Tình yêu có thể đến chỉ trong một cái chớp mắt nhưng để quên đi có lẽ phải dùng cả cuộc đời.
Dù biết như thế nhưng con người luôn khao khát tình yêu, thậm chí từ ngàn dặm xa xôi truy đuổi tình yêu, muốn kết thúc một đoạn tình duyên trong kiếp này. Để thanh xuân không hối không tiếc.
Có điều tình yêu cần trao ra, cần gánh vác, dù phụ bạc cũng phải nhẫn nhịn, dù phản bội cũng cần khoan dung.
Dẫu một ngày kia có thể mất đi, dùng thời gian hoài niệm, cũng sẽ không thấy nặng nề mệt nhọc. Tình yêu như thế mới được xem là tình yêu chân chính.
Bình luận truyện