Duy Ngã Độc Tôn

Chương 641: Thủ chiến đại thắng



Làm sao có thể nhanh như vậy?

Trong lòng Hải Kim Tôn điện quang chóp giật lóe lên một ý niệm như vậy. vô thức cảm giác thấy không tốt. lập tức đây thương nghênh đón.

Trên khán đài lập tức có nhiều người vô thức nhắm mắt lại. đồng thời lại có càng nhiều người hưng phấn mở to mắt.

Trước đó không ai nghĩ đến hai bên quyết đấu lại kịch liệt như vậy, càng sẽ không ai nghĩ tới thực lực nữ nhân này lại cường đại như thế!

Kỳ thật tất cả nói ra rất chậm, nhưng chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi, nhanh đến mức cảm thấy khó tin nổi. Cho nên đa số người trên khán đài còn chưa phản ứng lại. rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Ầm Ầm ầm!

Trấn Chỉ Bảo Khí gia trì bổn mươi trận pháp trọng lực. hung hăng nện lên đầu mũi trường thương màu đen trong tay Hải Kim Tôn!

Hai kiện Bảo Khí đối đầu. phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa. Dù là cấm chế trên lôi đài vô cùng cường đại, nhưng vẫn phát ra một trận dao động, làm cho các đại sư trận pháp khàn trương không thôi.

Không ai ngờ tới. trận chiến đầu tiên đã kịch liệt như vậy.

Chẳng qua nghĩ kỳ, tự nhiên cũng có thể hiểu được. Lôi đài này không phải lôi đài tỷ võ bình thường, mà là lôi đài sinh tử giải quyết ân oán!

ở trên lôi đài này. tuyệt đối không tồn tại loại luận bàn hảo hữu, chỉ có sinh từ đối đầu!

Sương phòng khách quy bên dưới, lão vượn Bạch Trang Sơn thấy Trấn Chỉ Bảo Khí nện lên mũi thương, không khỏi phát ra một trận rống giận:

- Ngươi cổ ý mà. đó là thương của ta. là thương của ta! Đập hỏng ngươi phái đền cho ta!

Người Hải gia ở sương phòng khách quý bên cạnh, sắc mặt âm trầm muốn nhỏ nước. Rất rõ ràng, Hải Kim Tôn ở trước mặt cô gái áo đen kia hoàn toàn rơi xuống hạ phong, thất bại đã là chuyện sớm muộn. Hiện giờ chỉ là xem có thể bảo trụ lại một mạng hay không!

Gia chủ Hải gia Hải Thế Hùng cau mày. nghe tiếng rống giận truyền ra từ sương phòng bên cạnh, trong lòng thẩm mắng: Thật là quá đáng mà, cái gì thương của ngươi? Đó rõ ràng là thương của Hải gia ta! Là của Hải gia ta mà!

Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Hải Kim TÔN trường thương trong tay cán đen kịt như mực, mũi thương tràn ra quang mang vàng kim, tràn ngập khí phách, lập tức rời khỏi tay!

Thân thể Xà Xà hóa thành một dải quang mang màu đen. vừa nắm lấy trường thương vào tay, đông thời một cước hung hăng đá lên mặt Hải Kim Tôn.

Trong lòng Hải Kim Tôn tràn ngập không cam lòng cùng phẫn nộ. Rõ ràng hắn đã tăng lên đến cảnh giới Lôi Kiếp, lĩnh ngộ bí pháp Hải gia. hắn đã đạt tới cảnh giới này, nhưng vì sao còn không đánh lại cả một người thủ hạ đổi phương? Vì sao còn chật vật như vậy?

- Ta không cam lòng!

Hải Kim Tôn ngẩng mặt gầm lên giận dữ. một thân nguyên lực bắt đầu thiêu đốt hừng hừng, nhiệt độ trên cả lôi đài khổng lồ bắt đầu tăng vọt gấp nhiều lần!

Nhiệt độ cực nóng, nướng đến nỗi cấm chế cũng sinh ra dao động rất mạnh!

Trong sương phòng Hải gia. ánh mắt mọi người đều đỏ lên. trườn lão Hải Minh thở đài một tiếng:

- Kim Tôn đã quên mình hy sinh rồi!

Hải Thế Hùng nắm chặt hai tay, cắn chặt răng. Hắn biết, mặc kệ kết quả thế nào. Hải Kim Tôn tuyệt thế thiên tài Hải gia hàng ngàn hàng vạn năm qua, sắp ngã xuống!

Hắn vì những người phía sau, liều mạng diệt đối thủ! Lúc này Hải Thế Hùng không khỏi có chút hối hận. vì sao Hải gia lại muốn xếp hạng đầu tiên? Nếu như Hải gia xếp hạng cuối cùng, rất có thể không cần đến lượt bọn họ. mười người Tần Lập đã bị người ta hợp lại diệt sạch rồi!

Tính sai rồi. tính sai quá mà!

- Lấy mạng đổi mạng! Tuyệt thế thiên tài Hải gia này thật là một nhân vật ác độc mà!

Người ở bên trong sương phòng khách quy khác cũng không khỏi phát ra một trận cảm

thán.

Đồng thời, những người ở xung quanh lôi đài có thực lực rất mạnh, đều nhìn ra dụng ý của Hải Kim Tòn. cả người không khỏi run lên. vốn ôm tâm tính xem náo nhiệt, không khỏi lặng lẽ thu lại.

Đây là chiến đấu sinh, tử chân chính đó!

Là chiến đấu sinh tử ngươi chết ta sống, hơi chút vô ý sẽ là vạn kiếp bất phục!

Tuy nhiên Hải Kim Tôn phát ra tiếng rống giận bi phẫn tràn ngập không cam lòng, khán đài xung quanh lập tức yên tĩnh lại. Những người không nhìn rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì. cũng đều từ tiếng rống giận này cảm nhận được trận chiến thảm liệt.

Ầm!

Xà Xà một cước hung hăng đá vào đầu Hải Kim TÔN nhưng bị cỗ lực lượng phát ra trên người Hải Kim Tôn hung hăng bắn ngược ra ngoài!

Hải Kim Tôn phát ra một tiếng rống giận bi phần tiếp đó một quyền hung hăng đánh về phía Xà Xà.

Quyền cương hóa thành một nắm tay to lớn cao mấy thước, bí mật mang theo một cỗ lực lượng núi non. đánh về phía Xà Xà bị đánh bay ra!

Xà Xà bất ngờ không kịp phòng bị. thân thể liền bị đánh bay lên không trung, một tia máu tươi tràn ra khóe miệng Xà Xà. Chăng qua đôi mắt Xà Xà. lại càng thêm sáng lên.

Linh thú, linh thú, thú tính dù có bị Lý trí áp chế. nhưng ngửi được mùi máu tươi, Xà Xà vẫn không nhịn được một trận hưng phấn!

Nàng từng là động vật máu lạnh, cũng không bị phẫn nộ hôn mê lý trí, ngược lại càng thêm bình tĩnh. Tránh thoát quyền cương thứ hai có ẩn chứa lực núi non của Hải Kim Tôn, sau đó tế ra Trấn Chỉ Bảo Khí, quát lạnh một tiếng:

- Chá đi!

Trấn Chỉ Bảo Khí cũng không có phóng lớn hoặc thu nhỏ lại. cứ đài một xích như thế. nghênh đón quyền cương thế không thể đỡ của Hải Kim Tôn.

Bộp!

Quyền ảnh to mấy chục thước kia, giống như một cái bong bóng khổng lồ bị Trấn Chỉ Bảo Khí chỉ bằng một xích trực tiếp đánh vỡ. quyền phong cương mãnh phá nát không gian xung quanh thành mảnh nhò!

Còn Trấn Chỉ Bảo Khí, lại không dừng lại chút nào. hung hăng đập lên mặt Hải Kim Tôn.

Thân thể Hải Kim Tôn đã bộc phát ra một đoàn quang mang vàng kim, cả người đắm chìm trong kim quang này, cổ uy thế xông thẳng tầng trời!

- Toái!

Hải Kim Tôn phát ra một tiếng gầm giận dữ. một quyền hung hăng trực tiếp đánh lên Trên Chi Bảo Khí.

Ầm Ầm ầm!

Theo một tiếng nổ lớn, cả cánh tay phải của Hải Kim Tôn trực tiếp hóa thành phấn mịn, phát ra một tiếng hét thảm không thuộc loài người!

Trấn Chỉ bảo Khí gia trì bổn mươi trận pháp trọng lực. trọng lượng của nó đã tương đương một ngọn núi lớn, nện lên thân người còn có thể tốt được sao? Trấn Chỉ Bảo Khí trực tiếp nện lên ngực Hải Kim TÔN đánh cho Hải Kim Tôn tan xương nát thịt!

Trực tiếp tan xác trên lôi đài!

Bốn phương tám hướng khắp khán đài, lập tức một thành mảnh tĩnh mịch!

Dù là những người trước đó vẫn xem trọng Xà Xà. cũng không nghĩ tới trận chiến đấu này lại kết thúc dứt khoát lưu loát như vậy. Đây rõ ràng là nghiêng về một phía mà!

Hai người vừa giao thủ Hải Kim Tôn dường như bị thiệt nhiều. Tiếp đó liền nhanh chóng quyết định dứt khoát, trá giá thiêu đốt sinh mệnh thiêu đốt nguyên lực. mạnh mẽ tâng một thân thực lực lên trình tự cao hơn đã tiếp cận Lôi Kiếp đỉnh.

Dù là thế, cũng bị cô gái áo đen này đánh áp chế. cuối cùng tước đi thanh trường thương Bảo Khí, sau đỏ trực tiếp đánh chết vị tuyệt thế thiên tài Hải gia ở trên lôi đài!

Quá cường hãn rồi!

Những người vốn chỉ chú trọng mỹ sắc của Xà Xà, lập tức toát đầy mồ hôi lạnh, rùng mình một cái. Mỹ nữ như vậy, ai dám tùy tiện trêu chọc chứ?

- Thương của ta. thương của ta!

ở trong sương phòng khách quy chỗ Tần Lập, truyền đến tiếng hô gào của Bạch Trung Sơn.

Lúc này, trận pháp sư đứng ngoài lôi đài cần cù triệt hồi cấm chế. quát lớn:

- Trận chiến đầu tiên, bên Tần Lập thắng!

Vù!

Một đạo ô quang màu đen lóe lên. lướt qua đầu quan lôi đài gào thét phóng đi, dọa quan lôi đài sợ run run.

Bên trong sương phòng Hải gia. đột nhiên lao ra một bóng người, nhắm về phía đạo ô quang này, muốn đoạt lại Bảo Khí vốn của Hải gia.

- Dám cướp thương của lão tử!

Lão vượn Bạch Trang Sơn gâm lên giận dữ, hóa thành một cái bóng xám lao ra khỏi sương phòng khách quy. Một cái tát đánh xuống người Hải gia kia, đồng thời bùm một tiếng nắm chặt thanh trường thương Bảo Khí đen kịt này.

Nắm ở trong tay. kích cỡ vừa thích hợp, đồng thời cảm giác một cỗ lực lượng dâng trào truyền vào người Bạch Trung Sơn. Loại cảm giác này, giống như người và thương dung hợp một thể. hết sức huyền diệu!

Bên trong sương phòng Hải gia. đồng thời truyền ra một tiếng quát lạnh:

- Mất hết thể diện, cút trở về cho ta!

Bạch Trung Sơn nắm trường thương Bảo Khí. giống như tướng quân thắng trận, diễu võ dương oai trở lại sương phòng phía Tần Lập.

Đồng thời, cũng truyền ra tiếng lão lầm bầm. làm cho người ta nghe được không nhịn được hết chỗ nói.

- Ôi chao! Mũi thượng của ta. hơi cùn một chút. Đáng chết, mũi bảo thương của ta lại bị đập cùn mất. nha đâu chết tiệt kia. đừng hy vọng ta cho ngươi cực phẩm linh thạch!

Lúc này. có người Hải gia lên trên lôi đài. gấp gáp thu nhặt thi thể Hải Kim Tôn. Kỳ thật trọng yếu hơn là trên người Hải Kim Tôn còn có trang bị trữ vật. bên trong còn cỏ không ít bảo vật giá trị xa xỉ.

Còn Xà Xà kỳ thật căn bản không có hứng thú lục lợi thi thể Hải Kim TÔN đứng ở trên lôi đài lạnh lùng hỏi:

- Hải gia. trận chiến tiếp theo các ngươi ai lên tìm chết?

Hải Thế Hùng liền có một cám giác muốn hộc máu. quá thật là quá đáng mà, dựa vào cái gì nói người của chúng ta lên là tìm chết?

Lúc này. Hải Minh vẻ mặt âm trầm đứng lên. trầm giọng nói:

- Gia chủ không cần lo lắng. Ta đi đánh chết yêu nữ này!

Hải Thế Hùng thở đài một hơi. gật đầu nói:

- Hải Minh trưởng lão. nhất thiết phải cân thận. Yêu nữ kia sử dụng thứ như đồ chặn giấy, dường như là một kiện Bảo Khí không tầm thường!

Hải Minh nhếch miệng cười:

- Gia chủ yên tâm. ta sẽ mang nó trở về!

Nói rồi. thân người dựng lên. bắn về phía lôi đài.

Hải Thế Hùng nhìn bóng lưng Hải Minh, vẻ mặt bất đắc dĩ, thầm than: Rốt cuộc là nghe không hiểu lời ta nói hay là cố ý giả ngu, ta chi bảo ngươi phải cân thận, lưu cái mạng trở về mà thôi!

Đối mặt với Bảo Khí cường đại vô cùng kia, Hải Thế Hùng thật không có lòng tin quá lớn vào Hải Minh.

Hải Minh ầm một tiếng nặng nề rơi xuống lôi đài, quát với quan lôi đài một tiếng:

- Mờ cấm chế ra!

- Không...không kỳ giấy sinh, từ sao?

Quan lôi đài nhìn Hải Minh hùng hổ. ít nhiều có chút khiếp đảm hỏi.

- Trước đó đã sớm kỳ khế ước. còn kỳ giấy sinh tử làm gì? Làm chuyện thừa!

Hải Minh nói. mắt lạnh rơi xuống người Xà Xà. cười lạnh nói:

- Yêu nữ, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi!

Xà Xà đột nhiên lộ ra một nụ cười quyến rũ đến cực điểm, vốn dung mạo tràn ngập mị hoặc, nhìn xem càng làm cho người ta hận không thể ôm nàng vào lòng an ủi một phen.Nguồn truyện: Truyện FULL

Bổn phía khán đài lập tức truyền ra một trận hít một hơi lạnh, nữ nhân này thật quá mị, quả thật mị đến tận xương, thậm chí mị đến sâu tận linh hôn.

Đương trường có không biết bao nhiêu người nhìn thấy Xà Xà mỉm cười, mặt đỏ tới mang tai kẹp chặt hai chân đã ướt, che giấu mình xấu mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.