đem toa núi khổng lồ kia chem làm hai mảnh " Rầm Rấm " rơi sang hai bên, cùng với đó kiếm mang cũng không vì chém đôi một ngọn núi mà dừng lại, một bên Cổ Bành kinh hãi muốn chạy trốn hắn cắn lưỡi một lần nữa trong ngày thiêu đốt tinh huyết, lần đầu tiên trong mấy trăm năm quộc đời sử dụng bí thuật không gian chạy trốn,đang lúc hắn nhảy qua thông đạo không gian, thì kiếm mang đã tới ngay sau lưng gã, nhưng đã muộn hắn thét thảm một tiếng máu từ thông đạo kia phun ra,đi cũng với đó là một cánh tay đeo giới chỉ rơi xuống đất,đối với con rùa già Cổ Bành này A - Long cũng lười để ý tới, bởi vì hắn đã bị Phệ Hồn Đao đánh dấu chết là điều sớm muộn mà thôi, không cần để ý đến tiểu nhân vật kia!

- Mà lúc này tay A - Long vung ra,một cái hấp lực đem nhẫn trữ vật của Cổ Bành cùng với cha con Trần Hiệu thu vào tay, xem cũng lười chẳng muốn xem bên trong chứa thứ gì, một ném liền ném vào nơi xó xỉnh nào đó của thiên ma đỉnh, đang dưới bộ dạng nhẫn giới chỉ trên tay gã, lúc này A - Long vung ra một ngọn lửa, biến tất cả thi thể xung quanh thành tro bụi, lúc này tro thi thể đám người trần gia đầy đất!

“ Ngưng cho ta ”

- Một đạo mệnh lệnh từ Thiên Nhãn của A - Long vang lên,từ trong đống tro cốt thi thể của đám người trần gia,vô số đạo hồn phách hư huyễn vô cùng mờ ảo bay ra,A - Long lạnh lùng vẫy tay tay một đạo hấp lực hút những tàn hồn đó nơi tay hắn,hắn lại sử dụng sưu hồn diệt ức cũng rất lâu rồi hắn chưa sử dụng qua, hắn sưu hồn từng người một, từng tàn hồn lúc đầu từ sợ hãi cuối cùng trở thành ngây ngốc, một ngọn lửa màu đen cũng là Niết Bàn Thiên Hoả, đem đám trần gia đám người đốt diệt tàn hồn, một mảnh vụn cũng không còn!

- Hỏi sao A - Long tàn nhẫn như thế, là vì trong ký ức của đám cao tầng trần gia, cụ thể là Trần Hiền,Trần Hiệu này đám người này phụng mệnh những phần tử muốn lấy lòng Minh Vương Đế Quốc, muốn nhân cơ hội thiên tài tuổi trẻ 10 năm một lần, đến đây thi tài, muốn lập bè kéo đảng sau đó nói xấu, dội nước bẩn lên đầu Hắc Ma hắn, sau đó kêu gọi người trong thiên hạ thảo phạt ma đầu để lấy lòng minh vương đế quốc người, lại tâm tư không trong sáng thấy ám vệ xuất hiện ở đây,lại thấy áo giáp trên người ám vệ rất đáng giá, nên lập mưu giết ngươi đoạt bảo, đem 2000 Ám Vệ với trách nhiệm đi du kích vẽ bản đồ diệt gần như toàn bộ!

- Thanh Lão Quỷ bị đánh trọng thương sống chết không rõ, chỉ để sót lại vài tên chạy trốn, còn Trần Hiệu đến đây vì được Cổ Bành chỉ đường, cũng một lý do khác là vì được Trần Thế Hào nhờ giết A - Long gã cho bằng được, bởi vì tên kia sợ A - Long hắn cướp hết ánh sáng thiên tài của gã,vì lời đồn A - Long là Thiên Cấp cao thủ, trong khi trần thế hào kia đã 50 tuổi mới chỉ là bán bộ huyền cấp mà thôi, vì lòng đố kỵ nên hắn mới ra thủ đoạn để trần hy âm thầm theo dõi, sau đó ám sát A - Long để danh hiệu thiên tài ngàn năm có 1 này không ai khác chính là của Trần Gia, Trần Thế Hào gã có được mà thôi, bất kì ai có nguy cơ cao làm vật cản,đều phải bị gã âm thầm giết chết, để diệt trừ hậu hoạ!

A - Long cười gằn: Trần Thế Hào sao quả nhiên gan ngươi rất lớn a,không những giết thuộc hạ của ta cướp chiến lời phẩm, muốn lợi dụng ta đánh nhau với Cổ Bành âm chế ta, giờ lại muốn lợi dụng người trong thiên hạ kéo đến diệt ta,muốn ta không có chỗ dung thân để gia tộc ngươi vỗ mông ngựa, lũ thiên ma Minh Vương Đế quốc đó sao? Gan chó ngươi thật lớn a, vậy để ta moi gan của ngươi ra, xem gan ngươi lớn đến chừng nào!

A - Long liếc qua băng nhược thủy đang sợ hãi đứng đó không giám nhìn thẳng hắn, chỉ guám nhìn trộm hắn mà thôi,còn Tố Dao đã bị sát khí từ người hắn doạ ngất từ khi nào, lúc này hắn lạnh lùng hỏi lại nàng rằng?

“ Sao ngươi không chạy trốn,ngươi không sợ ta giết ngươi sao”

- Băng Nhược Thủy cắn môi, như muốn bật ra máu, nàng nhẹ nhàng kéo xuống khăn che mặt, khuôn mặt trắng bạch vì đeo diện sa lâu ngày, do không tiếp xúc ánh sáng mặt trời nên không hề có chút huyết sắc,khuôn mặt nàng vô cùng hoàn mỹ, chỉ có điều là trên mặt có một vết sẹo vô cùng đáng sợ, từ má trái qua má phải như vết đao chém, nếu không có vết sẹo này thì nàng nhất định là mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, lúc này nàng căn răng, hai mắt tràn ngập sương mờ, hai má long lanh từng hạt lệ châu, nàng nấc lên từng cơn,mặc kệ sát khí lăng lệ của hắn, mà lao vào lòng hắn, mặc kệ vũ khí trên tay hắn bất kì khi nào cũng có thể chém nàng thành tương máu,nàng nấc từng cơn từ khiến A - Long mị hết đầu óc, nàng nghẹn ngào từng chữ rằng!

“ Ngươi nhất định là Tiểu Long...ngươi đừng nói dối ta là ngươi không phải hắn, vết đao chém trên cổ ngươi, cùng Côn Ngô Kiếm cầm trên tay ngươi,cùng với ánh mắt đó ngươi là Tiểu Long.... Ngươi không được chạy khỏi ta, ngươi không được bỏ mặc lại ta một lần nữa, dù ngươi có hoá thành tro ta cũng nhận ra ngươi... Dù ngươi có trốn xuống địa ngục ta cũng tìm ra ngươi.... Ngươi còn thiếu ta....”

A - Long đầu nổi lên muôn vàn chấm hỏi, lòng không tự chủ được văng tục trong đầu một câu!

“ Chuyện đéo gì đang xảy ra ở đây thế này, không phải một đêm qua đi, 10 tháng tiếp theo chuông cửa bấm vang, giọng nói êm tai, mở cửa đi anh, ra nhận con này " nếu có điều như thế thật, thì thật...thật là "....."!!!! Người quen sao ”

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.