Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 452: Cừu nhân tìm đến!



Nửa Canh Giờ trước!

Lúc này một lão giả khuôn mặt hiền lành phúc hậu dẫn theo mấy trăm ngươi đi tới chỗ này, lúc này lão chỉ tay vào một tòa cổ đại ốc nói!

" Các vị người mà các vị tìm liền ở trong đó, là chính mắt ta thấy ba người bọn chúng đi vào trong đó, một lần vào là hơn mấy canh giờ đến giờ cũng chưa ra "

Mà lão nhân vừa nói này nếu A - Long ở tại chỗ này nhất định sẽ nhận ra lão này là ai, lão này chính là người đã bán chiếc chìa khoá mang trên thân cổ yêu khí tức kia, mà lúc trước A - Long chém tận giết tuyệt những người đứng xem không để ai sống sót, riêng chỉ có lão giả vẻ mặt phúc hậu này là được hắn tha một mạng không giết!

A - Long không giết lão giả này bởi vì lão là dân bản địa ở đây,là hậu duệ của nô bộc Cổ Hoàng Thần Triều bị nuôi nhốt trong bí cảnh này để phục vụ hậu nhân của Cổ Hoàng Thần Triều, theo một luật lệ nhất định mỗi một đời vua của Cổ Hoàng Đế quốc lên ngôi, liền là tiền tiên hoàng người thân của tiên hoàng sẽ bị cưỡng chế vào trong bí cảnh đi khai hoang,nhằm tránh chuyện mưu phản hay minh tranh ám đấu hãm hại lẫn nhau giết vua đoạt ngôi giúp củng cố quyền lực của tân vương!

Trong số những người bị đem đi khai hoang chính là, hoàng hậu vương phi, hoàng tử công công chúa hậu nhân của tiên hoàng đó, tuy bị ném đi vào bí cảnh cũng là một tân thế giới đi khai hoang, nhưng thân phận của bọn họ cũng không xoá bỏ, mà tiếp tục cung phụng theo một cách khác!

Chính là họ sẽ bắt những người bình thường bên ngoài ném vào trong bí cảnh để phục vụ hậu nhân của tiên hoàng mà thôi, mà những người này trong mắt hoàng thân quốc thích thất thế kia những nô bộc tác dụng duy nhất chính là làm chuột bạch cho người thí nghiệm, chiêu thức mới sáng chế, làm đan nô, dược nô đào mỏ  

Hoặc nữ nhân có thiên phú tu luyện liền làm đỉnh lô, mỹ mạo tốt liền là gái điếm cho người trong hoàng tộc phát tiết, hoặc bất kỳ thứ gì mà đám hoàng thân quốc thích kia có thể nghĩ ra đều đem trên đám người này thử nghiệm,có người cũng có thể may mắn liền được người thu làm nô bộc,đem ra ngoài bị cảnh nhưng  là rất hiếm cũng vì A - Long biết lão này tổ tiên có thể là một trong những người như thế, nên hắn mới không giết lão giả cũng chỉ là một người bình thường, sống được ở nơi này đã khóc cực lắm rồi!

Hắn có thể theo lời sư phụ đem địch nhân sợ hãi nhất phương thức, đem đối phương từ từ giết chết hắn liền chớp mắt một cái liền không có, nhưng mà kêu hắn đem một người bình thường không ân oán  không sức phản kháng tay không tấc sắt,  giết kẻ này hắn liền làm không được!

Mà lúc này kẻ mà được A - Long tha mạng đang xum xoe xu nịnh đám người, mà lão giả vừa cung kính dẫn đầu là một đám người thần tình lạnh lùng, mà dẫn đầu là thanh niên hoa bào mắt tam giác thần tình kiêu ngạo, mà bên cạnh hắn là một nữ nhân áo tím vẻ mặt kiêu kỵ không để xem ai vào mắt mà nữ nhân này chính là Băng La hảo tỷ muội của Bằng Nhược Thủy,  này thanh niên cố gắng làm ra một bộ phong độ tiêu soái nhất với cô gái ra giáng nói với lão giả!

" Tốt!!! Ngươi làm rất tốt,đi xuống lĩnh dưới thưởng đừng ở đây làm hỏng ta nhã hứng  "

" Vâng!!! Đa tạ công tử, da tạ tiểu thư, lão phu liền đi ngay không làm phiền công tử với tiêu thư nữa! "

Nói xong lão giả kia được mấy thuộc hạ của công tử hoa bào kia dẫn đi chỗ khác, mà Băng La dưới sự cảm kích của lão giả kia chỉ ra vẻ chán giết hừ lạnh xem thường, sau đó nhìn qua thanh niên kia nói!

" Vũ Văn Hoá những lời mà ngươi nói là thật chứ, ngươi nói điều này có bao nhiêu phần nắm chắc "

Mà nam tử được gọi là Vũ Văn Hoá kia mỉm cười đầy anh tuấn, nhưng với con mắt tam giác kia của hắn liền khiến cho người ta cảm thấy âm độc như một con rắn, lúc này hắn chỉ cười nói!

" Băng Bộ thiếu tộc trưởng yên tâm, nữ nhân mà người đang tìm liền ở trong đó, mà nữ nhân kia theo miêu tả thì đến chín thành là người mà thiếu tộc trưởng ngươi đang tìm, ngươi cũng không nên nghi ngờ bản lĩnh của ta a "

Mà người gọi là Bằng Bộ Thiếu tộc trưởng kia cũng là Băng La, nghe được nam tử tên Vũ Văn Hoa kia nói thế lòng bàn tay của nàng không khỏi xiết chặt, nàng ghiến chặt răng mở miệng nói!

" Bây giờ người của các ngươi có bao nhiêu người, có chắc là đủ để tiêu diệt được ba tên trong đó hay không "

Vũ Văn Hoá cười lạnh nói!

" Thiếu Chủ quá lo nghĩ rồi, dù sao bên trong cũng chỉ có ba người, mà người mà người muốn tìm theo lão già kia nói thì nàng ta đang bị thương, mà là bị thương vô cùng nặng phải để một nam nhân ôm trong lòng đem đi, nếu người muốn ta ngay bây giờ liền vào đó bắt bọn chúng giao cho người xử lý"

Đời với sự tự tin của Vũ Văn Hoá kia Bằng La không hề tín nhiệm mà nói!

" Ta muốn chắc chắn không phải là lời nói xuông một phía,theo ta được biết ả đã là huyền cấp trung kỳ các ngươi nên cẩn thận kẻo ả chạy mất, mà các ngươi đã điều tra hai người đi cùng ả thực lực thế nào chưa?"

Vũ Văn Hoá mỉm cười đầy ngạo nghễ nói!

" Một cái nam nhân hình như là Thiên Cấp sơ kỳ, còn một cái nữ nhân bên kia thực lực không có,hình như là của người nam nhân kia tiểu thị nữ"

Băng La thần sắc có chút khẩn trương gấp giọng nói!

" Nam Nhân kia là thiên cấp, ngươi lấy cái gì bắt hắn,dựa vào đám nhân thử sau lưng ngươi, nhỡ hắn chạy đi mất thì thế nào!"

Vũ Văn Hoá giọng trở nên âm trầm,trong lòng có chút bất mãn với Băng La không tín nhiệm hắn, lòng hắn thầm chửi mắng tiện nhân này vô sỉ, ai mà không biết nữ nhân này lên được chức thiếu chủ của Băng Bộ là do tính kế thiếu chủ đời trước, tự mình leo lên dường của Trần Thế Hào hiến thân kiếm chỗ tốt kia chứ, rõ ràng nữ nhân này lo sợ Trần Thế Hào nối lại tình xưa với nữ nhân kia,nên muốn mượn tay hắn giúp nàng diệt tình địch chứ, mà vũ văn hoá hắn không biết người Băng La đang tìm là cái kia không lâu chân chính Băng Bộ Thiếu Chủ sao!

Vũ Văn Hoá âm thầm khinh miệt Băng La nữ nhân này nội tâm rắn rết, lúc trước tiến vào thông đạo bí cảnh nàng cùng vài thể lực hợp mưu đem Phi Hành Ngọc Bài của đối phương đẩy vào không gian loạn lưu,sau đó không những cướp vị hôn thê của người ta, lại đoạt luôn quyền chưởng khống gia tộc nay phát hiện người ta còn sống liền dùng đủ mọi cách đem người ta dồn vào chỗ chết!

Mà Vũ Văn Hoá này cũng chỉ là tiểu thế lực trung lưu so với Băng Bộ còn kém một chút, mà muốn so với Trần Bộ còn kém rất nhiều lần, hắn cũng chỉ vì muốn lấy lòng Trần Thế Hào cùng Long Thiên Minh đám người kia, nên mới bán cho Băng La chút mặt mũi, hắn tuy tức giận trong lòng nhưng vẫn mỉm cười giải thích!

" Thiếu chủ có điều không biết tên nam nhân bên trong có chút đặc thù giá trị a "

" Hắn có cái gì giá trị sao"

Băng La nhíu mày hỏi,mà Vũ Văn Hoá nói!

" Có thể người không biết tên bên trong đắc tội không ít thế lực lớn, ta nghe đâu hắn là thủ phạm giết hai người con trai của Cổ Gia gia chủ là Cổ Phong và Cổ Ngao con trai của đại trưởng lão Cổ Bành nay không rõ tung tích!"

" Ồ chuyện này ta có nghe qua,hóa ra là hắn sao "

Băng La nhàn nhạt giọng nói, mà ở bên Vũ Văn Hoá lại nói!

" Không những thế nghe đâu tên này còn giết người của Trần Bộ là Trần Huệ, Trần Hiệu, Trần Hiền tuy không rõ sự thật nhưng mà mấy người kia mất tích rất cao liền liên quan đến tên này! "

Vũ Văn Hoá tiếp tục nói!

" Và mới đây nhất hắn còn giết cả truyền nhân của Dược Môn cùng ba hộ pháp là Lưu Hạo một chỗ chém giết, đã vậy rồi hắn còn đem mấy trăm Cổ Gia dòng chính người ở gần đó xem xét, liền bị giết toàn bộ mà người còn sống cũng chỉ có lão giả vừa rồi mà thoát một mạng thôi"

Băng La nghe được những lời này của Vũ Văn Hóa kia, Băng La trong lòng nổi lên một cỗ ghen tức không thể nào miêu tả được, nàng vì cái gì từ bé đến lớn luôn thua kém Băng Nhược Thủy, tại sao thứ tốt luôn đến với ả mà không phải nàng Băng La, nàng phải trăm cay ngàn đắng giả bộ thân thiết lấy lòng Băng Nhược Thủy, sau này lại nghĩ đủ mọi cách hãm hại nàng ta để đoạt nàng ta chỗ tốt, lại dùng đủ mọi cách để lấy lòng Trần Thế Hào để đem thêm lợi ích về gia tộc!

Nàng Băng La có cái gì thua kém Băng Nhược Thủy, như thế nào mà ả cái gì cũng được tốt hơn nàng, ả ta đi ra ngoài một lần liền có một cái cường giả như vậy bảo vệ che chở, mà trong lúc đó nàng phải một bên bồi tiếp tên ngụy quân tử Trần Thế Hào, cho dù Trần Thế Hào tự xưng thiên tài đến bây giờ cũng chỉ là địa cấp mà thôi, mà nghe đâu tên kia tuổi còn rất trẻ, hắn đã là thiên cấp quả nhiên phú cao hơn Trần Thế Hào rất nhiều tiền đồ vô lượng, nàng tự hỏi sao người được che chở không phải là Băng La nàng mà là cái tiện nữ nhân kia, nghĩ đến đây trong lòng nàng nổi lên trận trận oán độc!

Nàng lại nhìn sau lưng gã một đám người kẻ mạnh nhất cũng là Thiên Cấp sơ kỳ nhưng cũng chỉ có hai tên, mà cũng không phải là cái gì tuổi trẻ tài tuấn mà là hai lão giả khí huyết cạn kiệt gần đất xa trời, còn yếu thì Võ Linh Cấp thấp kém thực lực cũng liền có gom lại cũng gần 300 người, không phải tinh nhuệ mà là một đám quân ô hợp mà thôi, thấy thế trên trán Băng La có vài điểm đen nói!

" Ngươi tính để đám này cùng nhau liều mạng bắt thậm chí là đánh chết tên kia hay sao? ta bắt đầu hoài nghi ngươi có hay không mạnh như lời ngươi nói"

Mà một bên kiêu ngạo Vũ Văn Hoá kia đang dương tự đắc kia, vừa nghe được Băng La nói thế khuôn mặt tự đắc kia trở nên cứng đờ, hắn cười khan nói!

" Thiếu Chủ ngươi cứ yên tâm, tuy thực lực của thuận thiên giáo bọn ta không mạnh, nhưng sức mạnh là ở lòng người a ta đã liên hệ các anh hùng trong thiên hạ một lòng trừ gian diệt bạo kia đến đây, cùng với người của Cổ Bộ cùng Dược Môn kia cũng đem quân tụ hợp đến đây,bọn họ nhất định phải đòi cho những người đã chết một cái công đạo a"

Nén hương thời gian về sau!

Từ bốn phương tám hướng đông nghìn nghịt người kéo tới vô số thế lực kéo đến đây, mà dẫn đầu là hai thế lực Cổ Gia do Cổ Thạch Thiên dẫn đầu, mà thể lực còn lại không ai khác chính là Dược Môn, là một trung niên lão nhân hắn cùng Cổ Thạch Thiên âm trầm sát khí đến dọa người, hắn vừa đến nhìn chằm chằm b

vào hai người Vũ Văn Hoá rằng!

" Tên tiểu súc sinh đó ở đâu"

Mà đây cũng là câu muốn hỏi của Dược Môn, lúc này Vũ Văn Hóa biết mình không nên dài dòng không nên làm tức giận hai vị đại thần này à,hắn chỉ tay về phía gian phòng ốc nói!

" Bọn hắn ở trong đó! "

Lúc này Cổ Thạch Thiên cùng Dược Môn người dẫn đầu,không hẹn mà gặp mà cùng nhau ra lệnh!

" Tất cả xông lên, đem tên súc sinh cùng hai ả tiện nhân cùng hắn bắt lại cho ta, kẻ nào bắt sống được bọn hắn sẽ có trọng thưởng, ta cần hắn sống ta muốn đem bọn chúng hành hạ sống không bằng chết mới thoả được mối hận này trong lòng"

Mà khi hai người ra lệnh mấy trăm thủ hạ phía sau lưng bọn hắn xông lên, như đánh tiết gà điên cuồng xông lên lao về phía tòa nhà mà A - Long ba người đang ở,miệng thanh âm gào thét!

" Giết!!!! Giết!!! Giết!!!"

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.