Duy Ngã Độc Tôn

Chương 852: Lão già giảo hoạt!



- Chậm, chậm đã, chờ một chút, đừng đánh mà!

Lão già lập tức lớn tiếng hét lên, ánh mắt cũng bắn ra tia sợ hãi, đồng thời quanh người cũng hình thành cương khí hộ thể rất dày. Không nói thứ này hữu dụng hay không, lúc người ta gặp phải nguy hiểm, sẽ luôn tiến hành phòng ngự trước, đây chỉ là một loại bản năng mà thôi.

- Phòng ngự của lão đối với ta hoàn toàn không có một chút hiệu quả!

Tiếng nói Tần Lập càng thêm lạnh lẽo. Hắn tới Cửu Địa là vì lấy được ngũ hành thủy, mà không phải đối mặt với Thông Thiên Đại Đế Lúc này, Một khi lộ ra tin tức, Thông Thiên Đại Đế tuyệt đối sẽ không cho hắn dễ dàng rời khỏi Cửu Địa.

Các Thánh địa khác, Tần Lập dám nói không có truyền tống trận, cũng không vây khốn được hắn. Khắc ra một cái trận bàn, có thể hư không hoành độ, muốn đi nơi nào cũng không thành vấn đề.

Nhưng chỉ duy nhất ở Cửu Địa. Tần Lập không dám nói lời này. Trước tiên là loại ngọc thạch trận bàn có thể hư không hoành độ khoảng cách xa đã không còn. Đương nhiên điều này không phải quan trọng nhất, bằng vào thần thức mạnh mẽ, tìm những mỏ khoáng ngọc thạch cũng không rất khó.

Chỗ trọng yếu nhất, là cảnh giới Đế vương của Thông Thiên Đại Đế, đã hình thành đạo thuộc về riêng ông ta, có thể nói, ở Cửu Địa này, Thông Thiên Đại Đế tượng trưng cho thiên đạo!

Ông ta muốn phong bế toàn bộ không gian Cửu Địa, quả thật rất dễ dàng, không hề có chút khó khăn gì đáng nói!

Đây, chính là uy lực chân chính của Đại Đế!

Ai đám tùy tiện đối đầu chính diện?

Cho nên, mặc dù Tần Lập có thể cảm giác được lão già này không có ác ý, nhưng đối mặt với bọn họ cứ che giấu lấp liếm, Tần Lập vẫn lựa chọn không tin lão. Người như thế, hiện giờ đối với mình không có ác ý, nhưng không có nghĩa là về sau không có ác ý, ít nhất, thì hiện giờ lão ta nói một câu sự thật cũng không có, vậy thì đừng trách ta lòng dạ độc ác!

Trên trán lão già toát đầy mồ hôi, lão thật sự cảm giác được sát khí lẫm liệt từ người thanh niên này. Nếu như lão còn không lấy ra thứ gì đánh động đối phương, sợ rằng thanh niên này sẽ lập tức hạ sát thủ.

Con mẹ nó, tiểu tử này thật là độc mà, là con cháu nhà ai vậy? Lòng dạ độc ác như thế!

- Được rồi! Ta nói, ngươi bỏ kiếm xuống trước đi.

Lão già lau hai tay trên áo choàng vừa rách vừa bẩn trên áo lập tức xuất hiện hai đường ẩm ướt.

Hiển nhiên lòng bàn tay lão đã đầy mồ hôi.

Tần Lập đặt ngang kiếm trước người, nhàn nhạt nói:

- Lão nói đi.

Mẹ ơi, hôm nay coi như gặp nạn rồi!

Trong lòng lão già không nhịn được thầm mắng một tiếng, vốn là muốn nhặt một cái tiện nghi lớn, lại không ngờ tới thiếu chút bỏ cả cái mạng vào. Đối mặt với người thanh niên dầu muối không ăn này, không nói thật, sợ rằng hôm nay phải chết ở chỗ này, muốn trốn cũng không biết trốn đi đâu.

- Ta là người bị gia tộc Thần Toán trục xuất khỏi gia tộc, điều này không giả, không lừa các ngươi. Chẳng qua, năng lực diễn hóa thiên cơ của ta ở trong toàn gia tộc Thần Toán mà nói, cũng coi như mạnh! Hừ, phải nói là ngoại trừ một vị lão tổ tông ra, không ai trong bọn họ có thể vượt qua ta!

Lão già có vẻ khinh thường nói.

Diệp Tử Kỳ cùng Linh Nhi có chút hết chỗ nói, thầm mắng đã tới lúc này rồi, còn không quên dát vàng lên mặt mình, có mạnh hay không, là do tự mình đánh giá hay sao?

Tần Lập không nói lời nào, nhìn lão già.

Lão già bình ổn tâm tình một chút, nói tiếp:

- Một thời gian trước, ta suy tính được, tính rằng trên đại thảo nguyên này có bảo khí rất lớn xuất hiện. Bởi vì nơi này là địa bàn Thông Thiên Đại Đế, là cấm địa, cho nên ta lén lút tới đây, tìm đến nơi này, suy tính ra bảo vật hẳn cất giấu ở bên trong, nhưng ta...ta không có năng lực tiến vào đây. Vì vậy, ta liền suy diễn một lần, lại bất ngờ suy diễn ra bảo khí càng lúc bay cao, rõ ràng là tướng sắp xuất hiện. Cho nên ta kết luận, không bao lâu sẽ có người tìm tới, lúc thấy các ngươi, ta liền biết mình suy diễn không sai! Chỉ là không ngờ tới...

Lão già nói tới đây, ngậm miệng không nói nữa.

Linh Nhi trào phúng nói:

- Không ngờ tới là mấy người chúng ta lợi hại như vậy phải không?

Lão già nhìn thoáng qua Linh Nhi, bĩu môi:

- Tiểu nha đầu, nếu như chỉ có hai con bé các ngươi, tuyệt đối không phải đối thủ của ta!

Linh Nhi hừ lạnh, một tiếng, đắc ý nghênh ngang nói:

- Hình như chúng ta có ba người đó!

Lão già vẻ mặt phiền muộn nhìn thoáng qua Tần Lập, sau đó nói:

- Nếu như ta không đoán sai, ngươi hẳn chính là người ứng vận trong truyền thuyết, Tần Lập phải không? Lá gan của ngươi còn lớn hơn cả lão già ta nữa. Ngươi có biết rằng Thông Thiên Đại Đế đang tìm bắt ngươi khắp nơi, hơn nữa hắn đã mời lão tổ tông gia tộc Thần Toán ra, tìm kiếm tung tích của ngươi. Ngươi còn dám chạy đến ngay dưới mí mắt của hắn, thật là có dũng khí mà!

Tần Lập nhìn ra được, lão già này nghĩ một đằng nói một nẻo. Cái gì dũng khí, rõ ràng đang nói chính hắn tự muốn chết, không khỏi hừ lạnh một tiếng.

- Sao hả, ngươi không tin?

Lão già dường như tức giận, cười lạnh nói:

- Sỡ dĩ ban đâu ta không suy tính ra thân phận của ngươi, là bởi vì trên người ngươi mang theo thứ gì đó che giấu thiên cơ. Ngươi đứng ở đối diện với ta, ta còn không suy tính ra thân phận của ngươi, vậy ta học tập mấy ngàn năm ở gia tộc Thần Toán coi như uổng phí! Cái thứ trên người ngươi, đối với người bình thường mà nói quả thật là đủ rồi. Nhưng ngươi đừng quên, ngươi là người ứng vận, số mệnh trên người ngươi sẽ xông thẳng Cửu Tiêu!

Nói đến chỗ này, lão già dường như quên mất tình cảnh của mình, càng thêm ngông nghênh, nói tiếp:

- Ngươi có biết cái gì là Cửu Tiêu hay không? Cái coi là Cửu Tiêu Vân Ngoại, tuyệt không phải vùng trời cao mà chúng ta thấy. Bất luận là ở Giới Hạ, hay là nơi Giới Thượng, thậm chí bao gồm cả Vực Ngoại cùng Vực Nội, ở bên trong Giới to lớn này, căn bản không có Cửu Tiêu! Cửu Tiêu chân chính, là Chí Cao Thiên ở ngoài Giới này! số mệnh của ngươi đã lao ra khỏi Giới này, xông thẳng vào Cửu Tiêu Chí Cao Thiên! Cái tiểu tử gần đây nhảy ra tranh, đoạt danh hào người ứng vận với ngươi, cũng là một người ứng vận, chỉ là số mệnh của hắn so với ngươi phải kém hơn rất nhiều. Ngay cả Giới này cũng không xông ra được, tính là người ứng vận cái rắm!

Lúc này, Tần Lập bổng thu Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm lại. Hắn nghe ra được, lão già này không gạt hắn, hơn nữa có thể nhìn ra được, bản lĩnh lão già này quả thật rất cao minh, không phải hạng người giả danh lừa bịp có thể so sánh.

Lúc này, lão già mới chính thức thở ra một hơi, nhìn thoáng qua Tần Lập nói:

- Ta khuyên ngươi, lấy được bảo vật nơi này, liền nhanh chóng rời khỏi Cửu Địa. Ngươi nên biết rằng, số mệnh trên người của ngươi, người bình thường căn bản nhìn không thấy cũng không cảm giác được. Nhưng ở trước mắt cao thủ chân chính diễn hóa thiên cơ. Ngươi giống như ngọn đèn trong đêm đen, ngươi đi tới đâu, cũng không che giấu được thiên cơ do số mệnh sinh ra! Một đồ vật nho nhỏ, làm sao có thể che giấu được thiên cơ do số mệnh trên người ngươi sinh ra được chứ? Người bình thường không tính ra được, đó là bản lĩnh không đủ! Ta không lừa ngươi, nếu lão tổ gia tộc Thần Toán ra tay, tin tức ngươi ở Cửu Địa nhất định sẽ bị tính ra được!

Tần Lập híp mắt, trầm tư. Lão già này nói một phen, quả thật đánh trúng điểm yếu của Tần Lập. Gia tộc Thần Toán có thể suy diễn thiên cơ, lẽ nào nói rằng số mệnh trên người mình, thật sự rõ ràng như vậy hay sao?

Dường như nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Tần Lập, lão già chậm rãi nói:

- Đương nhiênm Thông Thiên Đại Đế muốn bắt lấy người ứng vận như ngươi, cũng không phải một chuyện dễ dàng. Dù sao, số mệnh trên người ngươi vô cùng mạnh mẽ. Chỉ cần ngươi không có mặt ở Cửu Địa, hắn ta cũng không có cách nào bắt được ngươi trong thời gian ngắn. Cho nên, ngươi không thể ở nơi này quá lâu.Nguồn: http://truyenfull.xyz

Tần Lập đột nhiên cười, nói:

- Lão đầu, lão có biện pháp ngăn cản lão tổ gia tộc Thần Toán suy diễn, phải không?

Lão đầu bỗng nhiên ngẩn ra, vẻ mặt hết chỗ nói, thầm mắng mình gặp được người ứng vận liền trở nên nhiều chuyện như thế. Kết quả nói nhiều, lại liên lụy tới bản thân mình, số mệnh người ứng vận này, quả nhiên không thể ngăn cản mà!

Lão đầu vẻ mặt đau khổ nói:

- Ta nói không có cách nào, khẳng định là ngươi không tia nhưng trên thực tế. Ngươi không biết lão tổ gia tộc Thần Toán đã tới cảnh giới gì, loại cảnh giới huyền diệu này, ta thậm chí không có cách nào hình dung cho ngươi! Nói thế này, từ sau khi hắn ta tới cảnh giới kia, đã rất ít suy tính cho bất kỳ người nào. Nhưng Thông Thiên Đại Đế yêu cầu, bởi vì gia tộc, hắn cũng phải ra tay. Hắn ta suy diễn, sẽ không có bất cứ kẻ nào ngăn cản được, coi như là ta...cũng vẫn không được!

Lão già nói rồi, nhìn thoáng qua Tần Lập vẫn đang nhìn mình chằm chằm, bất đắc dĩ nói:

- Ta tối đa...Tối đa chỉ có thể ngăn cản vài ngày. Trong mấy ngày này, ta đi theo bên cạnh ngươi, có thể ngăn cản được một chút. Chỉ là tối đa cũng chỉ ba bốn ngày, ba bốn ngày sau, ta liền bất lực! Hơn nữa, nếu ta ra tay, vậy lão tổ tất nhiên sẽ biết là ta, từ nay về sau ta cũng sẽ không có ngày yên lành nữa!

Tần Lập nhàn nhạt nói:

- Bảo vật phía dưới, nếu có loại liên quan diễn hóa thiên cơ, toán thuật các loại, đều thuộc về lão!

Lão đầu do dự một hồi. mới thở dài nói:

- Người vì tài mà chết, chim vì miếng ăn mà vong. Không ngờ tới, lại dây đưa cùng vận mệnh người ứng vận. Được rồi, ta cố hết sức giúp ngươi che đậy số mệnh trên người người, thế nhưng ngươi nói là tính, không thể lật lọng!

Tần Lập gật đầu, nói:

- Tự nhiên là không!

Kỳ thật dù là Tần Lập không nói gì, lão đầu xuất thân từ gia tộc Thần Toán cũng không có cách nào. Ai bảo thực lực lão không bằng người, lại nổi tham niệm, tất cả chỉ là do tự lão tìm mà thôi. Dù sao, lão không phải vào lúc cuối cùng xông vào cánh cửa ánh sáng kia, Tần Lập cũng không thể chạy khắp thế giới tìm lão.

Cho nên mới có câu "ba phần trời đã định trước", số mệnh cùng vận số, tuyệt đối tồn tại. Thế giới Tần Lập trước kia, cũng có cách nói nhất mạng nhì vận ba phong thủy.

Nhưng căn bản nhất, kỳ thật vẫn là tư duy của chính con người. Rất nhiều chuyện, chỉ là hình thành một ý niệm, khiến tất cả mọi chuyện đều đặt thành một định số, trải qua từng chút một.

Nhóm bốn người đi theo đường hầm hỗn độn này, đi xuống phía dưới. Trong lúc này Tần Lập dùng thần thức tra xét thử, quả nhiên thần thức của hắn không cách nào xuyên thấu nơi này, cảm nhận thế giới bên ngoài.

Bỗng nhiên Tần Lập nghĩ tới: Không lẽ là lão già này cũng biết điều đó, mới "cố gắng" đáp ứng mình? ở chỗ quỷ quái này, ngay cả thần thức cũng không mò ra được. Tần Lập không quá tin tưởng, lão tổ tông gia tộc Thần Toán kia có thể xác định hắn ở chỗ này!

Chẳng qua chuyện đã xảy ra rồi, Tần Lập tự nhiên sẽ không nói gì thêm, chỉ là ánh mắt nhìn về phía lão già này có vài phần căm tức, thầm mắng: giỏi cho lão già giảo hoạt này! Xoay qua lộn lại, vẫn bị lão ta chiếm tiện nghi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.