Duy Ngã Độc Tôn

Chương 572: Huyết San Hô!



Không sai, hiện tại Tần Lập rất có lòng tin. Trước kia tuy rằng Tần Lập vẫn luôn tự tin vào chính mình, nhưng vẫn biết tự hiểu lấy bản thân. Đặc biệt khi biết trên thế giới này còn có bốn đại lục Đông Hoang, Nam Cương, Tây Vực, Bắc Vực, xác thật lòng tin của Tần Lập bị đả kích không nhỏ.

Vốn cứ tưởng rằng thực lực của mình cũng coi như đứng đầu cả Thiên Nguyên đại lục, dù là Thiên Nguyên đại lục thật sự có đại năng cảnh giới Địa Tiên không xuất thế, nhưng mấy vạn năm qua lại có ai từng thấy bọn họ rat ay?

Thẳng đến khi Cơ Ngữ Yên nói ra thế giới này còn có bốn đại lục khác, Thiên Nguyên đại lục cũng không phải duy nhất, Tần Lập mới cảm giác được bản thân hiểu biết thế giới này, thật không sâu sắc như hắn tưởng tượng.

Nhưng theo lần ra biển này, dưới cơ duyên xảo hợp, đầu tiên là gặp được võ giả Đông Hoang chân chính, tuy rằng những người này chưa chắc đại biểu lực lượng mạnh nhất Đông Hoang, nhưng nếu có thể cưỡi con tàu lớn xa hoa như vậy ra biển, hiển nhiên không phải người bình thường.

Đặc biệt là Thất hoàng tử Đại Thương kia, trên người lại còn mang theo hai kiện Bảo Khí, nhưng thì sao chứ? Đối mặt với Tần Lập công kích hung hãn, hai kiện Bảo Khí còn không bị hắn đoạt lấy?

Nhiều cao thủ Lôi Kiếp như vậy, kẻ chết người trọng thương, không dám xông lên...Tuy rằng lúc đó Tần Lập không đến mức trực tiếp cho rằng người Đông Hoang vô dụng, nhưng Tần Lập tin tưởng dù là hiện giờ hắn xuất hiện ở Đông Hoang, cũng tuyệt không phải kẻ yếu!

Kỳ thật ngẫm lại cũng có thể hiểu được, văn minh Đông Hoang tuy rằng không lọt vào phá hoại gì, kéo dài từ thời đại Thái Cổ đến nay cũng chỉ có thể xem như có một truyền thừa cường đại mà thôi. Ví dụ như nói chiến kỹ bọn họ rất lợi hại, công pháp rất lợi hại, sau đó có được một chút đan phương lợi hại thời đại Thấi Cổ. Nhưng có lợi hại hơn đi nữa, có thể lợi hại hơn chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn? Có thể lợi hại hơn Tử Khí Quyết? Có thể lợi hại hơn đan phương Thái Cổ trong tay Tần Lập?

Thực lực võ giả tăng lên, đa phần là phải dựa vào chính mình!

Đặc biệt sau khi Tần Lập lĩnh ngộ Duy Ngã Cửu Kiếm, càng thêm tự tin, trên người cũng sinh ra một khí chất cực kỳ bá đạo! Đúng như câu nói kia: ở trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả âm mưu quỷ kế đều là vô ích!

Tần Lập tin tưởng một ngày nào đó mình có thể chạm đến cảnh giới Địa Tiên, chân chính đứng trên đỉnh thế giới này!

Mặc dù Tần Lập cũng hiểu rõ đột phá đến cảnh giới Địa Tiên khó cỡ nào, bởi vì vô số năm qua, võ giả cảnh giới Lôi Kiếp thì có rất nhiều, nhưng chân chính đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, lại như lông phượng sừng lân.

Theo Cơ Ngữ Yên nói, Tần Lập cũng nghe ra năm đó tử đồng xâm lấn Thiên Nguyên đại lục, cũng chính là Trung Châu thời Thái Cổ. Trung Châu trên bất kỳ phương diện nào, cũng đều có thể nói là nơi cực mạnh! Về phần Đông Hoang Nam Cương Tây Vực Bắc Vực, những nơi này lúc đó còn xa mới hùng mạnh bằng Trung Châu!

Đã như vậy, tại sao mình còn phải sợ bọn họ chứ?

- Ngữ Yên! Nàng lưu trên thuyền, ta đi xuống xem. Đúng rồi, nàng gọi Âu Dương Hải lái thuyền ra xa một chút, đừng neo trên vùng nước này, một khi ta phát sinh xung đột với con bạch tuộc khổng lồ kia, đội thuyền ở nơi này sẽ rất nguy hiểm!

- Ta cũng muốn xuống dưới cùng chàng!

Ánh mắt Cơ Ngữ Yên kiên định nhìn Tần Lập, đặt tay lên khối Bảo Khí phòng ngự trước ngực mình:

- Ta cũng có năng lực giúp chàng chút chuyện!

Tần Lập chậm rãi lắc đầu, nhìn khuôn mặt tinh xảo Cơ Ngữ Yên, cười nói:

- Yên tâm, ta sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì, loại chuyện mạo hiểm này cứ giao cho nam nhân làm là được. Nàng lưu lại trên thuyền, cũng có thể đề phòng người Đông Hoang đánh ngược một cái hồi mã thương.

Cơ Ngữ Yên còn muốn nói gì, đã thấy Tần Lập bóng người chợt lóe, trực tiếp biến mất trong không khí, bên tai truyền tới giọng nói có chút bá đạo:

- Nghe lời, không nghe lời thì sẽ đánh vào mông!

Đáng ghét!

Cơ Ngữ Yên hung hăng giậm chân, trên khuôn mặt trắng nõn tinh xảo lại hiện ra một tia đỏ ửng, trong lòng không nhịn được nghĩ: nếu bàn tay hắn rơi xuống kiều đồn mình, sẽ có cảm giác gì...Ai nha, xấu hổ chết! Cơ Ngữ Yên cảm giác như cả khuôn mặt mình đang bốc cháy, không dám nghĩ tiếp, mặt phụng phịu phân phó:

- Lái thuyền tránh đi, lái ra xa một chút!

Còn lúc này, Tần Lập đã xuất hiện ở nơi sâu một ngàn thước dưới đáy biển!

Nhìn kỹ ở gần, trên người Tần Lập lại không có bất kỳ cương khí hộ thể nào, nước biển lạnh băng vô cùng tự nhiên chảy lướt qua thân thể Tần Lập, giống như rơi xuống từ trong không trung vậy.

Một màn này, bất kỳ ai thấy cũng sẽ chấn động, cảm thấy không thể nào tin nổi!

Trên thực tế, đây chính là chỗ tốt khi tu luyện Tử Khí Quyết. Tần Lập đang điên cuồng vận hành Tử Khí Quyết, thủy tinh hoa ẩn chứa trong biển rộng tuy rằng không tinh thuần lắm, nhưng hơn một điểm là số lượng lớn!

Góp gió thành bão, cho nên có thể hấp thu bao nhiêu thì hấp thu. Từ khi Tần Lập tiến vào trong biển, liền bắt đầu liều mạng hấp thu vào. Xung quanh thân thể hắn, nước biển trong phạm vi mười thước đều nháy mắt bị Tử Khí Quyết luyện hóa thành thủy tinh hoa, sau đó nhập vào trong cơ thể Tần Lập.

Bởi vậy, tốc độ lặn xuống của Tần Lập vượt xa vô số lần so với Cơ Ngữ Yên tưởng tượng!

Đáy biển sâu vạn thước. Tần Lập chỉ dùng thời gian rất ngắn đã thấy quần san hô đủ màu sắc mọc thành phiến, lóe ra ánh sáng chói mắt bên dưới.

Tần Lập cũng không gặp phải con bạch tuộc khổng lồ kia, có lẽ là bắt được con cá chình điện kia, bạch tuộc trực tiếp trở lại hang ổ ăn một bữa no nê rồi.

Khoảng trống tạm thời do Tần Lập hấp thu thủy tinh hoa nhanh chóng bị nước biển lấp đầy, nhìn bên ngoài Tần Lập như kéo ra một đường ngấn nước thật dài một hơi liền tới đáy biển.

Thẳng đến khi Tần Lập đình chỉ hấp thu thủy tinh hoa, ngấn nước dài vạn thước kia mới chậm rãi biến mất, bị đồng hóa trong nước biển sâu thẳm.

Áp lực dưới đáy biển cực lớn, làm cho Tần Lập cảm thẩy thân thể của mình nặng nề như một ngọn núi lớn.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.xyz

Chẳng qua đổi với Tần Lập mà nói trọng lực nơi này cũng không khác gì Hoàng Kim Cung tầng hai!

Thậm chí, còn không mạnh bằng trọng lực Hoàng Kim Cung tầng hai nữa!

Bởi vậy, nơi này đổi với người khác là vô cùng kinh khủng, nhưng đối vơi Tần Lập mà nói lại không có gì lớn lắm.

Huyết San Hô...Tần Lập híp mắt, nhìn một tảng lớn san hô đỏ như máu ở bên dưới.

Lung linh huyền ảo, lóe ra ánh sáng, thầm nghĩ: Lẽ nào đây là Huyết San Hô như trên đan phương Thái cổ? Như vậy cũng dễ lấy quá đi chứ!

Tần Lập nghĩ vậy, không chút do dự trực tiếp rút Ẩm Huyết Kiếm đi tới trước gốc Huyết San Hô này, không làm động tác mạnh, bởi vì đáy biển rất nhiều bùn lắng, động tác hơi mạnh một chút sẽ lập tức làm đục nước.

Tần Lập cẩn thận đào ra một góc Huyết San Hô cao hơn một thước, sau đó thu vào trong nhẫn. trong lòng vẫn ít nhiều có chút kỳ quái. Bởi vì hắn không cảm thấy bất kỳ dược lực gì trên Huyết San Hô này, bao gồm cả các loại năng lượng sôi sục gì đó, không có gì cả!

Nó giống như một gốc thực vật bình thường vậy!

Thứ này...thật là Huyết San Hô? Trong lòng Tần Lập không khỏi sinh ra mấy phần nghi hoặc.

Lúc này, ánh mắt Tần Lập rơi vào một chỗ cách phiến san hô này không xa, chợt ngưng lại, nơi đó có một hang động xanh lam!

Lam động!

Trong lòng Tần Lập khẽ động, kiếp trước Tần Lập cũng từng là một kẻ thích lặn biển gà mờ. Tuy rằng chưa từng chân chính lặn vào sâu trong đại dương, nhưng cũng nghe được các thợ lặn chuyên nghiệp nói qua ở sâu trong đại dương, có một ít hang động thần kỳ, được xưng là lam động.

Có rất nhiều loại truyền thuyết thần bí về hang động này, có người nói lam động nổi liền với tâm Trái Đất; có người nói lam động nối liền với dị không gian; còn có người nói lam động xỏ xuyên qua cả hành tinh, lam động ở đại lục bên này nối liền với lam động ở đại dương bên kia! Còn có người nói bên trong lam động có chủng tộc thần kỳ, giống như là thần...

Dù sao, mỗi người một lẽ, cái gì cũng nói được. Tần Lập chưa từng tận mắt thấy lam động, sau khi đi tới thế giới này vẫn luôn ở trong những ngày tu luyện nâng cao, tự nhiên rất khó nhớ tới những chuyện năm đó.

Lúc này, trong đầu hắn thoáng cái nhớ lại những lời của các thợ lặn mạo hiểm nói năm đó, cảm giác ưa mạo hiểm nháy mắt mọc rễ trong lòng Tần Lập.

Ta muốn vào xem một chút!

Giống như trong mênh mang, có tiếng kêu gọi mạnh mẽ, hoặc là tâm lý mạo hiểm của Tần Lập quấy rối lại thêm tài cao lớn mật. Tần Lập trực tiếp phóng tới bơi vào trong hang động.

Tần Lập chậm rãi bơi vào trong, đánh giá khắp nơi. Hang động này cũng không lớn, đường kính chỉ hơn mười thước, nước biển bên trong cực kỳ lạnh lẽo, một mảnh đen kịt, không nhìn được cái gì.

Nhưng những điều này đối với Tần Lập mà nói, cũng không có gì trở ngại. Thần thức mạnh mẽ của Tần Lập, dù là nhắm mắt bơi đi cũng không có vấn đề gì.

Một lát sau, Tần Lập theo hang động này bơi sâu đến ba trăm thước. Dần dần, bên trong hang động này sinh ra một lực hút rất nhu hòa, nhưng đặc biệt mạnh mẽ. Tần Lập cảm giác những gốc thực vật trong suốt, bên trong chảy xuôi những thứ như dòng máu, nhìn qua giống như sinh mệnh có trí tuệ vậy! Tuy rằng thực vật này không có mắt, nhưng Tần Lập lại cảm giác được có thứ gì đó đang nhìn mình chằm chằm!

Một cỗ cảm giác nguy cơ mạnh mẽ, chính là phát ra từ thứ đó.

Tần Lập vô cùng kinh ngạc dừng lại, vừa chống cự cỗ lực hút ngày càng mạnh, thần thức đồng thời dò xét những gốc thực vật đỏ máu này, một màn làm cho Tần Lập cảm thẩy sởn cả gai ốc, xuất hiện ở trong đầu Tần Lập.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.