Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 409: Sủa ba tiếng chó!



- Sau ba giờ đồng hồ, hắn đã đi đến một nơi hẻm núi, nơi này không cách nào che hết sát khí cùng mùi máu tanh, với thị lực của hắn, có thể thấy vài chỗ còn vương vãi vài cái vỏ đạn, thứ này chính là đặc sản của hắn đem từ thế giới địa cầu đến đây, hắn căn dặn thuộc hạ vạn bất đắc dĩ mới được sử dụng, thế mà ở nơi này đếm đi đếm lại cũng phải hơn mấy ngàn cái vỏ đạn,mà là đạn của súng trường bắn tỉa SVD,cũng là vũ khí của binh chủng đặc biệt của Ám Vệ,hắn khuôn mặt nổi gân xanh "

“ Con mẹ nó chứ đùa lão tử à,còn không mau lăn ra đây cho lão tử,có hay không muốn lão tử một quyền đập nát cái ổ này!”

- Thấy cảnh máu me trước mặt này, hắn không khỏi bực mình, muốn đem tên đại đội trưởng của nơi này,một tiếng quát tức giận mang theo sự phẫn nộ không thể che giấu, lúc này từ dưới đất, lùm cây, vách đá, thậm chí là vô số nơi nào khác, lấy ba người A - Long làm trung tâm bị vây chặt lấy, trên tay từng tên đều mang theo một khẩu súng bắn tỉa SVD, khoá chặt phía A - Long bất kì khi nào cũng có thể xiết cò khai hoả!

- Mà với một lời của A - Long, lôi ra một đám mấy trăm người mặc áo giáp đen đằng đằng sát khí bất kì khi nào cũng có thể xông lên liều mạng với ba người, điều này khiến hai nữ nhân bên cạnh A - Long sắc mặt tái nhợt,mà một bên băng nhược thủy không hề do dự lão lên phía trước muốn tiên hạ thủ vi cường, đem tính mạng đám người phía trước một lần trảm diệt!

“ Bọn họ là thuộc hạ của ta... Ngươi lui xuống ”

- Một bàn tay đặt trên vai băng nhược thủy, đem lực lượng bản thân nàng đẩy lui vào thể nội,quay lại thấy khuôn mặt kiên nghị của nam nhân, băng nhược thủy lấy lui làm tiến, lui về phía sau âm thầm đề phòng, lúc này A - Long đem cái kia Tố Dao trên lưng để xuống, giao cho băng mỹ nhân một bên chiếu cố một hai, lúc này một cái nam nhân áo giáp đầy mình, giáp ngang vai đeo quân hàm Đại Uý tên lưu đứng trước mặt A - Long hành lễ quân nhân, sau vài bước xác minh thân phận, hắn mới mở miệng hỏi rằng!

“ Báo cáo tình hình ”

- Nhưng nam tử quân hàm đại uý trước mặt, như sợ hãi lại như đề phòng hai nữ nhân sau lưng chủ mình, thấy thế A - Long liền trấn an!

“ Cái kia hai nữ, đó là của ta chi người hầu, có hay không an toàn, ta liền tự có trách nhiệm ”

- Tên kia không nói hai lời liền dẫn ba người vào căn cứ bí mật, thuộc nơi nào đó vách núi, nơi này được gia trì trận pháp, cùng với vo số thương binh được băng bó nằm la liệt trên dường mộc đơn sơ đếm qua đếm lại cũng phải hơn trăm người,hắn không để ý đến báo cáo của tên kia nữa, như vô tình lại như cố ý, đảo qua những người này một lần, lấy trong túi trữ vật ra một hộp dụng cụ y tế, đi đến từng cái thương binh hết mình cứu chữa!

- Hắn sau khi loại bỏ các ngoại vật xâm nhập qua vết thương của thuộc hạ, hắn dùng thủy chi lực lượng lau rửa vết thương, hắn dùng mộc linh lực đem các vết thương ám tat một chiêu tẩy sạch, đem quang chi lực lượng triệt để khôi phục hoàn toàn, giống như chưa hề bị thương thế tổn hại qua,hắn mặc kệ ánh mắt cảm kích của thuộc hạ, cùng những lời nói nhảm thề trung thành theo chủ thượng,hắn không phải là cái kia ướt át hạng người, hắn một câu liền tống cho đám thuộc hạ một mớ vũ khí thay đổi quân trang cũ nát hư hại vì quá nhiều trận chiến, nhanh chóng đổi vị trí cho đám đang nằm gió phơi sương, bị thương nhẹ bên ngoài, một lần cứu chưa là gần ngàn cái thuộc hạ, hỗ trợ hắn là đám y sĩ, cùng các đầu mục có lòng nhiệt tâm, mà thủ hạ đắc lực hắn là cái nha đầu mới thu bên người băng nhược thủy!

- Cùng với đó, đem các thuộc hạ đứt chi đoạn tay, thương thế vô cùng nặng, đem đứt chi nối lại, cùng với những tên bị hồn lực công kích, một phen liền đem khôi phục, khiến những tên này vô cùng cảm kích, lúc đầu bọn họ chỉ cho rằng A - Long là một cái đại nhân vật, của thiếu gia phái tới trợ giúp, nhưng sau khi nghe nói, cái kia y sĩ, giúp đỡ bọn họ khôi phục thương thế,là cai kia trùm cuối của map,đem cả đám chân chính doạ ngốc, ngay cả bên cạnh trấn tĩnh băng nhược thủy, một phen doạ sợ, nàng có 1000 cái tư duy cũng không giám nghĩ ra, người trước mặt thanh niên nam tử,là cái thế hung nhân Hắc Ma a, thế mà nàng lại không biết sống chết, muốn đem một cái đại nhân vật, đem phong tuyết ngân thành đạp diệt không còn kia,đem người kia bắt làm một cái nam nhân bên cạnh bắt hắn chiếu cố cả đời, cùng lấy hắn làm bia đỡ đạn đi đối phó trần gia đi!

- Lại nghĩ đến lúc nãy hành động thất thố,có hay không bị nam nhân xấu xa kia thấy hết, nghĩ đến đây băng sương nữ nhân lần đầu tiên trong đời không khỏi khuôn mặt hồng hồng lên, quả nhiên nàng là quá lỗ mãng rồi bị xấu xa nam nhân kia lừa gạt mất nụ hôn đầu... A không phải, là nàng tự nguyện dâng hiến a, như vậy cùng với uy khuất quỳ bái cùng với làm nô cho nam nhân kia, cũng vô hình chung bị nàng xoá bỏ, đến khi A - Long cứu được thanh lão quỷ,một thân độc tính bị cô lập trong căn phòng hắn phải tốn một phen công phu, đem cái kia ngấp ngoái dẫy chết thanh lão quỷ một hơi cứu sống, chưa kịp để lão cảm kích, hắn liền đem thanh lão quỷ một phen răn dạy, mắng cho thanh lão quỷ máu chó xối đầu, không giám ngẩng đầu đối diện với nhãn thần muốn giết người của kẻ nào đó, nhưng trong lòng nửa điểm uỷ khuất cũng không có, mà có chi chỉ là cảm giác ấm áp, thanh lão quỷ sống bao nhiêu năm, lão sao không nhận ra được trong những lời trách mắng đó sự quan tâm từ trong tận tâm can kia chứ,

- Lão lúc đầu có lòng không cam,cùng mượn gió bẻ măng ý nghĩ, muốn kiếm chút chỗ tốt rồi đi một nơi xa xa, cùng con gái sống một cuộc đời vô ưu vô lo,tay không nhuốm máu, bình bình ổn ổn sống qua những ngày còn lại, nhưng mà hôm nay mới hiểu được con người của chủ thượng nhà mình, lúc này lão mới thực sự chân chính phục tùng, còn bên ngoài người không biết thực lực của thanh lão quỷ thì không sao, nhưng mà ám vệ ở đây, nghe thấy thanh lão quỷ bị máu chó mắng cho đầy đầu, âm thầm sau lưng mồ hôi lạnh chảy ra không ngừng,hai chân lạnh toát, không giám nhảy vào bênh vực lòng thầm kêu!

“ Quả nhiên là chúng ta cái kia trùm cuối, quả nhiên là rất chi cường hãn a”

- Mà một bên cái kia băng nhược thủy, biết lão giả tóc đỏ đang bị mắng cho máu chó đầy đầu kia, lại là một cái cường giả thiên mệnh cảnh, làm một cái thiên mệnh cảnh giới thất mệnh, thì nàng chấn kinh rồi, đừng cho rằng nàng được gọi là thiên tài trăm năm được đại thể bồi dưỡng của gia tộc, cũng chỉ là gần 30 cái kia hoàng cấp sơ kỳ ( Võ Hoàng + 10 Linh Mạch) nhưng đối đầu với cái thiên mệnh cảnh cường giả, quan nhiên không đủ cho người ta đủ giết a,nàng lại nghe đại uy kia kiêu ngạo chiến tích của chủ thượng nhà mình, hắn cũng phải may mắn lắm mới có dịp gặp chủ thượng nhà mình một hai lần đi, còn những cái kia tôm tép tiểu đệ, liền không có tư cách để gặp rồi!

- Mà băng nhược thủy còn cả kinh hơn nữa, khi nghe được cái thông tin động trời rằng, cách đây mấy tiếng đám hắc y chiến giáp này, còn đang một địch mười mấy người của liên quân cổ gia, muốn truy sát họ, mà chiến công này cũng không phải cái kia mấy trăm cái thương binh mới khỏi chiến công, hay những cái tay cầm vũ khí ẩn nấp đứng canh bên ngoài ra,mà là do chủ thượng nhà mình, một tia ý niệm thoát ra từ lệnh bài bóp nát của thanh lão quỷ kia, triệu tập đến một tia lực lượng, một nam tử ấm áp nụ cười, một cái ánh nhìn, đem toàn bộ tinh anh cổ gia hoá thành tro bụi!

- Mà một bên băng nhược thủy nghe thấy thuế không khỏi cả kinh trong lòng, trong lòng thầm sợ hãi chủ nhân của mình, mà nàng lại phát hiện ra một điều bất khả kháng nữa là,mấy trăm người ở đây yếu nhất cũng là Vương cấp mà mạnh hơn nàng nhiều vô số, mà số người hoàng cấp giống nàng cũng đã là hơn mấy trăm người rồi, nàng lúc này cảm thấy nguy cơ vô cùng lớn, có khi nào chủ thượng nhà mình, quên mất lời hứa với mình không, nghĩ đến đây nàng như kiến bò trên chảo nóng, đi đi lại lại bên ngoài, mà đại uy tên lưu kia một bên thấy băng nhược thủy như thế gấp gáp âm thầm cười trộm!

“ Thiếu Gia thật lạ là có bản lĩnh a, có thể đem phương tâm cái kia xinh đẹp tiểu mỹ nhân làm cho đứng ngồi không yên a ”

- Nhưng mà nếu tên lưu kia biết băng nhược thủy kia nghĩ gì trong đầu, thì hắn sẽ không nói như thế a, thế là một màn răn dạy thuộc hạ của trùm cuối đã xong, cũng là trời mập mờ tối cũng là một giờ cơm chiều, lại thấy thuộc hạ cơm canh đạm bạc có kẻ ăn chẳng đủ no, làm chủ thượng một lời không nói lấy ra không gian giới chỉ một mớ đồ ăn ngon, đem thuộc hạ chân chính no đủ không phải ôm bụng đói mà canh gác thâu đêm nữa, cũng như thế đêm đó tố dao tỉnh lại, khi mở mắt ra thấy cái kia nam nhân tóc đỏ như xa lạ,lại như quen thuộc đang lúng túng không biết đối diện với nàng thế nào kia, nàng một lời oán trách cũng không có, một cái mặc kệ cha nàng một thân độc tinh,chân chính ôm cái sát sao, lệ rơi đầy mặt nức nở trong lòng cha nàng, cũng phải mất một khoảng thời gian sau, A - Long giả bộ là mới biết được sự thật, là cái kia bên mình Tố Dao tiểu nữ tử, là cái kia lão độc vật con gái A - Long vẻ mặt ghen tức, phán một câu khiến lão độc vật vẻ mặt,không biết nói gì, mà hậm hực tràn ngập uy khuất không thôi!

“ Lão tử tin rằng cái kia kiều tích tích tiểu nữ tử Tố Dao kia,tuyệt đối không phải con của thanh lão quỷ, lão độc vật sinh được đứa con gái xinh đẹp như thế, ta cũng muốn cùng lão bà ở nhà kiếm vài đứa,lão độc vật có con gái xinh đẹp như thế, quả nhiên là đạp phải phân chó nhân phẩm mới có được a”

- Thấy bộ dạng không ăn được nho,lại kêu nho chua kia của A - Long, cả đám thấy bộ dạng lúc nãy khi đối diện với con gái của thanh lão quỷ vô cùng áy náy cùng gượng gạo, lại thấy chủ thượng nhà mình nói những câu đó, ở đây không ít nam nhân,đều là thể loại xa vợ nhớ con, sau khi nghe thanh lão quỷ kể ra cố sự một hai, làm sao không hiểu được dụng ý của A - Long là muốn giúp khoảng cách hai cha con nối lại với nhau kia chứ, thế mà một người hoạ theo một người đem thanh lão quỷ trêu chọc, một lời không nói được!

- Mà Tố Dao nghé con không sợ hổ,thấy cha mình bị người trêu chọc, nàng liền ra bộ dạng mẫu bạo long nho nhỏ, nàng đứng ra bênh vực cha mình, lại chỉ ra tội ác của nam nhân nào đó, mới gặp nàng muốn nàng làm tiểu nha đầu làm ấm dường, lại đem nàng đi bán đấu giá, khiến nam nhân nào đó đang uống ngụm nước phun hết ra ngoài, lại sử dụng tuyệt chiêu giả ngu cùng mất trí rằng!

“ Cái gì cơ ”

- Thanh Lão Quỷ lúc này bộ dạng vô cùng uỷ khuất, như vợ bé làm sai chuyện, cực kì u oán như tiểu tức phụ bị khi dễ nơi khuê phòng,hai mắt long lanh mà nhìn A - Long!

“ Thiếu gia a, con bé nó đang còn nhỏ a ”

A - Long nhìn thấy nhãn thần của thanh lão quỷ,cùng với bộ dạng xù lông như một con gà mái nhỏ của Tố Dao, hắn hì hì cười ngây ngô,chân như bôi mỡ mà chạy trốn mất, khiến không ít người ở đây haha cười to,thậm chí băng sương mỹ nhân kia, khoé miệng cũng không khỏi nhếch lên nụ cười nhàn nhạt hiếm thấy, mà một lần ngây ngốc chính là hơn 10 ngày, 10 ngày này A - Long đã dẫn thuộc hạ đi tìm nơi ẩn náu khác, bắt đầu bố trí lại kế hoạch ban đầu, 10 ngày qua đi, rồi một tin tức từ miệng băng nhược thủy khiến A - Long đang chế tác ít dụng cụ âm hiểm phải dừng lại công đoạn!

- Mà điều khiến hắn cảm thấy vô cùng hứng thú, rằng bí cảnh 10 năm mới mở một lần của Cổ Hoàng thần triều kia sắp mở ra cùng với vài vật trong đó, muốn tiến vào phải nhanh chóng đến đó tranh dành danh ngạch tiến vào, lần này ít hơn lần trước, chỉ có 300 danh ngạch tiến vào mà thôi, nếu quá số lượng người, liền không thể bước vào, mà bị cổng truyền tống sẽ tự hủy hoặc là đóng lại khiến phải chờ 10 năm nữa mới có thể tiến vào, nghe băng nhược thủy giới thiệu hắn nhanh chóng đem theo băng nhược thủy nhanh chóng rời đi, cũng ném luôn đám thuộc hạ không nên thân một mức muốn đi theo của hắn ở nhà còn Tố Dao biết mình đi theo không giúp được gì liền quyết đoán ở nhà bồi tiếp cha nàng học tập tri thức, mà nhanh chóng đến nơi tụ tập cũng chính là cổng của bí cảnh, vừa mới bước vào phạm vi thì một đạo thanh lãnh thanh âm cùng với độn quang ù ù tới chặn đường đi của hai người, một đám người dẫn đầu là thanh niên áo hoa nam tử,con mắt tam giác vô cùng âm hiểm đối diện A - Long, cùng kinh miệt bộ dạng một tay chỉ vào háng mình nói rằng!

“ Giao ra túi trữ vật, sau đó bò qua háng sủa ba tiếng chó liền cho ngươi qua ”

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.